Chương 10: Mình có thể trở thành bạn của nhau không?

Dù không có bằng chứng cụ thể nào, nhưng phỏng đoán ấy về Alroy được phần lớn mọi người tán thành.


Những nghiên cứu viên có tấm lòng nhiệt tình với người cá mà đóng ở trên đảo nhiều năm như chỉ qua một đêm thôi đã quên hết những hành động dã man trước kia của vị chủ nhân này, những nghiên cứu viên có trí tưởng tượng phong phú này cảm thấy đau lòng không thôi khi nghĩ đến những chuyện ( tự vẽ ra) mà Alroy đã trải qua.


“Người cá có xấu tính thì vẫn là người cá, vả lại tên đó còn đẹp như thế.” Giáo sư Nolan rất khinh bỉ cái kiểu quay phắt 180° của các đồng nghiệp: “Người đẹp luôn có quyền lợi: chỉ cần có một quá khứ bi thảm thôi, thì dù cho người ta có làm gì cũng vẫn được tha thứ — nhưng chỉ vì một giải thiết thôi mà đã tha thứ tất cả những việc ác mà Alroy gây ra, thật quá là sai lầm!”


Lời nói như thế cộng thêm các đồng nghiệp được làm nền bật lên trông có vẻ rất lý tính.
Chẳng qua là …


“Anh không thấy nếu nói mấy câu này vào lúc khác sẽ làm lập trường của anh đáng tin hơn à, giáo sư Nolan?” Velen đau đầu nhìn ngài giáo sư đang ngồi bên bờ biển: “Ít nhất không phải là lúc anh đi dụ dỗ Dylan hỏi Alroy.”


“Lập trường của tôi? Anh nghĩ lập trường của tôi như thế nào, Velen? — hả? Velen, tôi có thể gọi anh như vậy chứ? — và, đừng dùng cái từ bết bát như “dụ dỗ”, việc này anh cũng tán thành đấy.” Giáo sư Nolan đưa cho nhóc người cá đang ở dưới nước món quà đã chuẩn bị từ trước, cũng không quên cười một cái hết sức thân thiện.




Nụ cười của anh ta phản tác dụng, Dylan lùi về sau một khoảng. Nhóc con do dự nhìn nghiên cứu viên của mình, thấy Velen gật đầu mới nhận thùng nước nhỏ: bên trong là ốc biển và con hàu mà nhóc thích.


“Tất nhiên anh có thể gọi tôi là Velen.” Sự chú ý của Velen đặt trên người nhóc người cá, lơ đễnh nói chuyện với ngài giáo sư: “Tôi tưởng anh không thích Alroy.”


“Ồ? Sao anh lại nghĩ thế?” Giáo sư Nolan chống tay ngồi dậy. Anh ta vẫn giữ nguyên nụ cười, lộ ra hàm răng tỏa sáng dưới ánh nắng: “Trái lại tôi khá là thích vị vua đó đấy.”
“Tôi nhớ anh từng đòi tên đó đến quyết đấu.” Velen bật giai điệu đã cài sẵn trên laptop cho Dylan.


Giáo sư đẩy mắt kính, phủi cát trên vạt áo — Velen nghĩ là anh ta muốn dấu đi sự lúng túng của mình, nhưng khi thấy nét mặt của đối phương, anh gạt phắt cái suy nghĩ này đi.
Ánh mắt vô cùng đau đớn đó làm Velen không tự chủ được trả lời: “Tôi hiểu …”


Giáo sư Nolan hài lòng thu tầm mắt lại, nhìn về phía nhóc người cá còn đang lắng nghe tiếng ca. Ánh mắt của anh ta trở nên dịu dàng, cũng nói chậm lại: “Tôi và bọn họ cũng chẳng khác gì nhau, chỉ là, muốn để tôi tha thứ những chuyện mà Alroy đã gây ra, chỉ một giả thiết thôi là không đủ.”


“Giáo sư..” Velen cũng không biết nên nói gì.
Đối phương cười: “Gọi tôi là Alexander thôi, đây cũng không phải nơi tôi tại chức.”


Con người đang nói chuyện với nhau, nhưng tiếng nói chuyện cũng không quấy nhiễu Dylan, nhóc nghe lời thỉnh cầu phát ra từ máy tính xong, cũng hiểu sơ sơ việc Velen và giáo sư Nolan muốn nhờ nhóc.


“Mọi người muốn biết về quá khứ của Alroy.” Nhóc người cá xác nhận lại với bọn họ. Bởi vì vị chủ nhân lạnh lùng của biển Forever không giới thiệu tên người cá của mình, Dylan cũng gọi hắn là Alroy giống mọi người.


“Đúng vậy.” giáo sư Nolan trả lời lại bằng laptop của anh ta, “Việc Alroy dùng sóng siêu âm là thắc mắc của bọn chú, có lẽ quá khứ của hắn ta có thể giải đáp bí ẩn này.”


“Mọi người muốn tôi hỏi anh ấy, vì quan hệ của mọi người không tốt sao?” Dylan ôm lấy thùng nước của nhóc. Mấy món ăn vặt trong thùng cũng không làm nhóc vui vẻ được, vẻ mặt của nhóc con cũng khá khó chịu.
Vele chú ý tới việc này: “Sao vậy? Trông nhóc có vẻ khó chịu.”


Dylan gật đầu rồi lại lắc, khi hát cũng hơi chần chừ: “Quan giữa mọi người và anh ấy không tốt, nên mới mong tôi hỏi — nhưng quan hệ giữa tôi và anh ấy cũng không phù hợp đâu.”
“Cái gì cơ?!” Velen và giáo sư Nolan đồng thanh: “Alroy bắt nạt nhóc sao?”


“Không không, anh ấy không bắt nạt tôi. Tôi chỉ muốn nói …” Nhóc người cá phát hiện mình bị hiểu sai: “Ừm, tôi chỉ muốn nói, tôi không biết anh ấy trông như thế nào — chúng tôi chưa từng gặp nhau, chỉ nói được hai câu ngắn ngủi với nhau, đúng rồi, anh ấy cũng không giới thiệu tên mình cho tôi.”


Đây đúng là một vấn đề.
Nhưng mà, bọn họ cũng không vội vàng muốn biết đáp án.


“Hai người là đồng loại, quan hệ giữa người cá với nhau hẳn sẽ không tệ như bọn chú với Alroy đâu.. Có lẽ, đầu tiên nhóc có thể thử việc kết bạn với hắn.” Giáo sư Nolan lại lộ nụ cười thân thiện của anh ta ra ( tư thế của nhóc con lập tức trở nên đầy đề phòng) “Thật ra thì, dù mọi người có không nhờ nhóc chuyện đó, bọn nhóc cũng có thể trở thành bạn mà: cùng sống trong một vùng biển, kĩ năng sinh tồn của Alroy rất phong phú, trước khi nhóc trưởng thành, có thể học hỏi rất nhiều từ tên đó — Dylan, nhóc không ghét Alroy, đúng chứ?”


“Không ghét.” Nhóc con nhanh chóng trả lời.
“Nếu thế, tạm không cần bàn đến việc bọn chú nhờ nhóc, trước hãy thử trở thành bạn với Alroy nào.”


Lời nhờ cậy được sửa lại hiển nhiện đã khiến Dylan dễ chịu hơn, vẻ mặt của nhóc giãn ra, nhìn xuống thùng nước, cái đuôi cũng đung đưa theo sóng biển.


“Giờ tôi thấy thật tệ hại, cảm giác, cứ như đang dụ dỗ trẻ con vậy …” Velen thầm than: “Thôi được rồi, tôi bắt đầu thấy hối hận vì đồng ý làm chuyện này đây.”


“Đừng nói thế chứ.” Giáo sư Nolan nhẹ giọng khuyên lơn anh: “Cho dù không có ai tác động, quan hệ của nhóc ấy cũng sẽ tiến triển. Như bây giờ — cả một tuần lễ, sống trong một vùng biển mà không tiếp xúc với nhau — ai mà biết chắc là một lúc nào đó trong tương lai Alroy vẫn giữ nhóc ở lại hay không. Thành bạn bè là hợp lý, về việc sau khi thành bạn rồi hiểu thêm về quá khứ của đối phương, đây cũng chỉ là gia vị của tình bạn thôi.”


Velen không nói gì.
Giáo sư Nolan vỗ vai anh: “Thôi, đừng làm vẻ mặt như thế, nhóc Dylan cũng không ghét Alroy mà.”
Nghe thấy tên mình nhóc người cá tò mò nhìn về phía này, Velen cười vơi nhóc, Dylan cũng cười lại.


“Thôi được rồi.” Velen hạ giọng: “Kết thúc việc kết bạn, chúng ta tham gia đến đây thôi. Về sau dù phát triển có thuận lợi hay không, chúng ta cũng đừng nhúng tau vào.”
Giáo sư thoải mái đồng ý.
Đêm hôm đó, nghiên cứu viên trên đảo phát hiện tiếng hát trong trẻo của nhóc người cá.


Trong tiếng hát ấy, Dylan hỏi: “Mình có thể trở thành bạn của nhau không?”
HẾT CHƯƠNG 10.






Truyện liên quan

Người Cầm Quyền

Người Cầm Quyền

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu1,334 chươngFull

Đô ThịQuan Trường

27.3 k lượt xem

Người Cá

Người Cá

Alexander Romanovich Belyaev15 chươngFull

Huyền HuyễnTrinh ThámKhác

39 lượt xem

Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất

Ôm Cây Đợi Người, Cây Tàn Người Mất

Cỏ5 chươngFull

Thanh XuânĐoản Văn

26 lượt xem

Ngươi Cả Nhà đều Mang Thai Convert

Ngươi Cả Nhà đều Mang Thai Convert

Bức Bách Lạp Nhĩ60 chươngFull

Đô ThịTrọng SinhĐam Mỹ

839 lượt xem

Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Tu Tiên Khó đi Convert

Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Tu Tiên Khó đi Convert

Hắc Dạ Di Thiên290 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpXuyên KhôngHài Hước

24 k lượt xem

Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân A Convert

Sẽ Không Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân A Convert

Cật Bạch Thái Yêu970 chươngDrop

Tiên HiệpVõ Hiệp

87.3 k lượt xem

Trần Đạo Hữu, Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không Convert

Trần Đạo Hữu, Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không Convert

Ba Ba Vô Địch282 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

7.7 k lượt xem

Khuyên Ngươi Cải Tà Quy Ta

Khuyên Ngươi Cải Tà Quy Ta

Thị Bất Tồn Tại Đích22 chươngFull

Võ HiệpSủngĐam Mỹ

382 lượt xem

Người Canh Giữ Giấc Mơ

Người Canh Giữ Giấc Mơ

Lạc Tiểu Dương10 chươngTạm ngưng

Dị GiớiLinh DịKhác

92 lượt xem

Người Câm Bắt Đầu: Tổ Chức 33 Tràng Buổi Biểu Diễn Convert

Người Câm Bắt Đầu: Tổ Chức 33 Tràng Buổi Biểu Diễn Convert

Nhị Thập Thất Khối Cửu520 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnHệ Thống

3.2 k lượt xem

Ở Mạt Thế Trở Thành Hình Người Cẩm Lý Convert

Ở Mạt Thế Trở Thành Hình Người Cẩm Lý Convert

Tòng Ôn144 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhDị Năng

4.3 k lượt xem

Đính Hôn Chia Tay, Nữ Thần Bạn Thân Trước Mặt Mọi Người Cầu Hôn Convert

Đính Hôn Chia Tay, Nữ Thần Bạn Thân Trước Mặt Mọi Người Cầu Hôn Convert

Mộc Đông Vấn Vấn313 chươngFull

Đô Thị

40 k lượt xem