Chương 220: Thải Điệp

Sáng hôm sau,
Thanh niên mở mắt ra,
" Ân ?",
Một ‘trần nhà’ xa lạ,
" Ngươi đã tỉnh ?", thanh âm nhẹ nhàng vang lên,
Thanh niên đưa mắt tới,


Thiếu nữ với khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt đen ôn uyển long lanh, mi liễu thanh phương, bờ môi hồng, hai cái tai hơi nhọn, hai cái chùm đuôi ngựa bỏ trước bờ vai, một lọn tóc dài rũ xuống bên mắt trái, khí chất tinh tế, giản dị, cùng có chút mềm mại.


Trước ngực chỉ quấn một cái bố hồng thật lớn, ân khụ khụ, lớn rất tốt, nổi bật thân thể mềm mại, lung linh, mảnh mai liễu tơ,
Dưới thân là một chiếc váy hồng xinh, cùng đuôi rắn thon dài màu tím trắng điểm xuyến vàng.


‘Tề vũ’ nhìn nàng, cô gái này rất xinh đẹp, còn có chút đúng thẩm mĩ anh, không biết tại sao, chỉ biết như vậy, nhưng ánh mắt cũng không chút nào sắc niệm, thuần túy thưởng thức, cũng không biết tại sao lại như vậy,
Nhưng mà anh vẫn là thốt một câu,
" xinh đẹp, dễ nhìn."


.. " ân, cảm tạ." thiếu nữ hơi ngượng ngùng cúi đầu,
" đây là đâu, ngươi là ai ?"
" ừm, ta nhặt được ngươi trên sa mạc á, sau đó ta tìm được chỗ tránh nạn này.
A, ngươi chờ một chút."
Cô nàng đi ra ngoài, một chốc sau, bưng một bát gỗ đi vào,


" Ngươi từ hôm qua tới giờ cũng chưa ăn gì a. Ta chỉ từ trong hang động kiếm được chút thức ăn, ngươi ăn đỡ a."
" cảm tạ." Tề vũ từ nàng hai bàn tay nhỏ đỡ lấy cái bát, cầm lên đôi đũa bằng gỗ,
" vậy ta không khách khí."




" hì hì, ngươi đừng có chê ta tay nghề là được rồi, dù sao cũng là lần đầu ta dùng bọ cạp làm thức ăn.", thiếu nữ cố gắng nói đùa hỏi thăm, nàng không biết trước đó mình có thử qua chưa, dù sao Xà nhân tộc dùng bọ cạp làm thức ăn cũng bình thường, nhưng nhân loại thì chưa chắc, mà mất trí nhớ sau đây đúng là lần đầu tiên, hơn nữa, nàng có vẻ khá quen thuộc công việc bếp núc, cũng có chút vui vẻ khi vào bếp,


" không sao, cầm con dao lên, khả năng của đầu bếp là vô hạn."
Một câu nói đột nhiên xuất từ miệng anh,
Nghe như vậy thiếu nữ kinh ngạc nhìn lên anh, nhưng anh lúc này đang và cơm vào miệng,


Nàng chăm chú nhìn hắn, có vẻ như, hắn cũng rất tốt tính đây, nói được một câu như vậy, có khi cũng rất yêu thích ẩm thực,
Đột nhiên, nàng thấy hắn chau mày, hơi ngập ngừng hỏi,
" thế, thế nào. Dở quá sao ?"
" ân.." Tề vũ tiếp tục và cơm, cũng trả lời nàng,


" thiếu muối, thiếu mì, hơi lửa nhiều, hỏa hầu không đều,.. "nàng càng nghe càng cúi thấp đầu, ".. nhưng trong đó, ta thấy được đậm đà, một niềm vui vẻ, một sự tự do, một sự nỗ lực, cùng, niềm yêu thích.
Xét trong hoàn cảnh này, ngươi vẫn là có thể trở thành Trù nghệ đại sư khả năng."


Nàng ngẩng đầu lên, " thật sao ?"
Tề vũ đặt bát xuống, nhìn xung quanh, cô nàng nhanh nhạy đưa lên một chiếc khăn,
" ừm, nếu như ngươi có người hướng dẫn, có thể còn cao hơn nữa."
Thiếu nữ híp híp mắt đầy ý cười,
" hì hì, ngươi sẽ không nói là ngươi đi, sư phụ trẻ.. "


" hừ hừ, tất nhiên. Ta nói cho ngươi a,
Lúc này, chúng ta cần phải đâm từ điểm này vào, xử lí phần này trước, .. sau đó chia ra 3 phần.
Chúng ta có thể làm bọ cạp nướng, bọ cạp chiên xương rồng, bọ cạp ủ đất ngày đêm."
" oa oa, sư phụ, xin nhận đồ đệ một lạy."


" hừ hừ, quá qua loa, nhưng xem sư phụ ngươi phân thượng, ta miễn miễn cưỡng cưỡng nhận ngươi làm kí danh đệ tử đi."
" oa, da mặt thật dày."
" ân !?"
" hì hì, sư phụ tại thượng, mời ngài uống nước."
" hừ hừ
lại nói, ta còn chưa biết tên ngươi a."


.. "ta, ta có vẻ như mất trí nhớ, không biết mình là ai." Cô nàng cảm xúc hơi thất lạc,
Nhưng nhanh chóng lấy lại,
" nếu không sư phụ đặt tên cho ta a, lại nói sư phụ tính danh là gì đây ?"
" ta ?" đến lượt Tề vũ ngẩn người,
" A ? Ta lại cũng không nhớ được cái gi a !"
Hai người bốn mắt lom nhom nhìn nhau,


..
"lạc lạc lạc"
" kho kho kho "
" xem ra chúng ta rất có duyên đây."
" hì hì, vậy.. "
Lúc cô nàng định lên tiếng tiếp, sâu trong hang động hơi hơi có tiếng động, một hồi thải sắc lấp lóe,
" ân ?"
" có thể là tiểu Mộng cũng nên,"
" tiểu mộng ?"


" ân, là hôm qua ta đỡ người tới đây. Vừa lúc thấy con bọ cạp đi săn về, là một ấu trùng thật to. Ta đánh bại nó, ân đừng nhìn thế nhưng là ta đột nhiên đạt đến Đấu vương đỉnh phong a. sau đó ta cùng tiểu mộng lại có chút vừa gặp đã thân, có không hiểu liên hệ, nên để nó ở cuối hang động.


Bây giờ ta chuyển nó ra cho ngài xem."
" ta đi cùng ngươi."
" hảo", thiếu nữ mỉm cười ấm áp.
Hai người đi vào sâu hơn,
Một cái trắng to ấu nhộng phát quang mang càng lúc càng có cường độ, nhịp lên xuống cũng càng lúc càng nhanh,
" xem ra là sắp xuất vỏ."
" ừm"
Hai người chờ chuyện khoảng 25p sau,


Quang mang bùng lên,






Truyện liên quan