Ngụy Công: Quyển 1 - Người Trên Vạn Người

Chương 35: Thưởng và phạt ( H )

Vào đến trong phòng Ngụy Thiên Minh vừa hướng hệ thống cách âm vừa nhìn Sở Ninh công chúa nói:
"Hôm nay dám ám toán bổn đại nhân, bây giờ ngươi hãy xem ta dậy dỗ ngươi như thế nào."


"Tốt a, thϊế͙p͙ thân chờ người đã thật lâu." Sở Ninh công chúa ôm lấy eo hổ Ngụy Thiên Minh, một tay thì chậm rãi di chuyển vào bên trong y phục của hắn mà nhẹ nhàng tìm kiếm. Những ngón tay thon như ngọc vuốt ve long căn Ngụy Thiên Minh như muốn trêu đùa với con quái vật đang ngủ yên, cả người hắn vừa mới thư thái từ tẩm cung của Tuệ phi bước ra lại bắt đầu nóng lên.


Nửa trên thân thể Sở Ninh công chúa để trần, lộ ra một làn da trắng nõn cùng với bầu ngực nhô cao săn chắc và cách phục vụ quên mình này của Sở Ninh công chúa đã khiến cho ɖu͙ƈ hoả trong người Ngụy Thiên Minh bốc lên hừng hực, hắn rất muốn ném nàng lên giường, nhưng vì nàng đang cực kỳ chăm chú phục vụ nên mới cố kìm lại tâm tình này.


Ngụy Thiên Minh nâng khuôn mặt non nớt, bắt đầu toát ra vẻ vũ mị động lòng người của nàng lên cười hắc hắc nói:" Tay nghề thật đúng là không tệ, ngươi thử sử dụng hết bản lãnh đang có ra. Biết đâu bổn đại nhân sẽ có trọng thưởng."


Sở Ninh công chúa nghe vậy liền nhẹ nhàng dắt tay Ngụy Thiên Minh đến bên cạnh giường, rồi quỳ xuống ngoan ngoãn nói: "Chủ nhân~ chút nữa ngài phải thưởng cho thϊế͙p͙ thân thật nhiều đó."


Nàng bắt đầu cúi thấp cái đầu nhỏ của mình xuống sát hai chân hắn, đôi bàn tay mảnh mai linh hoạt tháo hết phục của Ngụy Thiên Minh xuống.


Sở Ninh công của dùng lưỡi đinh hương của mình hơi nếm thử chiếc long căn thô to nóng hổi kia, y như những chú chuồn chuồn chạm lên mặt nước. Ngụy Thiên Minh cũng có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới Sở Ninh công chúa sẽ làm như vậy.


Hắn chạm vào điểm hồng trên bầu ngực khiến cho nàng không tự chủ được mà run rẩy. Cái cảm giác nửa như ham muốn nửa như rụt rè này khiến cho Ngụy Thiên Minh có chút chịu không nổi, hắn đưa một tay hơi ấn đầu của nàng xuống. Sở Ninh công chúa còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, thì con quái thú kia đã chui chiếc đầu của nó vào bên trong cặp môi đỏ mọng của nàng.


Ngụy Thiên Minh đã cảm nhận được chiếc miệng nhỏ nhắn cùng với chiếc lưỡi linh hoạt, khi hắn nhìn xuống thấy ngay đôi tay Sở Kiếm Ninh bắt đầu vân vê hai viên long châu của hắn. Kích thích khiến từng sợi gân xanh loang lổ như những tia sét bắt đầu hiện lên. Vị cung nữ tên Ngọc Lan bị Ngụy Thiên Minh ôm bên cạnh cũng trợn tròn mắt lên để nhìn, làn da nàng đỏ lên như máu nhưng cặp mắt tò mò kia vẫn không có rời đi.


Khi miệng nhỏ nhắn của Sở Ninh công chúa bắt đầu thích ứng, chiếc lưỡi mềm mại đó cũng bắt đầu di chuyển, đầu lưỡi còn hơi gượng gạo cũng đã bắt đầu du động khắp xung quanh cây đại côn của hắn. Ngụy Thiên Minh nhìn xuống gương mặt đang phục vụ dưới thân của mình, một cảm giác muốn trà đạp từ trong lòng hắn bất giác sinh ra.


Ngụy Thiên Minh thấy nàng mới chỉ ngậm được một nửa của mình mà ɭϊếʍƈ láp, hắn liền buông bàn tay đang tác quái bên trong y phục của cung nữ kia ra, đôi bàn tay đặt xuống đầu Sở Ninh công chúa khẽ vuốt ve mái tóc đen tuyền như thác nước của nàng.


Đột nhiên, Ngụy Thiên Minh dướn thật mạnh thân dưới của mình về phía trước.


Hắn thấy cây đại trụ của mình hoàn toàn tiến vào trong miệng của nàng, cặp môi anh đào đã chạm sát đến cánh rừng kia, nơi ngày nào cũng được Ngụy Thiên Minh cắt tỉa gọn gàng. Sở Ninh công chúa giật mình theo bản năng muốn vùng ra nhưng càng như vậy, long căn thô to của Ngụy Thiên Minh càng dễ dàng tiến vào sâu hơn, một nửa yết hầu của nàng đã nhô ra.


Ngụy Thiên Minh cảm nhận được một sự mới lạ, vẫn là một nơi nhỏ bé chật chội nhưng lại trơn tru và mềm mượt như được cả ngàn lớp tơ lụa bao bọc lại. Từ lúc hắn nếm thử mùi vị đến giờ, hắn chưa bao giờ cảm thấy thanh thoát như vậy.


"Con mẹ nó, thật đúng là cảm giác muốn lên tiên." Hai tay của Ngụy Thiên Minh giữ chặt lấy đầu Sở Ninh công chúa để phần thân dưới có thể càng thêm thuận lợi, hắn khuấy động trong miệng của nàng, khiến cho chiếc cổ thon dài liên tục phập phồng lên xuống.


Động tác của hắn càng lúc càng nhanh, làm cho một vài tia nhỏ trong suốt từ bên trong khoé miệng nàng rơi xuống. Làn da Sở Ninh công chúa đã chuyển sang màu phớt hồng, đôi mắt long lanh ngập nước kia ngước nhìn Ngụy Thiên Minh mang theo cần khẩn pha lẫn vũ mị.


Cảm giác thư sướng cùng ánh mắt đáng thương kia khiến Ngụy Thiên Minh càng muốn dùng sức mà chà đạp thân thể của nàng. Đến khi thấy nàng sắp không chịu được nữa thì hắn mới gầm lớn một tiếng, cả người hơi run.


Gò má Sở Ninh công chúa đột nhiên nhô lên yết hầu vô thức nuốt vào, sau khi tất cả mọi thứ trong khoang miệng đã được sạch sẽ Ngụy Thiên Minh mới buông nàng ra.


"Khụ...khụ..." Sau khi Ngụy Thiên Minh buông Sở Ninh công chúa ra, nàng liền ngã nhoài ra sàn mà không ngừng ho khan kịch liệt, cả khuôn mặt đỏ rực như ánh mặt trời mỗi buổi sớm mai.


Nhìn vài tia tinh hoa của mình vẫn còn vương trên khoé miệng Sở Ninh công chúa, Ngụy Thiên Minh lại nghĩ đến tình cảnh vừa rồi. Bất giác đến bên cạnh ôm Sở Kiếm Ninh vào trong lòng, dùng ngón tay chỉnh lại mái tóc cho nàng hơi chút áy náy nói:"Vừa nãy đúng là ta hơi có mất kiềm chế một chút, công chúa không có sao chứ?"


Sở Ninh công chúa thấy Ngụy Thiên Minh tỏ ra áy náy thì quay đầu lại liếc nhìn hắn một chút, chiếc lưỡi tinh nghịch nhô ra ɭϊếʍƈ hết phần còn lại bên khoé miệng, nàng yêu kiều nói:


"Chủ nhân, không phải thϊế͙p͙ thân đã nói rồi sao, đừng có thương tiếc thϊế͙p͙ thân. Vừa rồi coi như là trừng phạt việc đã ném lưới vào ngài, vậy còn ban thưởng cho nô gia đâu hả, Chủ nhân~"


"Được, bản đại nhân sẽ ban thưởng cho ngươi một phần trọng lễ như đã hứa. Thật đúng là một kỹ nữ hư hỏng mà." Vừa nói Ngụy Thiên Minh vừa bế nàng lên trên chiếc giường giữa phòng từ từ cởi nốt chút ít y phục của nàng ra. Tiểu cung nữ Ngọc Lan thấy vậy cả người cũng trở lên luống cuống không biết làm sau cho phải, sau một lúc nàng liền im lặng quỳ ở bên cạnh giường mà chăm chú nhìn hai người họ.


Tại sao nàng không bỏ chạy ư? Một người là công chúa còn một người là nam tử thần bí nào đó có thân thủ cực kỳ bất phàm. Chưa nói đến nàng chạy không thoát, cho dù thoát khỏi phòng được thì bên ngoài cũng toàn là người của công chúa. Chỉ cần hạ lệnh một phát thì mọi thứ nàng nói cũng sẽ thành vu oan giá hoạ cho công chúa, sẽ bị đánh chết tại chỗ.


Sở Ninh công chúa được Ngụy Thiên Minh đặt nằm xuống nệm, liền đưa tay vòng qua cổ hắn mà nói:"Chủ nhân yên tâm, Sở Kiếm Ninh ta vẫn còn rất thuần khiết đó a, cũng chỉ hư hỏng với mình chủ nhân của ta thôi. Chủ nhân mau~ yêu~ ta~ đi~ nào~".


Khi ngửi được khí tức của nam nhân quen thuộc đang áp sát ngày càng gần, cả người Sở Ninh công chúa run rẩy dữ dội như có cả ngàn con kiến bò khắp thân thể. Khuôn mặt nàng đã sớm tràn đầy xuân sắc, chủ động thè nhẹ chiếc lưỡi ra mà bắt đầu ɭϊếʍƈ láp quanh cổ và mặt Ngụy Thiên Minh.


Hắn thấy Sở Ninh công chúa đã ý loạn tình mê không thể chịu tiếp được. Ngụy Thiên Minh đem cặp chân thon dài của nàng tách sang hai bên, dùng long căn của mình tiến vào nơi sớm đã dàn dụa ái dịch.


"Ah~" Sở Kiếm Ninh kêu lên một tiếng yêu kiều biểu thị nàng cực kỳ hài lòng. Thân dưới của Ngụy Thiên Minh đã vào toàn bộ trong thân thể của nàng, tuy không còn là lần đầu nữa nhưng nơi đây vẫn như thế. Bên trong rất chật chội, tùng thớ thịt mềm mại bên trong đều cực kỳ theo tiết tấu.


"Chủ..chủ nhân, đổi...đổi được không...ta muốn được người dùng như...lần trước Ah~"


"Được! Lần này sẽ cho tiểu kỹ nữ của ta thử cảm giác mới." Ngụy Thiên Minh đột nhiên bế nàng ngồi thẳng lên, ôm thật chặt phía sau lưng Sở Ninh công chúa làm cho cặp phong nhũ của nàng áp chặt trong lồng ngực của mình. Dùng sức di chuyển thân thể của nàng.
"Á! Chậ..chậm chút...Ah...Sướn..."


"Th...Lạ Um...Nhanh..qu....quá Ah...Chủ nhânn~"
Ngụy Thiên Minh ôm chặt lấy Sở Ninh công chúa mà liên tục tàn phá, khiến cho nàng nhịn không được mà bắt đầu kêu lên thành tiếng thật to. Trong đầu đều bị khoái cảm làm cho không thể suy nghĩ được gì, những từ phát ra cũng không thể nói rõ ràng.


