Ngụy Công: Quyển 1 - Người Trên Vạn Người

Chương 11: Thông tâm đan

Vừa nghe cái âm thanh máy móc này Ngụy Thiên Minh vẫn giật mình một cái. Nhưng rất nhanh Ngụy Thiên Minh đã lấy lại tinh thần. Hắn biết trên người của mình còn có một cái hệ thống.
Ngụy Thiên Minh rất bình tĩnh truyền ý niệm: " Là ngươi vừa thông báo cho ta sao?"


" Đinh, chính là nhắc nhở từ hệ thống!" Trong đầu hiện lên âm thanh quen thuộc mới khiến hắn tỉnh ngộ. Vì mấy ngày qua, Ngụy Thiên Minh đều đang bận rộn việc của mình mà lại quên mất hắn còn có một cái hệ thống. Lúc này hệ thống nhắc nhở, hắn mới để ý đến.


Ngụy Thiên Minh trên mặt lộ ra nụ cười. Hắn vội vàng nói: " Hệ thống, ngươi vừa thông báo ta đã hoàn thành xong mấy cái nhiệm vụ liền. Bây giờ được nhận thưởng, vậy ta sẽ được thưởng gì a?"


Hệ thống thanh âm nghiêm túc, trực tiếp nói: " Khen thưởng này nhiều loại, có thể nhận bằng điểm, vé rút thăm hoặc là Lệnh ước nguyện ."
" Cái gì gọi là điểm và Lệnh ước nguyện?" Ngụy Thiên Minh lại hỏi.


" Vé rút thăm được dùng để rút thăm ra một vật phẩm ngẫu nhiên. Đổi điểm là dùng số điểm hiện có của mình mua vật phẩm ở gian hàng hệ thống. Còn lại thứ quan trọng nhất là Lệnh Ước Nguyện, vật này có thể dùng để hoàn thành một điều nào đó ( na ná thần đèn nhé các lão ). Điều ước càng lớn tiêu hao càng nhiều, lệnh bài này cũng có thể đưa cho người bình thường sử dụng được." Hệ thống trả lời.


Tiếng âm thanh lạnh lẽo lại vang lên:" Điểm nhận được khi dùng các loại tiền tệ của thế giới đổi về. Vé rút thăm sẽ ngẫu nhiên xuất hiện khi làm xong nhiệm vụ, thành tựu. Lệnh ước nguyện chỉ được nhận nếu hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ ẩn hoặc thành tựu đặc biệt. Lần này kí chủ hoàn tất một nhiệm vụ và hai thành tựu được tặng 50 điểm và một lần rút thăm"


Nghe đến đây hắn cũng lười để ý, bây giờ Ngụy Thiên Minh đang cân nhắc xem, mình có thể đổi lấy đồ vật gì. Lần trước hệ thống cho mình viên đan tăng hơn trăm lần lực lượng, đã thấy rất thần kì. Lần này sẽ lại có thể được đồ vật gì đây. Hậu cung nguy hiểm như vậy, nếu không có mấy món bảo vật phòng thân, vậy thật đúng là rất nhuy hiểm.


Ngụy Thiên Minh truyền ý niệm nói: " Mở ra gian hàng hệ thống."


Vừa mới dứt lời Ngụy Thiên Minh cảm giác trước mặt xuất hiện một màn sáng, màn sáng rất kì lạ, rất giống như hình chiếu nhưng khi chạm vào lại có cảm giác. Bên trên hình ảnh, có từng dãy hàng hoá và vài dòng chú thích công năng của vật phẩm. Giao diện như những website phổ biến nhưng vật phẩm lại rất ly kỳ cổ quái.


Mà màn ánh sáng này chỉ có Ngụy Thiên Minh một mình nhìn thấy, Tiểu Hồng nằm bên cạnh vẫn không có phản ứng gì.
Ngụy Thiên Minh đánh giá lại những hàng hoá được bày ở đây, tất cả vật phẩm đều ghi là sơ cấp, công năng không lớn lắm nhưng lại rất kỳ lạ.


