Ngụy Công: Quyển 1 - Người Trên Vạn Người

Chương 20: Rút thăm

Hôm nay Ngụy Thiên Minh đã được Cẩn công công cho phép xuất cung, nên hiện tại tâm tình của hắn coi như không tệ. Hắn xuyên không đến hậu cung này, thời gian cũng không tính là ngắn. Thế nhưng đến tận bây giờ, còn chưa đi ra khỏi cung lần nào cả.


Lần này có cơ hội ra ngoài, Ngụy Thiên Minh cũng muốn đi xem. Thành thị cổ đại của thế giới là bộ dáng gì, kinh thành có phồn hoa như gấm, náo nhiệt như nơi kiếp trước hắn ở hay không.


Khi nghĩ đến sắp được ra ngoài kia, Ngụy Thiên Minh khá là vui vẻ mà quay về chỗ mình ở, vừa hát vừa đi vào trong sân. Hắn vừa mới vào đến cửa, đã có một tiểu thái giám vội vội vàng vàng chạy tới bên cạnh.


Tiểu thái giám này cung kính thi lễ đối với Ngụy Thiên Minh nói ra: "Ngụy công công, Tuệ phi nương nương muốn ngài qua bên kia một chuyến!


Không giống những tên thái giám đầy vênh váo đắc ý kia, ở địa bàn Cẩn công công. Trong Tuệ Hương Cung này, những tiểu thái giám này đối Ngụy Thiên Minh đều cực kỳ cung kính, cả đám rất sợ đắc tội với hắn.


Nhìn tiểu thái giám bên người này một chút, Ngụy Thiên Minh uy nghiêm nói ra: "Ta đa biết, ngươi đi về trước, bản công công sẽ tới sau!"
"Vâng, Thưa công công!" Tên này không chút do dự mà đáp ứng, khom người hành lễ rồi đi về phía Tuệ Hương Cung.


Ngụy Thiên Minh nhìn về phía nào đó trong hoàng cung rồi vỗ trán một cái. Có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đắc ý nói ra: " Đúng là không có cách a, bản công công bá khí như vậy, mị lực lớn như vậy. Đi đến đâu cũng đều có thể làm ngươi ta lưu luyến...Aizzzz...."


Tự luyến xong một câu, Ngụy Thiên Minh xoay người hướng về phía Tuệ Hương Cung mà đi.
Trong tẩm cung, Tuệ phi ngồi một bên uống trà, một bên chờ đợi Ngụy Thiên Minh.


Nàng nhìn vừa thấy Ngụy Thiên Minh tiến đến, trực tiếp nói: "Tiểu Ngụy Tử, bản cung tìm ngươi đến đây là nói cho ngươi. Cẩn công công đã đáp ứng việc này, ngày mai sẽ để ngươi xuất cung, ngươi nhất định phải thay bản cung làm việc thật tốt, hiểu chưa?"
Ngụy Thiên Minh đã sớm biết việc này.


Nhưng hắn vẫn là giả bộ như vừa mới biết, ở trước mặt Tuệ phi nói ra: " Nương nương người yên tâm, nô tài nhất định tận tâm tận lực, thay ngài làm việc tốt!"
"Ừm!"


Tuệ phi hơi gật đầu, tiếp theo nói ra: "Tiểu Ngụy Tử, ngươi là tâm phúc của bản cung, về sau vinh hoa phú quý đều không thiếu chỗ tốt của ngươi."
Ngụy Thiên Minh nghe xong, đương nhiên biết Tuệ phi có ý gì.


Ngụy Thiên Minh trên mặt mang theo nụ cười, liền bước tới trước mặt Tuệ phi, cung kính nói ra: " Có thể theo Nương nương làm việc, đó là vinh hạnh của nô tài. Nương nương yên tâm, nô tài nhất định làm việc thật tốt, cho dù là xông pha khói lửa, quyết không chối từ."


Lời nói của Ngụy Thiên Minh để Tuệ phi nghe xong phi thường hài lòng. Vì thế, Tuệ phi còn cố ý đưa Ngụy Thiên Minh thêm một ngàn lượng ngân phiếu, nói là để Ngụy Thiên Minh ngày mai xuất cung, thay nàng làm việc thật tốt.


Việc còn chưa bắt đầu làm gì, Ngụy Thiên Minh đã có trong tay hơn một ngàn lượng, lại thêm lần trước Cẩn công công đưa cho, hắn bây giờ hẳn được coi là Tiểu phú một vùng.
Ở lại cùng Tuệ phi trêu đùa đến tối, hắn mới quay về viện tử


Hôm nay tâm tình Ngụy Thiên Minh rất không tệ, khi đang ăn tối bên Tuệ phi thì đã có người bên Cẩn công công đưa lệnh bài tới. Như vậy sáng sớm ngày mai, Ngụy Thiên Minh chỉ cần cầm lấy lệnh bài này liền có thể xuất cung. Nghĩ đến mình đang có nhiều bạc như vậy, hắn rốt cục có thể đi ra ngoài mở mang kiến thức một chút.


Lần nữa trở lại chỗ mình ở, Ngụy Thiên Minh đi vào phòng trong tay cầm hơn một ngàn lượng ngân phiếu kia, đem ngắm một chút vừa cười vừa nói: "Ha ha, lão tử thật đúng là có bản sự, trong hậu cung này chỉ dựa vào chính mình, liền có thể kiếm được nhiều tiền như vậy!"


Nói xong, Ngụy Thiên Minh đem ngân lượng cất kỹ.
Ngày mai xuất cung, nhất định có thể vui đùa thật tốt một phen. Ngay khi Ngụy Thiên Minh chuẩn bị đi ngủ, trong đầu hắn lại truyền đến thanh âm của hệ thống.


"Đinh, Kí chủ hôm nay còn một lượt rút thăm hạn giờ từ nhiệm vụ phụ Thế lực hậu cung ( Sơ ) - Thu phục Sở Kiếm Ninh. Sắp hến hạn sử dụng, xin mời kí chủ nhận thưởng."


Đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi, Ngụy Thiên Minh nghe được câu này lập tức sửng sốt. Hắn chỉ nhớ khi đang chà đạp Sở Ninh công chúa thì âm thanh hệ thống vang lên thông báo hoàn thành nhiệm vụ gì đó. Bây giờ mới biết, hắn còn một lượt rút thăm.


Ngụy Thiên Minh trên mặt mang tiếu ý nói: "Được, Sử dụng một lần rút thăm!"


Lần trước Ngụy Thiên Minh rút thăm ra Hướng Tâm Lệnh, rồi cả Thông Tâm Đan mang lại hiệu quả cực kì kỳ diệu. Hắn biết, đồ vật của hệ thống đem ra thì đều là chí bảo. Bây giờ lại có được một cơ hội có thêm vật phẩm từ hệ thống, Ngụy Thiên Minh tương đối mong chờ.


Từ sự việc của mấy con Tàng Ngao kia, hắn còn cần phải có thêm một số bảo vật để phòng thân. Vạn nhất khi gặp địch nhân, tay không tấc sắt thì thật sự rất khó đối phó.
"Đinh, kí chủ mở ra hộp mảnh vỡ x !" Thanh âm hệ thống vang lên.


Rất nhanh, trước mặt Ngụy Thiên Minh xuất hiện một hộp ánh sáng, ở phía bên ngoài còn có những dòng chữ kì lạ xung quanh. Nhìn qua như là đang niêm phong chiếc hộp lại. Ngụy Thiên Minh lần đầu tiên nhận được một vật như vậy, hắn loay hoay một lúc vẫn không tìm thấy chỗ để mở ra. Hắn liền hướng hệ thống hỏi.


"Hộp này sử dụng ra sao? Ta muốn mở thì cần làm gì?"


"Đinh, mở hộp này sẽ cần tiêu hao điểm hiện có. Hộp mảnh vỡ chia thành Sơ - Trung - Thượng - Cực, khi mở sẽ nhận mảnh trang bị ngẫu nhiên. Thu thập đủ sẽ nhận được trang bị hoàn chỉnh, mở Hộp mạnh vỡ Cực phẩm có tỉ lệ ra trang bị hoàn chỉnh." Thanh âm hệ thống lạnh lẽo vang lên giải thích.


Nghe vậy khuôn mặt đang cười của Ngụy Thiên Minh tức khắc đông cứng lại, mọi lần hệ thống đều cho hắn những vật thần kì, nhưng lần này lại là một chiếc hộp bỏ đi.
Ngụy Thiên Minh ngồi xuống nhấp một ngụm trà, để bình ổn sự thất vọng trong lòng của mình, hướng hệ thống truyền ý niệm.


"Đã lỡ rồi a, mở chiếc hộp này đi Aizz.."
"Đinh, tiêu hao một điểm mở Hộp mảnh vỡ, kí chủ nhận được một mảnh khí tức của Long Thần Kích."
Thanh âm hệ thống này vang trong đầu Ngụy Thiên Minh, đồng thời hiện lên một màn ánh sáng trước mặt ghi công dụng của nó.
[ TÊN ] : Mảnh vỡ - Khí tức Long Thần ( 1/100 )


[ GIỚI THIỆU ] : Từng là một bộ phận Long Thần Kích - vũ khí thành danh của Thủy Tinh thời niên thiếu. Trong trận chiến cuối cùng với Sơn Tinh, Long Thần Kích hiến dâng tất cả năng lượng để cứu sinh mệnh chủ nhân. Rồi bị tan vỡ thành mảnh nhỏ thất lạc trong trời đất.


[ CÔNG DỤNG ] : Dùng năng lượng trong cơ thể tạo thành một mảnh vỡ Long trảo nhỏ, ẩn được vào trong môi trường xung quanh. Túy ý điều khiển trong vòng trăm bước.


Ngụy Thiên Minh đọc xong giới thiệu của vật này liền đứng bật dậy, khuôn mặt tỏ ra cực kỳ khoa trương. Lúc đầu khi nhận được chiếc hộp, hắn tưởng mở ra chỉ là mảnh trang bị bình thường như kiếm, thương hay đao. Không ngờ mảnh trang bị lại là vật thần kỳ như vậy. Đúng là hệ thống a, xuất ra toàn là bảo vật.


Cho dù mấy vật này không phải vũ khí oai phong hay mang theo bá khí như trong truyện Kim Dung gì cả, nhưng vật này có thể dùng làm ám khí thì không có chút tì vết nào. Mảnh vỡ này có thể ngưng tụ từ nội lực, có thể tùy ý ngưng tụ hay hủy bỏ, điều này làm cho Ngụy Thiên Minh rất hài lòng.


Ngụy Thiên Minh tập trung tinh thần cùng với nội lực vào trong lòng bàn tay, bắt đầu ngưng tụ ra một mảnh vỡ. Vật này nhìn qua toàn thân trong suốt , phía bên trên khắc những văn tự nhỏ bé, cho dù Ngụy Thiên Minh nhìn qua cũng không hiểu viết cái gì.


Vật này cực kỳ cứng rắn, xung quanh sắc bén. Kết hợp cùng trình độ võ công của Ngụy Thiên Minh, hiện tại trong vòng trăm bước, kẻ địch nhất định sẽ trúng mục tiêu.


Có cái đồ chơi này phòng thân, thực lực của Ngụy Thiên Minh cũng tăng thêm mấy phần. Tuy còn chưa biết uy lực như thế nào, Ngụy Thiên Minh phải thử nghiệm thêm mới biết được. Chờ thực lực của hắn tăng lên, cho dù lấy đầu ngoài ngàn dặm cũng không thành vấn đề gì.


Nghĩ tới những thứ này, Ngụy Thiên Minh lộ ra ý cười.
Mặc dù bây giờ đêm đã khuya, nhưng Ngụy Thiên Minh lại không có chút buồn ngủ nào. Hắn quyết định, muốn thử uy lực cái mảnh vỡ này một lần, nhìn xem rốt cục có thể công phá thế nào!


Nghĩ đến đây, Ngụy Thiên Minh mặc quần áo tử tế bước ra ngoài sân.
Lúc này, trong sân đã không có người, cục kì im ắng.
Ngụy Thiên Minh ngưng tụ mảnh vỡ vào lòng bàn tay, mắt nhìn vào cây đại thụ giữa sân kia, tự nhủ: " Hôm nay liên lấy ngươi thử pháp!"


Có thể bạn cũng muốn đọc: