Ngụy Công: Quyển 1 - Người Trên Vạn Người

Chương 16: Điều giáo công chúa ( 1 ) ( H+ )

Tại trong hậu cung này, Sở Ninh công chúa từ nhỏ đến lớn, đều chưa bị người đánh qua bao giờ. Cho dù là mẫu hậu hay hoàng đế ca ca của nàng, cũng đều không nỡ đánh nàng một chút. Vậy mà hôm nay, Sở Ninh công chúa lại bị Ngụy Thiên Minh hung hăng quất một roi.


Loại cảm giác này, Sở Ninh công chúa từ trước cho tới bây giờ đều chưa bị qua.
Ngụy Thiên Minh nghe Sở Ninh công chúa la hét như vậy, trên mặt hắn cũng có chút khó chịu. Hắn truyền ý niệm nói:" Đổi hết đồ giá trị trong phòng này thành điểm thưởng, dùng Hướng Tâm Lệnh lên người Sở Ninh công chúa"


" Đinh, đã đổi được 11 điểm từ giá trị không gian xung quanh. Đinh, đã dùng Hướng Tâm Lệnh lên người Sở Ninh công chúa." Thanh âm lạnh lẽo từ sâu trong đầu Ngụy Thiên Minh vang lên.


Từ lần trước khi rút được Hướng Tâm Lệnh, hắn cũng đã biết được công dụng của nó. Người nào dùng lệnh bài lên người khác, thì người còn lại sẽ dần hướng về người đầu tiên tăng thiện cảm lên và có thể nghe người đó ra lệnh. Ngụy Thiên Minh quay lại chăm chú quan sát Sở Ninh công chúa, nhưng thất vọng là hắn không cảm nhận được bất kì biến hoá nào xảy ra cả.


Hắn nhướng mày hướng về Sở Ninh công chúa nói: " Mới đánh một cái mà đã kêu la lớn tiếng như vậy, thật sự là phiền chết người khác!"
Nói xong, Ngụy Thiên Minh tìm lấy một tấm vải, nhét vào trong miệng Sở Ninh công chúa, để cho nàng không cách nào lại tiếp tục la nữa.


Ngụy Thiên Minh lại hướng hệ thống truyền ý niệm:" Ngăn cách căn phòng này với bên ngoài, số điểm còn lại dùng để trôi đóng băng thời gian trong này".


"Đinh, tiêu hao 3 điểm để cách biệt khu vực, tiêu hao 8 điểm ngưng đọng khu vực trong ba canh giờ" Khi nghe hệ thống phản hồi xong, Ngụy Thiên Minh cảm thấy bên ngoài là một mảnh yên tĩnh, không còn nghe thấy tiếng đám thái giám đang xôn sao khuyên bảo kia nữa.


Ngụy Thiên Minh làm như thế cũng là vì có chút bận tâm, Sở Ninh công chúa nếu như kêu gào quá lớn tiếng, thu hút vài tên đại nội thị vệ vậy thì coi như không dễ giải quyết. Nhưng hiện tại thì đã không còn gì bận tâm nữa, hắn bây giờ muốn nhất chính là cưỡi tiểu tiện nhân này để phát tiết bất mãn.


Vung cây roi trong tay lên, Ngụy Thiên Minh lại đánh vài cái khá mạnh lên thân Sở Ninh công chúa.
"Ô ô. . . Ô ô. . ."


Sở Ninh công chúa bị đánh lên người, trong miệng phát ra những thanh âm nghẹn ngào. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm Ngụy Thiên Minh giống như đang cầu khẩn cái gì đó. Ngụy Thiên Minh thấy dáng vẻ Sở Ninh công chúa như thế, hắn càng biểu hiện ra vô cùng phách lối.


Hắn bước lên trước, tháo miếng vải trên miệng Sở Ninh công chúa ra ra, lạnh lùng nói: " Đừng cho rằng ngươi là công chúa thì không ai dám làm gì ngươi, hôm nay Ngụy Thiên Minh ta không quan tâm, hôm nay coi như mất mạng, ta cũng muốn cưỡi ngươi thoả thích."


Sở Ninh công chúa nhìn thấy Ngụy Thiên Minh hung ác như thế, nàng sợ hãi vội vàng nói:" Tên nô tài nhà ngươi, nơi này chính là hoàng cung, ngươi không thể làm loạn, nếu không ta liền nói cho Hoàng huynh, để hắn giết chết ngươi."