Ví dụ như, có một chiếc ngọc tiêu có thể khiến người nghe bị mê hoặc, giá 10 điểm hay như, một chiếc nhẫn bên trong có chưa linh hồn một luyện dược sư giá 200 điểm. Cùng một viên Vạn lý đan, sau khi phục dụng có thể tai nghe bốn phương mắt nhìn tám hướng trong vòng 500 thước, giá 100 điểm.


Khi nhìn những vật phẩm bày ở đó làm cho Ngụy Thiên Minh rất động tâm. Chỉ cần chính mình có một trong những vật này ở hậu cung, liền là phong sinh thủy khởi độc bá một phương.


Bất quá, Ngụy Thiên Minh vẫn chọn một viên đan dược giá 50 điểm, có thể đọc nội tâm người khác. Nhưng có một hạn chế mỗi ngày chỉ có thể sử dụng ba lần. Dù vậy, Ngụy Thiên Minh vẫn lựa chọn bởi vì, tại cái trong hậu cung này khắp nơi đều là tranh đấu, lục đục với nhau khắp mọi nơi, nếu có viên này đan này, Ngụy Thiên Minh có thể bớt đi rất nhiều phiền não. Thậm chí hắn còn có thể dựa vào loại năng lực này đem địa vị của mình, tăng lên một chút.


Chỉ có dạng này, mới là tốt nhất.
Ngụy Thiên Minh hướng hệ thống nói ra: " Đổi một viên Thông Tâm Đan và dùng một lần rút thăm!"
" Đang xác minh điểm dư, đã rút được Hướng Tâm Lệnh!" Hệ thống tính toán một lúc liền trả lời.


Rất nhanh sau đó ở trước mặt Ngụy Thiên Minh, lóe lên một vệt sáng rồi một viên đan dược rơi vào trong tay hắn.


Nhìn viên đan dược toả ra mùi thơm, Ngụy Thiên Minh nở ra một nụ cười. Tiếp theo sau đó, giao diện gian hàng liền biến mất. Trong đầu Ngụy Thiên Minh hiện lên thanh âm của hệ thống: " Đã hoàn tất trao đổi vật phẩm, chúc kí chủ mở khoá càng nhiều thành tựu ẩn. Hệ thống tiếp tục hoàn thành nâng cấp. Trước khi bảo trì sẽ hiện lên thông tin kí chủ hiện tại. Thân ái!"


Một câu nói kia sau khi nói xong, hệ thống thanh âm liền không có vang lên nữa.
Mà trước mặt Ngụy Thiên Minh cũng hiện lên một màn sáng có giao diện khá đồng dạng với gian hàng kia
[ + THÔNG TIN NGƯỜI DÙNG + ]
[ TÊN ] : Ngụy Thiên Minh.
[ GIỚI TÍNH ] : Nam.
[ CHỦNG TỘC ] : Nhân loại
[ THẾ LỰC ] : Không
[ ?¿¿ ] :


[ ?¿¿ ] :
[ ?¿¿ ] :
[ Điểm: 0 - Vé: 0 - Lệnh: 0 ]
Hiện tại Ngụy Thiên Minh cũng lười quản những thông tin kia, có viên Thông Tâm Đan này hắn tin tưởng trong hậu cung, chính mình có thể thao túng một phương.


Không suy nghĩ nhiều Ngụy Thiên Minh cầm lấy Thông Tâm Đan nuốt vào trong bụng. Đan dược vào miệng tức biến mất, cả thân cũng không có cảm giác gì. Khi Ngụy Thiên Minh hồ nghi, trong đầu hắn xuất hiện phương pháp sử dụng.


Nếu như muốn nghe ý nghĩ trong lòng mục tiêu, trong lòng nói thầm một lần " Ta muốn biết hắn đang nghĩ gì" là được. Một ngày có thể sử dụng ba lần, hết ba lần thì ngày hôm sau mới được sử dụng tiếp. Tác dụng không có giới hạn.


