Ngụy Công: Quyển 1 - Người Trên Vạn Người

Chương 2: Hệ thống thức tỉnh

Mấy tiểu cung nữ, tất cả đều ủy khuất đứng thẳng một hàng, ngước nhìn Ngụy Thiên Minh một chút, cẩn thận từng li từng tí nói ra: " Ngụy công công, người muốn tìm thì tìm a. nhưng chúng ta không có dấu hung khí!"


Ngụy Thiên Minh nhất thời nội tâm vui mừng, vừa cười vừa nói: " Được, rất tốt, vậy các ngươi đừng có nhúc nhích, ta đến lục soát một chút là được, xem các ngươi có mang hung khí hay không."


Thật vất vả xuyên không đến hậu cung, Ngụy Thiên Minh trong tâm lý như người nghèo mới trúng số, thật sự con mẹ nó kích thích, cho nên hắn mới muốn chiếm tiện nghi của những tiểu cung nữ này.


Ngụy Thiên Minh còn chưa kịp ra tay, thì có một tên thái giám chạy đến bên ngoài cửa lớn, vội vã đi vào. Tiểu thái giám vừa tiến đến, vừa hô: " Ngụy công công a, Ngụy công công, Tuệ phi nương nương đang đến!"


Ngụy Thiên Minh đang chuẩn bị chiếm tiện nghi mấy tiểu cung nữ này thì bỗng nhiên bị quấy rầy, nội tâm tự nhiên rất là khó chịu. Nhưng là hắn cũng biết, mình hiện tại chính là một tên thái giám, mà Tuệ phi nương nương là chủ tử chính mình.


Tại thời điểm này, hắn còn cần cẩn thận một chút, liền muốn nhanh ra xem tình huống một chút.
Ngụy Thiên Minh liền quay lại nhìn mấy tiểu cung nữ nói ra: " Đều ra ngoài, nhớ kỹ, sự tình vừa rồi, không đước nói với ai, nếu không ta làm các ngươi đều biến mất. Hiểu không? "


Vài câu uy hϊế͙p͙ kia liền đem mấy tiểu cung nữ hoảng sợ giống như chim cánh cụt một dạng, co người lại không dám nói nửa câu. Sau đó các nàng vội vội vàng vàng gật đầu liên tục, nói ra: "Không dám, không dám, chúng ta đều nghe Ngụy công công sắp xếp."


Những tiểu cung nữ cũng không ngốc, muốn sinh tồn tại hậu cung, thì đều phải thông minh một chút. Ngụy Thiên Minh là chủ quản trực tiếp của các nàng, nếu như đắc tội hắn liền không có chỗ nào tốt cả.


Nhìn mấy cái tiểu cung nữ này nghe lời như thế, Ngụy Thiên Minh cũng rất vừa lòng. Khôi phục lại bộ dáng, Ngụy Thiên Minh từ sau tấm bình phong đi đến. Còn có mấy tiểu cung nữ cũng đều sát theo sau.


Mới vừa ra đến cửa liền thấy một nữ nhân dáng dấp vô cùng xinh đẹp, mang theo mấy cung nữ bước từ bên ngoài đi vào. Nữ nhân này mặc lấy cung trang tinh mỹ bằng lụa mỏng, trường bào dài lướt trên sàn, trang dung hết sức mê người.


Ngụy Thiên Minh không ngốc, khi thấy nữ nhân này tiến đến, hắn liền đi tới nói: " Người tới rồi, tiểu nhân cung nghênh Tuệ phi nương nương giá lâm "


Tuệ phi xinh đẹp nhìn một chút Ngụy Thiên Minh, liền nói: " Ngụy Thiên Minh, ngươi thật đúng là mạng lớn a, đêm qua ta bảo ngươi đi tẩm cung của Tào phi nghe lén một ít chuyện, kết quả ngươi bị người đánh bất tỉnh, nhìn ngươi bất tỉnh lâu như vậy ta còn tưởng rằng ngươi đã chết đâu, hiện tại thì thật tốt, ngươi còn sống rất khỏe nha."


Ngụy Thiên Minh một nghe được cái gì Tào phi, hắn liền biết, tối hôm qua hắn khẳng định là bị người ta đánh lén.


Vì thế, Ngụy Thiên Minh đã nhớ kỹ, chờ hắn có thời gian, nhất định phải tìm ra người đánh bất tỉnh chính mình, bởi vì Ngụy công công cũ, thật đã bị tên đó đánh chết toi. Mà hắn, chỉ là ngẫu nhiên xuyên không tới mà thôi. Hắn có thể tìm ra tên hung thủ mà nói, cũng coi như là giúp người cho hắn mượn cái xác một công đạo.


Bất quá, tại trước mặt của Tuệ phi, Ngụy Thiên Minh vẫn là tranh thủ nói: "Nương nương ngươi yên tâm, tiểu nhân phúc lớn mạng lớn, vẫn muốn còn hầu hạ người thật lâu nữa."


Tuệ phi hài lòng gật gật đầu, liền nói: " Như vậy là tốt nhất, bản cung bây giờ lại cho ngươi một cơ hội, tối nay thay ta làm một chuyện."
Ngụy Thiên Minh nhướng mày, thầm nghĩ chính mình vừa mới tỉnh lại, liền muốn ta đi làm việc tiếp, thật là một cái nữ nhân xấu xa, phải tệ là Tệ phi mới đúng.


Bất quá, Ngụy Thiên Minh ngoài mặt vẫn là nói ra: " Tuệ phi nương nương người có dặn dò gì, cứ việc nói ra, tiểu nhân nhất định sẽ làm hết sức."
Tuệ phi gật đầu, vung tay lên, đối với thái giám cùng cung nữ bên cạnh hạ lệnh: " Các ngươi đều lui ra ngoài!"


Những cung nữ cùng thái giám kia, không dám có nửa điểm chần chờ, tranh thủ thời gian nhẹ gật đầu một cái, lần lượt lui ra khỏi phòng. Đến khi những cung nữ kia cùng thái giám đi, Tuệ phi mới đi gần bên người Ngụy Thiên Minh, lạnh giọng nói ra: "Tối nay, ta muốn ngươi giết Dạ phi!"


" Giết, giết Dạ phi? " Ngụy Thiên Minh được một trận kinh ngạc.
Hắn mới vừa xuyên không tới, giết người không phải bản lĩnh của hắn a.
Bất quá,Tuệ phi mới lười nhác quản hắn nhiều như vậy.


Tuệ phi từ trong tay áo của chính mình lấy ra một gói độc dược nhỏ, nói ra: " Ngụy Thiên Minh, đây là Hạc Đỉnh Hồng, ngươi cầm đi cho Dạ phi ăn, đợi đến nửa đêm nàng liền sẽ mất mạng!"
" Ừng ực!"


Ngụy Thiên Minh nuốt một ngụm nước miếng, nội tâm sợ hãi không gì sánh được. Cuối cùng là có thù gì lớn, bao nhiêu thống hận, mà động một chút là lại muốn giết người. Ngụy Thiên Minh căn bản cũng không biết Dạ phi là ai, bây giờ lại muốn hắn đi hạ độc đối phương. Bất quá, hắn nhìn bộ dáng của Tuệ phi, tựa hồ mình đã đâm lao thì phải theo lao.


Cầm gói Hạc Đỉnh Hồng mà Tuệ phi đưa cho, Ngụy Thiên Minh liền nói: " Nương nương, tiểu nhân tối hôm qua bị đánh, ngày hôm nay cũng không thoải mái, có thể hay cho tiểu nhân nghỉ ngơi một hai ngày rồi lại đi?"


Tuệ phi lập tức thì lạnh hừ một tiếng, uy hϊế͙p͙ nói: " Ngụy Thiên Minh, ngươi nếu mà không đi, bản cung tìm người đem ngươi mang đi xử lý, chính ngươi phải suy nghĩ thật kỹ đi!"
Ngụy Thiên Minh biết, chính mình nếu không nghe Tuệ phi, chỉ sợ rất khó sống sót.


Sau đó, hắn bất đắc dĩ gật đầu nói: "Tốt, tối nay tiểu nhân liền đi!"


Tay cầm gói Hạc Đỉnh Hồng này, Đầu Ngụy Thiên Minh đều có chút đau. Hắn vốn là còn tưởng rằng, chính mình xuyên không đến hậu cung, có thể có được mỹ nhân thiên hạ, vượt qua tình cảnh sinh hoạt kiếp trước. Nhưng mà lại không nghĩ tới, vừa mới tỉnh lại không lâu, liền bị sai đi giết người, thật sự là bất đắc dĩ vô cùng.


Tuệ phi liếc nhìn Ngụy Thiên Minh một chút, liền nói: "Được rồi, tối nay đi làm đi, ngày mai bản cung...Chờ tin tức tốt của ngươi , Dạ phi tiện nhân kia, ỷ có hoàng thượng ân sủng, thì hung hăng càn quấy, hôm nay nhất định muốn nàng chết!"


Ác độc chửi mắng vài câu về sau, Tuệ phi quay người thì muốn rời đi. Trước khi đi, nàng vẫn không quên liếc nhìn Ngụy Thiên Minh một chút, dặn dò: " Ngươi bây giờ cứ nghỉ ngơi thật tốt, rồi thay bản cung làm việc, hiểu chưa?"


Ngụy Thiên Minh gật đầu một cái, thở dài nói: "Tiểu nhân minh bạch, cung tiễn Tuệ phi nương nương!"
Lời tuy nói như thế, nhưng tâm lý Ngụy Thiên Minh lại là mười phần khó chịu. Hắn tối nay phải đi giết người, còn nghỉ ngơi tốt cái rắm a, không biết tối nay có thể thành công hay không đây.


Tuệ phi sau khi đi, Ngụy Thiên Minh nằm ở trên giường, bắt đầu tự hỏi, buổi tối hôm nay phải làm sao. Hắn tuy nhiên không biết Dạ phi là ai, nhưng là chuyện này, chính mình nhất định phải đi làm. Thời điểm mà Ngụy Thiên Minh đang miên mang suy nghĩ, trong đầu hắn, bỗng nhiên truyền tới một thanh âm.


" Hệ thống Ngụy Nhân đã kích hoạt, bắt đầu khởi động!"
"Hệ thống đã khởi động 10% "
"Hệ thống đã khởi động 30% "
"Hệ thống đã khởi động 50% "
"Hệ thống đã khởi động 70% "
"Hệ thống đã khởi động 90% "
"Hệ thống đã khởi động 99.9%, kích hoạt hoàn thàn. . ."


Vừa nghe thanh âm máy móc từ rất gần hắn phát ra, Ngụy Thiên Minh nhất thời thì giật mình.
Hắn ngã một phát xuống đất, rồi mới từ từ bám lên thành giường mà đứng lên, hoảng sợ nói: " Là ai, là ai đang nói chuyện!"


Hắn đang cảnh giác, từ trong đầu Ngụy Thiên Minh lại truyền đến một thanh âm giống như máy móc.


"Kí chủ không nên hoảng hốt, ta là siêu cấp hệ thống Ngụy Nhân, hiện tại đang phụ thể ở trên người của ngươi, đang thông qua ý niệm mà trao đổi với kí chủ, ngươi có thể xuyên qua thế giới này mà không chết, hoàn toàn là do công lao của bản hệ thống, hiện tại hệ thống đã khởi động gần xong, ngươi cũng nên bắt đầu thực hiện nhiệm vụ!"


