Chương 82: Tiệc sinh nhật (Hạ)

Món thứ bảy là gà rang cay, thịt gà vàng ươm xen lẫn với ớt đỏ au hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Hai anh em họ Hạ nhận ra món này ngay lập tức, hai ngày Nguyễn Đường dừng livestream nhưng vẫn nấu cơm như thường nên có gửi đến cho hai người họ một phần, thịt gà trong món này rất mềm nhưng không mất độ tươi, hương vị cay cay thơm ngon vẫn còn vấn vương trong trí nhớ của họ nên món ăn vừa lên hai người đã động đũa ăn trước tiên.


Các vị khách còn lại cũng không khách sáo, hạ đũa như mưa.


Món thứ tám là thịt rang, chỉ dùng mỗi ba chỉ và tỏi ớt băm nhỏ để rang chung thôi, ba chỉ được thái mỏng đến nỗi mỡ gần như trong suốt nên rất thấm gia vị, màu thịt đỏ đậm long lanh mỡ, trong cay có mặn, béo nhưng không ngấy, cực kỳ được mọi người ưa thích.


[Chim én nhỏ bay bay: Dù vị không đậm như thịt kho tàu nhưng cũng ngon, ăn với cơm thì chắc là rất tuyệt.]
[Ma trơi xanh lửa: Xem ra tình yêu đích thực của Đường Đường là vị cay... Món nào món nấy cay đến mồm bốc lửa.]


[Đá: Mấy người thì biết gì, đây là tiệc sinh nhật của Hạ thiếu thì phải lấy sở thích của Hạ thiếu ra làm quy chuẩn chứ, lần trước thấy Hạ thiếu cũng rất thích đồ cay [có gì đó không đơn giản.jpg]]


[Ảo ảnh dưới nước: Wao, lầu trên quan sát kĩ thật.]
Thấy khán giả trêu chọc vậy Nguyễn Đường cũng không nhịn được quan sát phản ứng của các thực khách trong buổi tiệc.




Anh không quen hầu hết các vị khách được mời đến đây ngày hôm nay, ngoại trừ phó viện trưởng Bạch Triệt và hôn thê Hạ Di lần trước có gặp trong tiệc chiêu đãi. Có điều hai người này hình như không ăn được cay, ăn một miếng mà tu cả cốc coca, môi sưng lên rồi mà vẫn còn chưa dừng lại.


So ra thì người nhà họ Hạ tốt hơn nhiều lắm, Hạ Vân Sâm vốn thích ăn cay không nói, Hạ Vĩ Diệp và Nhiễm Tinh chắc là có khẩu vị tương đương nên cũng ăn rất nhanh, càng cay càng vui, ngay cả Hạ Vân Dật thiên ngọt cũng ăn đến nỗi không ngẩng đầu lên nổi.


Làm một đầu bếp thì không gì thỏa mãn bằng việc thấy được các thực khách yêu thích những món ăn tự tay anh làm ra.


Sò hấp miến tỏi rất lớn, mỗi người một con là đủ, chất thịt của sò tươi và béo, cho vào miệng nhai giòn giòn rất sướng, tỏi băm thơm lừng không hề thấy tanh của hải sản hay bất cứ thứ gì. Đặc biệt là miến đậu xanh Nguyễn Đường tự làm nữa, trắng trơn dai mềm vừa đủ, ngoài ra miến đậu xanh còn hấp thu hương vị đặc trưng của sò và tỏi nên khi cắn một miếng là nước sốt bùng nổ trong miệng, ngon không từ nào diễn tả nổi.


Rất nhanh đã đến món nóng cuối cùng, cũng chính là tâm điểm của các món nóng hôm nay – tôm siêu cay.
Người máy trí năng bưng lên một xô sắt cực đại đầy tràn tôm hùm đất đỏ au bóng loáng.


[Mặc Hạ: Ố? Sao quái vật biển lại bé thế này? Tôi nhớ hồi livestream ở hành tinh số mười chín một con to bằng cả cái đĩa mà?]


[Mộc quán ca: Cái này có đăng lên khu mua sắm rồi. Đọc qua giới thiệu thì có thể thấy nó là sinh vật hoàn nguyên của trái đất cổ, tôm này là tôm đất không phải quái vật hành tinh số mười chín đâu.]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Quan tâm nhiều vậy làm gì. Ngon là được.]


Tôm hùm đất đều đã được cắt một đường ngay sống lưng nên lấy thịt bên trong ra rất dễ và cũng thấm vị hơn. Bóc vỏ tôm là thịt tôm lộ ra luôn, mu"ŧ nhẹ một cái vị ngọt tràn đầy khoang miệng, thịt tôm thơm nồng dai dai đậm đà, ngon đến mức muốn ăn cả vỏ.


Nguyên một chậu tôm cay bị đánh sạch bách lúc nào không hay, trước mặt tất cả thực khách đều chất đầy vỏ tôm khiến người máy trí năng dọn tối cả mắt.


Món cuối cùng là canh thịt bò hầm khoai tây cà chua, chỉ riêng vị chua ngọt đặc trưng của cà chua kia thôi là đủ để trung hòa vị cay mà những món ăn trước đó mang lại rồi, khoai tây hầm nát vừa vào miệng đã tan, phần bò nạm cũng vậy, mềm nhừ cắn một miếng mà nước canh tràn khỏi từng thớ thịt ngập đầy khoang miệng.


"Được rồi, tiếp theo chính là món chính của bữa tiệc sinh nhật, phải vào chuẩn bị một chút nên tôi xin phép." Nguyễn Đường đứng dậy nói với mọi người.
"Nguyễn tiên sinh, phiền cậu rồi." Mọi người dồn dập đáp lại.


Nguyễn Đường mỉm cười gật đầu ra hiệu rồi vào trong bếp, Đào An cũng vội vã chạy theo hỗ trợ.


Món chính của đêm nay chính là mì cay Thành Đô và bánh bao đào tiên, bánh bao đào thì đang hấp rồi, nhưng mì thì anh sợ dính sợi nên đợi khi nào ăn rồi làm mới ngon. Đào An biết làm mấy thứ này nên Nguyễn Đường giao mì cay Thành Đô cho cậu làm luôn.


Riêng Hạ Vân Sâm thì phải làm mì trường thọ đặc biệt. Đặc điểm của mì trường thọ chính là một sợi dài không bị đứt đoạn ở đâu, lúc ăn cũng không được cắn, như vậy mới thể hiện ý trường thọ và chúc phúc.


Vắt mì đã chuẩn bị sẵn nên giờ chỉ việc cán rồi làm thành sợi thôi. Nguyễn Đường xoa bột thành một sợi dài, một tay giữ bột một tay kéo nhẹ thành sợi, càng mỏng càng tốt. Bởi vì để giữ sợi mì không bị đứt nên động tác của Nguyễn Đường rất nhẹ nhàng, không dám thô bạo vò mì như đợt làm mì nước thường. Mì trường thọ càng dài càng tốt nên Nguyễn Đường để sợi mì dài hơn một mét tràn đầy bát, sau đó anh nấu nước luộc mì, làm thêm quả trứng chần nữa rồi cẩn thận bày biện vào bát.


Nước dùng mì trường thọ chính là canh gà hầm mấy tiếng đồng hồ, tiếp đó thêm hai cây cải xanh, đồ ăn kèm của mì Thành Đô, một muỗng sa tế đặc chế và hành thái nhỏ, bát mì trường thọ đặc biệt làm riêng cho Hạ Vân Sâm đã hoàn thành.


Rất nhanh, mỗi thực khách ngồi đây đều được phục vụ một bát mì cay Thành Đô cỡ nhỏ, riêng Hạ Vân Sâm thì được Nguyễn Đường tự tay bưng đến trước mặt.


"Anh Sâm, đây là mì trường thọ tôi làm riêng cho anh, nguyên bát mì này chỉ có một sợi thôi, lúc ăn anh chú ý đừng làm đứt nhé, ăn hết cả một sợi nguyên mới được."


Sợi mì trắng trơn chìm trong canh gà vàng óng long lanh, lấy đũa khuấy nhẹ một cái là thấy thịt vụn bám vào sợi mì, màu trắng thuần khiết nhanh chóng nhiễm màu đỏ tuyệt đẹp, cực kỳ hấp dẫn và khêu gợi.


"Được." Hạ Vân Sâm cẩn thận ăn từng chút từng chút mì như Nguyễn Đường nói. Mì trường thọ có hương vị chính đến từ sợi mì chứ không phải nước dùng nên Nguyễn Đường đã bỏ thêm chút muối vào vắt bột, sau đó vò bột theo một chiều để độ co dãn đạt cực đại, thế nên ăn không cũng đã ngon rồi chứ không cần đến thức ăn khác đi kèm.


Bởi lí do thời gian nên mì trường thọ Nguyễn Đường cũng không phải bản gốc, mì trường thọ thì phải vừa dai vừa dài hòa quyện cùng nước dùng mới đúng bài. Mì dai trơn trượt, húp thêm miếng canh gà lẫn thịt vụn thơm nồng làm người thưởng thức vấn vương cực kỳ.


[Ôm cây ôm không nổi: Biểu thị lòng ghen ghét, tôi cũng muốn được ăn mì trường thọ chính tay Đường Đường làm... Hu hu hu]
[Mạc Mạc tỉ mỉ: Mì chỉ có duy nhất một sợi, giành không nổi QAQ]
[Cá mắm real: Ăn mì khác cũng được á, ngon không kém đâu.]


[ID18220102: Không giống là không giống, món Đường Đường tự tay làm nó khác lắm ý.]
Có điều kệ khán giả cãi nhau ùm xì, bát mì trường thọ này vẫn là độc nhất vô nhị.


"Được rồi, bây giờ chúng ta thưởng thức bánh bao đào tiên nhé." Vì để dời lực chú ý của khán giả Nguyễn Đường đã để người máy trí năng bưng đào trường thọ trong l*ng hấp ra ngoài.


Banh bao chỉ dùng bọt gạo nếp trộn cùng với đường và màu thực phẩm hồng nên khi hấp xong sẽ cho ra thành phẩm màu hồng nhạt rất đẹp, vừa đáng yêu vừa vui mắt. Bánh xốp mềm nên cực kỳ ngon, nguyên l*ng đào tiên bị mọi người ăn sạch trong nháy mắt.


Cuối cùng là lúc ăn bánh kem sinh nhật, Nguyễn Đường tô điểm bánh bằng một lớp kem mới cùng hoa quả nhiều màu sắc nên trông rất đẹp, thậm chí còn sản sinh ra cảm giác không nỡ ăn.


Chính tay chủ nhân tiệc sinh nhật cầm dao cắt bánh kem sinh nhật nhân hoa quả cao một mét hai làm nhiều miếng để chia cho mọi người. Bánh kem ngọt ngào rất hợp khẩu vị của Hạ Vân Dật nên ăn xong phần của mình rồi ông anh giai còn đi cọ bánh của những người xung quanh nữa.


[Thất cửu mạch nhiễm: Hu hu hu, tôi cũng muốn có tiệc sinh nhật như thế...]


Bữa cơm này ai cũng vui, lúc tàn tiệc người người xoa bụng căng tròn chào tạm biệt ra về. Và cũng chính từ buổi phát sóng ngày hôm nay mà nhân dân đế quốc có khái niệm tiệc sinh nhật, tuy mục đích chủ yếu vẫn là để ăn một bữa tiệc lớn.


Sau khi tiệc tàn Nguyễn Đường có ở lại tiễn khách và dọn dẹp, anh cũng tính xong xuôi mọi việc rồi thì chào tạm biệt ra về luôn. Lúc đến anh không mang theo gì cả nên bây giờ cũng chỉ việc lấy mỗi bộ quần áo hôm đến là xong.


Hạ Vân Sâm đứng cạnh cửa nhìn anh cúi người gấp quần áo nói: "A Đường, cảm ơn cậu." Hắn không phải là một người sống tình cảm, cũng chẳng thấy sinh nhật mình có gì quan trọng, nhưng hôm nay Nguyễn Đường lại trịnh trọng tổ chức sinh nhật cho mình làm hắn thấy hôm nay quá đặc biệt, đặc biệt quá nhiều.


Nghĩ đến có một người vui mừng hạnh phúc vì ngày hắn xuất hiện trên đời làm lòng Hạ Vân Sâm mềm mại không tưởng.
"À phải rồi, anh nhắm mắt lại đi." Nguyễn Đường lấy một món đồ từ trong túi ra nắm chặt trong tay, vừa có vẻ bí mật vừa có chút ngượng ngùng.


Hạ Vân Sâm nghe lời nhắm mắt, lòng bồn chồn hồi hộp không thôi.
"Được."


Lúc Hạ Vân Sâm mở mắt chỉ thấy trước mặt mình có một mô hình gỗ phiên bản chibi được sơn màu trông rất xinh xắn. Nhân vật kiểu hoạt hình mặt tròn, trên người mặc một bộ quân phục xám tro dưới chân cưỡi xe bay màu bạc, đôi lông mày sắc tựa kiếm dựng thẳng lên, vừa đẹp trai vừa đáng yêu.


Đây... Mô hình này tả lại hắn sao?
"Tôi làm không tốt lắm, hi vọng là anh thích..." Nguyễn Đường ngượng ngùng cười nói.
Thực ra kỹ năng của Nguyễn Đường không tệ, nhưng bình thường anh chỉ có khắc rau củ quả thôi, đây là lần đầu anh khắc tượng gỗ.


"Không, cậu làm đẹp lắm, tôi rất thích." Hạ Vân Sâm cầm mô hình xoay qua xoay lại ngắm không rời nổi mắt, Nguyễn Đường không nhịn được nhắc nhẹ: "Có khả năng sơn vẫn chưa bám chắc lắm đâu, anh đừng cầm nhiều không là dễ bong..."


Hạ Vân Sâm bật cười lắc đầu, nghiêm túc nắm nó trong tay rồi nhìn chăm chú Nguyễn Đường, biểu cảm trên mặt vừa dịu dàng vừa hạnh phúc.
Hắn vòng tay ôm chặt Nguyễn Đường: "Cảm ơn cậu, sinh nhật hôm nay của tôi rất vui."


Hạ Vân Sâm nhìn khuôn miệng xinh xắn đang cười trước mắt cùng lúm đồng tiền nho nhỏ, đáng chú ý nhất là khóe môi cong cong, mắt hắn tự nhiên tối sầm rồi trong lòng dậy lên khao khát muốn hôn lên môi đối phương.


Hắn cả kinh thấy Nguyễn Đường không có chút cảnh giác nào đứng trước mặt, lúc ấy mới hiểu ra:
Mì cay Thành Đô
Mì trường thọ






Truyện liên quan