Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 13: Ancient One

Một nơi vắng lặng cũng có chút thanh bình, nơi này là dưới quê của Tô Thủy, lúc này Lâm Tiêu cùng nàng xuống xe, Lâm Tiêu ôm lấy Lâm Huyên Nhi xuống cùng Tô Thủy.
Nóng mệt chết mẹ rồi, Tô Thủy lau đi mồ hôi trên người nàng, đi hết 3 tiếng còn sách thêm đồ.


Nơi này là gò núi công của nhà Tô Thủy, đi ra 2 bên điều thấy những thứ người bán hủ tiếu, bún bò buổi sáng.
Thật sự là thanh bình, mẹ à có đói không chúng ta vào trong ăn nhé.
Lâm Tiêu phía sau bảo, Tô Thủy nghe vậy sờ đầu Lâm Tiêu, biết rằng Lâm Tiêu rất chu đáo.


Vừa vào một quán phở, Tô Thủy kêu lấy 2 tô phở, nàng đói muốn xỉu rồi, nàng vùi đầu bên trong mà ăn, Lâm Tiêu đỡ em gái xuống, cho em gái ngồi lên đùi của mình, sau đó vừa cười vừa đút ăn cho em gái.


Lâm Huyên Nhi bị anh hai tiện nghi Lâm Tiêu này đút ăn hoài quen rồi, nhìn anh hai chu đáo như vậy, nàng cũng rất thích, chỉ cần há miệng ra được ăn, còn có nhiệm vụ nữa.
Đinh... Để cho Lâm Tiêu anh của bạn giúp bạn ăn sáng. Được thưởng 1 giờ tu vi.


Thơm như vậy, sao nàng không nhận cho được. Lâm Tiêu kêu nàng há miệng, Lâm Huyên Nhi liền nghe theo há miệng ăn ngon lành...
Ngon quá đi, dù chỉ một ít, nàng muốn ăn nữa, Lâm Tiêu nghe tiếng lòng nàng, mà cười thầm trong bụng, nữ đế em gái cũng không quá tệ nhỉ. Chỉ cần cho nàng chút ngon ngọt nàng lại nghe theo.


Với lại từ trước giờ mình chăm sóc em ấy nhiều hơn, nên em gái cũng không bài xích gì mình.
Con trai con giỏi thật đấy, con đúng là một người đàn ông nhí của lòng mẹ. Đột nhiên Tô Thủy nhìn con trai khen.


Nàng cũng cảm giác không tệ. Lâm Tiêu như đi ruột trong bụng nàng vậy. Mỗi lần mình cần gì, Lâm Tiêu điều có thể biết trước mình cần nó, bởi vậy giờ Tô Thủy nàng luôn dựa vào người con trai Lâm Tiêu này. Cang ngày càng yêu thích.


Không như lúc đầu còn chán ghét trẻ con, xem nó như là người ngoài nữa.
Sau đó Lâm Tiêu ăn xong đút cho Lâm Huyên Nhi đã no, Đưa cho Tô Thủy một chai nước, Tô Thủy thấy vậy cũng cảm ơn Lâm Tiêu nựng má hắn một cái.


Lâm Tiêu cũng cười cười, hắn nghe thấy tiếng lòng của mẹ kế thể nào cần gì sao lại không biết chứ.
Với lại hắn cũng không mệt gì cả, chỉ có mẹ kế Tô Thủy hắn mệt thôi.
Sau đó Lâm Tiêu ôm lấy Lâm Huyên Nhi đi.


Mà nàng cũng cảm thấy kỳ lạ sao Lâm Tiêu ôm mình cảm giác như là ở nhà vậy, thoải mái lắm, mỗi lần nàng cảm thấy khó chịu ở đâu, Lâm Tiêu điều làm đúng chỗ.


Dù nàng là nữ đế kiếp trước cũng không thể không nói, Lâm Tiêu thật sự rất là thích ý của nàng, nàng có thể nói là sống như tiên hưởng thụ hết thảy, điều là Lâm Tiêu làm, mẹ ruột kiếp này của nàng điều không biết gì cả, hắn điều chiếu cố 2 mẹ con nàng, còn cha ruột Lâm Kế thì khỏi bàn, hắn là một cặn bã.


Đi một lát tới một cái thôn xóm, Tô Thủy nhìn con trai đi ôm Lâm Huyên Nhi như vậy cũng đau lòng, muốn ôm lấy Lâm Huyên Nhi một lát, mà Lâm Huyên Nhi không cho, ôm chặt lấy Lâm Tiêu hơn.
Tô Thủy cười khổ, mình làm mẹ vậy mà con gái mình lại dính con trai Lâm Tiêu như thế.


