Chương 78: ꧁༺ Gian Nan ༻꧂

-----o0o-----
Mặc dù đã vô cùng mệt mỏi, tầm mắt lúc này đã hoa cả lên. Nhưng nghe được thanh âm này thì Thiên Anh lại tỉnh táo lại. Nhìn qua bên phía Thiên Lang, thấy nó hơi thở rất yếu, toàn thân máu me be bét thì Thiên Anh hỏi:
“Mày còn trụ được không Ngáo?”


Thiên Lang nhìn qua Thiên Anh bằng một ánh mắt kiên định, Thiên Anh thấy vậy thì cố gắng nở một nụ cười. Hắn nói:
“Đừng có ch.ết khi tao còn thở, cố gắng lên, chúng ta sẽ sống thôi. Mày kéo theo cái xác của con nhện chúa, có cái xác này thì chúng ta mới có thể sống mà thoát ra khỏi đây được.”


Thiên Lang mặc dù không hiểu chủ nhân của nó muốn cái thi thể con nhện chúa làm gì, nhưng lúc này nó vẫn nghe theo. Đúng vào thời điểm này một thanh âm khàn khàn mang theo sự lo lắng vang lên:
“Có còn đi được không?”


Nghe được thanh âm này thì Thiên Anh liền nhìn qua, anh mắt chuyển qua thì hắn thấy Alisa đang đi cà nhắc di chuyển qua bên này. Chân của nàng bị một que thép xiên qua, lúc này que thép vẫn đang cắm ở chỗ đó. Alisa cũng không có rút nó ra, mà chỉ cắt cụt nó đi. Nàng sợ rút nó ra thì nàng sẽ không cầm cự được cho tới khi về tới nhà.


Nhìn thấy Alisa, Thiên Anh nhếch môi lên cười nói:
“Yên tâm, không sao cả, vẫn còn đi được…”
“Bịch!”


Thiên Anh vừa mới nói ‘yên tâm’ thì liền ngất đi, Alisa thấy thế thì vội chạy tới bên cạnh xem, nhìn thấy cả người Thiên Anh bị phỏng nặng, khuôn mặt lúc này đã hoàn toàn biến dạng do các vết cắt thì nàng không khỏi chua xót trong lòng.




Có điều nàng biết hiện tại không phải là thời điểm khóc lóc, việc đầu tiên là phải đi ra khỏi đây cái đã. Nhìn qua Thiên Thanh, Alisa nói:
“Thanh, bé làm dây thừng cột Thiên Anh trên người chị nhé.”


Thanh hiểu được dụng ý của Alisa nên gật đầu, tiếp đó Alisa đặt Thiên Anh tựa vào người mình, còn Thanh đảm nhiệm một cái dây thừng cột chặt hai người lại với nhau.
Cầm lên khẩu shotgun, Alisa vừa đi về phía lối vào vừa nói:
“Thiên Lang, chúng ta đi thôi.”


Thiên Lang nghe vậy thì ngậm theo xác của con nhện chúa đi theo ở phía sau Alisa.
“Cách!”
Cửa của căn cứ số một được mở ra, ngay lập tức khói độc từ ngoài tràn vào trong. Alisa thấy vậy thì hoảng hốt, nàng quên mất ở bên ngoài này còn có khói độc.
“Đừng hít thở!”
“Hả!”


Alisa mới vừa nhắc Thanh cùng Thiên Lang đừng có hít thở kẻo nhiễm độc thì một chuyện bất ngờ phát sinh. Chỉ thấy khí độc màu xanh tràn đến gần chỗ ba người thì bất ngờ bốc cháy.


Alisa cũng không lý giải được hiện tượng này, nàng chỉ biết khí độc khi tiếp xúc gần tới nhện chúa thì xảy ra hiện tượng như thế. Không có suy nghĩ nhiều, nhìn thấy có thứ khắc chế được chất độc, nàng lúc này liền nói:


“Thiên Lang đi gần lại với chị. Sau đó chúng ta cùng nhau chạy lên phía trên, lúc chạy đi nhớ giữ khoảng cách giữa hai ta.”


Thiên Lang không nói tiếng nào, nó đi gần lại với Alisa. Tiếp đó cả hai cùng nhau chạy về phía lối đi thông lên mặt đất. Phải nói Thiên Lang dù có bị thương thì vẫn mạnh hơn Alisa rất nhiều.


Alisa cõng theo Thiên Anh dù đã gắng sức mà chạy, cũng không nhanh bằng Thiên Lang bước đi. Nếu không phải thấy Thiên Lang kéo theo thi thể con nhện chúa đã gắng hết sức thì Alisa thật muốn ngồi ké trên người nó.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn một phút. Yêu cầu toàn bộ nhân viên bên trong căn cứ di tản.”


“Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn 55 giây.”
“Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn 50 giây.”


Nghe được thanh âm của hệ thống căn cứ, Alisa không khỏi lo lắng. Bước chân của nàng không tự chủ nhanh hơn. Mới đầu nàng cảm thấy phần chân nơi có thanh sắt xuyên qua rất đau, nhưng vào lúc này chỉ thấy chỗ đó đã mất cảm giác, không còn đau nữa.
“Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn 8 giây.”


“Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn 5 giây.”
“Cảnh báo! Thời gian tự hủy còn 3 giây.”
Thanh âm của hệ thống càng lúc càng dồn dập, Alisa trong lòng càng lúc càng gấp. Nhưng rồi cuối cùng nàng cũng thấy được hy vọng sống.


Khi hệ thống cảnh báo chỉ còn một giây thì nàng rốt cuộc cũng đã đi tới đoạn đường hầm đi lên phía trên mặt đất.
“Ầm ầm ầm…”
“Ầm ầm ầm…’’


Cũng vào lúc này nàng bắt đầu nghe được những thanh âm nổ mạnh từ phía sau truyền tới. Vốn dĩ lúc đầu nàng cảm thấy rất lo lắng, nhưng sau khi lắng nghe thanh âm vụ nổ thì nàng hiểu tự hủy căn cứ, cũng không phải cho thổi bay cả căn cứ, mà chỉ là hủy diệt các nơi quan trọng.


Đi lên phía trên mặt đất, ngay lập tức cái lạnh tê tái liền ập tới. Cái lạnh lúc này đã hạ xuống khoảng âm tám chục độ rồi. Không những thế tuyết vẫn đang tiếp tục rơi.


Nhưng mà nhờ có thi thể con nhện chúa, nhiệt độ vẫn duy trì ở mức âm mười độ. Thấy thi thể của con nhện này có tác dụng như cái lò sưởi thì Alisa không khỏi nhìn Thiên Lang nói:
“Thiên Lang thông minh thật đấy, không chỉ biết dùng nó để đánh tan khói độc, còn dùng nó để giữ ấm.”


Thiên Lang đang ngậm con nhện chúa nên không nói được. Với lúc này nó cũng mệt rồi nên không muốn nói gì cả. Nó chỉ lẳng lặng đi theo ở phía sau Alisa.
Có điều trong lòng nó thì lại nghĩ “Đây không phải do Ngáo, mà là do chủ nhân.”


Đích thị việc Thiên Lang mang theo xác của con nhện chúa không phải do nó tự bản thân chủ trương, mà là do Thiên Anh bảo. Phải nói Thiên Anh suy nghĩ rất chu đáo. Hắn đã tính trước đến thời điểm hiện tại nên mới bảo Thiên Lang mang theo thi thể con nhện chúa.


Bằng không, còn chưa ra khỏi phòng nghiên cứu thì bọn người Alisa đã ch.ết vì độc của mấy con biến dị nhân khổng lồ rồi. Cho dù có không ch.ết ở bên dưới thì lên trên này cũng ch.ết vì lạnh.


Cả bốn người duy có mỗi Thanh là không bị thương, mấy bộ áo mà bọn họ mang theo đều đã bị con nhện chúa dùng một mồi lửa thiêu cháy sạch. Với cái nhiệt độ ở ngoài này nếu không có áo kền kền thì bọn họ chẳng trụ được bao lâu đã biến thành một khối băng.


Tuyết rơi mỗi lúc một dày, trời càng ngày lại càng tối. Nhóm người Alisa vẫn lết đi từng bước một trong tuyết, tuy hiện tại đã rất đói, rất mệt, đã vậy còn bị cơn đau nhức hành hạ đến sống đi ch.ết lại, nhưng bọn họ không hề từ bỏ. Vẫn cố gắng tiến lên từng chút một.


Thời tiết rất lạnh, âm hơn tám chục độ nên hầu hết các loại thú săn mồi ban đêm đều không thấy đâu cả. Có điều vẫn còn một số ít biến dị thú mạnh mẽ đi săn, tiêu biểu như bọn mộc nhân.


Đám nhân loại bị loài cây ma quái ký sinh đó bình thường di chuyển rất chậm, nhưng ở trong thời tiết khắc nghiệt thế này bọn nó lại trở nên linh hoạt hơn.


Trên đường đi trở về đoàn người của Alisa thi thoảng lại gặp một nhóm. Có điều toàn bộ bọn nó đều bị Alisa xử lý. Mặc dù cõng theo một người, nhưng Alisa không hề bỏ lại vũ khí, nàng vẫn cầm theo khẩu shotgun KS - 24 nặng bảy tám cân.
“Đoàng!”


Trong đêm tối, đám mộc nhân ký sinh nhìn thấy con mồi liền nhào qua. Alisa không hề bối rối, nàng đợi bọn kia đến gần sau đó một phát bắn nát đầu bọn nó. Sau khi tiêu diệt xong đám cản đường, nàng cùng với những người khác lại tiếp tục quay trở về.


Do trời tuyết lớn, gió lạnh, đường lại xa nên phải đến gần nửa đêm thì nhóm người Alisa mới tìm về được tới nhà. Cảm giác khi nhìn thấy nhà lúc đó nó vui gì đâu, Alisa khi đó đã chảy nước mắt vì sung sướng.


Sau khi về đến nhà, việc nàng làm đầu tiên không phải là đi trị thương cho cái chân của nàng, mà là trước tiên lo cho Thiên Anh.


Thiên Anh bị thương rất nặng, xương trong cơ thể gãy không biết bao nhiêu cái, toàn thân bị phỏng nặng, bị phỏng triệt để tới mức mà không có một nơi nào còn lành. Nhưng đáng lo nhất vẫn là những vết thương mà con nhện chúa gây ra.


Độc tính trong chân con nhện chúa ngăn cản khả năng tự lành của Thiên Anh, khiến cho vết thương của hắn ngày càng có chiều hướng chuyển biến xấu.
CHỔI QUÉT RÁC, thanh lọc tinh thần, thổi bay mệt mỏi. Nhân phẩm đảm bảo, chất lượng khỏi bàn, đọc liền biết… *Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành*






Truyện liên quan