Ngụy Thiên Minh kiếm được viên đan dược thần kì như vậy, nội tâm vui vẻ. Trên mặt đều mang tiếu ý nồng đậm mà ôm Tiểu Hồng chìm vào giấc ngủ.


Ngày hôm sau hắn ngủ đến mặt trời treo trên đỉnh đầu, nhưng cũng không người nào dám đến đánh thức hắn, trong Tuệ Hương Cung, trừ Tuệ phi ra đã không có ai dám sai khiến Ngụy Thiên Minh.


Thế mà, đang lúc Ngụy Thiên Minh ngủ rất thoải mái thì cửa bên ngoài truyền đến một trận thanh âm chó sủa làm hắn bừng tỉnh. Khi quay sang cũng không thấy Tiểu Hồng đâu, nhất thời cả người thật là khó chịu. Hắn từ trên giường đứng dậy đi ra cửa, ánh mắt lộ ra tia sắc bén khí thế không gì sánh được.


" Là tên khốn nạn nào mang chó tới đây làm phiền bản đại nhân nghỉ ngơi !" Ngụy Thiên Minh nhịn không được mà nổi giận mắng vài câu.
Hắn vừa ra đến cửa liền nhìn thấy một con chó ngao tây tạng, đang loanh quanh trong sân sủa mãi không thôi.


Xung quanh có mấy tên tiểu thái giám hoảng sợ không thôi, mấy tên xui xẻo còn bị nó chảy máu, cả người máu tươi chảy ròng ròng.


Con chó ngao này cả thân to lớn, cào gần 1m50, lông trên toàn thân dựng đứng y như là một con sư tử đang nổi giận, mười phần uy vũ. Đôi mắt nó loé ra hung quang nhìn chằm chằm vào mấy tên thái giám kia, giống như đang nhìn con mồi.


Đôi răng nanh kia lộ ra sự bén nhọn như là mũi khoan, móng vuốt ở bốn chân cũng như lưỡi dao, bộ dạng đáng sợ.
"Rống. . ."
Miệng con chó ngao này phát ra tiếng gầm rống từng bước áp sát đến mấy tên thái giám. Mấy tên này sớm đã bị hoảng sợ toàn thân phát run, mặt mày xanh mét.


Còn có một người bởi vì quá sợ hãi, đều tè ra cả quần.
Một bên vừa lui lại trong miệng thì lẩm bẩm : " Không muốn, ta không có muốn a, ngươi không được qua đây. . ."


Có một tên thái giám nhìn thấy Ngụy Thiên Minh đến, thì giống như phát hiện ra cây cỏ cứu mạng, há miệng hô to: " Ngụy công công, cứu mạng a, xin nhanh cứu lấy chúng ta. . ."


Mấy tên tiểu thái giám này, đều là thủ hạ của Ngụy Thiên Minh, thuộc về người hầu trong cung Tuệ phi. Bây giờ bọn hắn hướng Ngụy Thiên Minh kêu cứu, Ngụy Thiên Minh cũng không thể bỏ mặc được.


Hắn đi đến nhặt lên một cây gậy, một khối đá ở trong sân, nói: " Chui từ đâu ra một con chó như vậy hoang dám chạy đến đây đến giương oai!"
Nói xong Ngụy Thiên Minh vung khối đá từ trong tay phi ra trước mặt.
"Ầm!"


Tảng đá không sai lệch chút nào trúng giữa đầu con chó to lớn này. Ngụy Thiên Minh dùng lực cũng không nhỏ, cú ném này làm nó đau đớn không thôi.
"Ngao ô. . ."


Nhất thời, con chó Ngao này quay đầu nhìn chằm chằm vào Ngụy Thiên Minh giận giữ gầm lên một tiếng, thanh âm tràn ngập sự phẫn nộ vang khắp bốn phía. Ánh mắt hung hãn cặp răng nanh bén nhọn, trong miệng thì chảy ra từng dòng nước nhìn như mười phần đói khát, muốn đem Ngụy Thiên Minh nuốt chửng.


Nếu là kiếp trước, Ngụy Thiên Minh nhìn thấy con tây tạng to như thế này, chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Nhưng mà bây giờ, Ngụy Thiên Minh là một tên võ đạo tông sư. Chỉ có một con chó như vậy, Ngụy Thiên Minh không để vào mắt.


Huống chi súc sinh này còn làm phiền giấc ngủ của hắn, cứ như vậy bỏ qua làm sao được. Ngụy Thiên Minh nhìn con tàng ngao này ngoắc ngoắc ngon tay, cười lạnh nói: " Nghiệt súc, ngươi có bản lĩnh thì phi đến, gia gia sẽ dùng một tay đập bẹp ngươi!"


Có thể con Tàng Ngao này có chút linh tính, khi nghe xong lời Ngụy Thiên Minh nói. Nó gầm lên một tiếng rồi nhanh chóng phi đến, giương nanh múa vuốt muốn đem Ngụy Thiên Minh cắn xé. Tốc độ Tàng Ngao cực nhanh, tựa như mũi tên rời cung, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Ngụy Thiên Minh.


Mồm miệng nó há to muốn cắn vào cổ Ngụy Thiên Minh. Cái miệng kia há to như chậu máu mở ra hết mức, gần như có thể đem đầu Ngụy Thiên Minh một lần nuốt trọn. Ngụy Thiên Minh nhìn thấy Tàng Ngao này xông đến, trên mặt biểu hiện hết sức lạnh lẽo, bên trong ánh mắt lóe qua một tia sát khí. Hai cánh tay hắn nắm cây gậy, hướng về đầu Tàng Ngao hung hăng mà đập xuống. ( Lại nhớ đến em Cheems bonk bonk bonk N lần )


"Hô!"
Một thanh âm trong nháy mắt xé gió mà truyền đến. Một đầu gậy to lớn trực tiếp nện xuống đầu con Tàng Ngao.
"Ầm!"
Lại một tiếng vang trầm thấp truyền đến, Ngụy Thiên Minh đập cây gậy lên đầu Tàng Ngao trực tiếp bị gãy làm đôi.


Một thanh gỗ to bằng bắp tay liền bị Ngụy Thiên Minh cứ thế mà dùng lực đánh gãy, nghĩ một chút liền biết Ngụy Thiên Minh dùng bao nhiêu sức mạnh
"Ngao ô. . ."


Một tiếng kêu thảm truyền đến, con chó Ngao Tây Tạng to lớn kia bị đánh bay về sau lật người ngã xuống. Con Tàng Ngao nằm trên mặt đất kêu rên không ngừng. Trong mắt mũi miệng, đều chảy ra vô số máu tươi. Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn đối với Ngụy Thiên Minh cừu hận không thôi.


Nó là một con thú săn mồi, đã nhận định Ngụy Thiên Minh là đối thủ thì sẽ liều chết không thôi. Lại muốn đứng lên chiến đấu với Ngụy Thiên Minh tới cùng. Ngụy Thiên Minh nhìn thấy vậy thì cười lạnh nói: " Ai nha, thật đúng là một con nghiệt súc dũng mãnh xem ra ta phải lấy ra vài phần thực lực!"


Thừa dịp Tàng Ngao còn chưa đứng vững, Ngụy Thiên Minh từ dưới đất nhặt lên một khối đá, liền trực tiếp ném đến Tàng Ngao. Hắn không do dự, cầm lên thật nhiều đá ném thật mạnh về phí Tàng Ngao. Mới qua hai ba lần bị ném, con Tàng Ngao to lớn này bị Ngụy Thiên Minh ném cho đầu óc choáng váng, không còn năng lực phản kháng.


"Ngao ô. . . Ngao ô. . ."
Bị đánh như vậy Tàng Ngao chỉ có thể bất lực nằm kêu rên, phảng phất như là đang cầu xin tha thứ. Nhưng Ngụy Thiên Minh vốn trong lòng đang giận, lần này vừa vặn mượn nó phát tiết toàn bộ ra ngoài.


Có thể bạn cũng muốn đọc: