Nam Phụ Ác Độc Thì Phải Muốn Làm Gì

Chương 98

Mặc kệ là ở thế giới nào, Sở Nhiên đều chưa bao giờ dùng qua thủ đoạn gần như cứng rắn như vậy. Lục Bạch có điểm mới mẻ đánh giá Sở Nhiên "Học trưởng độc đoán như vậy sẽ không có ai dị nghị sao?"


Ngữ khí Sở Nhiên cực kỳ nghiêm túc "Những chuyện này không phải em làm, bọn họ lại muốn bởi vậy mà công kích em. Đãi ngộ như vậy đối với em mà nói, vốn dĩ chính là không công bằng."
Lục Bạch tức khắc sửng sốt.


Cậu từ khi sinh ra đến lớn lên, chỉ có thời điểm ban đầu mấy năm ở cô nhi viện, còn hơi chút từng có những ngày tháng trôi qua yên ổn.


Từ đối tượng nhận nuôi đầu tiên cho đến mặt sau nhiều lần đảm nhiệm kim chủ, mỗi một người mà Lục Bạch từng gặp qua, tựa hồ bản thân liền phải chịu đựng một loại tra tấn mới.


Phản bội, lừa gạt, những thương tổn không có chừng mực cùng tra tấn, bao gồm cả sự lạnh nhạt thờ ơ của người xung quanh. Chưa bao giờ có người chủ động hướng Lục Bạch vươn tay ra, ôm cậu một cái, nói với cậu, những điều đó là không công bằng.


Cho dù Lục Bạch xuyên qua hai thế giới, rốt cuộc ở thế giới này do thám biết được bản thân mình chỉ là quân cờ của vận mệnh, điều cậu nghĩ tới nhiều nhất cũng không phải là không cam lòng, mà là làm như thế nào để tự bảo vệ mình.




Dù sao đối với Lục Bạch mà nói, bản thân tồn tại đã rất gian nan, công bằng hay không công bằng cũng đã không còn quan trọng nữa.


Bởi vậy, khi nghe được câu nói của Sở Nhiên, tâm tình Lục Bạch lại là ngũ vị tạp trần*, khó được hỏi lại anh một câu "Vậy vì cái gì, học trưởng lúc trước không có nhìn đến em?"
(*) Ngũ vị tạp trần: ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độn.


Lục Bạch gian nan hỏi ra câu này, cũng đã dốc hết tâm can.
Nếu Sở Nhiên thật sự là pháp tắc, vậy một đường Lục Bạch trải qua đã không chỉ là không công bằng nữa. Nếu anh đều có thể ở các thế giới thiên vị cậu, vì cái gì trước khi xảy ra thương tổn, anh không có bảo vệ tốt Lục Bạch chứ?


Bởi vì Lục Bạch nguyên bản không tốt sao? Không sạch sẽ bằng Lục Bạch các tiểu thế giới sao? Không bằng Lục Bạch nơi này khiến người khác đau lòng sao?


Lục Bạch hiếm khi có loại cảm xúc ủy khuất này, bởi vì cậu đối diện với chuyện gì cũng đều vô cùng bình tĩnh. Nhưng vì người trước mặt, là pháp tắc đại biểu cho công bằng, Lục Bạch lại cũng rốt cuộc nhịn không được phải vì quá khứ của chính mình muốn một lời giải thích.


Tay Sở Nhiên dừng ở trên đỉnh đầu Lục Bạch chậm rãi rơi xuống, cuối cùng đè lại phía sau lưng Lục Bạch, đem cậu ôm vào trong lồng ngực.
"Không phải. Anh không phải không nhìn tới em." Sở Nhiên thở dài "Mặc kệ là ở thế giới nào, em vẫn luôn là tồn tại đẹp đẽ nhất trong lòng anh."


"Là anh không tốt, không thể ban đầu liền trợ giúp em." Có chút lời nói, Sở Nhiên không có cách nào nói rõ được.
Bất quá may mắn, Lục Bạch cũng không đòi hỏi gì nhiều ở Sở Nhiên như vậy.


Giống như hai câu giải thích không quan trọng này đã là đủ rồi, Lục Bạch thuận thế kết thúc đề tài, cùng Sở Nhiên nói sang chuyện kế tiếp.
"Còn có hai ngày, phát sóng trực tiếp liền bắt đầu. Mọi người chuẩn bị khi nào đưa bọn em qua đó?"


"Em đừng nóng nảy, đi cuối cùng cũng được." Nhắc tới thực nghiệm này, Sở Nhiên cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết "Lục Bạch, anh hỏi em lần cuối nhé, em thật sự muốn đi sao?"


"Em là Omega chưa bị đánh dấu, sau khi đi vào, không chỉ những người tham gia thực nghiệm, càng nguy hiểm hơn, chính là phạm nhân ở trong nhà giam đặc thù. Bọn em dù sao cũng ăn ở cùng một chỗ, vòng đeo cổ Omega chưa chắc có thể bảo hộ em. Đám người bọn họ một người lại một người đều là tội phạm cực kỳ hung ác. Mà những cảnh ngục đó vì có thể khống chế bọn họ, cũng đều vô cùng hung tàn."


"Những cuộc thực nghiệm này đều chưa từng có người nào thành công. Cho nên, anh không thể bảo đảm an toàn của em. Dù vậy, Lục Bạch em cũng phải đi sao?"


"Đi." Lục Bạch gật đầu "Danh sách đã báo ra ngoài. Nếu em lâm trận lùi bước, đích xác có thể trốn ở nhà của anh. Nhưng quân bộ muốn đạt được quyền bình đẳng liền sẽ trở thành một trận chê cười."
"Còn về những Alpha đó, bọn họ muốn chạm vào em, không bằng trước tiên làm mộng đẹp."


Sở Nhiên gật đầu, lại lần nữa ôm lấy Lục Bạch "Hết thảy phải cẩn thận, anh sẽ ở bên ngoài ngục giam đợi lệnh. Một khi phát sinh vấn đề, anh sẽ lập tức chạy tới bên cạnh em."
Lục Bạch lại cười "Không cần lo lắng, chỉ cần em có một không gian để thở dốc, em cũng sẽ không làm chính mình bị dẫm chết."


Sở Nhiên kêu Lục Bạch lại đây, bản thân chính là muốn dặn dò cậu về vấn đề an toàn. Hai ngày kế tiếp sẽ là thời điểm Sở Nhiên vội nhất, anh sợ chính mình không kịp cùng Lục Bạch gặp mặt.
Vì thế, sau khi nói xong an bài kế tiếp, Sở Nhiên liền kêu thân tín của mình đưa Lục Bạch trở về.


Lục Bạch phục tùng yêu cầu của Sở Nhiên, hệ thống lại nhịn không được thở dài "Ta như thế nào lại cảm thấy hắn mới vừa rồi biện giải giống như là có lệ?"


Mặc kệ Sở Nhiên có nỗi khổ tâm gì, nhưng Lục Bạch khó được lúc thổ lộ tình cảm, anh lẽ ra nên dùng phương thức càng làm cho người khác an tâm hơn tới giải thích với Lục Bạch. Dễ dàng xin lỗi như vậy, phảng phất như Lục Bạch là đang cố tình giận dỗi, anh thì tùy tay trấn an động vật nhỏ, một chút cũng không nhìn tới thành ý của cậu.


Lục Bạch lại lắc đầu "Không, kỳ thật này đã là giải thích tốt nhất rồi."


"Bởi vì vốn dĩ Chủ Thần có thể ở tiểu thế giới làm những việc này, chính là sai lầm của pháp tắc. Mà những người khác còn có một cơ hội làm lại từ đầu, cố tình ta bị đưa tới nơi này làm quân cờ, chính là thất trách lần thứ hai của anh ấy."


"Nếu anh ấy không có chú ý tới ta, vậy chứng minh năng lực pháp tắc của anh ấy không đủ. Nếu anh ấy chú ý tới ta, lại không thể kịp thời cho ta công bằng, chính là thất trách lần thứ ba."


"Cùng với việc cho ta một đống lời giải thích hư không vô lực, không bằng nói với ta một lời xin lỗi thật tốt. Khoảng không 3000 thế giới, pháp tắc phải làm thẩm phán cho nhiều người như vậy. So với những người đã chết đi đó, ít nhất ta còn sống."


"Dù sao thái độ của anh ấy cũng thành khẩn, ta đây có thể tha thứ." Thời điểm Lục Bạch nói câu này tâm tình tựa hồ rất tốt.
Hệ thống không thể lý giải, thậm chí cảm thấy sự rộng rãi của Lục Bạch giống như là bệnh trạng.


Nhưng Lục Bạch lại nói tiếp "Ta mười mấy năm làm thế thân cho người khác. Sở Nhiên có thể xuyên qua thân thể của Lục Bạch nhìn ra được linh hồn của ta, ta liền có thể tha thứ cho lỗi lầm của anh ấy."
"So với không công bằng, ta càng sợ bản thân mình biến mất hơn."


"......" Hệ thống lâm vào trầm mặc hồi lâu, trong nháy mắt này, nó không biết mình phải dùng ngôn từ gì mới có thể an ủi được Lục Bạch. Thậm chí cảm thấy, cả đời của Lục Bạch phảng phất đều là thay người khác mà sống.


Bao gồm ở hiện tại, Lục Bạch sắm vai, cũng vẫn như cũ là nhân sinh của người khác. Cậu tựa hồ chưa bao giờ thay chính mình sống thật tốt một hồi.


Nếu nói, Chủ Thần là hung thủ tội ác tày trời, Thiên Đạo là tội phạm bắt cóc lạnh nhạt vô tình, vậy sự tồn tại của hệ thống, lại không phải là một sự thương hại khác đối với Lục Bạch hay sao?
Lục Bạch lại ngoài ý muốn an ủi nó "Không cần nghĩ như vậy. Có ngươi rất tốt."


"Có ngươi ở đây, ta mới có thể thời thời khắc khắc nhớ rõ, bản thân ta là ai."


Cậu là Lục Bạch, không phải bất cứ Lục Bạch của tiểu thế giới nào, mà là Lục Bạch muốn lợi dụng những thế giới này làm ván cầu, để tìm cách trở lại thế giới thuộc về chính mình, có thù báo thù, có oán báo oán!


Lục Bạch gần như lãnh khốc đem những cảm xúc không nên có của chính mình xé xuống.


Mà trên mạng lúc này, lại bởi vì thủ đoạn cứng rắn của Sở Nhiên cấm bất luận cư dân mạng nào mở ra thảo luận về Lục Bạch mà sinh ra sóng to gió lớn. Đặc biệt là sau khi tin tức hội trưởng của Hiệp hội Omega bị miễn chức ở nhà tĩnh dưỡng được truyền ra, liền càng làm cho mọi người đối với Lục Bạch sinh ra tò mò.


Còn về phía tin tức tai nạn máy bay năm đó Lục Bạch bị bôi nhọ hại chết cha mẹ cũng trực tiếp bị xóa mất. Cùng lúc đó, Lục Nguyên năm đó tham dự phỏng vấn, truyền thông đi theo Lục Nguyên cùng nhau đối với Lục Bạch ngấm ngầm hại người, càng là trực tiếp dựa theo tuyên bố vi phạm quy định về tin tức mà bị xét xử. Kế tiếp khẳng định còn sẽ có cuộc xử phạt lớn hơn nữa.


Những biến cố liên tiếp này ngay lập tức khiến cho mọi người chú ý. Thậm chí tin tức nổi bật về lần thực nghiệm này cũng bị mọi người xem nhẹ.


Nhưng Sở Nhiên lần này là hạ quyết tâm không cho bất cứ kẻ nào ở công chúng xuất hiện trường hợp đối với Lục Bạch có những bàn tán không tốt. Sau khi văn kiện dài đến mười trang được giao lên, những người đó thật đúng là không có cách nào lại tiếp tục bôi đen Lục Bạch nữa.


[ Không phải chứ? Omega này rốt cuộc có lai lịch gì? Năng lực lớn như vậy sao? Đến cả hội trưởng Hiệp hội Omega cũng đi theo chịu liên lụy.] Kết quả, những lời này căn bản không phát ra ngoài được, người tham dự thảo luận, càng là trực tiếp bị cảnh cáo.


[ Có bệnh à? Omega nhiều như vậy, vì cái gì cố tình phải chọn một người có lịch sử đen? Khi nào nói tin tức không thật không tốt, cố tình lại nói ngay lúc này, đây là cố ý muốn tẩy trắng hả? ] Người này mới vừa rồi đem lời nói đăng lên mạng, toàn bộ Weibo chưa có người xem, mà hòm thư của hắn đã nhiều thêm một đơn cảnh cáo của luật sư.


Không chỉ có như thế, những Alpha nhìn ảnh chụp của Lục Bạch suy nghĩ bậy bạ, ý ɖâʍ không ngừng, cũng đều sôi nổi bị cảnh cáo.


Cuối cùng mọi người phát hiện, chỉ cần bọn họ có thể thảo luận chính xác, cho dù là hoài nghi hợp lý, kỳ thật cũng sẽ không dẫn phát ra cảnh cáo cùng thư của luật sư, rốt cuộc dần dần hiểu rõ ý tứ của phía trên.


Muốn mọi người chuyên chú với bản thân thực nghiệm, chứ không phải quá mức nghiên cứu xem rốt cuộc người tham gia thực nghiệm là người nào.
Nhưng một bộ này, đối với nhóm Omega có thói quen sinh hoạt cũ, độc lập cũ trong diễn đàn Omega là vô dụng.


[ Nói cái gì mà quyền bình đẳng, vì quyền bình đẳng làm chuẩn bị. Nhưng cuối cùng còn không phải chọn một người phù hợp với lựa chọn của Alpha sao? ]


[ Còn từng có người có quá khứ như vậy nữa, thật sự đủ ghê tởm. Tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ không tìm được sao? Một hai phải tìm người giống như thế thân cho vai chính trong tiểu thuyết để đẩy đến trước đài. Tôi đều phải nôn ra.]


[ Cùng nôn, tôi có đoán trước, mọi người xem đi! Cái tên Lục Bạch này không chừng sau khi vào ngục giam, liền thật sự làm cái gì mà dùng tình yêu để cảm hóa mọi người, ban ngày nhận hết khi dễ, sau đó còn muốn vô hạn ẩn nhẫn.]


[ Đừng nói nữa, cậu không thấy hội trưởng Hiệp hội Omega bởi vì phản đối chuyện đó mà bị bãi miễn sao? Nhà tôi có thân thích ở quân đội, nói là cao tầng quân đội, cũng chính là người thừa kế Sở gia Sở Nhiên dốc hết sức tiến cử đó.]


[ Đừng nói nữa, tôi có một anh trai ngày đó vừa lúc đi quân bộ, thấy Sở Nhiên cùng Lục Bạch. Anh ấy chính tai nghe thấy Lục Bạch kéo Sở Nhiên kêu học trưởng. Mặt khác chính là, nghe nói tên Lục Bạch này, đẹp đến không thực.]


[ Nhìn Lục Nguyên thì cũng biết là hắn ta đẹp a! Phi! Quân bộ cùng Sở Nhiên đều là rác rưởi! ]
Sở Nhiên không hy vọng Lục Bạch ở trên mạng bị mắng, mà anh cũng đích xác làm được. Nhưng thật ra chính mình lại trở thành tấm chắn.


Nhóm Omega đều cảm thấy Sở Nhiên là bị sắc đẹp mê hoặc cho mất trí, sôi nổi đem anh phun thành cái sàng.
Thanh danh của Sở Nhiên từ trước đến nay đều vô cùng tốt đẹp, lần này lật xe, cũng nhận được không ít người đồng tình.


Sở Phồn nhìn những lời chửi rủa trên mạng đó, nhịn không được trêu chọc anh một câu "Ai, bị mắng thảm như vậy, như thế nào lại không được người ta để bụng nha?"


Thấy Sở Nhiên không nói gì, Sở Phồn liền càng cảm thấy huynh trưởng nhà mình có điểm đáng thương, ra chiều anh em tốt vỗ vỗ bả vai Sở Nhiên "Anh à, thích người ta liền theo đuổi thôi, trộm làm những việc này cũng đâu ai biết cho!"


"Hơn nữa, Lục Bạch về sau có phải muốn vào quân đội đúng không? Em nói anh nghe nè, phía trên xem qua lý lịch lại có không ít người đều rất coi trọng cậu ấy. Anh xác định sau khi phát sóng trực tiếp xong, không ai liều mạng cũng phải tìm cậu ấy lôi kéo quan hệ sao?"
"Gần quan được ban lộc a!"


Sở Nhiên nhíu mày, duỗi tay đẩy em trai ra "Hiện tại là thời điểm nói những cái này sao? Đi đem bố phòng xem lại một lần."
(*) Bố phòng: bố trí binh lực để phòng thủ.
"Cần phải bảo đảm không xảy ra sai sót."


Sở Phổn bị đuổi đi, rốt cuộc không thể không đi làm việc. Mà Sở Nhiên quay đầu liền tham dự vào một đống việc bận rộn, còn về phần những tiếng mắng chửi trên mạng đó, anh hoàn toàn không để vào mắt.
Nhưng thật ra Lục Bạch đã thấy, rất có hứng thú nhướng mày.


Cậu không nói chuyện, nhưng hệ thống lại biết, Lục Bạch đã tức giận.