Chương 22

Cuối cùng, Lam Diễm không ch.ết.
Trước khi chú Lam chưa thực sự lật đổ được Lam Úc, vẫn sẽ bảo vệ Lam Diễm. Hơn nữa Lam thúc không muốn làm bẩn nơi cửa Phật.
Bên ngoài đã sớm có bác sĩ chờ, những dụng cụ và thuốc cần thiết đã chuẩn bị xong.


Tuy Doãn Tiểu Đao coi chú Lam là kẻ thù, những không kích động đến nỗi từ chối sự giúp đỡ của bác sĩ. Chỉ là cô tỏ ý nhất định phải cùng đi ở bên cạnh.
Chú Lam cười cợt, không làm khó dễ. Hắn đi ra ngoài miếu đọc kinh.


Doãn Tiểu Đao lạnh lùng nhìn bóng lưng hắn, sau đó hướng ánh mắt lên người Lam Diễm.
Trên mặt Lam Diễm đã hoàn toàn không có chút huyết sắc, lông mày nhíu lại rất sâu thành chữ xuyên, còn không ngừng co dật.


Thấy cơ thể hắn co lại, cô nhẹ nhàng cầm tay hắn. Lạnh như băng. Cô không biết phải nói cái gì cho phải, chỉ lặp lại lời gọi, "Tứ lang."
Bên cạnh, bác sĩ kỳ quái nhìn cô một cái, tiếp tục động tác trên tay.


Lam Diễm khó chịu tưởng muốn ch.ết. Trước mắt trong chốc lát mọi thứ hoàn toàn trắng xóa, đột nhiên bầu trời lại đỏ như máu. Màu đỏ qua đi, lại là thế giới đen kịt. Làm hắn tưởng rằng đã chạy tới diêm vương địa phủ.
Hắn kéo bước chân nặng nề chậm rãi đi về phía trước.


Phía trước sương mù dày đặc, không biết phía sau có phải cầu Nại Hà không. Có người nói người tốt mới có thể thuận lợi đi qua cầu. Người làm nhiều việc ác thì sẽ bị nước huyết trì nhấn chìm.




Lam Diễm tự nhận mình không phải kẻ gian người ác. Hắn sẽ nấu cơm, sẽ đánh đàn, chưa bao giờ trêu hoa ghẹo nguyệt. Chỉ là nghiện ma túy.
Sau khi ch.ết đi, thân thể biến mất theo. Như vậy sẽ không còn bị nghiện nữa rồi.


Hắn bời vì... vừa nghĩ đến phương pháp này mà thầm vui vẻ, không kìm được bước chân nhanh hơn.
Đang muốn xuyên qua đám sương mù dày, trên trời truyền đến tiếng gọi.
Âm thanh hơi nhỏ. Hắn không nghe rõ.
Hắn ngắm nhìn bầu trời.
Một mảnh tối om.


Hắn liền tiếp tục bước về phía đám sương mù dày.
Lần này, tiếng gọi lại vang lên. Lớn hơn tiếng gọi trước.
Sau đó, gọi một câu lại một câu.
Bước chân của hắn chậm lại.


Lúc ngẩng đầu nhìn trời lần nữa, đã thấy có ánh sáng xuyên thấu qua một góc tầng mây. Tiếng gọi "Tứ lang" này dường như là truyền tới từ đó.
Hắn nhìn phía trước một lúc, lại nhìn bầu trời một lúc.


Hắn nhớ ra rồi. Còn có một kẻ ngốc đang chờ hắn. Cô ngốc đó biết rõ hắn nghèo, nhưng mỗi ngày ngu ngốc chờ hắn cho ăn. Cô ngốc đó lúc nào cũng làm hắn tức giận gần ch.ết, lại cố chấp ngu ngốc bảo vệ hắn.


Nếu như hắn ch.ết, theo tính cách của cô, có thể tự trách mình không bảo vệ hắn tốt hay không.
Như vậy có thể làm cho cô ghi nhớ một quãng thời gian cũng không tệ.
Xuyên qua lớp sương mù dày, trước mắt hắn hiện ra một bệ đứng.


Chỉ cần hắn bước lên, là có thể quên hết chuyện trước đây. Mười tám năm sau lại là một người đàn ông.
Nếu như quay đầu lại, mỗi ngày lại là tiếp tục ma túy. Thông minh nên quyết đoán lựa chọn ý trước.
Nhưng là...


Có lẽ là sống chung với cô ngốc lâu, sự thông minh của hắn cũng bị kéo xuống.
Hắn lại không biết xảy ra chuyện gì, dừng bước.
---
Lam Diễm mở mắt, nhìn thấy đầu tiên là Doãn Tiểu Đao.


Trong mắt của cô hiện lên sự ngạc nhiên mừng rỡ. Bình thường đều là khuôn mặt hờ hững, nên có chút ý vị ân tình. "Tứ lang."
"Lang cái đầu cô." Bốn chữ này của hắn nhỏ đến không nghe thấy được.
Doãn Tiểu Đao thấy hắn nói chuyện, cúi đầu kề gần hắn, "Tứ lang."
Lam Diễm liếc cô một cái.


Chính là cái âm thanh này, kéo hắn trở lại từ bóng tối.
Cũng được, được sống một lần không dễ dàng. Có thể chống đỡ bao lâu thì bao lâu đi.
Tâm tư trở lại bình thường, Lam Diễm hít thở dịu lại.


Bác sĩ khám chữa xong, đi ra ngoài. Hắn nghe Doãn Tiểu Đao niệm "Tứ lang" một lúc lâu, giờ phút này muốn yên tĩnh một lát.
Doãn Tiểu Đao không quan tâm phản ứng của bác sĩ, cô nghiêm túc nhìn Lam Diễm chằm chằm.
Giọng nói Lam Diễm không khỏi trở nên hung dữ, "Cô làm gì thế?"


"Tỉnh rồi." Cô rất lo hắn cứ ngủ tiếp như vậy, cũng không mở mắt nữa. May là, hắn tỉnh rồi.
Hắn chống người dậy, "Phí lời."
Doãn Tiểu Đao nhanh chóng đến dìu hắn. Động tác của cô nhẹ nhàng, sợ mình dùng quá dùng sức làm hắn đau.


Thực ra Lam Diễm đã khôi phục bình thường, không nghĩ cô tưởng mình yếu ớt, nhưng mà hắn chẳng muốn giải thích. Hắn tựa ở đầu giường, nhìn mặt đất.
Kim tiêm đã bị xử lý vứt đi rồi.
Hắn nhớ lại lời chú Lam nói "Nhất tướng công thành vạn cốt khô."


Lam Diễm chính là quân cờ lót đường của chú Lam. Cho dù ngoài miệng chú Lam nói là đáng tiếc, nhưng ở thời điểm cần bỏ đi, tuyệt đối không mềm lòng. Chú Lam đã từng chắp tay dâng Lam thị cho Lam Úc. Hiện tại, chú Lam muốn đoạt lại.


Lam Diễm chân thành hi vọng, chú Lam sớm ngày được toại nguyện. Như vậy, hắn có thể rời khỏi rồi.
Doãn Tiểu Đao thấy Lam Diễm đang suy nghĩ điều gì, thì không lên tiếng, ngồi ở bên cạnh bảo vệ hắn.


Hiện tại sắc mặt hắn đã tốt hơn một chút, trên trán cũng không chảy mồ hôi. Nhìn hoàn toàn không giống người nghiện. Điều này làm cô yên lòng, đồng thời kiên định ý nghĩ trong lòng mình.


Lam Diễm suýt chút nữa mất mạng nơi cửa Phật, có thể thấy được cô khẩn cầu Phật tổ không đáng tin lắm. Đã như vậy, thì tự bản thân cô sẽ thực hiện nguyện vọng này.
Cô nhất định sẽ giúp hắn cai nghiện.
Đầu tiên, phải giết ch.ết con chim cú mèo của chú Lam.


Nghĩ đến đây, Doãn Tiểu Đao lập tức đứng dậy.
Lam Diễm lấy lại tinh thần từ trong suy nghĩ, "Cô làm gì thế?"
Cô thành thật trả lời, "Tôi báo thù giúp anh."
"..." Hắn biết, một khi hắn ch.ết rồi, cô nhất định sẽ làm chuyện điên rồ. Hắn kéo tay cô. "Ngu ngốc, tôi không ch.ết mà."


"Chờ anh ch.ết đã quá muộn." Có lẽ vì xuất hiện ý niệm báo thù, giọng nói của cô trở nên lạnh lùng.


Lam Diễm nghe được, cực kỳ vui mừng vì mình sống sót. "Không có chuyện gì, đừng động vào chú. Ở trong phim, anh hùng dũng cảm có thể chiến đấu một mình. Thế nhưng trên thực tế, người như thế thường có kết cục rất thê thảm."
Cô cúi đầu nhìn hắn.


Hắn bổ sung nói: "Không có thiên thời địa lợi, đừng tự mình đi chịu ch.ết."
Doãn Tiểu Đao nắm chặt tay. Bình thường đầu óc cô thẳng thắn, lần này lại nghe hiểu được lời hắn nói, "Thiên thời địa lợi, báo thù giúp anh."


"Ngu xuẩn, đừng hành động thiếu suy nghĩ." Thời gian qua Lam Diễm sống như vô tri vô giác, cho dù có vướng bận bên người, cũng quên dần đi theo thời gian. Nhưng ở cửa quỷ môn quan, hắn không bỏ xuống được cô. Chỉ lo cô vì hắn mà xúc phạm đến chú Lam. Chỉ lo một mình cô không đủ năng lực địch lại nhiều người xấu. Chỉ lo cô còn trẻ, lại vì hắn mà mất tương lai.


"Tôi biết."
"Biết là tốt rồi."






Truyện liên quan

Địa Phủ Lâm Thời Công

Địa Phủ Lâm Thời Công

Quyền Tâm Quyền Ý430 chươngDrop

Đô Thị

3.1 k lượt xem

Bát Phú Lâm Môn

Bát Phú Lâm Môn

Trương Liêm130 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

205 lượt xem

Ngũ Phu Lâm Môn Convert

Ngũ Phu Lâm Môn Convert

Lạc Hoa Thiển Tiếu116 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

1 k lượt xem

Tám Phu Lâm Môn: Mị Nhan Hoặc Quân Tâm Convert

Tám Phu Lâm Môn: Mị Nhan Hoặc Quân Tâm Convert

Tuyết Vực Tinh Thần543 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

851 lượt xem

(Np)Năm Phu Lâm Môn Convert

(Np)Năm Phu Lâm Môn Convert

Noãn Tử302 chươngFull

Ngôn TìnhDị GiớiTrọng Sinh

898 lượt xem

Thú Phu Lâm Môn: Tỷ Muốn Làm Ruộng Không Sinh Nhãi Con Convert

Thú Phu Lâm Môn: Tỷ Muốn Làm Ruộng Không Sinh Nhãi Con Convert

Ngôi Tử Hoa677 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

1.3 k lượt xem

Nữ Xứng Có Không Gian: Hãn Thê Sủng Phu Làm Ruộng Vội Convert

Nữ Xứng Có Không Gian: Hãn Thê Sủng Phu Làm Ruộng Vội Convert

Hứa Tiểu Nguyệt121 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

3.4 k lượt xem

Tiên Phủ Làm Ruộng

Tiên Phủ Làm Ruộng

Tư Đồ Minh Nguyệt Động1,571 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

8.8 k lượt xem

Tận Thế: Một Túi Mì Tôm, Sát Vách Thiếu Phụ Làm Nô Lệ

Tận Thế: Một Túi Mì Tôm, Sát Vách Thiếu Phụ Làm Nô Lệ

Tần Đường Vương Giả65 chươngTạm ngưng

Mạt Thế

4.4 k lượt xem

Quỷ Dị Gấp Giấy Người, Ta Tại Âm Phủ Làm Đại Lão

Quỷ Dị Gấp Giấy Người, Ta Tại Âm Phủ Làm Đại Lão

Tửu Tứ Nữ Hữu881 chươngTạm ngưng

Linh Dị

19.2 k lượt xem

Cẩu Lấy Vẽ Phù, Làm Sao Lại Thành Ma Đầu?

Cẩu Lấy Vẽ Phù, Làm Sao Lại Thành Ma Đầu?

Đường Triêu Ngự Đệ120 chươngDrop

Tiên HiệpHuyền Huyễn

3.2 k lượt xem

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Tâm An Hồng Trần60 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnHệ Thống

2.4 k lượt xem