Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 19: Lâm Tiêu thật sự là tiên nhân

Trong phòng yên tĩnh tới lạ thường, mọi người nhìn Lâm Tiêu một cách bất ngờ, một đứa nhỏ 5 tuổi có thể làm cho một người lớn hơn đánh bất tỉnh.
Tô Khinh Ngữ chạy tới ôm lấy tay Lâm Tiêu đầy sùng bái.


Mà mẹ kế Tô Thủy nhìn hắn cảm thấy hắn rất lạ lẫm mạnh mẽ, sức mạnh đó từ đâu mà có.
Liễu Hạnh cũng nhìn trong mắt, nàng thấy Lâm Tiêu không đơn giản rồi, nhưng mà đứa cháu này có chút nghịch lý về sức mạnh.


Lâm Huyên Nhi thì thấy một màn này. Trong lòng nàng suy nghĩ, không lẽ Lâm Tiêu cũng là đại năng chuyển thế, như vậy quá hợp lý, hắn mới 5 tuổi, sao lại có thể chu đáo, mà còn nấu ăn ngon như vậy, một đứa trẻ không bao giờ làm hết cả.


Lúc này Tô Khinh Ngữ nói lên, bà nội, cô Lâm Tiêu em ấy là thần tiên đó, có thể cách không lấy vật.
Con mẹ nó đồ chị gái ngu ngốc này. Sao lại nói vậy chứ.
Lâm Tiêu thật sự con là ai. Mau nói cho mẹ nghe, con có phải Lâm Tiêu của trước kia không.


Bà ngoại Liễu Hạnh cũng không nói, nàng chỉ đứng đó xem Lâm Tiêu trả lời thế nào.
Đúng vậy, ta là một thần tiên chuyển thế, vì đã bị một tên đánh với hắn day dưa 3000 năm, ta đã bị đánh bại, và từ đó linh hồn ta trùng sinh thành đứa trẻ con.


Nếu như các ngươi đã biết rồi ta cũng không thèm giấu nữa, cứ xem như chấm dứt tại đây đi, bà ngoại, à không Liễu Hạnh ta biết nàng nghe từ đó chắc rất sóc, vì ta là người chuyển thế 3000 năm.


Liễu Hạnh nghe vậy ôm lấy Lâm Tiêu, không có sao cả, miễn là chính anh là được, không cần đi đâu. Từ giờ em sẽ là người của anh.
Liễu Hạnh nhìn Lâm Tiêu nói, đôi mắt nàng si tình.
Bà ngoại chuyện này là sao, mọi người nói thế là sao, bà ngoại cùng em trai.


Ta là một người sống 3000 năm thôi, không phải là em trai của Tô Khinh Ngữ cô, chỉ là ta phải làm trọn vẹn cuộc đời này, rồi ta về tiên giới. Ha ha, nói dối như vậy chắc mọi người không tin đâu nhỉ, Lâm Tiêu nghĩ thầm.


Không đâu, Lâm Tiêu mẹ không thể mất con được từ ngày có con, mẹ đã sống rất tốt, rất là sung sướng, thật ra mẹ giờ cũng nghĩ là người nữ nhân của con, hãy cho mẹ cơ hội đi, dù mẹ là người phàm nhân thôi.
Cái gì? Con cùng với Lâm Tiêu cũng đã, Liễu Hạnh lắp bắp nói.


Đúng vậy thưa mẹ, con cùng với Lâm Tiêu đã làm chuyện đó. Hắn con bắt con uống nước tiểu, giờ con đã nghiện lấy nước tiểu của con trai rồi.
Mẹ, bà ngoại đang nói gì vậy, như vậy là sao. Tô Khinh Ngữ nhìn 2 người nói chuyện kỳ lạ như vậy.
Lâm Tiêu lúc này mới thở dài nhìn Tô Khinh Ngữ.


Được rồi, để ta giải thích cho chị nhỏ của ta nhé. Các nàng giờ là nữ nhân của ta rồi, không còn là bà ngoại với mẹ kế nữa, mà là người phụ nữ của ta, là gia đình của ta.
Chị cũng muốn là nữ nhân của Lâm Tiêu em nữa, cho chị làm nữ nhân của em nhé. Tô Khinh Ngữ nhìn Lâm Tiêu nói.