Nghe đến đây, Ngụy Thiên Minh nuốt nước miếng ừng ực.


Giờ phút này, hắn chẳng những không hoảng hốt, ngược lại còn rất kích động. Rốt cuộc hắn là một tên người xuyên không, ở trên người hắn phát sinh những sự tình gì mới lạ, cũng không có gì là chuyện lớn. Mà lại, dựa theo kinh nghiệm hắn ở kiếp trước đọc tiểu thuyết, đại khái cũng hiểu cái hệ thống này là để làm gì.


Sau khi bình tĩnh lại, Ngụy Thiên Minh liền hỏi: "Hệ thống, ngươi tìm tới ta, rốt cuộc muốn ta thực hiện nhiệm vụ gì?"


Rất nhanh, hệ thống liền trả lời: " Ngươi là kí chủ mà ta ở bên trong vạn vạn người mà chọn ra kẻ tinh anh nhất, hệ thống có chữ Ngụy bên trong, là muốn đào tạo ngươi thành kẻ dù ẩn trong vạn người vẫn có thể tỏa sáng, mà cũng có thể làm người đứng sau màn mà thao túng tất cả!"


Hệ thống tiếp tục nói: " Bây giờ nhiệm vụ chính đầu tiên là ( Người trên vạn người ), trở thành kẻ có quyền khuynh triều dã, phú giáp thiên hạ! Nhiệm vụ phụ cũng có rất nhiều phần thưởng cực kỳ hấp dẫn "


Vừa nghe đến có nhiệm vụ và phần thưởng, Ngụy Thiên Minh cực kỳ kích động. Mà hệ thống nói nhiệm vụ này, cũng chính là việc hắn muốn muốn đi làm.


Nhịn xuống tâm tình kích động, Ngụy Thiên Minh xoa xoa tay, liền nói: "Hệ thống, ngươi thật đúng thật là tri kỷ của ta, mà nhiệm vụ ngươi nói cũng là việc ta muốn làm, hắc hắc, không biết ngươi gì muốn ban thưởng cho ta không?"


Hệ thống ngay sau đó trả lời: " khen thưởng có rất nhiều loại, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, tự nhiên sẽ có khen thưởng phong phú!"
Ngụy Thiên Minh nghe xong, thì gật gật đầu.


Rất nhanh, hắn còn hỏi thêm: " Vậy bây giờ ta còn chưa có bắt đầu nhiệm vụ nào, vậy thì không phải là có cách nào đổi lấy bảo vật được sao, ngươi cũng biết ta mới vừa tới cái này thế giới, chưa quen cuộc sống nơi đây, mà lại hậu cung rất nguy hiểm, không có bảo vật gì phòng thân, thì cũng thật là nguy hiểm, hệ thống ngươi có phần thưởng gì cho người mới không, không thì cho ta mượn cũng được nha?"


Hệ thống trầm mặc một hồi, tựa hồ tại suy nghĩ Ngụy Thiên Minh lời nói.
Không bao lâu sau, tiếng hệ thống vang lên: "Yên tâm, bản hệ thống sẽ vì ngươi chuẩn bị một món quà tân thủ, bây giờ có thể mở luôn ra."


"Thật sao, haha vậy thì thật là quá tốt!" Ngụy Thiên Minh liền nói , nét cười trên mặt ngày càng đậm. Trong giờ phút này tâm tình của hắn đúng là có chút kích động, chẳng những xuyên đến hậu cung, còn có hệ thống, bây giờ lại có phần thưởng, thật sự là rất thoải mái.
"Đinh!"


Bỗng nhiên, trong đầu Ngụy Thiên Minh truyền tới một thanh âm thanh thúy.
Ngay sau đó, trước mặt hắn, hiện ta một cái hộp tinh xảo bằng ngọc phỉ thúy trong suốt.


Có thể bạn cũng muốn đọc: