Quyển 5 - Chương 4

Cuối ngày hôm đó,Caroline đang đứng cùng Matt Honeycutt,Meredith Sulez,và Bonnie MacCullough,tất cả đang nói chuyện với Stefan qua điện thoại di động của Bonnie.


“Chiều muộn hẳn sẽ tốt hơn”,Stefan nói với Bonnie, “Cô ấy vừa nghỉ ngơi sau khi ăn trưa—và dù sao đi nữa,tầm 2 tiếng nữa trời sẽ mát hơn.Tôi đã nói với Elena rằng mọi người sẽ đến,và cô ấy rất háo hức được gặp mọi người.Nhưng xin lưu ý 2 điều:Điều đầu tiên,cô ấy mới trở lại được có 7 ngày,và cô ấy vẫn chưa hoàn toàn là..bản thân cô ấy.Tôi nghĩ cô ấy sẽ sơm vượt qua được..ờ…triệu chứng này—sớm thôi,nhưng trong lúc đó,đừng quá nhạc nhiên vì cô ấy.Và thứ hai ,đừng nói bất kì điều gi cho bất cứ ai về những điều mọi người trông thấy ở đây .”


“Stefan Salvatore!” Bonnie cảm thấy hơi bị xúc phạm. “Với tất cả những gì chúng tôi đã cùng trải qua ,anh nghĩ là bọn tôi sẽ đi tọc mạch về Elena?”


“Không tọc mạch,hiển nhiên rồi” giọng Stefan đáp lại lịch sự bên đầu kia điện thoại.Nhưng Bonnie tiếp tục:“Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua cả đống vampire,những hồn ma,người sói,và cả tên Klaus,những lăng mộ bí ẩn,những kẻ giết người hàng loạt và…và..Damon..và chúng tôi có bao giờ kể về những điều đó chưa?”


“Tôi xin lỗi”Stefan đáp “Tôi chỉ muốn nói rằng Elena sẽ không được an toàn nếu một trong số các bạn kể với chỉ-một-người-khác-thôi.Nếu việc này lộ ra,thì hẳn các tờ báo sẽ thi nhau giật tít: “Cô gái trở về từ cõi ch.ết.Và nếu vậy thì chúng ta phải làm sao?”.


“Tôi hiểu điều đó”,Meredith nói ngắn gọn,cô hơi nhích đến trước để Stefan có thể thấy cô. “Anh không cần phải lo.Tất cả chúng tôi nhất định sẽ không nói cho một ai khác” Đôi mắt đen của cô đột nhiên nhìn lướt qua Caroline rồi bình thường trở lại.




“Tôi buộc phải hỏi các bạn rằng”—Stefan dùng lối nói kiểu cách,lịch sự như một hiệp sĩ thời phục hưng,đặc biệt là khi anh nhận ra 3 trong số 4 người đang nhìn anh qua điện thoại là phụ nữ—“các bạn có đồng ý thề không?”


“Oh,được chứ”,Meredith đáp lại lịch sự,lần này cô nhìn thẳng vào Caroline.Caroline hơi đỏ mặt,gò má và cổ cô cũng ửng lên. “Thực hiện thôi,và tới chiều chúng tôi sẽ có mặt tại đó.”
Bonnie-người đang giữ điện thoại nói : “Còn ai muốn nói điều gì nữa không?”


Matt vẫn giữ im lặng trong suốt cuộc trò chuyện.Giờ thì cậu lắc đầu,khiến những lọn tóc thẳng và bù xù bay bay.Rồi,như thể không kìm nén được,cậu bật ra: “Cho chúng tôi nói chuyện với Elena một chút được không?Chỉ để nói ‘chào’ thôi?Ý mình là…cũng cả tuần rồi còn gì.” .Làn da rám nắng của cậu chợt ửng lên như màu đỏ hoàng hôn , đỏ gần bằng Caroline lúc nãy.


“Tôi nghĩ mọi người nên đến tận nơi thì hơn.Các bạn sẽ biết tại sao khi các bạn đến”,Stefan cúp máy.


Họ tụ tập tại nhà Meredith và ngồi xung quanh một chiếc bàn cũ ở sân sau . “Well, ít nhất thì bọn mình cũng nên mang sang đó một chút thức ăn chứ”,Bonnie gợi ý,cô đứng dậy nói “ có Chúa mới biết được Mrs.Flower làm thứ thức ăn gì cho họ” và cô vẫy tay tìm sự ủng hộ khiến mọi người cảm thấy họ có thể bay lên được vì cái vẫy tay ấy.


Matt có vẻ đồng tình với cô,nhưng Meredith thì vẫn ngồi yên. Cô nói từ tốn : “Chúng ta vừa thề với Stefan.Nhưng có chút rắc rối xảy ra.Và nó sẽ dẫn tới nhiều hậu quả ”.
“Mình biết là bạn đang nghĩ tới mình” Caroline nói , “ sao bạn không nói toạc ra luôn đi?”.


“Thôi được”.Meredith đáp. “Đúng là mình đang nghĩ tới bạn đấy.Sao đột nhiên bạn lại trở nên hứng thú với chuyện của Elena thế hả.Làm sao chúng tôi biết được bạn có định đem chuyện này truyền đi khắp Fell Church hay không?”
“Tại sao mình lại muốn làm thế cơ chứ?”


“Làm ơn đi, bạn thích được làm tâm điểm của đám đông,vì vậy bạn sẵn sàng ném cho họ bất cứ mẩu chuyện thú vị nào.”
“Hoặc vì trả thù”,Bonnie thêm vào , “Hoặc là vì ghen tị,hoặc vì khó chịu,hoặc vì—-”


“Được rồi đấy”,Matt ngắt lời “Mình thấy thế là quá đủ lí do rồi”


“Chỉ một điều nữa thôi”,Meredith nói từ tốn “Sao bạn lại quan tâm quá mức đến việc gặp lại Elena thế hả Caroline?Hai người đã không giao du gần một năm rồi,kể từ khi Stefan đến FellChurch này.Chúng mình đã để bạn cùng nghe điện thoại của Stefan,nhưng sau những gì Stefan nói thì—”


“Nếu bọn cậu thực sự cần một lí do cho việc mình quan tâm đến chuyện này,sau tất cả những gì xảy ra một tuần trước thì…well,mình đã nghĩ là các bạn sẽ hiểu mà không cần mình nói ra ” Caroline đưa cặp mắt xanh lá như mắt mèo nhìn Meredith.


Meredith nhìn lại với cái thái độ chẳng-có-thái-độ-gì-hết.


“Thôi được rồi!”,Caroline tiếp. “Cô ấy đã vì mình mà giết cái tên…cái tên tự xưng Sự Phán Quyết ,hay gì cũng được .Tên Vampire ấy,Klaus.Và sau đó cô ấy bị bắt cóc và—và—và bị đối xử như một món đồ chơi—bất cứ khi nào Klaus cần máu—hay—”.Khuôn mặt cô nhăn lại ,hơi thở trở nên gấp gáp.


Bonni cảm thấy đồng cảm ,nhưng cô cũng hết sức đề phòng.Linh cảm của cô đang trỗi dậy,cảnh báo cô.Và cô nhận ra là mặc dù Caroline đề cập đến Klaus ,tên vampire,nhưng cô ta lại không đả động gì đến một kẻ bắt cóc khác ,Tyler Smallwood – gã người sói.Có thể vì Tyler đã từng là bạn trai của Caroline cho rới khi hắn cùng với Klaus bắt cô làm con tin.


“Mình xin lỗi”,Meredith nói khẽ với ý xin lỗi thực sự . “Vậy là bạn muốn cảm ơn Elena”.
“Đúng vậy,mình muốn cảm ơn cô ấy”.Caroline đang thở khó nhọc. “Và mình muốn chắc rằng cô ấy vẫn ổn”.


“Được rồi.Việc này cần chút thời gian đây,”Meredith bình tĩnh tiếp tục “Tốt hơn hết là bạn nên thay đổi suy nghĩ của mình ngay từ ngày mai ,trong những tuần tới và cả tháng tới nữa…chúng mình không muốn nêu ra hậu quả mà bạn phải..nếu bạn..”


“Xem kìa,chúng ta không thể đe dọa bạn ấy như vậy được”Matt nói “Như vậy là không nên”.
“Hoặc để bạn ấy đe dọa người khác”,Bonnie nói vẻ đăm chiêu.


“Đúng ,chúng ta không thể để điều đó xảy ra”,Meredith tiếp lời ,”nhưng ở một giới hạn nhất định thì—mùa thu tới này bạn muốn nhập hội nữ sinh đại học phải không Caroline? Lúc nào mình cũng có thể mách với các đàn chị trong hội chuyện bạn đã bội ước với “ai đó”- cái người vô hại,cái người mà mình chắc là chẳng bao giờ muốn tổn thương bạn ấy.Sau đó thì mình không chắc là họ còn có thể cho bạn nhập hội đâu.


Một lần nữa,khuôn mặt Caroline đỏ bầm “Bạn sẽ không làn thế đâu.Bạn sẽ không can thiệp vào chuyện ở đại học của mình–”
Meredith cắt ngang lời cô ta chỉ với hai từ : “Thử xem”.


Caroline có vẻ như đang yếu thế “ Mình chưa bao giờ nói là mình không thề,và mình chưa bao giờ nói là mình không giữ lời thề đó.Hãy tin mình,sao mọi người lại…?Mình…mùa hè qua mình đã nghiệm ra nhiều thứ mà?”


Tụi này cũng hi vọng thế – không nói ra nhưng mọi người đều có chung suy nghĩ . Trong suốt năm qua, sở thích của Caroline là tìm cách phá hoại Stefan và Elena.


Bonnie chỉnh lại tư thế ngồi.Có cái gì đó—bị che phủ,ẩn đằng sau những gì Caroline nói. Cô không biết tại sao cô lại biết điều ,đó là giác quan thứ 6 bẩm sinh của cô.Nhưng có thể mọi thứ chỉ đơn giản là Caroline đã thay đổi vì cô ấy đã học được nhiều điều- Bonnie tự nói với mình.


Tuần trước, không biết bao nhiêu lần Caroline hỏi thăm Bonnie về Elena ,hỏi cô ấy có ổn không? Hỏi có gửi hoa đến cô ấy được không?Hỏi đến thăm cô ấy được chưa?khi nào thì đến được? Caroline thật là một kẻ phiền toái,Bonnie không nỡ nói toạc ra cho cô ta biết.Trong khi đó ,tất cả mọi người đều đang lo lắng và chờ đợi để biết tình trạng của Elena , sau khi bạn ấy …sống lại.


Meredith đã có trong tay bút và giấy,và cô đang viết nguệch ngoạc gì đó.Rồi cô nói : “ Thế này thì sao nhỉ?” , tất cả mọi người đều chúi đầu vào nhìn những gì có trên mẩu giấy.


“Tôi thề tôi sẽ không nói cho bất cứ ai những chuyện kì lạ liên quan đến Stefan hoặc Elena,trừ phi được sự cho phép của Elena hoặc Stefan.Tôi cũng sẵn sàng nhận sự trừng phạt bởi những người còn lại trong nhóm nếu tôi vi phạm lời thề này.Lời thề này sẽ tồn tại vĩnh viễn,tôi xin lấy máu mình ra đảm bảo.”


Matt gật đầu tán thành “..tồn tại vĩnh viễn – tuyệt!, cái này giống như của luật sư viết ra ấy”.


Nhưng những điều xảy ra tiếp theo thì chẳng giống mấy việc dính dáng đến luật sư tí nào .Mỗi người đang đứng vòng tròn quanh bàn nhặt mẩu giấy lên , đọc to những điều lúc nãy,và rồi kí tên mình vào.Rồi họ tự chích ngón tay mình bằng một cái đinh ghim Meredith lấy từ trong bóp,tự nhỏ một giọt máu xuống phía dưới chữ kí ,Bonnie thì nhắm tịt mắt lại lúc cô phải tự chích ngón tay.


“Xong rồi” ,cô nói nghiêm nghị “Mình sẽ không phá vỡ lời thề này”.
“Mình thì có quá nhiều máu để làm việc này”, Matt vừa nói vừa day day ngón tay và nhìn nó vẻ phiền phức.
Và rồi chuyện đó xảy ra.


Bản khế ước của Meredith được đặt ở chính giữa bàn nên mọi người đều nhìn thấy rõ chuyện gì xảy ra.Từ một cây sồi lớn trồng ở chỗ sân sau nối tiếp vào rừng , một con quạ sà xuống.Nó đậu ở giữa bàn,kêu chói lói khiến Meredith suýt thì hét lên.Con quạ đưa mắt nhìn bốn người đang vội vàng kéo ghế tránh xa khỏi nó. Rồi nó nghiêng nghiêng cái đầu.Đó là con quạ lớn nhất mà mọi người từng thấy , nắng óng ánh như cầu vồng trên bộ lông của nó.


Con quạ ,thề với cả thế giới là nó đang “nhìn” bản khế ước.Và rồi nó làm một động tác nhanh đến nỗi khiến Bonnie đang núp sau Meredith suýt thì té ghế. Con quạ giang rộng đôi cánh,hơi nhích về phía trước,mổ điên cuồng vào mẩu giấy,như muốn làm mẩu giấy nứt đôi.


Và rồi nó đi , ban đầu chỉ đập cánh,rồi sau đó vút lên cho đến khi chỉ còn là một chấm đen tí xíu trên bầu trời.
“Nó làm hỏng công sức của chúng mình rồi”,Bonnie kêu lên-vẫn đang núp sau lưng Meredith.
“Mình không nghĩ như vậy”,Matt-người đứng gần bàn nhất nói.


Phải đến lúc họ nhích đến gần và nhìn mẩu giấy,Bonni cảm thấy như có ai tạt vào lưng cô một thùng nước đá.Tim cô đập mạnh.


Không thể tin được,tất cả vết mổ của con quạ đều màu đỏ , như thể nó dùng máu của mình để nhuộm vậy.Và ngạc nhiên nhất là những vết mổ sắp đúng theo thành hình dạng chữ cái .
D
Và bên dưới :
Elena là của tôi.






Truyện liên quan