Với lại chị cũng muốn chúng ta mãi mãi bên nhau, như một gia đình.
Lâm Tiêu lúc này mới thở ra nói, được thôi nếu chị muốn, khi Tô Khánh hắn tỉnh lại sẽ đuổi chúng ta ra ngoài, Tô Khinh Ngữ chị có dám đi theo chúng ta chứ.


Hay là chị không nỡ xa ông ta, nếu là nữ nhân của ta. Thì chị nên biết rằng chỉ ở bên cạnh ta thôi. Lâm Tiêu nhìn Tô Khinh Ngữ nói.


Chị không biết sao, cha chị không hề yêu chị, từ lúc em tới đây, chị rất là vui chúng ta cùng chơi với nhau, em còn cứu chị lúc trước, không có em là chị ăn kẹo của ông chú bắt cóc rồi.
Thế nên chị sẽ theo em, làm nữ nhân của em, Tô Khinh Ngữ nghiêm túc nói.


Được rồi chúng ta nên đi thôi, Lâm Huyên Nhi thấy nàng vẫn chưa bị phát hiện ra thân phận cũng thở phào. Hên là hắn vẫn chưa biết mình chuyển kiếp, thì ra Lâm Tiêu là một đại năng.
Lâm Tiêu ở đây 20 triệu đưa cho anh nhé, Liễu Hạnh đi về phía Lâm Tiêu đưa cho hắn.


Không cần đâu, anh còn rất nhiều, với lại tiền anh có rất nhiều, nên tụi em yên tâm.
Các em có muốn vào không gian của anh không.
Không gian gì anh, Liễu Hạnh cùng mẹ kế lên tiếng.
Tất nhiên nó rất là nơi đẹp đẽ rồi, anh đã chăm sóc chúng đấy.


Cái gì? Thật sự sao, vậy đưa tụi em tới đó, thế là Lâm Tiêu đưa Tô Thủy, Liễu Hạnh, Tô Khinh Ngữ cùng Lâm Huyên Nhi vào trong không gian.
Nơi này thật đẹp a, có con suối nữa, nơi đây thật là dễ thở hơn, mà còn cảm giác khỏe khoắn hơn.


Các em biết không, nơi đây linh khí dòi dào có thể diện tích nó hơn cả trái đất, các em có thể đi tùy thích, yên tâm anh sẽ cho các em làm chủ thế giới này.
Nói xong cần mỗi người 1 giọt máu, sau đó mọi người điều khiển được, nó giống như phất tay là có thể làm được tất cả.


Lâm Tiêu anh đúng là thần tiên thật sao, Liễu Hạnh nhìn Lâm Tiêu hỏi.
Tất nhiên rồi, con đĩ của anh, có muốn cùng anh làm chuyện đó chứ.
Thấy ghét à, muốn thì cứ tới đi, được rồi vậy vào phòng kia a.


Lâm Tiêu chuẩn bị đưa Liễu Hạnh đi tới phòng ngủ gần đó, mà lúc này Lâm Huyên Nhi lên tiếng.
Anh hai, sao lại cho họ mà em không có phần, nghe Lâm Huyên Nhi nói, Tô Thủy, Tô Khinh Ngữ cùng Liễu Hạnh như bị sét đánh.
Lâm Huyên Nhi tại sao con biết nói chuyện, vụ này là sao, Tô Thủy nhìn Lâm Tiêu hỏi.


Đơn giản, vì em ấy là nữ đế chuyển sinh.
Cái gì? 3 người nghe vậy cùng thất thanh kêu.
Thì ra anh cũng biết nhỉ, Lâm Tiêu sao anh biết ta chuyện sinh mà còn làm như không biết.
Tại vì anh muốn gia đình chúng ta hạnh phúc, anh không muốn vì em là nữ đế mà xa lánh gia đình, anh muốn chúng ta mãi bên nhau.


Lâm Huyên Nhi nghe vậy sửng sờ. Sau đó cũng cười lên. Nhìn thân thể 1 tháng tuổi đang cười, làm cho người ta thấy quái dị.
Thế cái hệ thống này là anh tạo ra cho em sao. Lâm Huyên Nhi nhìn về Lâm Tiêu xem hắn trả lời thế nào.
Đúng vậy..!
Là anh làm đấy, anh muốn cho em động lực để chúng ta gắn kết hơn.


Gắn kết, anh làm như em tin anh vậy. Anh là một tên háo sắc. Chỉ muốn cũng nữ nhân lên giường, mẹ ruột anh, mẹ kế, bà ngoại, chắc tới là chị họ Tô Khinh Ngữ này đây nhỉ.
Em nói chuẩn đó, anh là người như vậy. Nhưng anh sẽ yêu hết mọi người.


Tô Khinh Ngữ nghe cũng không biết chuyện gì, lên nữ nhân là gì thế.
Lâm Huyên Nhi nghe vậy, cũng không biết làm sao giải thích.
Lâm Tiêu lúc này cười nhìn chị họ ngây thơ. Hắn cởi quần ra. Đưa ƈôи ȶhịȶ trước mặt nàng.


Đây chính là lên nữ nhân, nó chỉ cần đút vào âm đạo nữ nhân, cho nữ nhân thoải mái. Tới đó người đó thành nữ nhân của ta.
Hắc hắc, em đang nói đùa đúng không, cái đó sao lên nữ nhân được.


Lâm Tiêu không giải thích với nàng. Mà đè nàng xuống, cấm ngay miệng nhỏ của nàng. Bắt đầu trùng kích.
Ba ba ba.
Ba ba ba.
Em buông chị ra, ư . .ư . . . chị thở không nổi mất, Lâm Tiêu mặc kệ nàng mà đâm sâu vào cổ họng, bắn đày nước tiểu vào miệng nhỏ của nàng.


Đấy là lên nữ nhân đấy, Lâm Tiêu cười ɖâʍ đãng nói.
Em tiểu vô miệng chị, dơ lắm biết không, ọe ọe, không được rồi, chị cảm thấy nó khó chịu quá.


Hắc hắc, thế thị thêm một đợt nữa, Lâm Tiêu nắm lấy đầu Tô Khinh Ngữ bắt đầu ra vào miệng nhỏ của nàng, sau đó Tiểu một đợt vào miệng nhỏ lên khuôn mặt nàng.
Sao hả. Có thỏa mãn chứ, Lâm Tiêu nhìn Tô Khinh Ngữ nói.


Sau đó quay sang bà ngoại cùng Mẹ kế, hai nàng đã ngứa không chịu được rồi.
Các nàng mặc kệ Lâm Tiêu ra vào ƈôи ȶhịȶ vào miệng Tô Khinh Ngữ, cho dù chơi nát miệng các nàng cũng không quan tâm.


Các nàng giờ rất nứng, Lâm Tiêu lúc này nhìn về mẹ kế cùng bà ngoại, thế là hắn biết lớn ƈôи ȶhịȶ lên, thật ra là ta muốn giấu mọi người, cho tới dậy thì mới làm tinh dịch ra, cho 2 người được ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử.


Mà giờ ta không thể dấu được nữa rồi, nói xong hắn đem ƈôи ȶhịȶ to cắm vào âm đạo mẹ kế.
Ba ba ba.
Ba ba ba.


Sau đó phóng tinh vào âm đạo nàng, cảm giác khoái cảm này, hắn muốn có lâu rồi, Lâm Tiêu hắn không dám làm, sợ các nàng sợ, mà giờ các nàng đã biết, hắn không kiên kị mà đ-t trong âm đạo mẹ kế cùng bà ngoại, bắn đầy tinh dịch vào người hai nàng, Tô Khinh Ngữ cũng không trốn thoát, bị Lâm Tiêu bắn xối xả vào trong miệng.


Tô Thủy củng Liễu Hạnh cùng thỏa mãn mà ngủ.
Lúc này Lâm Tiêu ngồi ngấm sao trong không gian, Lâm Huyên Nhi cũng tới, hai anh em trò chuyện rất nhiều.