Chương 40: Ta không tin, trừ khi bày ra chứng từ (2)

- Con mẹ ngươi, vừa rồi ngươi còn nói ta trả lời vấn đề của ngươi, ngươi sẽ thả ta a!
Mai Hoa Thập Nhị nghiến răng nghiến lợi.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +100!
- Vừa mới ta chỉ nói là sẽ cân nhắc.
Tô An giang tay, vẻ mặt oan uổng nói.
- Vậy ngươi cân nhắc thế nào?


Lúc này Mai Hoa Thập Nhị đã không dám quay đầu nhìn hắn, mà chăm chú nhìn đám Cương Liệt Hắc Sài không ngừng đến gần, phải biết vĩnh viễn không nên lộ ra sau lưng cho dã thú, nếu không dã thú sẽ lập tức công kích.
Tô An đáp:


- Ta cân nhắc xong rồi, cảm thấy trực tiếp giết ngươi quá đáng tiếc, nên quyết định phải phát huy đầy đủ giá trị thặng dư của ngươi.


Trước kia hắn chưa từng thấy qua Cương Liệt Hắc Sài, không biết năng lực cụ thể như thế nào, cho nên tốt nhất là có vật tham chiếu quan sát một chút, mà Mai Hoa Thập Nhị chính là nhân tuyển tốt nhất.
Mai Hoa Thập Nhị:
- ...


Đời trước mình đến cùng tạo cái nghiệt gì, làm sao lại chọc phải gia hỏa không biết xấu hổ như vậy.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +666!


Nhìn điểm nộ khí trên màn hình giả lập, Tô An cảm thán nói, quả nhiên là phải cày phó bản, điểm nộ khí xoát xoát xoát lên cao, mạnh hơn nha đầu Sở Hoàn Chiêu kia nhiều.




- Sinh mệnh vẫn rất quý giá, coi như việc kia không làm được, nhưng nhân sinh còn có vô số niềm vui thú khác, cũng không phải chỉ có cưỡi nữ nhân nha.


Tô An vì để cho hắn ngoan ngoãn làm thí nghiệm, nên tận tình khuyên bảo, không thể làm cho hắn một tia hi vọng cũng không có, nếu không hắn bỏ gánh không làm sẽ hỏng hết, nghĩ nghĩ hắn nói bổ sung.
- Như vậy đi, nếu ngươi có thể lấy tới một Cẩu Bảo, ta sẽ cứu ngươi lên.


Nghe hắn nói như vậy, Mai Hoa Thập Nhị quả nhiên có chút ý động, bất quá nghĩ đến vừa rồi đối phương lật lọng:
- Ta không tin, trừ khi ngươi bày ra chứng từ.
Chỉ còn thiếu chảy ra nước mắt.
- Hiện tại ta đi nơi nào tìm giấy a.
Tô An nghĩ nghĩ nói.


- Như vậy đi, ta thề, nếu ta nuốt lời, liền để ta một tháng... Ách không đúng, trong ba ngày bất lực.
Tô An nghĩ thầm, dù sao thân thể này cũng có tật xấu, coi như Kỷ thần y kia lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng trong mấy ngày chữa khỏi chứ?


Trong lòng Mai Hoa Thập Nhị vui mừng, lời thề ở thế giới này giống như khế ước trên giấy, có ma lực không cách nào vi phạm, nếu không sẽ bị thiên khiển, đối phương đã dám thề, chứng minh thật có thành ý, bất quá cái thời gian này...


- Không được, ngươi phải thề nếu vi phạm lời thề, cả một đời đều bất lực!
Tô An lập tức nổi giận:
- Con mẹ ngươi, lão bà của ta xinh đẹp như vậy, ba ngày không cách nào đụng vào còn chưa đủ cthành ý sao? Nhiều nhất bảy ngày, không thể nhiều hơn nữa.


Mai Hoa Thập Nhị nghĩ cũng phải, nếu mình có lão bà cực phẩm như Sở gia đại tiểu thư, đảm bảo giường cũng không xuống, đối phương thề bảy ngày bất lực đã đủ độc, nhưng hắn làm sao biết, đối phương căn bản ngay cả cửa phòng của Sở đại tiểu thư cũng không vào được.


- Tốt, một lời đã định!
Nói xong hắn đánh lên mười hai phần tinh thần, nếu như chỉ lấy một viên Cẩu Bảo, mình cũng không phải không có cơ hội, chờ về thành, sẽ bảo nghĩa phụ và mười hai huynh đệ còn lại cùng một chỗ báo thù, nhất định phải chém gia hỏa này thành muôn mảnh!


Có thể ở tầng dưới chót của hắc bang từng bước một leo đến vị trí Thập Tam Thái Bảo, cái nào không phải hạng người tâm ngoan thủ lạt, ý chí kiên định, tùy ý giật xuống một đoạn ống tay áo băng bó vết thương giữa hai chân, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn và âm trầm.


Mấy con Cương Liệt Hắc Sài kia hiển nhiên cũng không kiên nhẫn được nữa, rốt cục phát động tiến công, ba con chính diện, ba con khác thì vây quanh sau lưng của hắn.


Trên sườn núi, Tô An nhìn mà âm thầm kinh hãi, bọn gia hỏa này hành động thật nhanh nhẹn, hơn nữa tựa hồ da dày thịt béo, Mai Hoa Thập Nhị tốt xấu gì cũng là Nhị phẩm cấp ba, một quyền xuống dưới, thân cây cũng có thể đánh gãy, nhưng bọn gia hỏa này chỉ ô ô kêu lên hai tiếng, giống như người không có việc gì.


- Con mẹ ngươi, để ta giúp ngươi thu thập Cẩu Bảo, tốt xấu gì cũng phải trả đao lại cho ta chứ.
Mai Hoa Thập Nhị vừa mới đánh bay một con Cương Liệt Hắc Sài, lại lập tức phải quay người bảo vệ hoa cúc, cả người cực kỳ chật vật.
Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +187!
- Tiếp đao!


Tô An ném bội đao của hắn xuống, lúc này cũng không lo lắng đối phương sẽ cầm đao chạy tới, dù sao hắn lâm vào sáu con Cương Liệt Hắc Sài vây công, căn bản không thể thoát thân.


Mai Hoa Thập Nhị có thể từ tầng dưới chót của hắc bang, từng bước leo đến vị trí Thập Tam Thái Bảo, hiển nhiên là trải qua vô số máu và lửa tẩy lễ, mặc dù chiêu thức của hắn không coi là quá tinh diệu, nhưng mỗi một chiêu đều rất thực dụng.


Bảo hộ bộ vị yếu hại trên người, lấy cái giá bị chút vết thương nhẹ, đổi lấy cơ hội trọng thương Cương Liệt Hắc Sài.
- Nguyên lai nhược điểm của Cương Liệt Hắc Sài ở bên hông.


Hắn thấy Mai Hoa Thập Nhị có rất nhiều cơ hội chặt đầu Cương Liệt Hắc Sài, nhưng không có ra tay, ngược lại một mực tìm kiếm cơ hội đâm eo của bọn chúng.


Những Cương Liệt Hắc Sài này dù sao cũng không có linh trí gì, lúc đầu lấy thực lực của bọn nó cùng nhau tiến lên, có thể lập tức giết ch.ết Mai Hoa Thập Nhị, nhưng bản năng khu sử làm bọn chúng không ngừng vây quanh phía sau mục tiêu, chỉ muốn từ hậu môn ra tay.


Mai Hoa Thập Nhị chính là lợi dụng điểm ấy, lấy thân thể trọng thương ngạnh sanh giết sáu con Cương Liệt Hắc Sài kia, bất quá hắn cũng không chịu nổi, trên người khắp nơi đều là vết thương do Cương Liệt Hắc Sài cắn xé, ngay cả khí lực đứng cũng không có, ngồi dưới đất không ngừng thở hổn hển.






Truyện liên quan