Vừa vào tới nhà, gặp lấy mẹ của mẹ kế bà ngoại, Tô Thủy đi vào, bà ngoại thấy Lâm Tiêu cùng Lâm Huyên Nhi liền hỏi hai đứa Lâm Tiêu là ai.
Tô Thủy nói cho Bà ngoại rằng đây là cháu của bà, đây là Lâm Huyên Nhi con mới sinh, con đây là con trai chồng con Lâm Tiêu.


Hừ...! Vậy thằng chồng con không về cùng con sao, Bà ngoại nhìn Lâm Tiêu như ghét bỏ, nàng cảm thấy không thích lắm, mà nhìn Lâm Huyên Nhi thì diệu dàng xíu, Lâm Tiêu biết vậy cũng cười khổ.
Mẹ à, không phải mẹ bệnh sao, con nghe nói mẹ bệnh mới về đây nè, Tô Thủy nhìn lấy bà ngoại nói.


Phi....! Nếu như không nói như vậy, con gái bất hiếu ngươi có về không, còn đem con trai riêng của chồng về đây mà thằng chồng không về..
Bà ngoại nói xấu Lâm Tiêu nhìn hắn một vẻ mặt không thể khinh thường hơn.


Mẹ sao lại nói vậy, Lâm Tiêu là con cưng của con đấy, là phúc tinh, không thể nói Lâm Tiêu con trai con như vậy. Tô Thủy nhìn bà ngoại nói lớn.
Được rồi... Được rồi..! Nếu con nói vậy, thì thôi mẹ không nói nữa, mà ở nhà anh con cần tiền đấy, con có đem tiền về không, có chồng rồi quên mẹ chứ gì.


Mẹ...! Con, Tô Thủy cúi đầu định nói không có, nhưng lúc này Lâm Tiêu móc trong bóp ra 10 triệu ra ngoài, một cọc 500 nghìn.
Lâm Tiêu đưa cho bà ngoại nói, đây là tiền mẹ con cho đó ạ. Bà ngoại nhận nhé, Lâm Tiêu cười ngây thơ nói.


Tốt lắm, vậy thì Lâm Tiêu cùng con vào đi, Lâm Tiêu nghe vậy biết có điểm với bà ngoại rồi, nàng bỏ khinh thường đi, mà cảm thấy đứa nhỏ Lâm Tiêu có ý tứ.
Đây tiền này con cầm lấy mà dùng nhé con trai, bà ngoại đưa cho một người đàn ông nói.


Sau đó Lâm Tiêu hỏi mẹ kế đó là ai vậy, Tô Thủy mới nhìn về Lâm Tiêu nói đó là anh của nàng cũng là cậu của Lâm Tiêu, cậu của Lâm Tiêu tên Tô Khánh, cũng là côn đồ xứ này, suốt ngày lấy tiền của bà ngoại, mà bà ngoại một mực chiều lấy hắn.


Sau lúc nãi con có 10 triệu đưa cho bà ngoại thế, sao con có nhiều tiền vậy.
Hì hì, mẹ yên tâm đi, tiền này con có điều giúp đỡ chú A nhất mà có, Lâm Tiêu chỉ lấp ɭϊếʍƈ qua loa.


Mà Tô Thủy biết con nói vậy, cũng không nói, nhưng nàng cảm thấy tiếc cho Lâm Tiêu, nàng thấy Lâm Tiêu nhỏ như vậy vừa chu đáo vừa biết lo cho nàng cùng gia đình.


Thật là một cậu bé hoàn hảo, nàng càng ngày càng yêu Lâm Tiêu chết mất, mà thấy Lâm Tiêu cũng có khí chất của một tiên nhân, chắc cái này chỉ là tưởng tượng của nàng.


Lâm Tiêu lúc này đưa cái nôi cho em gái mình, cho nàng ngồi trong đó. Lâm Huyên Nhi rất ghét, nhưng giờ nàng vẫn chưa biết đi, dù cho linh khi quanh người nàng, đường đường nữ đế mà lại như vậy, nhưng nàng cũng thấy rất thơm, những ngày qua nàng vô lô vô nghĩ, anh hai Lâm Tiêu nàng làm hết, nước uống hay gì hắn điều làm cho nàng.


Lâm Tiêu lấy nước từ trong suối trong không gian đưa cho Lâm Huyên Nhi, đây là không gian hắn nhận được lúc trước, bên trong như đào nguyên, nước thủy cũng có thể làm cho thân thể tốt hơn.


Mẹ kế một chai, em gái một bình, nó làm như bình sữa vậy, Lâm Huyên Nhi lấu uống, nàng cảm thấy Lâm Tiêu đưa cho nàng nước thủy không tầm thường, nó lại tốt cho thần thể. Hơn những nước khác nàng uống bên ngoài.
Tô Thủy uống chai nước của Lâm Tiêu cũng cảm thấy sảng khoái, con người của nàng khỏe lên.


Thật sự lúc nãi ăn sáng nàng cũng đã uống một chai.
Con trai Lâm Tiêu thật chu đáo với nàng.