Sổ Ước Luân Hồi (18)

Chương 68: Tái Đấu.

---0---
Theo kinh nghiệm trước đây sử dụng quyển Sổ Ước, Một số kiểu điều ước sẽ không thể thành hiện thực Nhiễm Nam tổng kết ra như sau:
Điều ước trực tiếp tăng lên sức mạnh hoặc cấp bậc tu luyện sẽ không thể thực hiện được.
Điều ước gây hại trực tiếp lên sinh vật không thực hiện được.


Điều ước điều khiển sự vật sự việc quanh mình theo ý muốn không thực hiện được.


Sổ ước chỉ có thể cung cấp sự vật thỏa mãn yêu cầu của điều ước ở mức cơ bản nhất. Ví dụ như Nhiễm Nam ước muốn thần khí mạnh nhất vũ trụ, Sổ Ước chỉ cho hắn thần khí “Khí Bảy Màu” ở cấp độ thấp nhất, cần hắn sử dụng và nuôi dưỡng bằng mệnh lực của mình qua năm rộng tháng dài để tăng trưởng.


Thật ra Sổ Ước không phải là toàn năng. Bên trong nó có chứa lượng lớn Sáng Tạo Lực nguyên bản, là một loại lực lượng cơ bản nhất của vũ trụ, tràn ngập ở khắp mọi nơi. Ngoại trừ các loại công pháp, phương pháp tu luyện chính là tri thức của chính Nhiễm Nam khi trở thành Thần giới đệ nhất nhân truyền vào lúc tạo ra Sổ Ước thì các loại vật phẩm khác điều sử dụng loại lực lượng này để sáng tạo.


Chính vì vậy bản thân nó có những hạn chế nhất định. Từ khi trở về hiện tại từ tương lai, bản thân nó đã sử dụng hơn 1 phần ba lực lượng để quét hình toàn bộ vũ trụ hiện tại nhằm thu thập lại các thông tin đặc biệt ví dụ như tọa độ Thời Không Giới trong hiện tại, vị trí các khu vực đặc biệt mà khi trước Nhiễm Nam trong tương lai chỉ được nghe nói đến, quét lấy các loại khái niệm, ngôn ngữ, vâng vâng của thế giới Vũ Trụ hiện tại. Lực lượng cũng do vậy mà giảm xuống một mức độ nhất định.


Chưa kể lúc đầu Nhiễm Nam ước trúng số, chính nó vì để ảnh hưởng đến kết quả xổ số, chính là dùng vĩ lực của mình cải biến sự việc trong quá khứ, bị toàn bộ vũ trụ dưới quy tắc cân bằng toàn vẹn lịch sử mà kìm hãm can ngăn khiến nó càng tốn thêm một phần lớn lực lượng nữa nên về sau nó cũng không thể điều khiển kết quả xổ số được mà chỉ có thể dự đoán số trúng để cậu mập tìm mua cho đúng mà thôi.




Ngoài ra hai lần cứu Nhiễm Nam khi bị thương nặng vừa qua lúc đánh với quỷ Loa kèn và Đa Điên càng hao tổn không biết bao nhiêu là lực lượng của Sổ Ước.


Cho nên nói nếu Nhiễm Nam ước cho Huỳnh Ni thành công vượt qua khó khăn hiện tại thì phần trăm điều ước thất bại cực kỳ cao. Cậu mập chỉ có thể tìm một con đường khác. Trực tiếp thăng cấp bản thân thì không được vậy chỉ có thể ước ra thứ gì đó hoặc công pháp có thể trợ giúp mình đương đầu với hoàn cảnh hiện tại.


Đó chính là phương pháp đặc biệt chỉ có người tu mệnh lực mới thực hiện được, Ý Thể công pháp. Đây là một loại phương pháp tạo ra một bản thể khác của bản thân, thay thế chính mình đi tu luyện. Bản thể này không thể cử động, chỉ có hai tác dụng chính mà thôi.


Đầu tiên là thay thế bản thân tu luyện. Chỉ cần để Ý Thể yên một chỗ cho nó tu luyện, bản thân mình có thể ngao du sơn thủy, mỗi khi Ý Thể lên cấp, trong khoảng cách địa lý nhất định, Nhiễm Nam có thể ngay lập tức hấp thu lực lượng cũng như kinh nghiệm và cải biến cấu tạo bản thể của mình để đạt cấp độ của Ý Thể.


Ví dụ Nhiễm Nam mệnh tu cấp 10 sẽ tạo ra Ý Thể cấp 10 chứa mệnh lực đầy đủ. Ý Thể này sau một năm đã tự tu luyện lên cấp tới cấp 15, vậy Nhiễm Nam chỉ cần đến gần nó, hấp thu nó vào cơ thể mình thì bản thân ngay lập tức trở thành mệnh tu cấp bậc 15.


Hạn chế duy nhất của Ý Thể là không thể tu vượt qua Giới Cấp. Mỗi mười cấp độ sẽ là một giới cấp, mỗi khi đạt giới cấp bản thân có thể đạt được một thuộc tính tăng cường ngẫu nhiên. Ý Thể cũng không phải là bản thể, không thể sinh ra cái thuộc tính ngẫu nhiên này được nên bản thân nó cũng không có cách nào vượt qua giới cấp được. Nhiễm Nam chỉ có thể hấp thu lấy Ý Thể rồi tự mình vượt qua giới cấp, sau đó tạo lại Ý Thể khác mà thôi.


Có thể thấy Ý Thể tác dụng lớn nhất chính là tiết kiệm thời gian tu luyện cho bản thân. Trong khi Ý Thể thay mình tu luyện thì bản thân có thể đi làm việc khác.


Tiếp theo, một công dụng khác của Ý Thể thì chính là làm nguồn mệnh lực dự trữ. Khi chiến đấu mà kiệt quệ mệnh lực vậy có thể lôi Ý Thể ra hấp thu mệnh lực để bổ sung.


Ý Thể, Ý Thể, thay thế bản thể ý muốn mà tu luyện. Một phương pháp thần kỳ như vậy dĩ nhiên đi kèm điều kiện chế tạo hà khắc. Để tạo ra Ý Thể không cần bất cứ tài liệu nào, chỉ cần nữa cái mạng của người chế tạo là được. Đây cũng là nguyên do mà chỉ có người tu mệnh lực mới tạo ra được Ý Thể.


Để chế tạo ra một Ý Thể cần mỗi bộ vị cơ thể của bản thể trích ra một phần tư tế bào gốc làm cơ sở chế tạo thân thể cho Ý Thế, ngoài ra cần chia linh hồn thành hai phần bằng nhau, phân ra làm chủ hồn và phân hồn. Phân hồn phải có cấp độ ngang bằng chủ hồn, chính vì vậy mỗi người chỉ có thể tạo ra được một Ý Thể mà thôi. Phân hồn sau khi tách ra sẽ nhập vào ý thể, phụ trách việc tu luyện của Ý Thể.


Ý thể nếu kết hợp với thời gian chênh lệch của Thời Không Giới thì quả thật là tuyệt phối. Hiện tại Nhiễm Nam cấp 9 cũng làm cho thời gian trong Thời Không Giới chênh lệch với thời gian chuẩn của vũ trụ gấp 9 lần, một ngày bên ngoài bằng 9 ngày bên trong.


Thời Không Giới vốn là một giới diện kỳ bí bị sụp đổ, chủ nhân càng mạnh thì nó cũng hồi phục càng nhiều thông qua hấp thụ lực lượng cơ bản của chủ nhân. Vốn ban đầu đi vào nó, Nhiễm Nam đã bị hạch tâm của Thời Không Giới vô hình vô sắc vô thể bám vào mà không hay biết. Tuy nhiên chuyện này về sau hẳn nói.


Với tình hình trước mắt, Nhiễm Nam có thể bỏ ra đại giới để chế tạo Ý Thể, một khi thành hình Ý Thể có thể cấp tốc đạt được trữ lực và cấp độ 9 trong thời gian ngắn. Chỉ cần hấp thụ nó, cậu mập có thể nhanh chóng phục hồi mọi thương thế, thậm chí có cơ hội tấn cấp giới cấp đầu tiên.


Mệnh tu chính là bị thương càng nặng thì khôi phục sẽ đi kèm tăng trưởng sức mạnh, Bỏ ra đại giới tạo Ý Thể sẽ càng làm bản thân đang bị thương càng nặng thêm ra so với thương thế do Long Tam hành hạ. Sau khi hấp thu Ý Thể sẽ hồi phục lại thương thế. Như tiền lệ trước đây cậu ta chắc chắn có cơ hội thăng cấp rất cao.


Một khi thăng cấp, ngoài trừ cấp độ năng lượng thay đổi thì còn đạt được một thuộc tính tăng cường ngẫu nhiên a. Ngoài ra, nếu có đủ thời gian Nhiễm Nam còn có thể học thành Pháp đầu tiên của Sáng Chế Pháp là Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến nữa. Thực lực càng bay cao, làm gỏi tam Long cũng không nói chơi. Pháp đầu tiên này cần căn cơ thấp nhất cũng phải là Giới cấp đầu tiên, mệnh lực cấp 10.


--------------------
Quay trở lại Huỳnh Ni.
“NI, Toàn lực vận hồn lực đến từng tế bào, tuy không biết em bị làm sao nhưng biết rõ từng chi tiết sẽ giúp bản thân nắm rõ phương hướng mình phải làm”
“Nam, ông đó à?”
“NI”
“...”


Huỳnh Ni làm theo gợi ý của của cậu mập, Linh Hồn trong không gian Hồn Tâm ở vách sọ não cấp tốc phát sáng, hồn lực ào ào phát ra, men theo xương cổ rồi đến xương sống cuối cùng đến xương bàn chân chạy đến từng tất cơ thể. Thông tin ồ ạt truyền vào linh hồn của cô, giống như cùng lúc có hàng trăm tỷ con mắt truyền về tầm nhìn vậy. Ban đầu cô nàng cảm thấy quá tải, đầu óc bỗng mụ cả đi, không nghĩ được gì.


Dần dần cảm giác đó mất đi. Linh hồn Ni run rẩy một cái, một cảm giác miên man không nói nên lời lan tỏa toàn thân hồn thể, cảm giác như bản thân mình hiểu rõ đến từng tế bào trên người mình, nắm giữ vận mệnh chúng nó vậy. Dĩ nhiên đây chỉ là cảm giác chứ trong thực tế cô chỉ có thể nhìn và làm ra điều chỉnh ở cục bộ mà thôi chứ không thể làm đến mức độ tinh vi từng tế bào được.


Hiểu rõ nơi nào cần mệnh lực nhiều, chỗ nào chỉ cần một chút xíu mệnh lực để xúc tác, hiểu được mệnh lực nên biến hóa thế nào, công pháp nên điều chỉnh chỗ nào giúp Ni dần dần ổn định lại cơ thể, giảm bớt thống khổ. Ban đầu mệnh lực biến dị hàn tính khiến cơ thể Ni bị ảnh hưởng, tế bào toàn thân nhiễm lấy khí lạnh, tổn thương trong nhân không ít. Bây giờ Ni áp dụng lối vận dụng Hòa Nhiệt Cơ Vệ vào Sáng Chế Pháp, thay đổi một chút đường lối vận hành khiến mệnh lực bắt đầu sinh ra nhiệt nóng, làm cho mệnh lực của mình dần thay đổi, cân bằng nhiệt độ trở lại.


Khi mới bắt đầu chưa tìm được điểm thay đổi đúng đắn nên Mệnh lực liên tục thay đổi một cách cực đoan, vừa lạnh lẽo cực kỳ đó bổng ngoắt một cái trở thành nóng như lửa đốt. Nếu cứ như vậy tiếp diễn Ni sẽ bị sốc nhiệt, cơ quan toàn thân đã tổn thương nghiêm trọng, đến lúc vượt ngưỡng phục hồi của mệnh lực thì cô sẽ chết. May mắn làm theo gợi ý của Nhiễm Nam, nhìn rõ từng biến đổi nhỏ nhất khi mệnh lực vận chuyển và sự thay đổi tỉ mỉ của các tế bào khi mệnh lực đi ngang qua, từ đó làm ra điều chỉnh thích hợp.


Mệnh lực cũng bắt đầu theo sự điều chỉnh công pháp mà bắt đầu thay đổi trở thành thuộc tính khác. Cả người Ni cũng không còn nóng lạnh thất thường nữa, bắt đầu trở về nhiệt độ bình thường. Tế bào vừa bị tổn thương nghiêm trọng cũng bị đào thải, tế bào mới sinh ra. Những tế bào này cũng thay đổi cơ cấu hợp thành không còn lạnh lẽo như trước, trở nên trong trẻo thông suốt lên hẳn.


Mệnh lực vận chuyển qua mấy vòng, dưới sự điều chỉnh công pháp, Huỳnh Ni chính thức đi vào con đường mới của mệnh tu. Sau này cô cũng trở thành người khai sáng con đường mệnh tu dị lực tồn tại song song với mệnh tu chính thống của Nhiễm Nam.


Trong tương lai Vô giới Thần giới, Sáng Chế Pháp chính là đại diện của mệnh tu dòng chính. Sáng Nhiệt Pháp của Ni chính là khởi nguồn cảm hứng cho các sinh linh khác tìm tòi nghiên cứu viết nên các công pháp tu mệnh lực biến dị thuộc tính khác.
Mệnh tu chính thống chỉ có thuộc tính duy nhất là cường hóa sự vật.


Mệnh tu dị tính chính là có thuộc tính khác biệt, thiên kỳ bát quái, ví dụ như có tính ăn mòn, có tính hấp thụ năng lượng, thậm chí có thuộc tính dị hợm là dát vàng vào sự vật, tức là đánh một lớp mệnh lực lên cây vũ khí chẳng hạn, vũ khí lập tức được dát một lớp vật chất màu vàng óng lên thân, trong vô cùng đẹp mắt, lực sát thương thì chưa nói rõ được.


Huỳnh Ni mở bừng đôi mắt nhắm chặt từ nãy đến giờ, toàn thân bùng phát một cỗ khí thế kỳ lạ, có luồng gió thổi từ trong cơ thể ra ngoài, thổi bay mọi mệt mỏi và dơ bẩn. Mệnh lực màu trong suốt có chút điểm sáng óng ánh hiện ra bao lấy cơ thể cô. Từ xa nhìn lại Ni giống như một pho tượng thánh nữ được một lớp hào quang thần thánh bao lấy vậy.


Cô vung tay lên,một luồng mệnh lực tỏa ra bao lấy đống bầy nhầy quanh người sau đó cấp tốc nóng lên, mệnh lực chuyển sang màu đỏ sẫm. Lưới Từ Võng cũng sáng lên, trường lực kỳ lạ của nó đẩy năng lượng của mệnh lực tán ra làm nó yếu hẳn lại. Tuy nhiên nhiệt độ sinh ra từ mệnh lực lại thật cao đốt mọi thứ quanh người cô thành thành tro. Mặt đất trở nên khô ráo hẳn.


Long Nhị và Long Tam tò mò nhìn cả quá trình, im lặng không nói. Cô ta đang làm gì vậy nhỉ?
Nắm lấy lưới Từ Võng, Ni bắt đầu thử phá hủy nó.


Vừa trải qua một cơn sinh tử, sau khi hồi phục, Huỳnh Ni đã thuận lợi vượt qua hai cấp, trở thành mệnh tu cấp 8, hồn tu cũng tiến lên cấp 7. Thực lực tăng cường một khoảng. Nói là thế, cấp bật quả thật tăng lên bất quá mệnh lực lại vì chữa thương mà trữ lượng đã sụt giảm khá nhiều. Cô phải nắm chắc để thoát khốn nếu không sẽ rất bị động nếu còn có thêm biến hóa bất lợi xảy ra.


Ni quyết tâm thay đổi mệnh lực là có ý nghĩ muốn dùng nhiệt độ để phá hủy lưới Từ Võng. Lúc trước dùng lực không phá nổi vì nó quá bền và dai, theo bọn tam Long nói thầm với nhau cô biết được cái lưới này còn có chức năng phân giải các loại năng lượng tiếp xúc nó, vậy còn nhiệt độ thì sao? Nhiệt không thể xem là hoàn toàn năng lượng được, nó chỉ là kết quả từ phản ứng của năng lượng mà thôi, bây giờ năng lượng là ở trong người mình, phóng ra ngoài là nhiệt độ, lại vừa thăng cấp, nhiệt lượng cô có thể tạo ra sẽ rất mạnh. Ni chính là nghĩ muốn dùng hai cực nóng và lạnh cùng lúc ép vào.


Theo Ni nghĩ lạnh sẽ làm nó giòn lên, nóng sẽ khiến nó mềm lại. Nếu hai thứ cùng lúc tác động hi vọng có thể phá hủy lưới Từ Võng, quan trọng là hai thái cực này phải đủ mạnh mới được. Lạnh thì phải cực lạnh, nóng thì phải cực nóng.


Huỳnh Ni âm thầm chấp hai bàn tay lại với nhau kẹp lấy một nắm lưới ở sau lưng.


Tay trái vận dụng mệnh lực biến đổi thành màu xanh lá nhàn nhạt, hàn khí tỏa ra, không khí quanh đó lạnh hẳn đi, hơi nước đọng lại thành đá rơi xuống lộp độp. mặt đất lẫn bề ngoài bên phải Ni cũng nhanh chóng đóng một lớp băng. Long Nhị vừa hay ngồi ở bên phải bàn trà cũng là thuộc phía trái của Ni liền cảm thấy rùng mình một cái. Lạnh quá a. Con nhỏ này đang làm gì vậy, không được, phải cản lại mới được.


Không khí ngày càng lạnh, 5 mét quanh người Ni biến thành thế giới băng tuyết, thậm chí tuyết cũng xuất hiện trên đỉnh đầu cô nàng phiêu phiêu rơi xuống. Giai nhân thánh khiết xinh đẹp ngồi trong trời đêm lạnh lẽo, bông tuyết rơi rơi. Nhiễm Nam nhìn đến ngẩn ngơ.


Tay phải Ni đỏ lên, một lớp mệnh lực đỏ nhạt rồi sẫm dần hiện lên, khí nóng tuôn ra ào ạt. Nữa bên phải cô hình ảnh vặn vẹo như là ảo ảnh dưới cái nóng của sa mạc vậy. Không khí bên phải lập tức nóng rực như lò lửa, cây cỏ dưới nền đất bỗng dưng bốc cháy thành tro. Cây dừa mà Ni tựa lưng một nửa cháy hừng hực, nửa kia lại biến thành tượng băng. Kỳ quan hiếm thấy. Dưới ánh đèn điện của sân nhà sau, bầu trời cũng bị lửa đỏ và hàn khí làm sáng hẳn lên.


Long Nhị vừa định ra tay liền kinh ngạc dừng lại. Long Tam lại la oai oái.
“Cái quần què gì thế, nóng quá”
Long Tam chạy qua phía Long Nhị đứng, cả người hắn lại lạnh run lên “đệch, có để cho người sống không. Con nhỏ đó đang làm gì vậy?”


Long Nhị nhìn nhìn luồng khói tỏa ra che khuất cả người Ni, miệng lắp bắp “Nó còn sống không?” Bản thân hắn là dị năng băng hệ nên kháng lạnh khá cao, không cảm thấy gì nhưng nhìn Long Tam phải bỏ chạy liền biết phía bên kia đang nóng cực độ đi?


Nhiễm Nam trao đổi truyền âm bằng hồn lực vài câu cũng an tâm lại, Ni nói cho cậu ta biết mình ổn, không có gì đáng ngại, đang thử xem có thể phá vỡ cái lưới quỷ quái đang trói mình hay không, làm tốt chuẩn bị bỏ chạy.


“Nếu có cơ hội Ni hãy tìm nơi khuất gần đây mở ra cổng Thời Không Giới nhé” Nhiễm Nam dặn dò “Nam sẽ ở lại kìm chân bớt bọn chúng”
“Không được, Nam cùng chạy đi”


“Không, nếu để cả ba tên đuổi theo chúng ta không đủ sức thoát được đâu, để Nam kìm chân bọn chúng, ít ra cũng có thể kéo dài thời gian đợi người đến”
Ni hỏi “đợi ai?” Cô quả thật không biết Nhiễm Nam và Hồng Huấn đã lên kế hoạch gì, cậu ta không nói gì cho hai cô gái biết cả.


“Là người Cục Phòng Vệ, kế hoạch của Nam và Huấn là ...” Cậu chàng nói cho cô và Meow Meow biết kế hoạch. Hi vọng nếu hai người không thoát được thì kéo thời gian càng dài càng tốt.
--------------------


Dựa theo Ý Thể Pháp, Nhiễm Nam bắt đầu yên tĩnh ngồi dậy. Tranh thủ Long Tam và Long Nhị đang bị Ni làm ngạc nhiên không biết làm sao, không để ý tới mình. Cậu mập bắt đầu tạo ra Ý Thể.


Đầu tiên là tạo ra cơ thể máu thịt cho Ý Thể. Cơ thể máu thịt này sẽ theo thời gian mà lớn lên như cơ thể thật. Sau này khi hấp thu nó, toàn bộ tế bào của nó sẽ nhập vào cơ thể Nhiễm Nam, đồng hóa và hấp thu tế bào cũ, thay thế bản chính. Quá trình này cần một chút thời gian, tùy vào tình trạng lúc đó của bản thể. Càng khỏe mạnh thì quá trình này càng dài, nếu mà toàn thân nát bét sắp chết thì việc thay thế này diễn ra hầu như là trong tích tắc .


Não, sọ, xương, ruột, gan, phèo, phổi, ngũ tạng lục phủ, da thịt cơ bắp, thậm chí đến lông tóc của Nhiễm Nam bắt đầu vặn vẹo, khuôn mặt cậu ta đau đớn khó tả, cổ họng không đủ sức để mà rên rỉ. Mỗi bộ vị trên cơ thể lần lượt bị kéo dãn ra.


Da thịt từ trên xuống dưới bên ngoài bị kéo ra rách toạc trong im lặng trong như bị người dùng dao bén lốc lấy vậy, đau đớn không kém gì hình phạt “lăng trì” tàn khốc nào đó vậy.
Nhìn Nhiễm Nam như một bộ phim câm vậy.


Tiếp đó là các tế bào của nội tạng, cơ quan bên trong cũng bị bóc tách ra sau đó phân giải thanh từng tế bào đơn lẻ đi xuyên qua kẽ hở da thịt, lỗ chân lông mà ra ngoài. Trong quá trình này dĩ nhiên là sẽ có những tế bào mới sinh ra thay thế vị trí.


Ý Thể từng chút một thành hình bên cạnh Nhiễm Nam. Nó nhìn giống như một phiên bản Nhiễm Nam thu nhỏ tỷ lệ 1 phần ba vậy. Nó là cơ thể máu thịt nhưng liên kết các tế bào lại là mệnh lực chứ không phải dịch thể giống sinh vật. Sinh vật thì các cơ quan dính vào nhau bằng các loại dịch thể như keo nhưng Ý Thể thì không. Gắn kết các phần cơ thể của Ý Thể với nhau là năng lượng Mệnh Lực. Do đó Ý Thể không thể sinh hoạt như sinh vật được, nó không “sống”. Cơ thể không thể cử động. Mệnh lực chỉ có thể duy trì các tế bào hợp nhau lại thành hình dáng của sinh vật tạo ra nó mà thôi. Quanh thân Ý Thể luôn có tầng năng lượng mệnh lực đỏ nhạt như khói bao lấy vậy, tản mà không tan.


Cùng lúc đó linh hồn Nhiễm Nam cũng lâm vào thống khổ. Nữa người linh hồn trong không gian Hồn Tâm bị kéo giãn ra nhìn cứ như người ta bốc kẹo cao su đang dính trên tóc ra vậy, trong rất “đau”. Hai nửa người linh hồn từng chút một bị kéo tách ra, cái miệng của nó vì thống khổ mà há rộng la hét nhưng mà không có âm thanh nào phát ra cả.


Quả thật Nhiễm Nam không ngờ chế tạo ý thể lại phải chịu đau khổ đến như vậy, đúng là không phải dùng cho người a, còn kinh dị hơn là bị hình phạt dưới 18 tầng địa ngục nữa. Nói đi cũng nói lại, cái gì cũng có giá của nó, Ý Thể mang tới tiện nghi nhiều và lớn như vậy, lúc mấu chốt thậm chí có thể trở thành cọng cỏ cứu mạng thì cái giá phải trả chỉ là chút “đau đớn” có là gì.


“Xem ra về sau ít vận dụng Ý Thể mới được, lâu lâu đau một lần còn chịu nổi, nếu mà làm hoài chắc hắn chết mất” Nhiễm Nam nghĩ thầm, cả người vẫn còn run bần bật.


Mô tả thì nhanh nhưng quá trình chỉ không đến 5 phút, đến khi Long Tam và Long Nhị định vào gọi Long Ca ra xem “hiện tượng lạ” của Ni liền phát hiện không biết từ lúc nào bên cạnh thằng mập đang bị trói bằng “còng đất” của Long Tam đã có thêm một tiểu Nhiễm Nam ngồi yên ở đó?


“Cái… gì đây” Long Tam lắp bắp hỏi, ngày hôm nay đúng là quá kích thích đi, thế giới quan của hắn như tiếp xúc đến một thế giới ma quỷ nào đó vậy.


Long Nhị cẩn thận tiến lại gần Ý Thể, điều khiển một mảnh băng nhọn nhỏ, chọc chọc vào vai Ý Thể. Thấy nó không có phản ứng gì cứ như vật chết vậy. Tuy nhiên hắn vẫn có thể nhận ra được Ý Thể đang lớn dần lên, lúc mới nhìn nó chỉ nhỏ như người lùn trong truyện cổ tích bạch tuyết vậy, sau khi hắn chọc chọc thử mấy cái mà Ý Thể đã to lên như đứa trẻ 10 tuổi rồi.


“Thằng mập, đây là cái quỷ gì vậy? mày… phân thân à?” Long Tam đạp đạp lên chân Nhiễm Nam mà hỏi.
Nhiễm Nam vẫn còn đau đến run rẩy, đang lo trị thương, chẳng thèm phản ứng đến hắn làm gì.


“Này, sao im re vậy, chết rồi à?” Long Tam đạp đạp mấy cái, ra chiều sắp phát tác tính tình đến nơi.
Long Nhị cản hắn lại nói “vào trong gọi đại ca đi”
“Hừ, mày đợi đó, tao ra sẽ tiếp tục thi hình với mày, phi” phun một cục nước miếng lên mặt Nhiễm Nam xong, hắn nghênh ngang đi vào nhà.


“Hai đứa mày đang giở trò gì thế?” Long Nhị ngồi xuống ghế, đẩy đi cái bình trà đã đóng băng một lớp mỏng, hỏi Nhiễm Nam.
Lau đi nước bọt trên mặt, Nhiễm Nam liếc nhìn hắn một cái nói “Tao không biết, không chừng là có quỷ hoặc bọn nào đó giở trò đi?”


Nghe cậu ta nói vậy, Long Nhị cũng trầm ngâm suy nghĩ. Quả thật cũng có thể do kẻ khác giở trò lắm, nếu là bọn này giờ trò thì sao lại đem cô gái kia một nửa đóng băng, một nửa đốt cháy hừng hực như vậy chứ? Nhưng còn cái “xác” mới của tên mập này là thế nào? Sở dĩ nói như vậy là vì Ý Thể không hề có hô hấp, cho nên Long Nhị xem nó như một vật chết vậy.


--------------------


Phần Lưới Từ Võng Hấp Lượng nằm giữa hay bàn tay Ni kêu lên lốp đốp như rang đậu. Một nửa của nó bị khí lạnh xâm nhiễm, mặc dù đã phân giải không ít mệnh lực tác động lên nhưng phần nhiệt lạnh gần âm 500 đến 600 độ C vẫn khiến nó chịu không nổi, bị đóng băng hoàn toàn, kết cấu hợp chất Z của nó cũng giòn hẳn lên, các phân tử cũng mất dần liên kết, rời rạc hẳn ra, xen giữa chúng là các phân tử nước bị đóng băng.


Nữa bên kia lại nóng đỏ lên dưới tác dụng của nhiệt nóng, lưới từ võng như nở lớn hơn. Các phân tử cũng đi theo giản ra khoảng cách khiến lực liên kết của chúng yếu đi. Mảnh lưới trở nên mềm mỏng như tơ lụa vậy.


Hai nửa nóng lạnh giao thoa khiến khói bốc mù mịt, mảnh lưới giữa hai bàn tay Ni vừa đông cứng liền bị nóng chảy, nhiệt độ thay đổi thất thường khiến nó kêu lên giòn tan.


Huỳnh Ni hầu như chỉ còn lại mệnh lực nho nhỏ thì mới khiến cho nó bị tàn phá như vậy. Cảm thấy đã đủ, cô liền đưa phần lưới này ra trước mặt, dùng hết sức phát lực, xé từ hai bên xé ra.
“Grừ” Ni căng cứng hai tay, ra sức xé về hai hướng khác nhau. Lưới từ võng từ từ dãn ra.


Nhìn thấy có thể thành công, Huỳnh Ni vận chuyển mệnh lực điên cuồng vào hai tay, lần nữa kéo ra.


“Đứt cho tao” Cô chửi thể một câu. Hai tay Ni được mệnh lực hai màu đỏ xanh bao lấy, mỗi tay một màu. Cô hét lên một tiếng nữa, cắn răng ken két, hai tay kéo căng hết sức lần nữa, gân tay nhỏ nhỏ như muốn lòi lên, cơ bắp cũng phồng lên một ít.
“A a a”
Bách.


Lưới Từ Võng Hấp Lượng bị xé ra một cái lỗ hổng nhỏ như cái tô đựng canh trên bàn cơm. Không thể xé rách thêm được nữa, dù sau gần như toàn bộ nhiệt lượng mạnh nhất đều tập trung vào mảnh lưới trong lòng bàn tay Ni, những phần khác vẫn không có bị tác động bao nhiêu cả.


Chỉ một lỗ hổng như vậy là đủ rồi, có chỗ cho Tốc Phong Dực chui ra ngoài để vỗ cánh là được. Hai tay Ni cùng xoa xoa khoảng không trước mặt, mệnh lực phát ra ngoài rồi tại chỗ chuyển thành nhiệt lượng.


Hai luồng khí nóng lạnh khác nhau va chạm lẫn nhau bắt đầu sinh ra gió xoáy nằm ngang, nhưng nhiệt lượng rất mạnh, gió xoáy nhanh chóng biến mất chuyển thành khói lửa tràng diện. Cả mảng sân sau biến thành thế giới của khói nóng như. vài nơi còn nổ lốp đốp như là có mấy quả bong bóng khí trong suốt nổ tung vậy.


Đây là dưới sự điều khiển của Ni tránh cho hai nguồn nhiệt chạm nhau kịch liệt mà là từ từ thẩm thấu vào nhau, nếu không cả cái sân này có thể nổ tung như bị đánh bom ấy chứ. Mục đích của cô chính là chế tạo hoàn cảnh che mắt để cô thuận lợi cùng Meow Meow thoát đi.


Long Nhị hít hơi nước nóng mù mịt vào phổi, ho lên sặc sụa, hết cách hắn đành tạo một cái lồng băng đem bản thân mình che lại. Căn mắt ra nhìn xung quanh, ngay cả Nhiễm Nam bên cạnh cũng chỉ thấy được lờ mờ mà thôi.


Huỳnh Ni xoay lỗ hổng của lưới Từ Võng ra sau lưng, thần khí Tốc Phong Dực từ trong người mọc ra, xuyên qua lỗ hổng, giang rộng đôi cánh trắng muốt.
Nhiễm Nam cũng không chịu nổi việc hít khói, sau khi trao đổi với Ni xong cũng thu hồi hai cái lồng thần khí “Khí Bảy Màu” về bên cạnh che chở cho chính mình.


Thần khí của Ni trong cốp xe ở phía sân nhà trước dưới sự dẫn động của cô, phá cốp chui ra, bay thẳng lên trời rồi vòng ra sau nhà bay vào tay cô.
Chém nát dây xích cùng ổ khóa khóa dây xích đang trói Meow Meow, Ni ôm cô bay đi về phía đồng ruộng tối tăm bên ngoài.
--------------------


“Long Tam tạo cột đất đưa tao lên cao nhanh” Long Ca vừa từ trong nhà đi ra sân sau, nhìn thấy khói mù mịt khắp nơi liền có phản ứng. Không cần biết chuyện gì xảy ra nhưng nếu hắn là bên bị bắt, nếu không lợi dụng hoàn cảnh này trốn đi thì cũng quá ngu rồi.