Nhìn Sở Ninh công chúa đang khép hờ hai mắt mà hưởng thụ lấy phần thưởng của hắn, Ngụy Thiên Minh càng thêm ra sức ban phát cho nàng khiến vô số tinh hoa từ trong người của Sở Ninh công chúa rơi trên người của hắn.


Qua thật lâu, cơ thể của Sở Ninh công chúa đột nhiên run lên dữ dội, hai cánh tay gắt gao ôm lấy thân thể cường tráng của Ngụy Thiên Minh. Từ nơi sâu trong cơ thể nàng phun một số lớn mật dịch, nàng quấn chặt lấy Ngụy Thiên Minh trong miệng phát ra những tiếng gừ gừ khe khẽ.
Lại hơn nửa giờ nữa.


Ngụy Thiên Minh cảm thấy thân thể Sở Ninh công chúa không còn nhiều sức, đôi tay mảnh mai buông thõng cặp mông vẫn luôn lắc lư theo sự điều khiển của nàng giờ đây cũng tùy ý để hắn hưởng dụng, trên khuôn mặt tuyệt mỹ đã chìm đắm trong sự thoả mãn.


Không còn biện pháp nào khác, từ khi ăn viên đan do hệ thống cung cấp kia sức khoẻ của hắn ngày càng dẻo dai.
Ngụy Thiên Minh đành phải buông tha cho nàng. Hắn kêu lớn một tiếng rồi dùng hạ thân của mình đem tất cả vốn liếng tiến vào trong người của nàng.


"Ah..." Sở Kiếm Ninh lại được kết tinh của hắn tiến vào sâu trong hoa tâm một lần nữa, cảm giác tiên lãng lại một lần nữa tiến đến.


Trên thân hai người đã sớm đầm đìa mồ hôi, Sở Ninh công chúa mềm nhũn như vũng bùn dựa vào người Ngụy Thiên Minh, nàng dùng chiếc miệng của mình nhẹ nhàng dọn dẹp từng giọt mồ hôi đang lăn tăn trên người hắn.


Xuân sắc chưa tán, Sở Ninh công chúa vừa thoả mãn lại hạnh phúc nỉ non nói:" Chủ nhân, còn chưa tận hứng phải không? Trong phòng này vẫn còn một người nữa nha~ Người cứ dùng nàng ta mà phát tiết, nếu nàng ta mà không nghe lời thì người dùng xong cứ ném xuống giếng là được."


Nói xong, Sở Ninh công chúa đưa bàn tay của mình xuống hạ thân nhẹ nhàng vuốt ve. Ngón tay chậm rãi tách nơi mềm mãi ẩm ướt chưa khôi phục hình dạng ban đầu kia ra, theo đó một số lớn ái dịch nóng bỏng của hai người tuôn ra bên ngoài, nàng quay về phía tiểu cung nữ kia nói:


"Ngươi còn không mau lại đây giúp chủ nhân của ta? Chán sống sao."
Cùng với mệnh lệnh của công chúa, ánh mắt của vị nam nhân kia cũng đang nhìn về phía nàng dò xét, khuôn mặt phớt hồng của vị cung nữ Ngọc Lan này hơi đổi. Nàng khẩn trương miệng lắp bắp nói


"Đại! Đại nhân a không! Chủ chủ nhân. Để Ngọc Lan đến hầu hạ người." Vừa nói nàng có chút rụt rè bước đến trước mặt Ngụy Thiên Minh.
...


Trong cốt truyện có đoạn gặp hoàng hậu ( tuổi tầm 25, tính khá ngang ) 1 là để bả vẫn làm ở đó ( thịt khi mặc cung trang ) 2 là chơi rồi ném cho binh lính ( gangbang ). Các lão lựa chọn ntn?
...


*Hai chương sau cũng H nha các lão( nhiều thịt mỡ thế này hại thận lắm quá ). Trong tết em ăn nhiều gà quá dễ lú, nên câu chữ hơi lủng củng một chút. Các lão thông cảm nhé, rảnh em ngồi chỉnh sửa lại sau.*


Có thể bạn cũng muốn đọc: