Phá Bản Hệ Sửa Chữa Hệ thống

Chương 32: Cô nàng Hỏa Lân

Cô là ai tại sao kêu gọi tôi, Lâm Tiêu nhìn về phía cô gái hỏi.?
Không có gì, nghe nói anh rất giỏi võ nhỉ, 20 người bị anh đánh bại.
Cái này thì có liên quan gì chứ, Lâm Tiêu nhìn cô gái hỏi.


Hừ..! Đúng là không liên quan sao, những người đó là đàn em của tôi, để tiện giới thiệu, tôi tên Hỏa Lân, anh cũng giỏi lắm đánh tôi muốn chiêu mộ anh.


Anh là một người rất thú vị, tôi rất thích cách đánh của anh, nếu anh chịu theo tôi, tất nhiên anh muốn gì cần cứ nói, chỉ cần không quá đáng là được rồi. Hỏa Lân đi tới Lâm Tiêu sờ lên ngực hắn dụ dỗ nói.


Không có hứng thú, mà này cô không cần lôi kéo đâu, tôi không hứng thú gia nhập với cái bọn lưu manh như bọn kia.
Chàng trai trẻ, đừng có được nước làm tới, tiểu thư của ta, cho ngươi gia nhập lag phúc phận của ngươi rồi đó, một tên đàn ông chỉ tay mắng mỏ Lâm Tiêu.


Một mắt Lâm Tiêu liếc xéo nhìn tên đàn ông đó, cái nhìn đó làm tên đó sởn gai óc.
Im miệng, ai có cho ngươi lên tiếng hả, Hỏa Lân đi tới đánh lên khuôn mặt tên đó, làm hắn giật mình tỉnh lại, hắn cảm nhận đau trước mặt, cũng cúi đầu lui xuống.


Hồi nãi không nhờ cái tát của Hỏa Lân, là hắn bị luân hãm bên trong rồi, thật đáng sợ.
Được thôi, nếu cậu không muốn thì tôi cũng không bắt ép cậu, nhưng mà tôi nói trước, chuyện gì xảy ra thì không biết đâu.
Cô đang uy hϊế͙p͙ tôi sao, Lâm Tiêu cười nắm lấy tay nàng.


Mà Hỏa Lân bình tĩnh, để cho hắn nắm, nàng cười ma mị nhìn hắn, cậu cứ cho là vậy thì là vậy đi.
Giờ thì buông tôi ra, nếu cậu bắt tôi thì không hay đâu.
Ồ, tôi muốn biết chuyện không hay đấy, Lâm Tiêu càng nắm chặt hơn.


Hỏa Lân lúc này cũng đau, nàng ra dấu hiệu cho những tên đàn em phía sau lên.
Lâm Tiêu cũng kéo người nàng lại, đánh vào bụng nàng, một cú đánh này rất nhẹ, nhưng mà Hỏa Lân cảm thấy đau đớn vô cùng.


Dám đánh đại tiểu thư, ngươi chết chắc rồi, một tên cầm cây gậy đánh tới, nhưng chưa đầy một giây bị Lâm Tiêu đá ra phía xa, làm hắn phun máu ra.
Càng lúc càng nhiều người tới, Lâm Tiêu không sợ mà xử từng người, sau đó hắn làm cho những tên đó té nằm lăn lóc.


Một màn này Hỏa Lân nhìn thấy hết, thường ngày không ai dám chống đối nàng như vậy, nên nàng rất bá đạo, nhưng giờ đá phải thiết bản, nàng sợ hãi, Lâm Tiêu vừa đánh bại tất cả chỉ với một chân.
Lâm Tiêu hắn đáng sợ như vậy, làm cho Hỏa Lân biết sự tình nghiêm trọng.


Nhưng nàng không khuyết phục, nàng uy hϊế͙p͙ Lâm Tiêu kêu thả nàng ra.
Nhưng hắn không thả, còn tay hắn ôm cổ nàng siết càng chặt hơn.
Nàng như đau đớn, nổi khó chịu này, a nàng sẽ chết sao, nàng cảm thấy không hít thở được, giống như là chết tới nơi, Lâm Tiêu mới buông ra nàng.


Lúc này nàng ói ra, nàng bắt đầu thở hổn hển, mà những người bạn cùng đàn em Lâm Tiêu hoan hô.
Hắc hắc, đại tiểu thư, nếu cô tới kiếm chuyện lần nữa, không có đơn giản vậy đâu.
Nghe từng tiếng như ác quỷ của Lâm Tiêu, làm cho Hỏa Lân nàng sợ hãi.


Nhưng nàng là đại tiểu thư cao ngạo, sao thể khuất phục, chỉ có thể đứng lên, bắt đầu đi, để lại đàn em nằm la liệt, Lâm Tiêu cũng không cản trở nàng đi.
Hỏa Lân gọi điện người tới, kêu dọn những người đàn em đi.


Lúc nãi nàng còn sợ hãi, hắn làm nàng như là gần tới bờ sinh tử vậy, người đàn ông này làm nàng sợ.
Nhưng nàng càng hưng phấn hơn, không hiểu sao, khi Lâm Tiêu siết chặt cổ mình, nàng lại có vẻ hưng phấn kích thích.
Đi thôi, Lâm Tiêu anh đợi đó có ngày chúng ta gặp lại.