Chương 57: KẾ CHƯA THÀNH ĐÃ SINH BIẾN CỐ

Phương Di hai mắt đẫm lệ dương mắt lên nhìn Vi Tiểu Bảo rồi cúi đầu xuống khóc.Khoé mắt nàng lộ vẻ mừng vui, vừa cảm kích nàng vẩy bút viết luôn mấy hàng chữ rồi gấp giấy lại cho vuông vắn, miệng nói:- Xin... xin công công đưa cái này cho y.Vi Tiểu Bảo mắng thầm trong bụng:- Mẹ kiếp ! Ngươi chỉ biết phần ngươi, chẳng nghĩ gì đến ta. Thậm chí không thèm kêu một tiếng đại ca nữa. Thật là qua sông đạp gẫy cầu, hết tai nạn không làm hoà thượng.Nhưng gã đã trót nổi máu anh hùng hảo hán, vẫn làm bộ hào khí ngất trời, chẳng thể trở lại bức bách Phương Di làm vợ được.Vi Tiểu Bảo đón lấy phong thư nhét vào bọc xong đi thẳng ra cửa không buồn quay đầu lại.Gã tự nhủ:- Muốn làm đấng anh hùng thì đành phải chịu thiệt thòi.Cô vợ đã lấy được rồi lại phải hai tay bưng cho kẻ khác .Gã tới ngoài phòng thị vệ liền dừng bước.Lúc này đã đổi ban, trưởng toán thị vệ là Trương Khang Niên.Hắn đã nhận mật lệnh của Ða Long là phải giúp đỡ Quế công công cứu bọn thích khách đưa ra khỏi Hoàng cung và phải làm cho thật kín đáo, không lộ ra vết tích gì, khiến bọn thích khách sinh lòng ngờ vực.Trương Khang Niên vừa thấy Vi Tiểu Bảo đến vội vàng tiến lại đưa mắt ra hiệu cho gã đi cùng tới bên toà núi giả.Hắn khẽ hỏi:- Quế công công ! Công công định cứu người bằng cách nào?Vi Tiểu Bảo thấy hắn lộ vẻ thân mật liền bụng bảo dạ:- Hoàng thượng dặn ta hạ sát một tên thị vệ rồi hãy cứu người để bọn Lưu Nhất Chu không nổi dạ hoài nghi. Anh chàng họ Trương này đối với ta rất tử tế nếu ta giết hắn thì thật là tội nghiệp.May ở chỗ con đượi thối tha kia đã có thơ đưa cho thằng cha họ Lưu thì nhất định tên khốn kiếp đó tin tưởng lắm rồi.Gã trầm ngâm một lúc rồi đáp:- Ta lại đến thẩm vấn ba tên con rùa đó rồi sẽ tuỳ cơ ứng biến, bây giờ chưa biết nói thế nào.Trương Khang Niên tươi cười nói:- Ða tạ Quế công công !Vi Tiểu Bảo hỏi:- Có điều chi mà đa tạ?Trương Khang Niên đáp:- Tiểu nhân được Quế công công sai phái, nhất định sau này công công sẽ đề bạt cho .Tiểu nhân được thăng quan phát tài là điều cấm chắc không đi đâu mất được.Vi Tiểu Bảo nlửn cười đáp:- Trương đại ca một lòng son sắt giữ dạ trung trinh với Thánh thượng thì tương lai e rằng...Trương Khang Niên giật mình kinh hãi ngắt lời:- E điều chi vậy? Thưa Quế công công !Vi Tiểu Bảo đáp:- Tại hạ e rằng cái kho của Trương đại ca nhỏ quá không đủ chỗ đựng bạc .Trương Khang Niên cười khanh khách. Ðoạn gã thu tiếng cười lại nói:- Thưa công công! Bọn tiểu nhân mười mấy tên thị vệ đã thương lượng ngầm với nhau hết sức giúp công công cho nên việc, và cầu mong công công lên đến chức thái giám tổng thủ lãnh ở trong cung.Vi Tiểu Bảo cười đáp :- Thế thì còn gì hay bằng? Nhưng hãy chờ tại hạ lớn thêm mấy tuổi nữa đãGã tiến vào phòng thị vệ đi tới chỗ cột bọn Lưu Nhất Chu ở trong sảnh đườngQua một đêm không gặp, tinh thần ba tù nhân lại mỏi mệt thêm nhiều.Tuy chúng không bị khảo đả nữa, nhưng ròng rã hai ngày, hai đêm chưa được ăn uống thì dù là những con người đúc bằng sắt cũng không chịu nổi.Bảy, tám tên thị vệ canh gác ở sảnh đường đều nhìn Vi Tiểu Bảo vấn an, tỏ vẻ cực kỳ cung kính.Vi Tiểu Bảo lớn tiếng tuyên bố:- Hoàng thượng xuống chỉ lập tức chém đầu ba tên đại nghịch tặc này để răn trăm họ.Mau đi lấy rượu thịt cho chúng ăn no một bữa để chúng ch.ết xuống âm phủ khỏi biến thành lũ quỷ đói.Bọn thị vệ đồng thanh vâng dạ.Ðại hán râu quai nón tức Ngô Lập Thân thét lên:- Chúng ta vì tận trung với Bình Tây Vương mà thiệt mạng thì có ch.ết đi cũng để lại tiếng thơm muôn đời, còn hơn bọn súc sinh các ngươi đến ngàn lần, cam tâm làm tôi mọi cho lũ Thát Ðát.Một tên thị vệ vung roi lên quất hắn một cái, lớn tiếng thoá mạ:- Tên phản tặc Ngô Tam Quế của các ngươi cũng sắp bị toàn gia tru lục đến nơi rồi.Lưu Nhất Chu lộ vẻ kích động ngửa mặt lên trời, môi miệng mấp máy không hiểu hắn nói gì.Lát sau bọn thị vệ đem đến ba bát cơl[n thịt và ba bát rượu lớn.Vi Tiểu Bảo nói:- Ba tên phản tặc này nghe tin sắp bị hành hình, chúng đều bở vía, toàn thân run bần bật, e rằng uống rượu không trôi, cơm cũng không nuốt xuống được.Vậy ba vị huynh đệ hãy chịu khó một chút, bón cho mỗi tên hai tợp rượu, chứ đừng cho uống nhiều.Còn cơm thì cho chúng ăn kỳ no






Truyện liên quan