Ngụy Thiên Minh nghe xong lời này, thì ha hả cười lạnh nói: " Sở Ninh công chúa, ngươi hình như đã sai một điểm, ta đây không sợ chết mà cũng không ai có thể vào trong này được. Công chúa còn muốn mang ca ca ngươi uy hϊế͙p͙ ta, đây là đang nói đùa hay sao?"


Nói xong, Ngụy Thiên Minh tiến đến bên cạnh bắt lấy Sở Ninh công chúa, cho nàng nằm úp sấp trên đùi của mình. Đôi bàn tay thì chậm rãi lướt nhẹ qua phần lưng nàng, tìm đến đai quấn ( đai lưng ) bắt đầu giải khai.


Sở Ninh công chúa đang bị trói nhìn thấy như vậy kinh hoảng la to:" Ngươi...tên cẩu nô tài này. Muốn làm gì? Mau buông ta ra."
"Làm gì sao?"


Ngụy Thiên Minh trong mắt bắt đầu nộ ra vẻ nóng bỏng, cầm chiếc váy dài của nàng mãnh liệt kéo xuống. Làm lộ ra chiếc mông nhỏ trắng mịn non mềm, nhưng trên đó lại có vài vết roi, khiến ai nhìn vào đều thấy đau lòng. Mặc dù cặp mông này của Sơ Ninh công chúa còn chưa được thành thục, nhưng lại vừa trắng vừa tròn hết sức mê người. Ở giữa hai chân non nớt của nàng, còn có thể mơ hồ nhìn thấy một ít cánh đồng non không an phận. Lấp ló giữa hai đùi, toả ra nồng đậm mùi vị của thiếu nữ mới lớn.


" Ngươi..Không được nhìn ah..."
Sơ Ninh công chúa khuôn mặt đỏ bừng, ra sức giãy giụa, điên cuồng kêu to. Nhưng mà nàng đang bị Ngụy Thiên Minh trói, một chút nhúc nhích cũng không được.
"Thật là một bờ mông tuyệt mỹ, có thể so sánh cùng với ngọc bích ngàn năm a.."


Bên trong đôi mắt nóng bỏng của Ngụy Thiên Minh loé lên một tia tán thưởng, bắt đầu dùng bàn tay vỗ lên cái mông mịn màng này. Cùng với tiếng vang bốp bốp là tiếng khóc của một thiếu nữ vang vọng khắp căn phòng.
"Đừng đánh nữa, ta sẽ không kêu Hoàng đế ca ca trừng phạt ngươi nữa."


Sở Ninh công chúa bị đánh đau đến nỗi bắt đầu cầu xin Ngụy Thiên Minh. Nàng khóc la đến đáng thương, mông của mình bị lộ ra. Còn bị một tên nam nhân xa lạ vỗ xuống, làm cho Sở Ninh công chúa cảm thấy vô cùng khuất nhục.
"Không trừng phạt ta? Ta nghĩ chưa chắc công chúa đã thật tâm vậy."


Ngụy Thiên Minh cũng không thèm đếm xỉa đến nàng nói, bàn tay tiếp tục vỗ xuống. Hắn trong lòng cảm thán, cái mông này thật là cực kì co dãn. Mỗi lần vỗ thật mạnh xuống là nó lại nẩy lên, cảm giác thật là phấn khích.
"Ta thật sự không dám mà, Ngụy công c...Ngụy đại nhân."


Vốn Sở Ninh công chúa tưởng rằng gọi như vậy Ngụy Thiên Minh sẽ buông tha cho nàng, nhưng lại không ngờ hắn nghe xong lại như bị kích thích thêm, lực đạo trên tay lại càng tăng mạnh.


Ngụy Thiên Minh một bên vỗ mông nhỏ của Sở Ninh công chúa, một bên bắt đầu tháo xuống từng mảnh y phục mà vẫn còn ở trên thân của nàng. Từng lớp bị cởi xuống làm cho Ngụy Thiên Minh càng thêm hưng phấn, cự long ngẩng cao đầu lên chạm vào chiếc bụng nhỏ thon dài láng mịn của nàng.


