Nguyệt Kiều Sư Nương

Chương 21: Hồng Vị Sương

Tiểu bình sứ vỡ toang, La Phong hất tay đem một viên đan dược từ trong đó kéo ra.
Viên Hàm Xuân Dương đan có màu xám tro lơ lửng trong lòng bàn tay hắn một hồi rồi nhanh chóng bị nuốt chửng.
Ngay sau đó từ trong nội thể một luồng linh lực bạo loạn đem toàn thân La Phong làm cho tê tái.


Từng đầu dây thần kinh như bị kéo dãn ra khiến cho cơ thể hắn trong chốc lát bất động.
"Bụp..."
Bỗng chốc một tiếng nổ nhỏ vang lên, khói trắng ùn ùn từ trên người La Phong phun ra bao trùm lên cơ thể hắn.
Làn khói trắng xám này như vậy mà giống như hắn đã thấy trên người Hồng trưởng lão lúc nãy.


Có điều tay chân La Phong giờ đây như cứng đờ, mỗi một tế bào bên ngoài da đều cảm nhận được cơn đau nhói khó chịu.
Đang mơ hồ nhìn làn sương khói bao phủ thì bất chợt thấy chúng dần dần tản đi.
Trong tầm mắt đã thấy Hồng trưởng lão gượng dậy phất tay đánh qua một đạo linh lực.


Chỉ thấy vị nữ đạo cô đai lưng đã buông lỏng, tà váy nghiêng nghiêng mập mờ khoe ra làn da trắng mịn.
Bàn tay thon nhẹ nâng lên trước mặt hướng La Phong điểm chỉ.
Một đạo điện quang nhỏ nhấp nháy bao trùm lên ngón tay mềm mại, rồi nhanh chóng lan ra đem cánh tay nàng bao phủ mà chớp giật.


Từng tiếng "li ti" nhẹ vang đem khuôn trang thanh tú càng hiện rõ vẻ kiều mị.
Trước ngón tay Hồng trưởng lão từ đâu xuất hiện một viên ngọc giản màu tím lơ lửng.
Vừa xuất hiện liền nhanh chóng bị những đường lôi điện mảnh như tơ kia bao phủ mà xoắn nát.


Cho đến khi chỉ còn lại là những vụn nhỏ mà rơi xuống thì từ đó một đạo linh quang màu tím theo ngón tay Hồng trưởng lão bắn thẳng đến giữa trán La Phong mà nhập vào.




Sau khi khói trắng đã không còn bộc phát ra từ bên trong nội thể nữa thì La Phong đã dần cảm nhận lại được các giác quan và bắt đầu cử động.
Nhưng lúc này từ trên đầu não hắn lại truyền về cơn đau nhói khiến La Phong dường như muốn ngã quỵ.


Một hồi sau thấy Hồng trưởng lão thở hổn hển thu tay về thì cảm giác đau đầu mới vơi đi, La Phong bắt đầu thấy một luồng tin tức chầm chậm chảy qua khiến hắn ngơ ngác.
Đây chính là bí pháp Xuân Hồi Quán Đỉnh.


Trên mặt La Phong lúc này đã tràn ngập sự kinh ngạc khi bắt đầu nhận biết được tường tận tất cả về môn công pháp này.
Nhưng bất giác tinh thần La Phong nhanh chóng thoát ra khỏi luồng kiến thức khổng lồ đó.
Vì trong đan điền hắn lúc này, một dòng khí lưu nóng bỏng đang lan tỏa ra khắp cơ thể.


La Phong cảm nhận luồng nhiệt hỏa này đang tự giác gia trì lên nhục thân khiến hắn trở nên có chút cuồng dã, thật sự muốn đem bức tường trước mặt đấm vỡ.
Ngón tay La Phong hơi rút lại, trên cánh tay và toàn thân, những khối cơ bắp bỗng chốc co giật cuồn cuộn và lớn hơn một vòng.


Nhiệt hỏa quá mạnh mẽ khiến La Phong cảm thấy khó chịu tột cùng liền đưa tay vung lên.
"Roẹt..."
Y phục mà hắn vẫn hay mặc trên người phút chốc đã bị xé tan thành từng mảnh.


Một thân nam nhi trần như nhộng hiển hiện, dưới ánh lửa từng khối bắp thịt vặn vẹo co giật khiến cho La Phong thân thể và khí tức dần trở nên phương cương.
Nhưng hơn hết cả là thứ giữa hai chân hắn đã làm cho Hồng trưởng lão nấc nghẹn lên từng cơn co giật.


Trong đôi mắt xinh đẹp của nàng thấp thoáng phản chiếu một đầu quái vật đang không ngừng ngạo nghễ vươn lên.
Hồng trưởng lão hơi thở nóng bỏng nhẹ ɭϊếʍƈ lấy khóe môi ướt át.
La Phong cũng vô cùng sửng sốt khi thấy cơ thể mình thoáng chốc thay đổi khác lạ.


Một dòng máu nóng hoang dã dường như đã lan tràn đến mọi ngóc ngách.
Cho đến khi các bắp cơ trên người thôi không còn phập phồng mà nhỏ lại một chút trông săn chắc hơn thì một cảm giác thư thái lan tỏa khiến cho La Phong hít một hơi thật dài sảng khoái.


Lại nhìn đến dương căn bên dưới đã quá nổi bật, một thân trụ nâu đỏ sẫm màu cong lên đầy dã thú, những đường gân lớn vờn quanh vẫn đang không ngừng vặn vẹo nhảy lên từng nhịp.
Không quá dài lại to bản mang theo một tỉ lệ tuyệt đối tinh tế.


Một sự cân đối hoàn mỹ đến từng chi tiết khiến La Phong trong lòng hớn hở.
Lại từ nơi đây thấy một vài tia linh lực đen ngòm vờn quanh lúc ẩn lúc hiện càng khiến cho mọi thứ trở nên hoang đường.
"Ưmhhhh..."
Một âm thanh rên rỉ mê người vang lên khiến cho La Phong sực tỉnh nhìn qua.


Một bàn tay trắng mịn chầm chậm tiến đến dưới dương căn của hắn muốn chạm vào.
Móng tay tinh mỹ nhuốm màu đen tuyền lại càng tô thêm vẽ quyến rũ thuần thục.
Hồng trưởng lão ánh mắt ngây dại dán lên dương căn nóng hổi dò xét.


Từng ngón tay thon run rẩy khẽ chạm vào sợi tơ hắc linh lực thoắt ẩn thoắt hiện mà muốn nắm bắt.
"Hồng trưởng lão..."
"Hhs...đây...là thứ gì?...ưm..."
Tia hắc linh lực kia vậy mà cộng hưởng một ít nhập vào đầu ngón tay của Hồng trưởng lão rồi dần dần mất hút.


Nhưng vị nữ đạo cô này thoáng chốc cảm giác được một luồng điện tơ tê tê thư sướng từ ngón tay kia truyền lại rồi nhanh chóng lan ra khắp cơ thể khiến nàng không tự chủ được một lần nữa nỉ non.
"Hơ...mau...mau vận chuyển Chu Nguyên Tiểu Hoàn thức...ahhh..."


La Phong nghe Hồng trưởng lão nhắc đến mới sực tỉnh nhớ lại một trong cửu thức vận hành linh khí trong Xuân Hồi Quán Đỉnh nhập môn.


Chín thức cơ bản này đại khái là các con đường dẫn luyện linh lực đi theo các hướng khác nhau qua từng đoạn kinh mạch đặc thù mà dồn nén tinh khí đem kéo tại đan điền dung luyện.


Lại từ đan điền lấy phần linh lực tinh khiết đã qua dung luyện này thông qua các bộ vị mẫn cảm nhất trên cơ thể mà truyền đi.


Cứ như vậy tuần hoàn một vòng, nam tu hay nữ tu kết hợp qua song tu mà không ngừng cùng đối phương nuôi dưỡng truyền cho nhau luồng linh lực đến mức tinh khiết tối đa thì đều nhận được đại lợi đại phúc.


Không những nhanh chóng hấp thu được phần lớn linh lực để đề thăng tu vi cảnh giới, mà bên cạnh đó trong quá trình vận chuyển linh lực kì lạ đó, vô tình các thể mạch và tế bào thần kinh không ngừng được cải hoán và bổ trợ khiến cho tu sĩ lại nhanh chóng đẩy lui được mọi độc tố cho dù đã ăn sâu vào tận xương tủy, các vết thương hoặc tử bào là càng nhanh chóng phục hồi và bị loại bỏ hơn nữa.


La Phong miệng niệm khẩu quyết, tinh thần tập trung vận chuyển chân nguyên.
Chỉ thấy quá trình này cứ chầm chậm diễn ra bên trong đan điền, nhưng các giác quan và cảm xúc trên người La Phong lúc này là vô cùng dễ chịu.
"Ahhhh..."


Nhìn qua đã thấy Hồng trưởng lão một bên vai vạt áo đã buông xuống, nàng nửa ngồi nửa quỳ đem tay nhẹ nắm lấy dương căn khiến La Phong giật mình.
Bàn tay búp măng trắng ngần lại quá tương phản với khúc thịt sậm màu đầy gân guốc kia.


Những xúc cảm mềm mại làm cho La Phong đê mê xuýt xoa, đôi mắt tham lam nhìn lên thân hình mỹ phụ đạo cô mà đánh chén.


"Hmmm...ngươi...là thứ gì vậy?...trong đan điền lại tồn tại lấy một dải hắc ảnh kì lạ kia, thế nào lại chứa tinh quang của thất tinh Bắc Đẩu như vậy chứ...hừ hừ...", Hồng trưởng lão đem một chút linh lực thông qua bàn tay của mình xem xét đến đan điền của La Phong, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.


Nhưng trong lòng bàn tay cảm nhận được sự nóng bỏng của đầu quái vật, từng ngón tay không tự chủ được nhẹ nhàng cử động mân mê lên từng đoạn gân guốc mà hơi thở dồn dập.
"Hồng trưởng lão...tay của người thật mềm mại..."


La Phong lại bại hoại đem hông đẩy nhẹ khiến cho khúc thịt chầm chậm tiến lui trong lòng bàn tay mềm mịn mà tận hưởng.
Một màn này làm cho vị nữ trưởng lão mặt càng thêm đỏ, ánh mắt hừng hực lửa nóng nhìn chằm chằm vào tên thiếu niên trước mặt.


Nếu như không phải cầu một con đường sống thì nàng như nào làm đến những chuyện mất mặt như vậy chứ.
Trong mắt mọi người, Hồng trưởng lão nàng như một vị phong phạm đạo cô, tại ngoại môn Nguyên Sơn cũng là hô phong hoán vũ.


Mấy ai được cận cảnh nhìn lên dung nhan xuất trần mà nàng luôn cố gắng thu liễm.
Tên tiểu tử này lại dám cả gan xem tay nàng là thứ đồ gì, càng nghĩ lại càng uất phẫn.
Bí mật tu luyện Xuân Hồi Quán Đỉnh đã lâu nhưng chưa một lần nào có ý định tìm một vị tình lữ để bầu bạn chia sẽ.


Con đường đó của nàng trước giờ cũng chỉ có mỗi nàng cố gắng tu luyện đi riêng mình.
Tất cả ɖu͙ƈ vọng tầm thường đều đã bị nàng bỏ lại phía sau từ rất lâu rồi.
Nếu không phải một viên giả đan kia quá mức lão luyện thì làm sao lại ra nông nỗi chứ.


Cũng không ngờ bản thân nàng có ngày lại rơi vào hoàn cảnh như vậy.


Nhưng khi nhìn kĩ lại thấy cái đồ vật của hắn vậy mà cũng thật to lớn, tay nàng vậy mà chỉ vừa đủ nắm trọn thôi đấy, độc dược cũng đã phát tác thêm mạnh mẽ khiến cho cơ thể nàng cũng đã không còn tự chủ được nữa rồi.


Hồng trưởng lão gắt lên khi cảm nhận từng luồng hắc linh lực lại từ nơi đó tràn về phía mình khiến cho cơ thể trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết.
"Ngươi...hs..."
La Phong dựa theo bí pháp nhập môn đem chân nguyên vận hành lưu chuyển linh lực dồn nén tại đan điền bắt đầu thông qua dương căn mà phóng túng.


Quá trình này lại càng làm cho những xúc cảm da thịt tại nơi đó thêm bội phần thư sướng.
Hồng trưởng lão lúc này dường như đã sắp đổ gục trước lực hấp dẫn của sự cuồng dã trước mắt mình.


Dẫu biết rằng bên trong đan điền tên tiểu tử này có điều kì lạ khiến nàng có chút tò mò muốn tìm hiểu.
Nhưng độc dược đã làm cơ thể nàng xuân tình nhộn nhạo đến mắt đỏ.


Nàng đã muốn đem bỏ tất cả mọi suy nghĩ trong đầu, nắm chặt lấy khúc thịt kia đem dày vò lên thân thể mềm mại của mình.
Lả lướt ánh mắt, từng cử động mang theo chút run rẩy e lệ trước dương cương khí lực, Hồng trưởng lão nhẹ rướn lên, đôi môi đỏ hồng kiều mị dần hé mở.


Một dòng mật dịch từ bờ môi gợi cảm dần dần nhỏ xuống nới đầu thịt bóng lưỡng.
Một màn này làm cho La Phong mẩn mê nhìn lấy mà tận hưởng.
Bốn mắt nhìn nhau nhưng trong ánh mắt Hồng trưởng lão lại còn có sự khiêu khích bên cạnh chất mị hoặc lạ thường.


Lại từ nơi dương căn cảm nhận được dòng mật dịch kia nhỏ lên đầy mê ly ɖâʍ đãng, La Phong cũng không kìm được mà rên rỉ.
"Ah...Hồng trưởng lão...thật là ngọt ngào..."
Từ làn hương thơm trên mái tóc mềm óng ả không hẹn mà truyền sang.


Một tay đẹp Hồng trưởng lão bắt đầu mân mê đem mật dịch kia của chính mình thoa đều lên khắp dương căn như đang tận hưởng.
Một tay kia nhẹ đem vuốt lấy chút mật dịch còn vướng lại nơi cằm mịn gạt đi.


