Sắc Huyễn Càn Khôn

Chương 6: Đoạt Thức Ăn Trước Miệng Cọp

Đáng chú ý còn ở phía sau.
Lam y nữ tử phóng lên trời về sau, thế nhưng... Dừng ở giữa hư không.
Diệp Thiên trái tim lộp bộp một thoáng, trừng to con mắt.
"Ngự... Ngự không phi hành!" Khô khốc âm thanh, từ trong miệng hắn thốt ra.


Đây ý nghĩa đại biểu điều gì? Chỉ có Võ Linh Cảnh tu sĩ trở lên tu vi, mới có dạng này năng lực. Diệp Thiên tu vi không cao, nhưng cũng từng được nghe nói sơ qua về cấp bậc tu vi cảnh giới.
Chia làm: Võ Đồ, Võ Sư, và Võ Linh...


Mơ hồ hướng lên còn có cao hơn cảnh giới, chỉ là Diệp Thiên không có tư cách biết thêm, bởi hạn chế tu vi quá thấp.
Nhưng điều đó không quan trọng, như thế đã đủ để hắn sơ lượt phỏng đoán ra lam y nữ tử đại khái tu vi. Nếu không phải Võ Linh Cảnh tu vi thì cũng nằm ở phía trên.


Diệp Thiên nắm đấm nắm chặt, chứng kiến cái kia hùng vĩ cảnh tượng chiến đấu, hắn một thân nhiệt huyết sôi trào, chỉ muốn hóa thân thay thế nữ tử kia, đích thân cùng màu bạc đại xà kịch chiến một trận.
Oanh! Ầm ầm!


Chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, đại xà bị thương càng lúc càng nặng, nó đã không biết hứng chịu lam y nữ tử bao nhiêu nhát kiếm, máu tươi cuồng phun.


Diệp Thiên không cách nào rời khỏi tầm mắt, trận chiến đấu này quả thật quá kích thích. Nhưng tại trong lúc lơ đãng, hắn liếc thấy một chỗ hang động, hang động cách vị trí hai bên chiến đấu có một khoảng cách, dường như cả hai đều đang cố ý tránh đi cái hang động kia, tựa hồ không muốn chiến đấu dư ba làm phá hư.


Diệp Thiên trong đầu tinh quang chợt lóe, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.
Ánh mắt của hắn, bỏ qua cái kia trận chiến, mà là tập trung quan sát tỉ mỉ hang động bên trong.
Quả nhiên là thế!


U ám sơn động bên trong, Diệp Thiên trông thấy một vật, khoảng cách quá xa, hắn xem hình thái không rõ ràng, chỉ biết là một cây linh dược, linh dược thỉnh thoảng phát ra màu vàng quang mang.
Diệp Thiên hai mắt sáng ngời.
Linh dược phát quang, đại biểu cho nó đã thành thục, đã có thể trực tiếp thu hoạch.


Lúc này Diệp Thiên dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, chắc chắn lam y nữ tử cũng phát hiện ra cái này gốc linh dược, cho nên muốn đoạt lấy. Nhưng đụng phải màu bạc đại xà, chính là cái kia gốc linh dược thụ hộ yêu thú.


Yêu thú tu luyện khác hẳn với tu sĩ, nó sẽ không dễ dàng cắn nuốt linh dược, mà sẽ một mực thủ hộ, bằng cách nào đó, nó phun nuốt vào linh dược phát ra khí tức. Nó sẽ không như nhân loại một dạng, Mổ Gà Lấy Trứng. Xác thực, tu sĩ nếu như gặp phải linh dược, đảm bảo cọng rễ đều sẽ không thừa.


Vì lẽ đó phát sinh chiến đấu là không cách nào tránh khỏi.
Diệp Thiên hai mắt nhìn chằm chằm hang động thật lâu, ánh mắt lấp lóe.


Nội tâm Diệp Thiên bắt đầu do dự, màu bạc đại xà hiện nay đang cùng với lam y nữ tử liều mạng, với cường độ chiến đấu căng thẳng đến như vậy, sơ ý liền gặp nguy hiểm tính mạng, sẽ không ai dư thừa khoảng không để chú ý đến động tác nhỏ của hắn. Nếu như không nhanh chóng ra tay, về sau sẽ không còn cơ hội.


Chỉ là vạn nhất, vạn nhất ta tiếp cận hang động về sau, cái kia đại xà có cảm ứng quay đầu trở lại làm sao bây giờ, ta cái này không quan trọng khu khu Võ Đồ tu vi, đến một ngàn cái cũng không đủ để nó nhét kẽ răng a.


Diệp Thiên tận lực để cho mình bình tĩnh trở lại, nhưng gặp phải dạng này tình huống, hắn càng cần hơn sự bình tĩnh.


Thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí. Mắt thấy chiến đấu sắp bước vào giai đoạn kết thúc, Diệp Thiên không do dự nữa, hắn cắn răng, men theo đường đi liên tục ẩn núp, phương hướng nhắm ngay hang động.


Đoạn đường này khoảng cách ước chừng hai trăm mét, Diệp Thiên quả thật hồi hộp đến cực điểm, không ít lần xém chút nữa bị dư ba cho quét trúng, làm hắn toát mồ hôi lạnh.


Trời cao không phụ người có lòng, trải qua muôn vàn cách trở, sinh tử mài luyện, hiểm tử hoàn sinh cuối cùng cũng đến được động khẩu. Thừa diệp một người một thú không chú ý, hắn vọt vào hang động bên trong.


Thời gian cấp bách, không tha cho Diệp Thiên ở lâu, hắn phải bằng tốc độ nhanh nhất hái đi gốc kia linh dược.
Hang động khá lớn, vừa rộng lại vừa sâu, may mắn gốc linh dược nằm cách cửa động không xa, Diệp Thiên nhanh chóng chạy tới.


Đó là một góc màu vàng óng linh dược, chỉ cao bằng một gang tay, thân chia ba nhánh, mỗi nhánh cây chỉ duy nhất một chiếc lá, chiếc lá mỏng hình tròn, Diệp Thiên không nhận ra đây là loại nào linh dược, thuộc vào cái gì cấp bậc. Hắn cũng mặc kệ nhiều như vậy, thu lại rồi tính sau.


Chỉ là, khi hắn đang chuẩn bị ngắt lấy linh dược thời điểm, tầm mắt lơ đãng nhìn thấy một vật.
Cả người hắn như sơ cứng, cả người ngốc trệ, một cử động nhỏ cũng không dám.
Hắn gian nan ngẩng đầu nhìn lên.


Chỉ thấy phía đối diện đang nằm một vật thể to lớn, so với ngoài kia con đại xà kích cỡ không thua kém chút nào, Diệp Thiên không khỏi cả kinh.
Còn... Còn có!
Diệp Thiên hai chân như nhũn ra, hắn hoảng sợ nhìn chằm chằm phía trước thứ hai con đại xà.
Không đúng!


Nhưng chợt, Diệp Thiên như phát hiện cái gì. Hắn lần nữa nhìn thật kỹ tự cho là thứ hai con đại xà, mới phát hiện mình bị hố.
"Chết tiệt!" Diệp Thiên giận không kềm được, chửi thề một câu.


"Không nghĩ tới ta một đời anh danh lại bị vỏ rắn cho hù được, thiếu chút nữa thì dọa ra nước tiểu, đáng giận a!" Diệp Thiên lầm bầm trong lúc đó, hắn đã đem linh dược cho bắt được, trực tiếp liền nhổ lên, cả gốc lẫn rễ đều không để lại.
Chạy mau!
Xiu~


Hắn như là báo săn một dạng, chớp nhoáng ở giữa đã không biết lao ra hang động khoảng cách không biết bao xa.
"Ngang!" Đang cùng với lam y nữ tử chiến đấu, màu bạc đại xà bỗng nhiên nổi giận, so với lúc trước còn muốn cuồng bạo, liên tục rống lên rồng không phải rồng, rắn không phải rắn âm thanh.


Mặc dù lam y nữ tử không hiểu vì cái gì đại xà lại trở nên nổi nóng như vậy, nhưng nàng không quan tâm, chiến đấu đã sắp phân ra thắng bại, nàng sẽ không bởi vì đối phương hung hãn không sợ chết mà buông tha.


Nàng bỗng nhiên kéo ra một khoảng cách, hai tay nắm lấy chuôi kiếm, thật cao dơ khỏi đỉnh đầu.
Đây là nàng chân chính sát chiêu.
"Nghiệt súc, chết đi cho ta!"
"Phi Tiên Trảm Nguyệt."


Nữ tử hét lớn, đỉnh đầu bỗng nhiên ngưng tụ ra ba đạo ánh kiếm, ánh kiếm trắng sáng lơ lững giữa hư không, nhìn không khác nhau trên tay nàng đang cầm cái kia thanh kiếm.


Theo nàng cánh tay khẽ vẫy, ba đạo ánh kiếm như có sinh mệnh, dựa theo phương hướng khác nhau bay đi, chém về phía đại xà điểm yếu các vị trí.
Không dừng lại ở đó, nàng không do dự, trực tiếp lao vào chém giết.
"Ngang!"


Đại xà tựa hồ biết mình sống không được, nó ngửa đầu gào rống, chợt trong mắt của nó trở nên hung thần.
Phốc phốc phốc phốc!


Bốn vết chém thật sâu khắc ở đại xà trên thân, máu tươi phun tung tóe. Đối mặt với lam y nữ tử toàn lực nhất kích, cho dù là cái kia cứng rắn vảy giáp, cũng không cách nào giữ lại được đầu lâu của nó, cứ thế sinh sinh bị lam y nữ tử cho cắt xuống.
Chỉ là...
Phốc!


Đầu ra rắn bị cắt xuống trong nháy mắt, nó bỗng nhiên há miệng phun ra một đám sương mù, lam y nữ tử không kịp tránh né, lập tức trúng chiêu.


Hoảng hốt trong nháy mắt, lam y nữ tử bỏ quên mặt khác đang quất tới đuôi rắn, đây cũng là đại xà toàn lực nhất kích, nó đã tính tới loại này tình huống.
Cho dù là chết, nó cũng phải làm cho kẻ thù không hề dễ thụ.


Lấy lại tỉnh táo, nhưng đã chậm. Cao thủ so chiêu, một chút sơ sẩy cũng là bồi đi mệnh.
Không tốt!
Lam y nữ tử vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ, biết không thể tránh, nàng chỉ có thể thi triển tu vi, bố trí một đạo lồng ánh sáng phòng hộ.
Phanh!


Bị đuôi rắn quất trúng, lồng phòng hộ nháy mắt vỡ tan, trực tiếp tại trên thân thể nàng trùng điệp va chạm.
Phốc!
Nữ tử phun ra một ngụm lớn máu tươi, thân thể như diều đứt dây bay rớt ra ngoài, đập ầm ầm trên một ngọn núi.
Mà cái kia màu bạc đại xà, đã chết đến không thể chết lại.


...
Mọi người ai dư giả thì ủng hộ e một chút ạ!
Số TK:
HA QUANG PHI
Ngân hàng Agribank (Chi nhánh Lương Sơn - Bình Thuận)
Momo:
Viettelpay: