Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 22: Cô giáo Băng Nhu

Cô Giáo nàng tên Băng Nhu, từ lúc dậy học tới giờ, nàng cố cười với đám trẻ, nhà của nàng rất thiếu thốn tiền bạc, sau đó nàng được hiệu trưởng mời lên, sau đó Băng Nhu đi lên phòng hiệu trưởng, sau khi biết Băng Nhu có vài khó khăn, Hiệu Trưởng nói sẽ giúp nàng, Hiệu Trưởng trường nàng cũng mới 30 vóc người cũng rất đẹp.


Kể cả Băng Nhu cô giáo thấy cũng thấy tự ti về vẻ đẹp, sau khi được Hiệu Trưởng giúp đỡ, Băng Nhu nàng rất vui, muốn về phòng giáo viên để nghỉ ngơi, thì bắt gặp được Lâm Tiêu, hắn mới nhỏ tuổi, mà ƈôи ȶhịȶ đã to rồi, mà nó hụt ra hụt vào âm đạo của Tô Khinh Ngữ, ra vào liên tục, mà Tô Khinh Ngữ thì bảo sướng muốn nữa.


Sau đó nàng nhảy vào, muốn tách ra hai người, không hiểu sao nàng lại nghe được Lâm Tiêu nói.


Sau đó nàng không hiểu sao lại thấy lời nói của hắn đúng, sau đó nàng nhập cuộc vào, nàng cảm nhận nhục bổng Lâm Tiêu cắm vào, nó làm nàng khoái cảm dâng trào lên, tê tái nơi âm đạo, làm nàng chỉ muốn Lâm Tiêu đ-t mạnh, nhiều hơn mà thôi.


Sau khi hắn làm nàng lên đỉnh, còn bắn tinh dịch vào âm đạo nàng, hưởng thụ sự khoái cảm đó, nàng bổng cảm giác lâng lâng, mà nó làm nàng phát nghiện, khi nàng muốn Lâm Tiêu làm thêm lần nữa, thì hắn đã đi.


Trong khi nàng vẫn còn co giật cơ thể, tinh dịch vẫn còn bên trong đột nhiên biến mất, nó làm cho nàng cảm giác dễ chịu, sau đó cảm thấy cơ thể mệt mỏi mất đi, chỉ còn lại khoan khoái.
Sau đó nàng mặc quần áo lại, nàng trở về lớp, thì thấy Lâm Tiêu cùng Tô Khinh Ngữ học ở lớp mình.


Buổi tối về, nàng còn nghĩ tới nhục bổng của Lâm Tiêu ra vào âm đạo của nàng, Băng Nhu không hiểu sao mình lại ɖâʍ như vậy, mà Lâm Tiêu mỗi lần mở miệng, nàng lại đáp ứng hắn.
Sau đó cơ thể nàng nóng lên, bắt đầu dùng tay vào âm đạo của mình, bắt đầu thủ ɖâʍ, tiếng rên rỉ phát ra.


Kể từ ngày đó, nàng lên lớp như bình thường, Lâm Tiêu cũng không để ý nàng nữa, nhưng nàng chỉ muốn cùng hắn làʍ ȶìиɦ với nhau, bắn tinh dịch vào âm đạo nàng, giờ nàng càng nghĩ Lâm Tiêu càng hưng phấn, sau đó nàng cố kiềm chế lại.


Sau đó nàng lấy bài hết của học sinh, cảm thấy Lâm Tiêu học không tệ, chữ rất đẹp, Tô Khinh Ngữ cũng vậy, hai người này học gì hiểu rất nhanh, Băng Nhu thấy vậy muốn bày ra lớp trưởng, nhưng không ai có thể bằng Lâm Tiêu, thế là Lâm Tiêu được bầu lớp trưởng.


Lâm Tiêu ngơ ngác nhìn cô giáo Băng Nhu, không ngờ nàng lại đưa vị trí này cho hắn.
Mà Băng Nhu nhìn hắn một cách đa tình, Lâm Tiêu cũng mặc kệ, nhưng sau nữa năm, Lâm Tiêu làm rất tốt, mọi người điều công nhận hắn.


Sau đó Lâm Tiêu nổi tiếng nhất trường, là học sinh ưu tú đẹp trai, dù hắn mới sáu tuổi.
Sau khi thi đi thi lên lớp 2, Lâm Tiêu cũng thể hiện xuất sắc, cô Hiệu Trưởng cũng khen hắn.
Cũng để cho Băng Nhu là người dậy Lâm Tiêu thêm 1 năm nữa.


Lâm Tiêu thi thấy bình thường, mỗi ngày hắn về đ-t với mẹ kế tới bà ngoại rồi tới Tô Khinh Ngữ.
Lúc này mẹ ruột Dương Mẫn cũng tới, khi đó nàng nói lâu rồi không gặp Lâm Tiêu, muốn cùng hắn ở riêng, sau đó Lâm Tiêu đè mẹ ruột Dương Mẫn ra đ-t.


Lúc này Lâm Tiêu đã cao lớn thêm một chút.
Cô giáo Băng Nhu càng ngày không kiềm chế được, hẹn hắn vào phòng của nàng, sau đó đè hắn xuống hôn lên.