Rồi đem vạt áo từ từ kéo xuống, ánh mắt đã không còn dám nhìn thẳng vào tên tiểu bối đối diện.
Một thân thể mạn diệu dần hiển lộ ra trước ánh lửa ấm áp.
Làn da trắng mịn như cánh hoa Bạch Liên tỏa ngát, bờ vai đầy đặn múp máp như bánh bao khiến La Phong như muốn lao đến cắn lấy.


Vạt áo đen chầm chậm rơi xuống lại càng lộ ra vòng eo trơn mượt, trước bụng là bầu rốn sâu chảy xuổng như sa mạc cắt trắng.
Bên dưới lại càng khiến người ta thèm nhỏ dãi khi bờ hông đầy đặn căng mịn đến thật hấp dẫn.


Thì ra trên người Hỗng trưởng lão vẫn còn một lớp nội y che đi bộ vị mẫn cảm.
Nhưng cũng chỉ là hai mảnh vải mỏng vắt ngang, đem những nơi đỏ hồng đầy đặn kia nửa kín nửa hở, thật khiến lòng người xao xuyến thêm mấy phần.


La Phong ánh mắt hừng hực dán lên cặp bạch thỏ no tròn kia cũng đang không ngừng phập phồng đầy mê hoặc.
Bàn tay Hồng trưởng lão đã không còn ngại ngùng đem thân trụ hắn vuốt lấy thật chặt như muốn dính lấy.


Mắt đẹp lại quay qua nhìn La Phong có chút hờ hững, một tay Hồng trưởng lão lại đem mảnh vải còn lại trước ngực nhẹ kéo xuống.
Hai đóa hoa đào đỏ rực mấp mé sau mép vải dần bật ra, hiện đã săn lại đầy khiêu khích mà vươn lên nhìn đến tên thiếu niên trước mặt.


Đôi cánh tay đẹp mịn màng lại như muốn ép lại khiến cho La Phong thêm sặc máu mũi, tham lam nhìn đến bầu ngực sữa săn chắc kiều nộn như đang mời gọi kia.
Cho đến khi Hồng trưởng lão trong vô thức đem một bên bạch thỏ căng đầy của chính mình bóp nhẹ.


La Phong thở dốc tận hưởng hương vị ɖâʍ mị mà rùng mình..."
"Ahhh...thật là mạn diệu a..."
Trong bàn tay trắng mịn, đầu quái vật càng như to hơn căng mình đem cơ thể mê hoặc trước mặt mà phóng xuất phủ lên một dòng tinh túy đặc sến.


La Phong không chịu được nữa liền đem dương căn tưới lên thân ngọc Hồng trưởng lão trong ánh mắt như có phần run rẩy của chính nàng.
Từng dòng sữa trắng bám lên trên bầu ngực căng đầy kia, có chút còn phủ lên một bên nhũ hoa quyến rũ mà bắt đầu quyện xuống.


Chảy dần xuống bụng trắng phẳng phiu kia mà len vào kẻ rốn mê hoặc, rồi dần thấm xuống mảnh vải mỏng còn lại bên dưới như muốn tìm đến khe suối thần tiên mà tiến vào.
Tất cả từng dòng chảy kia khiến Hồng trưởng lão run rẩy trong vô thức, cảm giác như lúc này thời gian đã trôi chậm lại thật nhiều.


Nàng đánh ánh mắt khó tin của mình nhìn đến những dòng sữa đặc sệt kia của tên tiểu bối đã bám lên những nơi đẹp đẽ của mình mà trong lòng có chút quặn lại.
Nhưng kèm theo đó cũng là tận sâu bên trong khe suối nơi hạ thân như đang tận hưởng lấy khoái cảm mê đắm này.


Đến khi từ nơi mu thịt vun đầy của mình, Hồng trưởng lão cảm nhận được dòng tinh khí kia đã chạm đến được nơi đầu môi hồng hào ướt đẫm, cũng không chịu nổi mà khẹp chặt đùi đẹp mà giật nảy lên từng hồi.


Nhưng ngay sau đó ngoài một cảm giác đê mê đến tận xương tủy thì các tế bào trên khắp cơ thể nàng bỗng chốc tê rần lên dễ chịu.
Trên khắp da thịt trắng mịn của Hồng trưởng lão bất chợt xuất hiện những tia hắc linh lực dần lan ra và vờn quanh cũng lúc ẩn lúc hiện.


Đem nàng trong mê man càng trở nên say đắm.
Bờ môi kiều mị run lên nhẹ mỉm cười thỏa mãn.
Ps: Ae đọc truyện vui vẻ.
Chap bù nhé ae, tác mới khỏi ốm.


Có thể bạn cũng muốn đọc: