Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 25: Nhà thằng bạn Cổ Hiên

Học giỏi cao lớn còn rất tốt bụng, lúc này du côn đi tới nhìn Lâm Tiêu, mày là thằng được nhiều người tuyên dương sao.
Tên du côn nhìn Lâm Tiêu, sau đó miệng hắn phun nước bọt dưới đất.


Khôn hồn thì đi chỗ khác, ở lại đây mày và thằng này sẽ cùng chung số phận, tên du côn cảnh cáo Lâm Tiêu, sau đó chỉ vào tên đang bị đánh bầm dập nói.


Lúc này tên bầm dập ngẩn đầu lên. Hắn nhìn thấy Lâm Tiêu vui mừng, hắn như quên hết đau đớn chạy tới, nhưng khi chạy được một nữa thì bị tên du côn đá vào bụng, làm hắn chảy nước mắt cùng nước bọt bay tung tóe, có chút máu ở trên khóe môi.


Lâm Tiêu đại ca, em là Cổ Hiên đây, đại ca xin lỗi vì để anh vào đây, Cổ Hiên hắn chưa nói được mấy câu bị tên du côn đấm vào khuôn mặt, làm hắn khuôn mặt biến dạng.


Ai cho tụi mày ăn hϊế͙p͙ bạn tao thế, nó chỉ có tao mới ăn hϊế͙p͙ được, tụi mày thật sự muốn ăn hϊế͙p͙ bạn tao. Lâm Tiêu nhìn Về mấy tên du côn bình tĩnh nói.
Ha ha ha, thì sao nào, mày đẹp trai ở trường, tụi tao đã ghét mày rồi, giờ còn muốn bảo vệ thằng bạn mày à. Anh em tới đánh nó.


Vâng thưa đại ca, sau đó mấy tên phía sau bay tới Lâm Tiêu, những hành động của bọn hắn rất là chậm chạp với Lâm Tiêu, sau đó cú đấm tới gần, Lâm Tiêu đã đánh trả bọn hắn.
Đùng! Đùng! Đùng!
Những tên côn đồ bị té xuống, bọn hắn khong biết mình bị đánh ra sao.


Tên đầu lĩnh du côn thấy vậy, hắn tức giận muốn bay tới đánh Lâm Tiêu, thì bị bàn chân Lâm Tiêu đạp bay, cho tới đến thùng rác mới phun ngụm máu ngất đi.
Những tên khác cũng nhìn về Lâm Tiêu sợ hãi.


Lúc này Cổ Hiên nhìn Lâm Tiêu càng sùng bái, hắn tới đấm vai cho Lâm Tiêu, đại ca cảm ơn đại ca đã cứu em, thật sự không có đại ca chắc em chết mất.


Lâm Tiêu cũng không nghĩ nhiều, nói với bọn du côn, nếu bọn mày còn đụng tới Cổ Hiên hắn, thì lần sau không nhẹ vậy đâu, giờ thì cút đi, hay để tao đánh tiếp. Lâm Tiêu đưa ra uy áp nói.
Những tên du côn sợ hãi đứng dậy chạy đi, cũng không quên đem thủ lĩnh hắn theo.


Bọn mày nhớ đấy, lần sau còn đụng tao, đại ca tao sẽ cho bọn mày biết mặt, Cổ Hiên lúc này hét lớn lên nói.
Bọn du côn cũng không hồi âm mà chạy đi, Lâm Tiêu cũng bước đi về phía ngoài.


Đại ca chờ em với, đại ca đi đâu thế, em chưa đền đáp đại ca mà, Lâm Tiêu lúc này đánh lên đầu Cổ Hiên, con mẹ nó mày nói nhiều thế, không cần đền đáp đâu, tao giúp mày vì mày là bạn tao thôi hiểu không.


Nghe lời Lâm Tiêu nói, Cổ Hiên muốn khóc lên vì xúc động, đại ca thật tốt với em quá. Đại ca hôm nay qua nhà em một bữa đi, em sẽ đãi đại ca một chầu.
Không cần.
Đại ca đi mà.
Ta đã bảo không cần.
Đại ca. Cổ Hiên ôm chân Lâm Tiêu năn nỉ.


Sau đó cũng về nhà của Cổ Hiên, đại ca vào nhà với em nào.
Mẹ à con về rồi, Cổ Hiên nhìn vào trong nhà nói.
A, con về rồi đó à, a sao mặt con bị gì vậy, mẹ của Cổ Hiên lúc đầu còn lên tiếng, thấy con trai mình bị đánh, nàng lại an ủi, sau đó nhìn Lâm Tiêu đánh giá.


Mẹ à. Đây là đại ca của con Lâm Tiêu, nếu như không có đại ca, là con còn bị đánh dài nữa đó.
Đại ca đây là mẹ của em, Cổ Liên mẹ em nuôi ta từ nhỏ nên em đã theo họ mẹ em luôn.
Em có bí mật nói cho anh biết, em còn có một cô chị gái xinh đẹp nữa, nàng tên Cổ Ngọc Nhi.


Chị của em cũng rất đẹp đó, em thấy đại ca hợp với chị em lắm.
Tên nhóc này, hôm nay lại sao nữa, còn đây là bạn con sao, Cổ Liên nhìn Cổ Hiên hỏi.
Đúng rồi đó mẹ, đây là đại ca soái ca nhất trường con đấy, học giỏi, trong tất cả môn điều là giỏi nhất, vừa là soái ca nữa.


Trong lúc Cổ Hiên ba hoa tân bóc Lâm Tiêu hắn, thì Lâm Tiêu đã đánh giá mẹ của Cổ Hiên, nhìn mẹ của hắn cười, Lâm Tiêu cảm giác nàng rất đẹp.
Mà sự thật nàng cũng rất đẹp, mái tóc dài đen, nụ cười tỏa nắng, còn có bầu ɖú to nữa, khuôn mặt triều mến xinh đẹp, luôn có sức hút.


Cô Liên nhìn bạn con trai nhìn mình như vậy, nàng cũng đỏ mặt, mà tên con trai Cổ Hiên của nàng vẫn liên thuyên không ngừng.
A, con là Lâm Tiêu nhỉ, ở đây một bữa đi, cô đang làm cơm, cũng như con giúp đỡ con trai cô.


A, không có gì đâu cô, Cổ Hiên là bạn con mà, vậy thì vào nhà đi, để cô vào nấu cơm đây.
Vâng.. Thưa cô!


Sau đó Lâm Tiêu ngồi chơi, Tán dóc với tên Cổ Hiên, hắn không ngừng khen, hắn đem bài tập ra, hỏi Lâm Tiêu làm chỗ này ra sao, Lâm Tiêu chỉ việc nói hắn một vài câu, hắn như bình tĩnh đại ngộ, mà hiểu ra bài tập.
Đại ca là ánh sáng chiếu gọi đời em, Cổ Hiên muốn ôm lấy Lâm Tiêu mà cảm ơn.


Nhưng Lâm Tiêu cũng ngăn lại, đạp hắn mấy cái, lúc này Cổ Liên đi vào, nàng cười hiền hậu nhìn hai đứa.
Các con xuống ăn cơm đi, mẹ đã làm xong cơm rồi đó.
Hoan hô, Cổ Hiên như vui mừng chạy xuống, Lâm Tiêu cũng đi xuống, có lúc đi ngang quá Cổ Liên cũng có hương thơm của nàng.


Thật là thơm a, mà giờ Cổ Liên cũng ly dị chồng rất lâu rồi, nàng nuôi lấy 2 chị em Cổ Hiên, nàng không bao giờ nghĩ cho nàng cả dù chỉ một chút.


Có lúc nàng cũng tuổi thân, bên dưới âm đạo lúc nào cũng thiếu vắng, với tuổi của nàng cần một người đàn ông dựa vào, sau đó cho nàng sự ham muốn ấy, giải tỏa áp lực của mình.


Lâm Tiêu cùng Cổ Hiên ăn uống no say, Lâm Tiêu chào lấy nàng một cái, đi ngang qua Lâm Tiêu đã cố ý sờ cặp mông của Cổ Liên, nhưng nàng không những không nói gì, chỉ cười như là không có chuyện gì xảy ra.


Lúc này cô con gái hoạt bát Cổ Ngọc Nhi đã về, nàng nhìn Thấy một người đàn ông xa lạ vào nhà mình, mà người này còn đẹp trai nữa.
Nàng ngượng ngùng cúi chào, sau đó Cổ Hiên mới nói là bạn của mình, chọc ghẹo chị mình là mặt đỏ, khi nhìn thấy đại ca Lâm Tiêu của hắn.


Cổ Ngọc Nhi tức giận dí hắn đánh cho một trận, nhưng thấy Lâm Tiêu ở đây, nàng thùy mị lại, liếc nhìn em trai Cổ Hiên của mình, làm cho Cổ Hiên cứng họng.
Cổ Liên lúc này đi ra, nhìn thấy Lâm Tiêu, với hắn vỗ mông nàng, làm nàng đỏ mặt.


Thôi chào mọi người nhé, cơm rất ngon đấy cô ạ, thôi tao về đây. Lâm Tiêu nói xong đi ra.
Đại ca về vui vẻ, nếu rảnh ghé qua chỗ em chơi nhé đại ca. Cổ Hiên nhiệt tình nói.
Lâm Tiêu lúc này miệng hắn cười.


Mấy ngày sau, Lâm Tiêu đi dạo một bên, thấy Cổ Liên đi chợ về, hắn đi tới nàng, sau đó cầm lấy đồ giúp cho nàng.
Cảm ơn con nha, thật sự có con làm cô khỏe quá, đồ quá nhiều vì nặng quá.


Không có gì đâu cô, hai người trò chuyện rất vui, Lâm Tiêu để đồ vào bên trong, lúc này chị gái Cổ Ngọc Nhi của Cổ Hiên đã đi chơi với bạn bè..
Còn Cổ Hiên thì đi chơi mất, chỉ còn lại hai người, Lâm Tiêu lúc này được Cổ Liên đưa nước uống.


Sau đó hai người ngồi trên ghế nói chuyện, một lúc sau Lâm Tiêu tiến tới, cô Cổ Liên, con cảm thấy người cô rất mệt đúng không.
Hay là để con giúp cô, thật sự con có tay nghề mát xa rất tốt đó nha.
Vậy sao, ha ha, vậy con thử giúp cô xem, coi có thoải mái không.


Lâm Tiêu đứng lên, lúc này hai tay Lâm Tiêu đã đặt lên vai của Cổ Liên, thoải mái, đúng chỗ đó, chỗ này, thoải mái quá, con giỏi thật đó Lâm Tiêu.
Hì hì, cảm ơn cô quá khen, con còn biết chỗ này còn thoải mái hơn cơ.
A, chỗ nào vậy, cô cũng muốn thoải mái nữa, Cổ Liên tò mò hỏi.


Khi nàng vừa hỏi, Lâm Tiêu đã đặt bàn tay dưới cổ nàng, sau đó luồng tới ɖú nàng, bóp lấy bầu vú.
Chỗ này sẽ làm cô thoải mái, Lâm Tiêu vừa nói vừa bóp.
Lâm Tiêu . . .ân . .. Ngừng lại đi con . . .chỗ đó không được. . ..Lâm Tiêu nghe vậy trả lời.


Sao lại không được cô, chỗ này không thoải mái sao, Lâm Tiêu vừa nói, tay của hắn đã mò tới núm ɖú bóp mạnh.
A a a a . . . không . . . .ân a . . .cũng thoải mái . . nhưng mà . . .ừ . . ừ . . .chỗ đó . . .ân a . . .không được a . . nơi đó . .ân . .thật sự thoải mái.


Lâm Tiêu càng sờ càng nhanh, độ nhạy cảm làm cho Cổ Liên hưởng thụ, nàng không ngừng rên rỉ.
Sau đó Lâm Tiêu buông tay ra khỏi ɖú của Cổ Liên, nàng đang hưởng thụ sự khoái lạc ɖu͙ƈ vọng, nhưng khi bàn tay Lâm Tiêu buông ra, thì nàng cảm giác hụt hẫng cùng ham muốn, Lâm Tiêu sao con lại ngừng lại.


Mẹ, con đã về, Cổ Hiên từ lúc nào đi vào, Cổ Liên lúc này mặt đỏ vô cùng.
Đại ca tới chơi à, ha ha, đến vào phòng em chơi nè, em có trò này hay lắm đại ca.
Được.... Vậy hôm nay chơi với cậu.


Lâm Tiêu đi lên phòng của Cổ Hiên, mà Cổ Liên lúc này nhớ tới khoảng khắc lúc nãi, nàng cảm thấy mình ɖu͙ƈ vọng càng lên cao, tay nàng không tự chủ mò xuống âm đạo, nó đã ướt rồi, nàng sờ vào nó, tưởng tượng hình lúc nãi Lâm Tiêu sờ ɖú nàng.


A a a a a . . .Lâm Tiêu cô muốn . . .ân a . . .nhanh lên bóp mạnh ɖú cô nữa.
Mẹ à, con về rồi đây, lúc này Cổ Ngọc Nhi cũng về.
Đang lên hứng tình Cổ Liên, Cổ Ngọc Nhi làm cho nàng hết hồn mà thu lại ɖu͙ƈ vọng của mình.


Sau đó nhìn con gái mình oán hận, Cổ Ngọc Nhi không biết chuyện gì hỏi, mẹ sao thế sao nhìn con chằm chằm vậy.
Không có gì!
Cổ Liên nhìn con gái nói to, mẹ thật kỳ lạ a, Cổ Ngọc Nhi cũng nói lại, sau đó lên phòng mình.
Buổi chiều Lâm Tiêu lại tạm biệt, Cổ Hiên cùng Cổ Liên.