Chương 37: Thai Động

*Tô Tử Dương kinh ngạc nhìn sáu món ăn cùng một món canh trước mắt, tròng mắt thiếu chút nữa đã bay ra ngoài!*
*Cái tên họ Lăng này thật sự làm được rồi! Hơn nữa... Màu sắc cùng hương vị đều đầy đủ!*


*Lăng Triển Dực mặc tạp dề, làm bộ làm tịch sắp xếp chén đũa, biểu cảm trên mặt không chê vào đâu được, hắn ôn nhu mở miệng: “Tử Dương, đói bụng chưa? Nếm thử xem, ăn không hợp thì nói với anh, anh sẽ làm lại.”*


*“Này... Đều là anh làm?” Tô Tử Dương nhận lấy đôi đũa Lăng Triển Dực đưa qua, vẫn có chút không thể tin được.*
*Cái tên này rõ ràng là kiểu đại thiếu gia mười ngón tay không phải dính nước, sao có thể làm ra được mấy món ăn hoành tráng như vậy?*


*“Ừm, không sai, mau nếm thử xem tay nghề của anh như thế nào!” Lăng Triển Dực da mặt dày thừa nhận, sau đó thúc giục nói.*
*Tô Tử Dương bèn gắp một miếng cá, vừa muốn bỏ vào trong miệng thì Lăng Triển Dực chặn lại nói: “Chờ đã! Anh giúp em nhìn xem có xương nhỏ hay không, chú ý kẻo hóc!”*


*Vì thế Lăng Triển Dực lọc xương nhỏ trong vài miếng thịt cá, sau đó đặt vào trong bát cơm trước mặt Tô Tử Dương: “Bây giờ được rồi, ăn đi.”*
*Tô Tử Dương ăn hai miếng, liên tục gật đầu: “Ừm ừm, hương vị không tồi...”*


*Lăng Triển Dực nghe thấy anh khen, trong lòng nở hoa, tựa như mấy món này thật sự là do hắn làm. Chẳng qua, ngay sau đó, hắn lại hơi chột dạ.*
*Bởi vì, sau khi Tô Tử Dương ăn một món khác, nghi ngờ hỏi: “Chắc anh không thừa cơ lúc tôi đang ngủ gọi đồ ăn bên ngoài mang tới để qua mắt tôi đó chứ?”*




*Lăng Triển Dực cười đến mức tình ý chân thành: “Không có! Sao có thể! Đồ ăn ở tiệm chắc em có thể nhận ra mà, đều là mùi bột ngọt, hơn nữa cũng bỏ rất nhiều hạt nêm, không tin em thử nếm lại đi...”*


*Tô Tử Dương lại nếm thêm mấy miếng, ừm, quả nhiên, là vị nhà làm, không có tình huống bị bỏ nhiều muối hay bột ngọt thường xuất hiện như cơm tiệm, hơn nữa đa số đều khá vừa miệng.*
*“Thế nào? Không lừa em đúng không?” Lăng Triển Dực để lộ ra một bộ dáng chờ được khen ngợi.*


*Kết quả Tô Tử Dương lại nói thêm một câu: “Không ngon bằng đồ của Lạc Dương.”*
*“...”*
*Lăng Triển Dực hít sâu một hơi, nhủ thầm với lòng mình, bình tĩnh bình tĩnh, vị giác của vật nhỏ này có vấn đề, không cần chấp nhặt với anh.*


*Một bữa cơm, Lăng Triển Dực không còn nói gì nữa, hắn chỉ im lặng dịch hết mấy đĩa đồ ăn đến trước mặt Tô Tử Dương đầy săn sóc tỉ mỉ.*
*Tô Tử Dương vui vẻ ăn, hơn nữa còn ăn khá nhiều, như cũng muốn đút cho bé con trong bụng.*


*Thẳng đến khi ăn no căng bụng, Tô Tử Dương mới đặt đũa xuống, cười hì hì nói: “Ừm, tôi vừa rồi nói giỡn thôi, đồ anh làm còn ngon hơn Lạc Dương làm nữa!”*
*Giống như lời anh nói, bé con trong bụng cũng đá một chân ra hiệu đồng ý.*


*Tô Tử Dương ‘ui da’ một tiếng, Lăng Triển Dực lo lắng nhìn chằm chằm vào anh: “Làm sao vậy? Bụng lại đau sao? Đã nói với em đừng nên xuất viện sớm rồi, ở lại thêm hai ngày nữa thì tốt hơn.”*


*“Không phải, không có đau, chỉ là bé con vừa mới đá tôi.” Bàn tay Tô Tử Dương động đậy, đặt ở ngay bụng, cười nói, “Ai nha, lại tới rồi.”*


*Lăng Triển Dực hứng thú: “Anh cũng muốn cảm nhận một chút.” Nói xong bèn tiến đến trước mặt Tô Tử Dương, ngồi xổm qua một bên, duỗi tay chạm tới hỏi, “Ở đâu? Ở đâu?”*


*Tô Tử Dương đang chơi vui vẻ với bé con nên cũng không để ý đến Lăng Triển Dực hùa theo, anh lôi kéo tay hắn chạm vào phía bên phải bụng: “Ừm, ở đây, cảm thấy không?”*


*Lăng Triển Dực cảm giác được thai động nho nhỏ, trong lòng mừng như điên, loại cảm giác vừa mới mẻ lại khiến hắn thấy thành tựu này ―― Là con hắn đang động ―― Vì thế cũng cười rộ theo: “Cảm giác được, thật mỏng manh, chắc vẫn còn nhỏ, nếu không em sẽ không chịu nổi bị bé con đá lung tung đâu, đến lúc đó nhất định khiến em đau đến mức oa oa chửi bậy.”*


*“Anh mới oa oa chửi bậy ấy!” Tô Tử Dương lúc này mới nhận ra, đẩy Lăng Triển Dực qua một bên, “Ai cho anh sờ tôi? Đi, mau dọn dẹp chén đũa rồi đi đi. Hôm nay cho anh ở lại lâu như vậy cũng coi như cho anh mặt mũi rồi!”*


*Ý cười trong ánh mắt của Lăng Triển Dực vẫn không thay đổi: “Được, anh đi dọn dẹp chén đũa, em nghỉ ngơi cho tốt.” Hắn đứng dậy, rồi tuyên bố từ trên cao, “Yêu đương khi có con giống như bây giờ cũng hay. Tử Dương, anh nhất định sẽ theo đuổi được em, cứ chờ đi! Em sẽ là người của Lăng gia anh!”*






Truyện liên quan

Đừng Nhìn Xuống Đáy

Đừng Nhìn Xuống Đáy

Hứa Sâm Nhiên51 chươngFull

Ngôn Tình

103 lượt xem

Ông Đây Là Fan, Không Phải Anti

Ông Đây Là Fan, Không Phải Anti

Hàn Thời Vũ24 chươngFull

Đô ThịĐam Mỹ

117 lượt xem

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Y Nùng Dĩ Dực239 chươngFull

Xuyên KhôngNgượcĐam Mỹ

10.3 k lượt xem

Ta Xuyên Qua Thời Không Dây Chuyền Convert

Ta Xuyên Qua Thời Không Dây Chuyền Convert

Vô Tận Nộ Hỏa1,053 chươngDrop

Đô ThịXuyên KhôngĐồng Nhân

42.8 k lượt xem

Dùng Di Động Dạy Cổ Nhân Làm Xây Dựng Convert

Dùng Di Động Dạy Cổ Nhân Làm Xây Dựng Convert

Phì Tạo Hữu Điểm Hoạt141 chươngFull

Xuyên KhôngĐam MỹCổ Đại

2.7 k lượt xem

Tận Thế: Thuộc Tính Cướp Đoạt, Bắt Đầu Chồng Đầy Phản Giáp Convert

Tận Thế: Thuộc Tính Cướp Đoạt, Bắt Đầu Chồng Đầy Phản Giáp Convert

Băng Tuyết Thánh Dực685 chươngTạm ngưng

Khoa HuyễnHệ Thống

27 k lượt xem

Tận Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Của Ta Lương Đầy Kho Convert

Tận Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Của Ta Lương Đầy Kho Convert

Kỳ Cực496 chươngTạm ngưng

Khoa Huyễn

21.4 k lượt xem

Võ Đạo Kỷ Nguyên: Từ Tập Chống Đẩy - Hít Đất Bắt Đầu Vô Địch

Võ Đạo Kỷ Nguyên: Từ Tập Chống Đẩy - Hít Đất Bắt Đầu Vô Địch

Nịnh Mông Phục Chế Thể468 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

16 k lượt xem

Đâm Giấy Tượng: Đây Là Liêu Trai Minh Mạt

Đâm Giấy Tượng: Đây Là Liêu Trai Minh Mạt

Giá Hằng Hà Ly249 chươngTạm ngưng

Quân SựLịch Sử

5.9 k lượt xem

Bắt Đầu Bị Bắt Cóc, Ngươi Đào Quốc Phòng Dây Cáp Tự Cứu?

Bắt Đầu Bị Bắt Cóc, Ngươi Đào Quốc Phòng Dây Cáp Tự Cứu?

Phong Cuồng Tiểu Nãi Tương350 chươngTạm ngưng

Đô Thị

15.7 k lượt xem

Võ Hiệp: Bắt Đầu Kim Cương Bất Hoại, Một Đường Đẩy

Võ Hiệp: Bắt Đầu Kim Cương Bất Hoại, Một Đường Đẩy

Đại Não Phủ526 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

19.4 k lượt xem