Ngụy Thiên Minh nâng Sở Ninh công chúa đặt lên trên mặt bàn, đôi tay ôn nhu vuốt ve chiếc mông nhỏ hơi sưng, đã đỏ ửng một mảnh. Vì bị hắn đánh trong lúc cực kì phấn khích:" Công chúa điện hạ còn đau không?"


Trong lúc vuốt ve, hắn cũng tiện tay cởi bỏ mấy sợi dây đang trói trên thân hình Sở Ninh công chúa. Thiếu nữ thấy được tự do, liền sợ hãi vội vàng lấy quần áo che đi xuân quang, mà ra sức chạy về phía cửa phòng, kinh hoàng hô to:" Tên lưu manh, cẩu nô tài. Ngươi dám đánh mông bổn công chúa, ta sẽ kêu cấm vệ chém ngươi."


Nhưng khi Sở Ninh công chúa đến trước cửa phòng, cho dù nàng ra sức thế nào cũng không mở ra được. Thấy vậy sắc mặt Sở Ninh công chúa trắng bệch lui vào trong góc phòng.


Ngụy Thiên Minh nhẹ bước lướt đến bên cạnh Sở Ninh công chúa đang run rẩy, đem hai tay ôm lấy thân hình trắng như ngọc của nàng nói:" Ta sao có thể sợ những tên cấm vệ kia. Nhưng ngược lại là ngươi, còn nhỏ tuổi như vậy lại có đủ hung ác, dám dùng một đàn ác khuyển ám hại ta?"


Sở Ninh công chúa giãy giụa thân hình lấy tay xoa nhẹ cặp mông, lấy khí thế hét lên:" Tên cẩu thái giám nhà ngươi, bản công chúa sẽ thả tất cả sủng khuyển của ta cắn chết nhà ngươi."


Ngụy Thiên Minh thấy Sở Ninh công chúa lại giở tính tình cao ngạo, buông ra những lời ác độc như vậy, cơn giận trong người hắn bắt đầu dâng lên, mặt lạnh xuống quát:" Có vẻ bản đại nhân vừa này đánh còn chưa đủ. Lần này ta sẽ cho con tiểu tiện nhân ngươi tâm phục khẩu phục."


Vốn lúc đầu bị dẫn đến nơi này, Ngụy Thiên Minh đã tràn đầy nộ khí trong người. Bây giờ còn nghe Sở Ninh công chúa ương bướng như vậy trong lòng lại càng thịnh nộ.


Ngụy Thiên Minh bạo lực mang nàng đến chiếc bàn giữa phòng, tóm lấy những y phục nàng đang ôm trên người ném ra một góc phòng. Làm cho đôi song phong lập tức hiện ra, chiếc bụng phẳng lì, thân thể thon dài lung linh như ngọc làm cho Ngụy Thiên Minh thú tính bộc phát. Hắn thành thạo cởi y phục của mình xuống, hướng long căn ngẩng cao đầu hơi đung đưa hướng về phía Sở Ninh công chúa đang co người lại mà tiến tới.


" Ngụy công công, ta sai, là ta sai rồi! Ngươi chớ làm xằng bậy."
Sở Ninh công chúa nhìn thấy Ngụy Thiên Minh đang lộ ra cự vật dưới thân mới biết sợ hãi, cuống quýt run run co người lại che đi xuân quang trên cơ thể mình.
" Đúng vậy, ngươi sai rồi nên sẽ phải chịu trừng phạt của ta."


Ngụy Thiên Minh nói xong, đem nàng nằm thẳng. Đưa tay nắm vào đôi thỏ nhỏ trắng mịn nhưng còn chưa phát ɖu͙ƈ đầy đủ, ngón tay cũng không quên vân vê nụ hoa màu hồng nhạt đầy tinh xảo kia. Sở Ninh công chúa vốn cho rằng Ngụy Thiên Minh là một tên thái giám nên đối với nàng chỉ hù doạ mà thôi, không ngờ hắn là một tên nam nhân thật sự. Lâph tức làm cho nàng hoang mang lo sợ đến tột đỉnh.


Ngụy Thiên Minh đem thân thể của Sở Ninh công chúa áp sát lên người của mình, miệng hắn nhắm ngay cặp môi anh đào nhỏ nhắn mà hôn xuống. Đầu lưỡi linh hoạt tìm kiếm cái lưỡi đinh hương của Sở Ninh công chúa mà cuốn lấy. Ngụy Thiên Minh đã nhiều lần dùng miệng và tay để phục vụ cho Tuệ phi cùng Tiểu hồng thì làm sao một thiếu nữ non nớt như Sở Ninh công chúa có thể kháng cự lại được. Sở Ninh công chúa đầu tiên là giãy thân hình kịch liệt, nhưng sau đó dần dần lại nhũn ra. Đôi bàn tay thon nhỏ của nàng muốn đẩy Ngụy Thiên Minh ra cùng dần dần yếu bớt, hơi thở cũng càng ngày càng dồn dập.


Ngụy Thiên Minh đem thân thể của mình, nằm đè lên người Sở Ninh công chúa đã có chút mơ màng. Miệng hắn buông đôi môi nhỏ hơi chút sưng tấy của Sở Ninh công chúa kia ra mà hướng xuống tiểu bạch thố non nớt kia ngậm lấy. Bàn tay hắn đang xoa cái mông đã có chút xưng tấy kia, nhưng lại không nghĩ rằng hạ thân của nàng vậy mà chậm rãi chảy ra ái dịch.


"Thật không nghĩ tới tiểu tiện nhân này, lại yêu thích những cái đó như vậy."


Ngụy Thiên Minh cười hắc hắc, bàn tay hơi dùng sức bóp lấy hạt châu trên đỉnh ngọc phong kia. Làm cho Sở Ninh công chúa không tự chủ phát ra những tiếng rên rỉ nũng nịu từ trong cổ họng. Hắn nghĩ thầm: chẳng lẽ tiểu tiện nhân này thích bị ngược đãi sao?


Sở Ninh công chúa cảm giác được từ trên ngực mình truyền đến một trận khác thường, mà trước đó chưa bao giờ trải nghiệm. vừa đau đớn lại vừa khoái cảm làm cho cả thân thể nàng như có một dòng điện chạy qua. Kích thích này làm cả người Sở Ninh công chúa thiếu chút nữa phát ra âm thanh rên rỉ, Sở Ninh công chúa âm thanh gấp gáp nói:" Ngụy công công, th..tha cho ta. Ta nhưng là công chúa một nước a"


"Công chúa thì đã làm sao, uy nghiêm hoàng gia thì thế nào. Ngươi nhìn thân dưới của ngươi xem, đều đã ướt thành như vậy rồi."
Ngụy Thiên Minh cười tà đem mật dịch của Sở Ninh công chúa để nên mặt của nàng, ngón tay lại tiếp tục kích thích thân hình của Sở Ninh công chúa.


"Đừng, đừng như vậy..."
Sở Ninh công chúa quay đầu sang một bên, thanh âm của nàng hạ xuống như muỗi kêu. Thân hình non mịn dần chuyển sang màu hồng nhạt, trông hết sức mê người.
"Tiểu tiện nhân, nói cho bản đại nhân biết ngươi có thích vậy hay không?"


Ngụy Thiên Minh nhìn thấy bộ dạng này của nàng, hắn đã quyết định thay đổi kế hoạch. Không muốn cưỡng ép cuồng bạo nữa mà sẽ để nàng tận sức phối hợp với mình. Miệng Ngụy Thiên Minh tiếp tục vân vê hai song phong đã hơi cứng lại, tay đầy ái dịch kia vẫn vuốt ve khám phá mọi chỗ trên cơ thể nàng. Bàn tay còn lại thì hướng đến giữa hai chân của thiếu nữ, dùng đầu ngón tay hơi ma sát, cọ cọ tiểu muội đã ẩm ướt một mảng này của nàng.


"Bổn công chúa không...không phải tiểu...tiện nhân..ưm, thật là ngứa.."
Nhiều điểm mẫn cảm trên người Sở Ninh công chúa bị kích thích như vậy làm cho thân thể vô lực giãy giụa, đôi chân thon dài vốn kẹp chặt cũng không còn khí lực.


Thấy Sở Ninh công chúa đã không sai biệt lắm, Ngụy Thiên Minh tách chân nàng ra, hai tay giữ lấy eo thon. Nhắm ngay tiểu muội non nớt đang ướt át mà dùng sức đâm mạnh một cái. Lập tức xuyên qua lớp màng mỏng của nàng mà vào tận nơi sâu nhất.
"Ahh!"


Đột nhiên bị cái gì đó chui sâu vào thân thể làm cho Sở Ninh công chúa kêu lên thê lương, cả người đều đau đến co lại.
"Nữ nhân lần đầu đều như vậy, đau một chút rồi sẽ hết"


Ngụy Thiên Minh đang trong cơn kích thích, cũng không thèm để ý trên mặt Sở Ninh công chúa vẫn còn lộ ra thống khổ. Mà thoải mái cảm nhận tiểu muội của nàng đang chặt chẽ co bóp, chưa kịp đợi Sở Ninh công chúa thích ứng xong, thì eo hổ của Ngụy Thiên Minh đã bắt đầu di chuyển. Cảm giác ấm áp cùng với khoái cảm này làm cho Ngụy Thiên Minh đẩy càng sâu vào bên trong hơn.


Hai tay Ngụy Thiên Minh ôm eo Sở Ninh công chúa hơi dâng nên một chút, để cho long căn đi vào càng sâu. Thỉnh thoảng lại có thể cảm nhận được nơi sâu tận cùng của nàng. Lúc đầu, thân dưới của Sở Ninh công chúa đau đớn dữ dội làm cho nàng lớn tiếng kêu gào, nhưng sau nhiều lần ra vào của Ngụy Thiên Minh, nàng bắt đầu cảm nhận được sự khoái cảm xen lẫn tê dại từ hạ thân truyền đến, thân thể từ từ chuyển động theo nhịp, để cho Ngụy Thiên Minh càng tiến vào dễ dàng hơn.


Hắn nhìn thấy Sở Ninh công chúa vừa bị mình cuồng bạo như vậy, mà đã có thể nhanh chóng tìm được khoái cảm. Ngụy Thiên Minh càng nghĩ vậy càng thấy buồn bực, hắn ra sức lại càng nhanh hơn. Sở Ninh công chúa vô thức đưa hai tay dùng sức bóp lấy nhũ phong của mình, trong miệng phát ra những thanh âm rên rỉ làm cho Ngụy Thiên Minh cũng hơi ngạc nhiên:" Ngụy công công...Lại nhanh hơn chút nữa..."


"Thoải mái a... Ta cảm thấy...Thật là sảng khoái..."
"Mau lên... Thật mạnh cho ta...đừng có thương tiếc ah..."


Ngụy Thiên Minh nghe kích thích như vậy, hắn liền sử dụng toàn lực. không thèm thương hoa tiếc ngọc nữa mà mạnh mẽ tiến tới. Mỗi lần tiến vào đều chạm đến tử cung, đi ra cũng kéo theo cả lớp màng hơi nhô ra. Sở Ninh công chúa bị khoái cảm bao phủ. Cổ họng kêu càng lớn, phát ra âm thanh rên rỉ càng ɖâʍ đãng.


"Tiểu tiện nhân, bản đại nhân có làm ngươi sướng hay không?"
Ngụy Thiên Minh thấy Sở Ninh công chúa hoang dại như vậy, nhìn không dược mà dừng động tác lại, nghiền ngẫm hỏi.
"Sướng...thật sự sướng Ah! Người ta thật sự rất muốn...a..."


Mặt Sở Ninh công chúa lúc này ửng hồng tràn đầy vẻ động tình, nhìn qua cực kì vũ mị. Thấy Ngụy Thiên Minh dừng lại, nàng vội vã dùng chân cuốn quanh eo hổ, giãy giụa thân dưới. Để cho chiếc long căn kia vào thật sâu trong người nàng.


"Tiểu tiện nhân, nếu muốn bản đại gia tiếp tục thì phải gọi ta là chủ nhân. Có nghe rõ?"
Ngụy Thiên Minh đúng là có hơi không chịu nổi Sở Ninh công chúa bày ra dáng vẻ như vậy, nhưng vẫn cố cười nói.


"Vâng Ah!...Chủ nhân~ Sở Ninh muốn. Muốn ngươi dùng hết sức mà chơi ta, đừng có thương tiếc ta, ngài phải dùng hết sức chơi chết tiểu tiện nhân này của người."


Ngụy Thiên Minh nghe vậy cũng hơi ngây người rồi cực kỳ thoả mãn mà đem hai chân của Sở Ninh công chúa nâng nên nói:" Tiểu tiện nhân, tiểu muội của ngươi đều bị ta làm cho sướng như vậy, nhìn xem có thích không?"


Sở Ninh công chúa trong khoái cảm mơ màng mở mắt, nhìn xuống dưới thân của mình. Địa phương non nớt của mình đang bị long căn to lớn kia ra vào, quanh thân nó tràn đầy mật dịch. Nơi kết hợp thì lại càng nhiều nhũ dịch màu trắng bị Ngụy Thiên Minh dị động mà rơi ra. Khi nàng định nhắm mắt lại, không thèm nhìn nữa. Thì đột nhiên Ngụy Thiên Minh dùng toàn lực cắm sâu hết cỡ, làm cho Sở Ninh công chúa không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.


"Nhìn thấy như vậy cảm giác ra sao, rất thoải mái phải không?"
Ngụy Thiên Minh vừa hỏi vừa dùng sức đâm đến tận sâu bên hoa tâm của nàng. Cự long căn kia ở bên trong cũng ra sức trêu đùa.bSở Ninh công chúa cảm giác tử cung của mình đều đã bị chạm đến, làm cho nàng càng thêm đưa eo nhịp nhàng phối hợp.


"Thoải mái...Ah! Chủ nhân...Thật thoải mái."
Hai canh giờ sau, Ngụy Thiên Minh quên mất đã đến cực hạn bao nhiêu lần. Mà dưới thân hắn Sở Ninh công chúa cũng chưa từng dùng lại chút nào, bây giờ cả người đều nằm im chút động đậy cũng không có.


"Chủ nhân, người đã thoải mái như vậy rồi, dừng lại một chút được không? Hạ thân ta có chút đau."


Sở Ninh công chúa khôi phục lại sau cơn khoái cảm, liền cảm giác được thân dưới truyền đến đau đớn. Từ vùng eo trở xuống cũng không còn sức lực để chuyển động. Tuy Ngụy Thiên Minh vẫn còn chưa tận hứng, nhưng cũng không thể để Sở Ninh công chúa bị chết vì mất nhiều nước tại đây như vậy được. Bèn bất đắc dĩ đem long căn của mình rút ra, hắn cúi đầu xuống nhìn. Thì tiểu muội của Sở Ninh công chúa vẫn chưa trở về hình dạng, lại còn có chút sưng đỏ. Nhưng khi đang xem xét, thì hắn lại thấy được phía sau của Sở Ninh công chúa hồng nhuận vô cùng, lại vương đầy nhũ dịch sau khi cao trào. Làm cho mắt Ngụy Thiên Minh sáng lên. Sở Ninh công chúa nhìn thấy ánh mắt như vậy sợ hãi kêu lên:


"Ah, Ngươ...Chủ nhân, Người muốn làm gì! Chỗ đó không thể!"
"Haha, đúng là chỗ này, để ta dạy ngươi một chỗ khác có thể hậu hạ chủ nhân của ngươi."


Ngụy Thiên Minh cười ɖâʍ đãng, đem hai chân đang giãy giụa của nàng giữ lấy. Muốn đem đằng sau của Sở Ninh công chúa đi vào, trước kia hắn cũng chưa từng thử với Tiểu Hồng lần nào cả.
"Không thể được ah! Cái kia không thể được."


Sở Ninh công chúa nghe thấy Ngụy Thiên Minh muốn dùng long căn to lớn kia đi vào phía sau mình, lập tức cả người bối rối.
"Không sao, ngươi cứ thả lỏng. So với vừa nãy, ta sẽ càng làm cho ngươi thoải mái hơn."


Ngụy Thiên Minh một bên bôi thêm cho cự long mật dịch, một bên cố định Sở Ninh công chúa. Hắn muốn dùng sức đi vào, nhưng bởi vì Sở Ninh công chúa quá khẩn trương mà không thể tiến vô được.
"Bỏ qua đi mà chủ nhân.."


Sở Ninh công chúa tiếp tục run giọng khẩn cầu nói:" Đừng làm cái kia a, ta rất thích chủ nhân ở phía trước."
...
*Em mới đọc về điều giáo lên nhiều chỗ còn không đúng mong các bác thông cảm.*


Có thể bạn cũng muốn đọc: