Chương 60: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Kiều Ngôn Hi và Khương Thành Ngọc ngây ngô cho rằng mọi vấn đề đều đã được giải quyết, giữa họ đã không còn chướng ngại, nhưng mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, sau này họ sẽ còn phải đối mặt với nhiều thứ hơn nữa.


Rất nhanh, rất nhiều học sinh trong trường thảo luận về chuyện ba của Trạng Nguyên Khoa Xã hội mới ra tù. Ngôi trường vốn trầm lắng này vì tin tức có tính bùng nổ ấy mà sôi trào, từ học sinh mới vào trường cho tới học sinh lớp 12, tất cả đều thảo luận. Giống như trong hồ nước bình lặng đột nhiên bị thả vào một quả bom, tin tức này lan truyền đến mọi ngóc ngách trong trường với khí thế sét đánh không kịp bưng tai.


Kiều Ngôn Hi vốn là nhân vật điểm nóng của trường 24, qua chuyện này, tất cả học sinh trong trường đều biết Trạng Nguyên Khoa Xã hội lớn lên trong hoàn cảnh nào.


"Kiều A Miêu, không phải sợ, có anh ở đây." Khương Thành Ngọc vụng về vỗ lưng an ủi Kiều Ngôn Hi. Cậu không biết làm thế nào bí mật của Kiều Ngôn Hi bị tiết lộ ra ngoài, nếu để cậu biết người kia là ai, nhất định sẽ khiến hắn không được sống tốt!


"Không sao, Khương Thành Ngọc, em không quan tâm chuyện đó từ lâu rồi." Kiều Ngôn Hi cười nhẹ, quá khứ là quá khứ, có che giấu cũng không xóa được dấu vết của nó, không có tường nào gió không lọt qua được, một ngày nào đó nó sẽ lan ra. Cô đã sớm nhìn thấu, hơn nữa, bây giờ cô không có gì phải sợ cả.




Công việc của ba đã tốt hơn, bây giờ ông không còn làm công việc nặng nhọc nữa mà bắt đầu tự nhận thầu xây dựng, tiền kiếm được ngày càng nhiều, sinh hoạt gia đình cũng có được cải thiện rất lớn. Với lại, cô chẳng những có Khương Thành Ngọc ủng hộ sau lưng mà còn có cả những người bạn tốt, cứ để mặc mấy lời đồn nhảm kia đi.


Dù nghĩ vậy, cô cũng rất muốn biết chuyện này sao lại bị lan truyền, những người biết đều không có khả năng nói, vậy thì rốt cuộc là ai?


Cô nói vậy là muốn Khương Thành Ngọc được thoải mái, nhưng không biết rằng nó lại càng làm cho Khương Thành Ngọc khó chịu. Lời đồn thổi như vậy cũng không để bụng, vậy rốt cuộc khi còn bé Kiều A Miêu của cậu đã phải chịu khổ đến mức nào? Cậu bỗng căm ghét bản thân, vì sao không sớm gặp được Kiều Ngôn Hi cơ chứ.


"Đừng sợ, anh sẽ giải quyết!" Khương Thành Ngọc nhìn vào mắt Kiều Ngôn Hi, đưa ra lời hứa hẹn.


"Thật sự không sao đâu, Khương Thành Ngọc, đừng phí tâm vì chuyện này, cứ để tự nó dần biến mất thôi!" Cô thật vui khi cậu để tâm đến chuyện này, nhưng không muốn vì nó mà làm cậu phân tâm, chỉ là mấy lời đồn, cô thật sự không sợ.


"Cứ giao cho anh!" Khương Thành Ngọc dường như không nghe được Kiều Ngôn Hi nói gì nên vẫn nói vậy với cô.


Kiều Ngôn Hi bất đắc dĩ, cô biết, anh chàng này lại cố chấp rồi. Thôi cứ kệ anh ấy, không thì anh ấy chắc chắn sẽ không bỏ qua. Nhưng Kiều Ngôn Hi tuyệt đối không nghĩ tới, Khương Thành Ngọc dùng cách ngốc ngếch nhất nhưng cũng là cách nhanh nhất, đó là tìm một tin tức khác càng rung động hơn thay thế cho tin tức này. Mà tin tức khác ấy chính là bí mật của cậu!


Mãi đến khi trường 24 thảo luận càng sôi nổi hơn về chuyện của Khương Thành Ngọc, Kiều Ngôn Hi mới giật mình khi Khương Thành Ngọc nói giao cho cậu là thế nào.


"Khương Thành Ngọc, anh là tên ngốc sao? Em đã nói em không quan tâm rồi mà!" Kiều Ngôn Hi hét thật to về phía Khương Thành Ngọc, nước mắt tranh nhau rơi xuống. Những câu nói "vứt bỏ", "không ai cần" đó như những cây kim đâm vào tim cô. A Ngọc của cô là người kiêu ngạo thế nào, sao có thể bị nhiều người châm chọc như thế chứ.


"Giải quyết được là tốt rồi." Khương Thành Ngọc vẫn mang khuôn mặt không chút thay đổi, dường 






Truyện liên quan