Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 3: Sờ mẹ kế Tô Thủy tới kích thích

Nhìn thấy mẹ kế nhìn ta chán ghét, ta cảm thấy bà mẹ kế Tô Thủy này chắc ghét mình lắm, cũng phải thôi dù gì mình cũng là con của vợ cũ của cha mà.
Nhưng ta coi chuyện đó không là gì, bởi vì sao, bởi vì Lâm Tiêu ta vẫn còn là trẻ con, mẹ mau ôm ta a, Lâm Tiêu đưa tay ra muốn nàng ẩm.


Tô Thủy thấy thế càng tức, tại sao như vậy, mình cưới một người đàn ông đã có vợ, còn phải chăm sóc cho vợ của chồng mình cùng vợ cũ, nghĩ tới nàng đã không muốn, nhưng vì Lâm Tiêu là trẻ con nên nàng bất lực cũng ôm lấy Lâm Tiêu.


Vui mừng Lâm Tiêu ngồi trong ngực mẹ kế mình, hưởng thụ mùi hương trên người nàng, nhìn nàng nói.
Mẹ à con đói, muốn ßú❤ sữa, Lâm Tiêu ta vừa nói vừa bóp lấy bầu ɖú của Tô Thủy mẹ kế, tên nhóc này, Tô Thủy cảm giác ngứa, cũng có chút kích thích ɖu͙ƈ vọng.


Lâm Tiêu làm sao buông tha, hắn bóp càng mạnh vào ɖú nàng, Tô Thủy rên lên lớn lên, nàng đỏ mặt nhìn Lâm Tiêu, kiểu như tức giận.


Há, không phải rất sướng sao. Còn bài đặt giận ta, thế thì ta không khách khí nữa, Lâm Tiêu nói xong vạch áo nàng ra. Đưa miệng lên ßú❤ lấy ɖú của nàng, hắn mãnh liệt hút, chiếc lưỡi nhỏ đưa ra ɭϊếʍƈ xung quanh núm ɖú của nàng, tay bóp lấy bầu ɖú nhào nặn, vì tay con nhỏ nên hắn dùng hai tay bóp lấy 1 bên vú, một lúc ɭϊếʍƈ nước bọt chảy dài trên ɖú xuống dưới bụng.


Lúc này Tô Thủy cảm giác kích thích quá độ làm nàng tê dại, tại sao nàng lại như vậy, tên khốn Lâm Tiêu này đã làm nàng ra, thế là nàng đặt Lâm Tiêu xuống chạy vào nhà vệ sinh, nàng đóng cửa lại, sờ vào âm đạo đang ẩm ướt của nàng, cùng với bầu vú, bắt đầu xoa lên, nghĩ tới Lâm Tiêu khi nãy, kích thích nàng, hưởng thụ trong nhà vệ sinh, một lúc sau nàng thét lên, nàng ngồi gục trên bồn cầu, quá sướng quá kích thích, tại sao nàng lại bị kích thích tê dại như vậy.


Nàng cũng không biết tại sao, Lâm Tiêu ở bên ngoài, hắn cười đắt ý, hắn chưa dậy thì đó, nếu mà dậy thì rồi, thì nàng đã bị cho sướng tới điên đảo ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử mà rên rỉ rồi.


Lúc này Tô Thủy cũng ra, nàng đút cháo cho Lâm Tiêu, tưởng rằng hắn sẽ quậy phá làm nàng đau đầu, thì hắn ngồi cho nàng đút lấy, nàng đút nhanh bao nhiêu hắn điều nuốt xuống.


Nàng cũng định trả thù chuyện hồi nãi, tên nhãi con này, nàng thật sự không thích trẻ con chút nào, nếu như không phải yêu Lâm Kế thì nàng không chịu đựng như vậy.


Nàng nhớ lại những ngày được hàng hiệu đồ đẹp, thật ra nàng cũng là người hư vinh, vì cha của Lâm Tiêu, Lâm Kế đã đáp ứng cho nàng, nhưng nàng vẫn chưa thỏa mãn mấy, đã nói con người là tham lam nhất, họ được thứ này, vẫn sẽ muốn được cái khác hơn, nhìn thấy chị em của mình giờ sống sung sướng cùng với túi sách, xe cộ, điện thoại mà thấy ranh tỵ.


Nhưng làm cách nào được, nàng cũng gã cho Lâm Kế mất rồi. Con nuôi Lâm Tiêu nữa, hên là đứa nhỏ này không quậy, nên nàng bớt được một phần gánh nặng.
Buổi chiều Lâm Kế về, hắn lại ôm hôn mẹ kế Tô Thủy, sau đó quay sang nhìn Lâm Tiêu..


Con trai hôm nay ngoan chứ, Lâm Tiêu cười cười khúc khích, Lâm Kế thấy vậy cũng vui. Dù gì Tô Thủy cũng là mẹ kế, nên hắn cũng không yên lòng lắm.
Mà thấy con trai như vậy, Lâm Kế cũng thấy vui, Tô Thủy nhìn ôm lấy Lâm Tiêu vào người, Lâm Tiêu cũng không khách sáo mà vùi đầu vào ngực nàng.


Ha ha, anh thấy con dính em như vậy cũng tốt, thôi anh nghĩ ngơi chút xíu đây.


Lâm Kế nói xong đi vào phòng tắm, còn Tô Thủy lúc đầu cười nhìn Lâm Tiêu, giờ nụ cười đó mất rồi, tên nhóc này chiếm tiện nghi nàng không ít, không phải là trẻ con, chắc nàng tưởng Lâm Tiêu là một tên biến thái nào đó rồi.


Buổi tối đến, Tô Thủy mặt một bộ đồ ngủ hơ hang, có lồi ra vú, Lâm Tiêu nhìn chăm chú vô cùng, Tô Thủy thấy thế cười đắt ý, rồi nàng quay sang chỗ khác không cho Lâm Tiêu nhìn, mà nhìn về Lâm Kế đi đến.
Lâm Kế nào chịu nổi, hai người bước vào phòng.


Trước khi vào phòng, Tô Thủy đắt ý nhìn về Lâm Tiêu, tên nhóc biến thái này vậy mà nhìn ɖú ta như vậy. Không lẽ hắn biến thái như cha hắn, nhưng cha hắn, nhớ lại Lâm Kế cũng có như vậy, nhưng nàng lại nghĩ tới hồi sáng cùng buổi chiều, lúc nàng cúi xuống lau nhà, thì Lâm Tiêu hắn lại đến bên người tay hắn sờ mông nàng, rồi đòi nàng cho bú, mẹ nó ɖú nàng cũng sưng lên rồi, nhưng sao lại kích thích vô cùng.


Sau đó tiếng rên rỉ vang lên, Lâm Tiêu làm một cái thế thân, hắn mở lấy phá bản phân thân, hắn lên cấp cho phân thân lên 999999.


Lúc đó trong đầu hắn phát hiện những thứ phân thân, cái phân thân này như là người thật vậy, chỉ có người nào mạnh hơn hắn hoặc đánh hắn 70% phân thân mới biến mất, thay là Lâm Tiêu hắn thu hồi.


Lâm Tiêu cũng vừa lúc buổi trưa Tô Thủy đang ngủ, mở khóa luyện khí sư, hắn cũng mở luyện đan sư điều cho nó lên 999999.


Sau đó hắn quăng nó vào cái không gian, hệ thống tự luyện cho hắn, vì cấp quá cao, nên hắn muốn dạng gì kiếm cũng có, Lâm Tiêu cũng mở tầm bảo, những lúc đó những con đó tìm kiếm thứ hắn thích, tất nhiên Lâm Tiêu đã để nó lên cấp 999999.


Sau đó Lâm Tiêu dùng vật liệu đó chế tạo, Lâm Tiêu quăng hết vào luyện khí, hắn muốn luyện một thanh kiếm, thanh kiếm này cũng đã lên cấp 999999.
Thanh kiếm đủ để 4 tuổi như hắn cầm, đúng là lưỡng tiện, Lâm Tiêu dùng phân thân cho hắn vẫn ngủ bình thường.


Lúc này Lâm Tiêu bay ra ngoài, quên nữa còn có công năng thú vị nữa, đúng vậy công năng đó gọi là đánh dấu, Lâm Tiêu mở lấy nó, cũng mở luôn may mắn của mình, tất nhiên là 999999.
Đánh dấu mỗi ngày 1 lần, Lâm Tiêu xóa bỏ nó cho mỗi ngày 999999.


Lúc này Lâm Tiêu tiêu soái bay đi ra ngoài, hắn nhìn lấy mặt trăng, thật là đẹp, nơi này như là thế giới cũ như hắn từng ở, Lâm Tiêu thế là đi dạo không trung, không phải sợ ai nhìn thấy, Lâm Tiêu đã dấu đi khí tức cùng với bản thân mình. Cho dù là thiên đế cũng không nhận biết hắn, nói chi những phàm nhân này.