Chương 14

Có người từng mong ước mình là một bông hoa, loại gì cũng được, chỉ cần một lần tỏa hương thơm ngát, một lần nở rộ dưới ánh nắng ấm áp. Nhưng ước mơ, không phải lúc nào cũng trở thành hiện thực, khi ta càng cố gắng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một màn sương trắng mờ mờ ảo ảo, bỗng chốc hóa thành trăm ngàn mũi tên đâm thẳng đến tim.


...
Tình yêu, thực ra là một khái niệm rất đơn giản, nhưng là cách con người nhìn nhận lại không hề giản đơn.


Cô từng đọc qua một câu chuyện, cũng chính bởi câu chuyện đó, cả đời này cũng chẳng thể lãng quên. Liệu rằng, có người đàn ông nào đủ kiên nhẫn để chờ đợi một cô gái trong suốt 50 năm, mặc dù mới chỉ quen biết nhau trong 14 tiếng đồng hồ.


Lần cuối cùng, người con trai đó chỉ nói đúng một chữ "chờ", và người con gái đó đã giữ đúng lời hứa của mình, giữ mãi một nét đẹp trong trắng thuần khiết, vẻ đẹp đó, theo thời gian cũng không thể phai mờ.


Cái người ta gọi là tình yêu, thì ra đơn thuần đến lạ thường. Yêu, không thể diễn tả bằng lời nói, mà hãy dùng trái tim để cảm thụ những gì tinh túy nhất, khái niệm giản đơn đó, liệu có ai hiểu được?


Đến cuối cùng của câu chuyện, khi hai người gặp lại nhau, cũng là lúc người phụ nữ qua đời, chỉ kịp nói hai chữ "yêu anh".




Ứơc mơ cuối cùng của người phụ nữ đó, không phải là cùng người mình yêu thương sống bên nhau trọn đời, mà chỉ cần gặp lại, chỉ cần một lần được cảm nhận luồng hơi ấm áp ngọt ngào lan tỏa khắp lòng bàn tay, chỉ cần hoàn thành hai chữ "đợi chờ".


Đó, mới chính là tình yêu cao cả và vĩ đại nhất.
...
Một tháng sau.


Dưới màn đêm lạnh lẽo của của thành phố A, bầu không khí vẫn náo nhiệt như thường, mọi ngóc ngách rộn ràng tiếng nói chuyện của những người đi làm về, của những thanh thiếu niên đi chơi đêm, hay tiếng xôn xao vọng đến từ những quán ăn...vv..


Đào Thụy Tiên dừng chân trước một cửa hàng bán đồ lưu niệm, ánh đèn màu vàng trải lên những gian hàng bán đồ thủy tinh, một thứ ánh sáng mơ hồ tuyệt đẹp. Phía trước, vẫn là những bóng người chen chúc qua đường, cô bỗng thấy một hình dáng cao lớn quen thuộc. Khi dừng lại ở gương mặt người đàn ông đó, bàn tay đang duỗi thẳng khẽ co lại, chẳng mấy chốc đã nắm chặt thành hình tròn.


Giữa thành phố rộng lớn xa hoa, không ngờ lại chạm mặt một người, mà người đó, đáng nhẽ không bao giờ nên gặp lại. Chỉ là một cái chớp mắt, cũng đủ khiến lòng người xao động.


Đào Thụy Tiên xoay người bước đi, từng bước chân nặng nề một nỗi ưu tư, cô không chắc người đàn ông đó có thể nhìn thấy mình, cũng chẳng mong đợi sẽ gặp lại nhau. Chỉ là, một chút lưu luyến, một chút chờ mong, một chút oán hận cứ mỗi lúc một nhiều, khi rồn lại, càng khiến lòng người trở nên mệt mỏi muốn được giải thoát.


Hứa Mạo Thiên mỉm cười, anh nhìn về hướng cô, trong lòng bỗng cảm thấy ấm áp. Lần trước khi gặp lại, chỉ muốn ôm cô một chút, nhưng không ngờ bản thân lại không thể khống chế, càng lúc càng muốn có nhiều hơn. Lần này gặp lại, liệu có phải định mệnh?


Điều làm anh nhớ nhất, chính là nụ cười ấm áp của cô, chỉ cần thấy nó, mọi phiền muộn đều tan biến, tựa như chỉ cần một làn gió thoảng cũng cuốn trôi tất cả.


Đào Thụy Tiên vừa tiến vài bước, cánh tay nhỏ bé của cô bị giật mạnh về đằng sau, chẳng mấy chốc cả cơ thể đã bị bao bọc trong bờ ngực vững chãi của anh. Nơi mà cô từng nghĩ là an toàn, thì hiện tại, hoàn toàn xa lạ.
"Em tính lẩn trốn kẻ thù của mình đến bao giờ ?"
"Mãi mãi"


Thân hình nhỏ bé của cô vẫn đứng yên, cũng chẳng có động tĩnh phản ứng lại, cô thong thả ngước lên nhìn anh, chỉ thấy đôi mắt đen tinh tường,tựa như mặt hồ phẳng lặng không chút gợn sóng, bị bao phủ trong màn đêm lạnh lẽo của mùa đông.
"Hứa Mạo Thiên, tôi rất hận anh"


"Nếu tôi có thể thay đổi điều đó, liệu em sẽ yêu tôi một lần nữa?"
"Never".
Anh cười nhạt, những ngón tay thon dài chạm nhẹ nên gương mặt cô. Trước đây, làn da này cũng rất mịn màng, giống như một đứa trẻ, nhưng 5 năm trôi qua, thực sự đã thay đổi rất nhiều.


Đào Thụy Tiên nói tiếp "Tôi có đẹp không?".
"Rất đẹp"
"Vậy sao" Cô nhếch miệng cười nhạt.


Dưới ánh đèn đường, đôi mắt sinh động bỗng chốc trở nên lạnh lẽo vô cùng, ẩn chứa một nỗi oán hận. Cô dùng dao đâm thẳng đến ngực anh, nhát dao này thâm độc vô cùng. Khi máu chảy đầm đìa thấm đẫm chiếc áo sơ mi, cũng là lúc, cô cảm thấy từ mắt mình, một dòng cảm xúc hỗn độn hóa thành những giọt nước mắt long lanh lan tràn trên gương mặt.


"Anh vẫn còn nghĩ tôi đẹp hay sao, bản thân tôi, ngay từ khoảnh khắc rời khỏi anh cũng đã trở thành ác quỷ".


"Nếu em là ác quỷ, vậy là ác quỷ đẹp nhất" Con dao được rút ra khỏi lồng ngực anh, lặng lẽ rơi xuống đất. Hứa Mạo Thiên mỉm cười nhìn cô, nụ cười không lấy một tia oán hận hay đau đớn, bóng dáng cao lớn vẫn đứng vững bên cạnh cô, thập phần cao ngạo.


Bắt gặp nụ cười của anh, Đào Thụy Tiên chỉ thấy cổ họng nghẹn đắng, cô đã quên mất một điều, kẻ đang đứng trước mặt mình, chẳng bao giờ có thể bị người khác giết một cách dễ dàng như vậy. Trước đây, ba phát súng cũng không thể lấy mạng anh ta, thì bây giờ cũng vậy, một nhát dao này càng không thể. Nhưng là, nụ cười này có thể giết ch.ết cô.


"Tôi sẽ nói cho em biết một bí mật" Ý cười trong lời nói lại càng sâu hơn "Cha của em, chính là kẻ đã hại ch.ết cha tôi, là kẻ đã cưỡng đoạt mẹ tôi. Thậm trí những người không liên quan cũng bị ông ta ra tay tàn độc, năm tôi tám tuổi, khẩu súng trong tay Đào Kì Vương đã chĩa thẳng vào ngực tôi, một phát muốn lấy đi sinh mệnh này, nhưng định sẵn người lấy đi không phải ông ta mà chính là em. Nỗi ám ảnh đó, tôi tất nhiên sẽ trả lại cho ông ta. Chỉ là, vì em, Đào Thụy Tiên, người nên hận phải là tôi".


Bàn tay anh áp chặt lấy gương mặt cô, những ngón tay chạm nhẹ lên viền mắt ửng đỏ, chăm chú ngắm nhìn viên pha lê lấp lánh nước, trong trẻo vô ngần.
"Đến đôi mắt này, em cũng không biết rằng nó từng thuộc về mẹ tôi".


Đào Thụy Tiên sững người, cô ngẩng nên nhìn anh, chỉ thấy trong đáy mắt bao phủ bởi một màu đen u tối, nụ cười trên môi anh cũng trở nên lạnh ngắt.
Hoa Hoa: Hãy để lại nhận xét của b, như vậy cũng là góp phần để truyện hoàn thiện hơn.






Truyện liên quan

Từng Có Một Người, Yêu Tôi Như Sinh Mệnh

Từng Có Một Người, Yêu Tôi Như Sinh Mệnh

Thư Nghi12 chươngFull

Ngôn Tình

737 lượt xem

Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Dư Lạc Thuần30 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

326 lượt xem

Sinh Mệnh Của Anh Chính Là Muốn Cho Em

Sinh Mệnh Của Anh Chính Là Muốn Cho Em

Hoa Hoa22 chươngTạm ngưng

Thanh Xuân

65 lượt xem

Yêu Em Như Sinh Mệnh

Yêu Em Như Sinh Mệnh

Yên Mặc135 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhThanh Xuân

143 lượt xem

Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Đằng La Luyến Nguyệt117 chươngFull

Đô ThịTrọng SinhSắc Hiệp

1.6 k lượt xem

Sinh Mệnh, Tình Yêu Và Em

Sinh Mệnh, Tình Yêu Và Em

Livichan3 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng Sinh

15 lượt xem

Trực Tiếp Chi Sinh Mệnh Toà án Convert

Trực Tiếp Chi Sinh Mệnh Toà án Convert

Thiên Thiền Thần Cơ598 chươngTạm ngưng

Linh Dị

19.2 k lượt xem

Sinh Mệnh Tiếp Tục Convert

Sinh Mệnh Tiếp Tục Convert

Sa Liễu 273560 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhXuyên Không

3.2 k lượt xem

Ta Là Cấm Kỵ Sinh Mệnh Convert

Ta Là Cấm Kỵ Sinh Mệnh Convert

Nam Nhân Bất Tiêu Sái211 chươngFull

Võng Du

11.9 k lượt xem

Toàn Dân Hải Đảo: Ta Sinh Mệnh Hoạt Hóa Thuật Làm Hải Đảo Sống Rồi! Convert

Toàn Dân Hải Đảo: Ta Sinh Mệnh Hoạt Hóa Thuật Làm Hải Đảo Sống Rồi! Convert

Khoái Phù Ngã Khởi Lai785 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

83.5 k lượt xem

Ta Có Thể Nhìn Đến Sinh Mệnh Giá Trị Convert

Ta Có Thể Nhìn Đến Sinh Mệnh Giá Trị Convert

Bút Tiêm Đích Thủ Thuật Đao959 chươngFull

Đô ThịHệ Thống

24.3 k lượt xem

Độ Kiếp Tám Trăm Năm, Ta Thành Cấm Kỵ Sinh Mệnh Convert

Độ Kiếp Tám Trăm Năm, Ta Thành Cấm Kỵ Sinh Mệnh Convert

Thập Niên Nhất Kiện166 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

4.5 k lượt xem