Chương 16: Hiệp Hội Trò Chơi

“Đẹp quá!”
Thiếu chuyên nghiệp Dương Khoa buột miệng khen ngợi. Trước mắt hắn giờ phút này là một khu tổ hợp công trình hiện đại với diện tích lên tới cả chục cây số vuông, nằm phía sau cánh cổng chào to lớn với tiêu đề: “Tổng bộ Hiệp hội trò chơi”.


Nhìn toàn cảnh, Hiệp hội có trụ sở là một cao ốc nằm chính giữa mảnh đất rộng lớn, xung quanh nó là những dãy nhà vệ tinh, những công trình phụ trợ nối liền với nhau tạo thành một vòng tròn ôm cao ốc chính vào giữa. Khoảng đất trống từ cổng chào dẫn tới dãy nhà được tạo thành một quảng trường với mô hình thu nhỏ quả địa cầu được đặt chính giữa. Xung quanh hai bên quảng trường là hai mảnh vườn với những thảm cỏ, hàng cây uốn lượn xen kẽ những bức tượng đá. Những bức tượng này cũng rất đặc biệt, chúng không phải là những bức chân dung người hay vật thường thấy mà được tạo hình thành những nhân vật, quái thú chỉ có trong thế giới trò chơi mộng ảo.


Tất cả hình thành nên một bức tranh phong cảnh vừa hài hòa lại vừa mang dấu ấn riêng đậm nét.


Bối rối trước khung cảnh choáng ngợp, Dương Khoa mò mẫm tìm đường một hồi rồi tìm được một chuyến xe băng chuyền tham quan trụ sở chính. Tiếc là đồng hành chẳng có ai, xe băng chuyền hoạt động tự động nên dọc đường hắn đành lặng yên thưởng thức phong cảnh xung quanh.


Bên trong trụ sở chính càng là muôn hình muôn vẻ.


Vô số tranh ảnh áp phích, biểu tượng cùng vật thể kỳ quái đại diện cho vô số trò chơi tràn ngập không gian khiến cho Dương Khoa say mê hưởng thụ. Mặc dù chúng đều là những hình tượng lạ hoắc chưa thấy bao giờ song không hề gì, với tư cách là một tên nghiện game từ trong xương tủy hắn vẫn tỏ vẻ vô cùng thích thú.




Xe băng chuyền cứ thế chậm rãi đi tới điểm dừng. Nhìn cảnh vật thưa thớt dần Dương Khoa mới định thần trở lại như vừa bừng tỉnh một giấc mộng.


“Thiết kế xây dựng nhân vật ở thế giới này đạt tới đỉnh cao rồi.” Hắn nhắm mắt lại hồi tưởng rồi lẩm bẩm trong miệng. Quả thật, xuyên suốt chuyến tham quan Dương Khoa nhận thấy hình tượng của những trò chơi trưng bày tại đây được thiết kế cực kỳ đặc sắc, nhất là yếu tố tạo dựng nhân vật. Bất kể thuộc về trò chơi nào cũng đều có điểm chung là nhân vật được thiết kế rất chi tiết, rất có thần thái và có khí phách của riêng mình.


So với hình tượng nhân vật trò chơi tại thế giới cũ thì mạnh hơn không ít. Chỉ riêng việc khiến người ta khắc sâu ấn tượng chỉ từ cái nhìn ban đầu đã làm Dương Khoa phải thán phục tự nhận không bằng rồi, chứ chưa cần nói tới đi vào quan sát chi tiết.


Lại một minh chứng trực quan nữa khẳng định rằng điểm mạnh trò chơi thế giới này là đồ họa.


Dương Khoa âm thầm nhớ kỹ điều này, tránh mạnh đánh yếu luôn là tâm niệm phát triển của hắn. Đồ họa của hắn chắc chắn không thể đánh đu theo người ta, cho dù chậm rãi học hỏi cũng còn lâu mới có thể nắm bắt. Để bù lại yếu điểm này hắn sẽ dùng nội hàm độc đáo, lối chơi sáng tạo đánh bại những kẻ đồng hành, để người chơi bị thu hút mà quên đi nhược điểm đồ họa cố hữu. Như thế mới có khả năng đứng vững gót chân một khi bắt đầu dấn thân vào nghề.


Xe băng chuyền dừng lại tại cuối đường, Dương Khoa bước xuống thềm kết thúc chuyến tham quan để thực hiện mục đích chính đến đây. Thấy phía trước mặt có một quầy tiếp tân, hắn bèn nhanh chân tiến lại gần hỏi han:
“Xin hỏi, nơi đây có tiếp nhận đăng ký thành viên Hiệp hội không?”


“Dạ có thưa ngài. Có phải ngài muốn đăng ký trở thành thành viên?”
“Đúng vậy.”


“Đây là thủ tục đăng ký thành viên, mời ngài xem qua.” Người nhân viên lễ phép đưa cho Dương Khoa một bảng kê khai thủ tục đăng ký thành viên của Hiệp hội. Theo đó hắn cần phải thực hiện những thủ tục bắt buộc như chụp ảnh thẻ, đăng ký thông tin và quan trọng nhất là nộp tiền!


“ch.ết thật, nhiều tiền thế!” Dương Khoa nhăn nhó lấy ra ví tiền quan sát mấy tờ polyme xanh đỏ, trong lòng âm thầm đánh giá xem liệu thanh toán thủ tục xong thì liệu có còn đủ để chi tiêu không. Nhìn thấy người nhân viên vẫn tươi cười chuẩn bị tờ kê khai thông tin đăng ký thành viên. Hắn đắn đo một lúc rồi cắn răng lấy hết số tiền trong ví ra.


Mười lăm phút sau.
“Chào mừng ngài đã gia nhập Hiệp hội Trò chơi. Xin hỏi ngài còn cần gì nữa không ạ?”


“Tạm thời thì không, cảm ơn chị.” Dương Khoa gật đầu chào rồi cầm theo các thứ rời khỏi quầy tiếp tân. Xấp tiền trong ví hắn giờ đây đã được thay thế bằng mốt chiếc thẻ nhựa con con, mặt trên tấm thẻ có ghi thông tin thành viên để tr.a cứu trực tuyến. Tò mò, hắn lại gần một chiếc máy tính công cộng gần đó để đăng nhập.


- Nhà chế tác trò chơi: Dương Khoa
- Tuổi: 18
- Quốc tịch: Việt Nam
- Tác phẩm nổi bật: Không có
- Đánh giá chung: Không có
- Đánh giá cụ thể: Lập trình: (F) – Kịch bản: (F) – Sáng tạo: (F) – Đồ họa: (F) – Âm thanh: (F) – Tổng thể: (F)
- Xếp hạng cấp độ: 0 sao.
Nha, tiêu chuẩn newbie phổ biến.


Qua tìm hiểu thông tin trước đó từ phía Liễu, Dương Khoa biết được Hiệp hội Trò chơi thiết lập ra đánh giá xếp hạng người chế tác trò chơi từ 0 sao cho tới 10 sao. Khỏi phải nói 0 sao hiển nhiên kém cỏi nhất, dành cho người mới chập chững vào nghề còn 10 sao là tác giả thần thoại của những trò chơi đỉnh cấp thế giới với hàng chục triệu thậm chí trăm triệu tín đồ tử trung. Xếp hạng này sẽ được tăng giảm một cách hợp lý theo những sản phẩm nối tiếp nhau ra mắt công chúng, là tiêu chí tham khảo quy ước trong nhiều lĩnh vực liên quan tới trò chơi.


Hài lòng đăng xuất khỏi máy Dương Khoa rút thẻ đút vào ví. Đột nhiên gần đó vang lên âm thanh xao động lạ thường làm hắn tò mò quay đầu lại xem có gì đang xảy ra. Thế rồi hắn thấy một người đàn ông trung niên với khuôn mặt hõm sâu đang rảo bước thật nhanh xuống cầu thang, xung quanh ông là một đám phóng viên đang vây quanh không ngừng chĩa micro vào người phỏng vấn:


“Ông Hiển có thể cho biết cảm nghĩ của ông sau khi doanh số trò chơi “Sa hoàng 3” được công bố?”
“Xin ngài dành ra một phút để phát biểu ý kiến cá nhân về xu thế hiện tại của dòng trò chơi nhập vai?”


“Nghe nói trước khi trò chơi được tung ra thị trường ông đã có xung đột với chủ quản phát hành, liệu ông có thể đưa ra quan điểm chính xác liên quan đến chuyện này?”


Mặc cho đám phóng viên dồn dập lên tiếng, người đàn ông một mực không nói không rằng bước thật nhanh ra phía ngoài cửa, nơi có một người nhân viên cùng một chiếc xe đang chờ sẵn.
“Ngưỡng mộ không? Đó là Trần Hoàng Hiển, một trong số ít những người chế tác trò chơi RPG 5 sao miền Bắc.”


Tiếng trò chuyện chợt vang lên bên cạnh khiến cho Dương Khoa giật mình quay lại. Một nam thanh niên không một tiếng động xuất hiện bên cạnh hắn từ lúc nào không biết. Thoạt nhìn người này lớn tuổi hơn hắn một chút, cả người ăn vận một bộ trang phục vàng chóe trông rất kỳ quái, ngay cả mái tóc cũng được nhuộm lấm tấm ánh vàng lấp lánh.


Sau vài giây im lặng đánh giá, Dương Khoa cảm thấy người trước mặt có lẽ có một sự cố chấp đến mức lập dị với màu vàng hay sao đó. Nhưng lễ độ không thể để mất, hắn chủ động chìa tay ra làm quen:
“Chào anh, em là Dương Khoa. Lính mới.”


“Thiếu Hoàng.” Người thanh niên hất tóc một cách điệu nghệ bắt tay Dương Khoa: “Nhà chế tác 2 sao của TLC. Trông chú em còn trẻ quá, đang làm việc cho công ty nào?”
“SmileIndie, chuyên trò chơi điện thoại.” Dương Khoa thuận miệng nói láo.


“Có nghe nói qua. Một công ty tầm trung, thực lực không mạnh lắm nhưng cũng là mảnh đất tốt dành cho người mới. Vậy chú cũng tới đây để chuẩn bị cho cuộc so tài? Đã thăm dò được nhiều chưa?”
“So tài? So tài gì thế anh? Em có biết đâu?”


“Chú em không biết à? À mà cũng phải, chú vừa tự nhận là người mới còn gì? Sơ suất quá. Còn một tháng nữa GamExpo năm nay sẽ được tổ chức tại đây, đi kèm với đó là cuộc tranh tài thiết kế trò chơi được tổ chức trong suốt thời gian hội chợ diễn ra. Rất nhiều nhà chế tác trò chơi trong nước đổ về đây để đăng ký tham gia tranh tài cùng thăm dò thực lực lẫn nhau...”


Dương Khoa im lặng nhìn Thiếu Hoàng không ngừng liến thoắng, anh chàng này mồm miệng thực là nhanh nhảu, nhưng xem ra không có ý xấu.


“...Đừng nhìn lão già kia thần thái một mực bình thản, kỳ thật lão ta đang lo cuống lên đấy. Chỉ cần sơ sảy một chút nữa là lão ta sẽ rớt xuống 4 sao. Cũng đúng thôi, không nói đến bản thân trò chơi có vấn đề, lĩnh vực RPG năm nay “Sa hoàng 3” gặp phải hai đối thủ rất mạnh là “Mystic Moon” cùng “Trảm Ma”. Ồ còn nữa, giới FPS từ đầu năm đến nay lại không thấy có bom tấn xuất thế, khả năng cao là các bên ém hàng chờ đến cuộc tranh tài mới tung ra...”


Cứ thể, người đi qua đi lại trước quầy lễ tân đều thấy một thanh niên tóc vàng không ngừng liến thoắng chỉ đông chỉ tây, đứng bên cạnh một thanh niên trẻ hơn một mực chăm chú lắng nghe. Phải đến khi người tiếp tân rất lễ độ đi tới bên cạnh khuyên hai người tới nơi khác nói chuyện Dương Khoa mới có thể dứt ra được.


“Cảm ơn ông anh. Hi vọng GamExpo gặp lại.” Dương Khoa chủ động chìa tay ra, chỉ thấy Thiếu Hoàng khẽ lắc đầu đưa tay vỗ một cái cực mạnh vào vai hắn, làm hắn thiếu chút nữa ngã sấp mặt:
“Ok, lúc tranh tài nhớ tới cổ vũ cho anh nhé. Anh ở phân khu đoàn đội doanh nghiệp, nhớ cho kỹ đấy!”


“Ông anh này thật là....” Nhìn Thiếu Hoàng rời đi Dương Khoa bật cười, lòng thầm cảm ơn sự nhiệt tình của người ta mà hắn mới biết thêm một số thông tin hữu ích. Quan trọng nhất là hội chợ trò chơi “GamExpo” sẽ tổ chức vào tháng sau.


“Dịp tốt để thăm dò thực lực của những kẻ đồng hành.” Dương Khoa thuận tay mở điện thoại ra viết một vài thông tin lưu lại cho khỏi quên trước khi ra về.
...
---------
Phòng trọ phố Đông.


“Trò chơi mở bán vào ngày 11? Em biết rồi.” Có được thông tin cần thiết, Dương Khoa vừa tìm dò tìm ngày 11 trên cuốn lịch trước mặt vừa trò chuyện vài câu nữa trước khi lịch sự cúp máy. Vậy là hắn còn phải chờ thêm bốn ngày nữa để nhìn thấy “Bejeweled” được phát hành tại thị trường trong nước.


Cảm thấy hài lòng với những gì vừa mới biết được, Dương Khoa thả điện thoại vào túi rồi chạy xuống bếp. SmileIndie phối hợp vẫn tính là trung quy trung củ, từ hỗ trợ khâu xét duyệt trò chơi cho đến lên lịch trình phát hành cụ thể, tất cả đều được lo liệu vô cùng chu đáo. Cứ từ việc “Bejeweled” được gắn mác 6+ mặc dù trong trò chơi tồn tại cảnh tượng chiến đấu với quái thú đủ để thấy công ty này khá là tận tâm với chức trách của mình.


“Hì hì, bốn ngày tới Thảo My nhớ ủng hộ anh một lượt tải nhé.” Trong phòng bếp, Dương Khoa cười cầu tài với thân ảnh một cô gái đứng bên cạnh.


“Hứ!” Thảo My quay ngoắt đầu ra vẻ hờn dỗi, tay vẫn không ngừng thái nhỏ thịt bò trên thớt. Một lần nữa, tài nấu ăn cao siêu của cô lại được khẳng định bằng việc có thể thái được những miếng thịt đều chằn chặn trong khi ánh mắt đang ngước nhìn lên tận trần nhà.


“Thôi mà, cho anh xin lỗi. Anh làm việc mệt quá nên tối ngủ quên mất chứ không cố ý đâu.” Dương Khoa thấy vậy bèn tiếp tục ra sức xin lỗi. Cuối cùng thì hắn cũng nhận ra hôm nọ bản thân mình quên mất thứ gì.
Hứa hẹn bồi người ta nói chuyện đêm khuya rồi cho người ta leo cây.


Kết quả là chiều nay hắn bị Thảo My lườm suốt cả một buổi, hơn nữa còn không thèm bắt chuyện. Xem ra lần này bà cô nhỏ thật sự tức giận rồi.


Bất quá Thảo My sau khi nghe điện thoại của hắn chịu tới đây là tốt rồi, hắn có lòng tin giải quyết êm thấm vụ này. Tất nhiên là dựa vào kinh nghiệm truyền thừa của người tiền nhiệm.
Còn về phần tại sao hắn chủ động gọi cô nàng tới đây, lý do tất nhiên là vì nhẵn túi.


Phần lớn số tiền ít ỏi ban đầu còn lại cộng thêm khoản tiền thu được từ trao quyền phát hành “Minesweeper” đã tiêu tốn gần hết theo sinh hoạt hàng ngày của Dương Khoa. Lại thêm chuyến đi tới Hiệp hội Trò chơi sáng nay hắn đã phải vét nhẵn số tiền trong ví của mình để đăng ký thành viên, khiến cho giờ đây hắn còn chẳng đủ tiền để ăn một bữa cơm tối đạm bạc.


Tất nhiên Dương Khoa vẫn còn một khoản tiền ít ỏi giấu trong phòng trọ, nhưng đó là khoản dự phòng cuối cùng hắn để dành ứng phó với những trường hợp nguy cấp. Còn về bữa cơm chiều nay thì, sau một hồi đắn đo hắn quyết định dẹp bỏ sĩ diện gọi điện cho Thảo My nhờ cô nàng tiếp tế.


Thảo My chỉ mới hắn kể khổ một câu trong điện thoại đã đồng ý giúp đỡ ngay, hơn nữa cô còn xách theo một làn thức ăn to hơn gấp mấy lần chiếc làn hôm trước đến. Có điều chuyện nào ra chuyện đó, viện trợ là viện trợ mà giận dỗi cứ giận dỗi. Thế nên mới có bộ dạng ngoảnh mặt làm ngơ đặt chảo lên bếp cho thịt bò vào rán như bây giờ.


Sự kết hợp hoàn hảo giữa Đấu La và Pokemon,hài hước,kịch tính,theo dõi sâu nhỏ hóa rồng như nào*Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Có Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng*






Truyện liên quan

American Túng Hưởng Nhân Sinh

American Túng Hưởng Nhân Sinh

Nai Con Ái Tiểu Bàn1,397 chươngFull

Đô ThịĐồng Nhân

1.3 k lượt xem

Thế Gia Quý Nữ Khác Loại Nhân Sinh

Thế Gia Quý Nữ Khác Loại Nhân Sinh

Túy Vũ Cuồng Ca13 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

67 lượt xem

Thiết Xuất Nhân Sinh

Thiết Xuất Nhân Sinh

Từ Hoán Vũ9 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnDị Giới

23 lượt xem

Mau Xuyên Nam Xứng: Cái Này Vai Hề Ta Không Lo / Nam Xứng Phật Hệ Nhân Sinh 【 Mau Xuyên 】

Mau Xuyên Nam Xứng: Cái Này Vai Hề Ta Không Lo / Nam Xứng Phật Hệ Nhân Sinh 【 Mau Xuyên 】

Phúc Tinh Mãn Đường255 chươngTạm ngưng

Đô ThịXuyên KhôngCổ Đại

2.5 k lượt xem

Xuyên Nhanh Chi 【 Bãi Lạn 】 Nhân Sinh

Xuyên Nhanh Chi 【 Bãi Lạn 】 Nhân Sinh

Mộc Cận Thư Hãn821 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

12.2 k lượt xem

Đoàn Dự Đích Ngạc Mộng Nhân Sinh

Đoàn Dự Đích Ngạc Mộng Nhân Sinh

Thẩm Lệnh Trừng60 chươngFull

Xuyên KhôngSắc HiệpNgược

2.3 k lượt xem

Mỹ Vị Nhân Sinh

Mỹ Vị Nhân Sinh

Phù Diêu Trực Thượng103 chươngFull

Trọng SinhĐam Mỹ

224 lượt xem

Đại Chuyển Nhân Sinh

Đại Chuyển Nhân Sinh

King zero11 chươngTạm ngưng

Đô ThịDị NăngXuyên Không

205 lượt xem

Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

Bất Nhất Dạng Đích Nhân Sinh

Vân Thấm Duyệt74 chươngFull

Trọng SinhĐam Mỹ

648 lượt xem

Thần Hào: Bắt Đầu Thi Đại Học, Đi Hướng Nhân Sinh Đỉnh Phong

Thần Hào: Bắt Đầu Thi Đại Học, Đi Hướng Nhân Sinh Đỉnh Phong

Ngã Ái Cật Phiên Gia347 chươngTạm ngưng

Đô Thị

10.5 k lượt xem

Nhất Thụ Nhân Sinh

Nhất Thụ Nhân Sinh

Priest45 chươngFull

Đam Mỹ

428 lượt xem

Nhân Sinh Kiếp Này Phải Yêu Em

Nhân Sinh Kiếp Này Phải Yêu Em

Yên Mặc134 chươngTạm ngưng

Đô ThịNgôn Tình

252 lượt xem