76: Linh Hồn Khế Uớc

Nam tử nghe đến động tĩnh bên ngoài lông mày nhíu càng chặt hơn, có thể an nhiên (an toàn tự nhiên) xông vào Cung Điện dưới lòng đất, còn có thể dễ dàng giải quyết người của hắn như vậy, bọn họ rốt cuộc là ai.


Thiệu Lỗi giải quyết xong người bên ngoài, chính mình cũng cảm thấy có chút không hiểu ra sao, đều nói hai quyền khó địch bốn tay, nếu để cho hắn đơn đả độc đấu cũng còn tốt, nhưng mà nhiều người đánh hắn, mỗi một tên đều là sát thủ, hắn mới vừa ra tay làm sao đẩy ngã bọn họ?


Hắn vẫn không có vô tri, coi như chính mình vô địch thiên hạ, chẳng lẽ, đây lại là bút tích của nữ nhân kia?


Cảm giác được trong phòng đấu khí mạnh mẽ gợn sóng, Thiệu Lỗi thầm kêu một tiếng không tốt, coi như người nữ nhân kia không đơn giản, nhưng dù sao cũng là nữ nhân, tuy rằng nghe nói nàng đánh bại hai muội muội kia của nàng ta, nhưng hắn cũng không cho là đấu khí của nàng có thể chống đỡ được Cung chủ của Cung điện dưới lòng đất.


"Giao cho ngươi." Linh Thứu lại là chờ hắn đi vào, liếc mắt nhìn hắn, chỉ chỉ nam tử kia.
Thiệu Lỗi khóe miệng giật giật, nữ nhân này cũng thật là không khách khí, màu xanh cao cấp a, chính hắn đấu khí cũng bất quá màu xanh lục trung cấp, thực lực này cách xa cũng không chỉ một cấp đâu.


Nam tử có lẽ là nhìn ra đẳng cấp của Thiệu Lỗi, ánh mắt bắt nạt không che giấu chút nào.
Mà Thiệu Lỗi lại là không thể kích, nơi nào có thể khoan dung người khác xem thường, chiến đấu động một cái liền bùng nổ.




Từ trong phòng đánh tới ngoài phòng, không đến bao lâu hai người liền phát hiện không đúng, mà việc không đúng này để nam tử kia thật kinh ngạc lại không rõ, liên tục thất bại, Thiệu Lỗi lại càng đánh càng hăng.


Linh Thứu nhàn nhã nhìn Quỷ lão đầu đùa cợt nam tử kia, thấy được nam tử thần thái phiền muộn nghi ngờ, đều nhanh bị chọc cười ra tiếng.
Thắng bại không có chút hồi hộp nào, Thiệu Lỗi thừa dịp nam tử kia ngây người, một luồng đấu khí đem hắn đả thương.


Nam tử che ngực, khóe miệng từng tia máu chảy ra, không thể không nói cuộc đấu này rất là tà môn.
"Các ngươi rốt cuộc đến cùng là ai, vì sao tự tiện xông vào Cung điện dưới lòng đất." Nam tử dùng mu bàn tay chà xát khóe miệng, con ngươi có chút âm trầm.


Linh Thứu từ trên ghế đứng lên, đi ra. "Chúng ta là người nào ngươi không cần biết, từ xưa có câu thắng làm vua thua làm giặc, cho ngươi hai lựa chọn, một...!giết ngươi, trực tiếp đoạt Cung điện dưới lòng đất này, hai...ngươi theo ta, Cung điện dưới lòng đất từ đây quy ta làm chủ, ngươi giúp ta quản lý."


"A, này có khác nhau sao?" Nam tử nở nụ cười trào phúng, cho dù đã bại trận nhưng vẫn như trước không có nữa phần yếu thế.
"Đương nhiên là có khác nhau, chí ít ngươi còn sống sót, người ngươi yêu cũng sống sót." Sống sót là tốt nhất, không phải sao?


Một câu người ngươi yêu làm cho nam tử chấn động, trong con ngươi lóe qua một chút đau thương.
"Nếu như yêu nhau không thể cùng nhau, chẳng bằng ch.ết rồi càng tốt hơn sao." Nói xong lại nhìn về phía Linh Thứu, như là quyết định. "Ngươi giết ta đi."


Linh Thứu nhìn hắn, có chút đáng tiếc lắc lắc đầu. "Nếu ngươi thà rằng ch.ết cũng không làm việc cho ta, ta cũng không thể làm gì khác hơn là giết ngươi, chỉ là không biết ngươi nếu như ch.ết rồi, không biết nam nhân kia sau khi biết ngươi ch.ết có hay không báo thù cho ngươi? A, ta giết ngươi? Vẫn là sau đó giết hắn đây?"


"Ngươi, ngươi biết cái gì? Ngươi biết hắn ở đâu?" Nam tử có chút kích động, Thiệu Lỗi nhìn nhìn đầu óc mơ hồ.
"Ngươi cho rằng sắp ch.ết còn cần biết nhiều như vậy sao?" Linh Thứu hỏi ngược lại.


Uy hϊế͙p͙ tâm ý không cần nói cũng biết, nam tử sao lại nghe không hiểu, trầm tư một lúc. "Hắn có lòng trốn ta, nếu như ngươi có thể giúp ta tìm được hắn, ta có thể làm tùy tùng của ngươi, Cung điện dưới lòng đất cũng cho ngươi."


Lại là một đôi si tình, chỉ là trời cao tựa hồ đều trêu ngươi như vậy, Linh Thứu khẽ thở dài, nếu nàng không phải có thể trọng sinh, nàng và Mộ Hàn kết cục có chổ nào tốt hơn chổ nào đây.


"Tìm hắn cũng không khó, thế nhưng ta lại như thế nào tin tưởng ngươi sẽ thật lòng làm tuỳ tùng của ta?" Nàng tuy rằng đồng tình hắn, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không cầm chuyện có quan hệ đến Mộ Hàn mà đùa giỡn, vì Mộ Hàn, làm một người lòng dạ ác độc không chừa thủ đoạn, lại có làm sao?


"Ngươi muốn thế nào."
"Khế ước." Xác thực nói chính là linh hồn khế ước, ca ca nói nàng là chủ nhân của linh hồn, có thể khế ước cùng bất kỳ linh hồn của sinh vật nào, không bị số lượng đẳng cấp hạn chế.


Bộ Xương Máu chính là cùng nàng khế ước, nó tuy chỉ có xương cốt, nhưng bên trong nó vẫn có chút tàn hồn, cũng bởi vì như thế, nàng mới có thể nhận biết nó muốn biểu đạt.


"Khế ước?" Nam tử con mắt hơi trầm xuống, ở trong sự nhận thức của hắn, hoặc là người ở trên đại lục này, chỉ có người và ma thú ký khế ước, linh khí...!người khế ước người, đây là đang làm nhục hắn sao?
Nhưng mà muốn gặp Dực ca...


"Được, khế ước đi." Nếu như có thể cùng Dực ca cùng nhau, chính là làm trâu ngựa hắn cũng đồng ý.
Thiệu Lỗi có chút khó mà tin nổi nhìn Linh Thứu, nàng lại muốn khế ước người? Hắn là nên nói nữ nhân này máu lạnh hay vẫn là mạnh mẽ đây?


"Túc Cửu Diệu" nam tử báo lên tên của chính mình, sau đó đi tới trước mặt Linh Thứu nhắm mắt lại.
Trực giác của hắn nói cho hắn biết, nữ nhân này có thể thật sự giúp hắn tìm ra Dực ca, dù sao Cung điện dưới lòng đất nàng đều có thể tìm được.


Linh Thứu gật đầu, suy nghĩ một chút. "Quỷ vương, các ngươi gọi ta, Vương là được."
Nói như Diêm Hồn dạy nàng như vậy, đưa năm ngón tay mở ra, để xuống trên đầu Túc Cửu Diệu, nhắm mắt lại, chỉ thấy lục giác thất tinh trận lấy bọn họ làm trung tâm, biểu hiện ra trên đất, ánh sáng bắn ra bốn phía.


Đồng thời trên trán Túc Cửu Diệu thêm ra một dấu ấn, đó là một đóa màu tím U Minh hỏa bên trong là màu trắng hoa Bỉ Ngạn.
Thiệu Lỗi hầu như đều nhìn đến sững sờ, giời ạ! Phế vật này nghịch thiên như vậy! Là Chủ nhân tạo ra sao?


Túc Cửu Diệu mở mắt ra, hắn cảm giác được, ngay tại vừa nãy, trong đầu hắn xuất hiện cảm giác muốn thần phục, cảm giác này làm hắn đến bây giờ lòng vẫn còn sợ hãi.


"Chủ nhân." Nói ra câu nói này, Túc Cửu Diệu nguyên bản tưởng chừng chính hắn sẽ không dễ chịu, nhưng khi hắn thật sự nói ra khỏi miệng thì, cảm giác như là chuyện đương nhiên.


Linh Thứu nhẹ nhàng mỉm cười, yên tâm, bất quá là khế ước linh hồn thôi, chỉ là để ngươi không cách nào sinh ra lòng phàn bội ta mà thôi, chỉ muốn tốt cho ngươi, giúp ta làm việc ta sẽ không bạc đãi ngươi.


Túc Cửu Diệu sai người phát chuông, tập trung tất cả mọi người đều đến trung tâm Cung điện dưới lòng đất, có mấy người còn không rõ lắm chuyện gì xảy ra, thế nhưng kỷ luật nghiêm minh làm cho bọn họ không có xôn xao bàn luận, mà quy củ đứng tại một chổ.


Túc Cửu Diệu dẫn Linh Thứu với Thiệu Lỗi mang tới đại điện trên đài cao, quét mắt nhìn một chút. "Người bên trong Cung điện dưới lòng đất nghe lệnh."


Mọi người chỉ nhìn thấy cung chủ của bọn họ dẫn theo hai nam tử, mà hai nam tử này đều là mang theo mặt nạ, đứng ở bên người cung chủ chính là màu vàng Quỷ Diện, mà phía sau hắn chính là màu bạc Quỷ Diện.


Linh Thứu nhìn tất cả mọi người phía dưới, âm thầm gật đầu, quả thật rất có thực lực, nếu đem bọn họ tạo thành quân đội...


Ý nghĩ này ở trong đầu Linh Thứu lóe lên, nếu là ở trong quân đội, thực lực của mỗi người đều có thể so với sát thủ, còn có các loại kỳ năng dị sĩ, a, tin tưởng chuyện này đưa cho Mộ Hàn, chính là một lễ vật tốt nhất.


"Kể từ hôm nay, Cung điện dưới lòng đất đầu quy Quỷ vương môn hạ! Do Quỷ vương dẫn dắt chúng ta nâng cao thêm một bước!" Nói liền hướng Linh Thứu một chân sau quỳ xuống.


Chuyện xảy ra quá đột ngột, mọi người đều khiếp sợ, nhưng cung chủ của bọn họ đều quỳ xuống, bọn họ có thể không quỳ sao, liền cũng dồn dập quỳ xuống theo.


"Cung điện dưới lòng đất âm linh, chư thiên Thần Ma, phạm Quỷ vương ta, cho tới bích lạc, cho tới hoàng tuyền, thế tất tru diệt!" Túc Cửu Diệu cao giọng hô, mọi người nghe vậy cũng là mở miệng chỉnh tề gọi. "Cung điện dưới lòng đất âm linh, chư thiên Thần Ma, phạm Quỷ vương ta, cho tới bích lạc, cho tới hoàng tuyền, thế tất tru diệt!"


Cung điện dưới lòng đất cũng có ít nhất mấy ngàn người, thêm những phân bộ làm nhiệm vụ, vừa vặn hơn mười ngàn người.
Ở biết được rõ Cung điện dưới lòng đất Linh Thứu nói ra suy nghĩ của mình: "Nếu, ta nghĩ đưa Cung điện dưới lòng đất thành quân đội?"
Túc Cửu Diệu ninh mi.


"Chủ nhân là người trong hoàng thất."
"Thân phận của ta ngươi hiện tại còn không cần biết, còn có, không nên để cho bất kỳ ai biết ta là nam hay là nữ, bao gồm cả hình dạng, Quỷ vương, là thân phận duy nhất."
"Vâng." Túc Cửu Diệu đáp lại, bất quá.


"Chủ nhân, nếu như muốn đem Cung điện dưới lòng đất trở thành quân đội, không phải là không thể, chỉ là cũng cần nhiều thứ, quân lương không phải một con số nhỏ."


"Ta rõ ràng." Linh Thứu gật gật đầu. "Điểm ấy ngươi không cần lo lắng, ta sẽ nghĩ biện pháp, đến quản lý Quân đội, ngươi có thể hỏi hắn, a, hắn là một trong bốn sứ giả, Võng." Linh Thứu lúc này cho Thiệu Lỗi lấy một danh xưng.
魍[wǎng] Hán Việt: VÕNG nghĩa quỷ quái.


Quỷ vương bên dưới nên là ma là quỷ quái không phải sao, xem ra sau này còn phải tìm thêm ba người, tập hợp mới tốt.


"Mẫu thân ngươi rất lo lắng ngươi a." Trước khi đi, Linh Thứu có thâm ý khác nhìn Túc Cửu Diệu một chút. "Bất quá, không nên để cho nàng làm chuyện xấu, bằng không hậu quả này tuyệt đối ngươi không thể chịu đựng."


"Vâng, thuộc hạ rõ ràng!" Túc Cửu Diệu cung kính nói, nhìn bóng người Linh Thứu dần dần rời đi, Túc Cửu Diệu có chút phiền muộn mà nhìn phương xa, Dực ca, vì ngươi, ta cam nguyện bán đi linh hồn của chính mình, nhưng ngươi, vẫn không muốn dũng cảm đối mặt với tình cảm của chúng ta sao...
...


Trên đường về Thái tử phủ, Thiệu Lỗi mấy lần muốn nói lại thôi, Linh Thứu thực lực mạnh mẽ vượt qua tưởng tượng của hắn, hắn hầu như đều không thể tin được Linh Thứu với người cùng bọn họ điều tr.a là cùng một người.


Mà nàng cử động, hắn đến tận lúc này đều nhìn không thấu mục đích của nàng, nàng, đến cùng là địch hay là bạn.
Ngay tại Thiệu Lỗi không biết rốt cuộc nên mở miệng hay không thì, Linh Thứu quay đầu lại nhìn thấu tâm tư hắn: "Làm thuộc hạ, nên tin tưởng chủ nhân của chính mình."


Thiệu Lỗi cúi đầu, tin tưởng nàng sao?
Hai người từ chổ ban sáng lúc đi ra liền tiến vào Thái Tử phủ, nhưng mà vừa vào Thái Tử phủ, hai người liền phát hiện có chổ không đúng.
"Tìm được không?"
"Không có a! Làm sao bây giờ?"
"Ta chỗ này cũng không có!"


"Ngươi lại đi lần nữa tìm xem!"
"Nhưng là ta đều đi tìm nha! Đến cùng còn có chỗ nào có thể đi chứ?"
Linh Thứu nghe trong phủ thanh âm huyên náo, đột nhiên có loại dự cảm phi thường không tốt...


Thiệu Lỗi nghe sau liền vô cùng thông minh, hiểu rõ gật gật đầu, sau đó đầu trộm đuôi cướp đối Linh Thứu cười cười, giả vờ đồng tình chấp tay nói với Linh Thứu. "Chủ nhân, chính ngươi khá bảo trọng nha! Thuộc hạ liền xin cáo lui."
Nói xong, Thiệu Lỗi liền phi thường không có nghĩa khí chạy mất.


Linh Thứu trừng mắt nhìn hắn chạy mất, cái tên không có nghĩa khí này! Nàng đợi lát nữa liền nói là hắn lừa gạt nàng đi ra ngoài! Hừ! Đương nhiên, cuối cùng Linh Thứu cũng không có không đạo đức như vậy...


Cẩn thận từng li từng tí né qua mọi người, đi tới Mai uyển, Linh Thứu ở ngoài phòng cũng đã cảm giác được một luồng hơi thở lạnh giá phả vào mặt.


Nuốt nước miếng một cái, ai có thể nói cho nàng, Mộ Hàn tại sao hôm nay lại trở về sớm như vậy, tại sao nàng lại quên không ở trong phủ sắp xếp một tiểu qủy để nhìn chứ.
"Chịu trở về rồi?" Một câu lạnh lẽo từ trong phòng nhẹ nhàng đi ra.
- —-.






Truyện liên quan