Bốn phía quanh nhà là rất trống trải, chỉ cần lên trời cao liền sẽ dễ dàng quan sát mọi thứ, hy vọng bọn chúng chưa chạy khuất.
“Mày ở lại canh chừng thằng mập. Tao đuổi theo hai đứa con gái, hừ.” Long Ca ra lệnh cho Long Nhị và Long Tam, sau đó được một cột đất nâng lên cao quá khỏi góc nhà, lên tận 15 mét trời cao.


“Hừ, đây rồi” Nhìn Ni đang bay trên đồng ruộng hắn liền đuổi theo, tuy nhiên giữa đồng không có cây cối cho hắn đu bám đuổi theo nên chỉ có thể chạy bộ giữa đồng. Nhảy qua tường nhà, tên trùm Bàn Tay Đen như hắn lại phải lội ruộng đuổi theo. Giữa ruộng thường có các con đường đất nhỏ vừa một cái bánh xe, Hắn chính là dựa theo mấy con đường này, quanh quẹo đuổi theo. Hừ cho các ngươi bay trước, đến khu vực có nhiều cây cối nhà cửa thì biết tay ta.


--------------------
Ý Thể bắt đầu giảm hẳn tốc độ lớn lên, đến khi kích thước không thua kém bản thể thì xem như Ý Thể chính thức hoàn thành, có thể bắt đầu thay thế bản thể tu luyện.


Khói lửa bắt đầu tán đi, chỉ còn cây dừa vẫn còn cháy âm ỉ ở gốc, cả đoạn tên đã bị cháy rồi gãy ngã xuống đất rồi.


Ni vẫn chưa phát hiện bên dưới có người đuổi theo, cô chỉ một mực ôm lấy Meow Meow bay đi, sau khi lên cấp 8, tốc độ bay của Ni đã nhanh hơn trước, gần như gấp đôi tốc độ chạy của Long Ca. Hai cô gái nhanh chóng bay khuất tầm mắt của hắn, biến mất sau hàng cây ăn trái của một nhà dân bên kia bờ ruộng.


Bay thêm một đoạn xa nữa, Ni tìm thấy một đống ống cống bê tông nằm trên một đồng cỏ, có vẻ như người ta để đây để ít hôm sẽ dùng để lắp đặt. Cô liền hạ xuống.
“Ni, em nghỉ ngơi đi, để chị cảnh giới cho”


“Dạ” Ni mệt mỏi thu hồi Tốc Phong Dực vào Mệnh Tâm, chui vào lòng ống cống rỗng, ngồi xuống bắt đầu thiền khôi phục mệnh lực. Meow Meow cũng chui vào theo sau, cô ngó ngó khuôn mặt bầu bĩnh của mình ra ngoài, cảnh giác nhìn quanh.
--------------------


Đội 10 lúc này đã lên đường chạy đến huyện A, thẳng tiến đi tới công an huyện. Dù sao muốn tìm đến địa chỉ mà Huấn cung cấp ở một nơi xa lạ thì tốt nhất là nhờ người địa phương chỉ cho là nhanh nhất.
--------------------


Long Ca cứ theo hướng mà Ni bay đi mà đuổi theo. Nhanh chóng đến bãi cỏ có cống bê tông đang để chồng chất. Hắn nhảy người lên đứng trên mấy ống cống chồng lên nhau, đưa mắt nhìn quanh một vòng. Không thấy hai cô gái đâu cả, bọn này bay nhanh thế à?


Hắn nhảy xuống khỏi ống cống tiếp tục theo hướng lúc trước đuổi theo. Meow Meow thò đầu ra ngoài nhìn bóng Long Ca đi xa thì thở phào một hơi.


Huỳnh Ni ngồi thiền được 5 phút thì bên ngoài trời bắt đầu thay đổi. Gió lạnh bắt đầu thổi lên, bên ngoài từng hạt mưa bụi nhẹ nhàng đập vào mặt đất. Trời bất chợt đổ cơn mưa nhỏ. Tiếng mưa cùng tiếng côn trùng, tiếng dế kêu rả rích vang lên rồi hòa vào nhau


Hai cái chân người bất chợt xuất hiện trước mặt Meow Meow, tiếp theo đó là một khuôn mặt góc cạnh khum xuống nhìn thẳng vào mặt cô. Meow Meow hết hồn hét lên, lùi sâu vào giữa ống. Chính là Long Ca đi rồi lại quay trở lại.


Hắn càng chạy xa càng cảm thấy không đúng, dựa theo tốc độ khi nãy của Ni thì không thể nào chạy mất nhanh như vậy được, đoạn đường này lại trống trải, ít nhà cửa, ít cây cối như vậy, nhìn từ xa rất dễ nhận ra có người hay không. Nơi duy nhất có thể trốn chính là mấy cái ống cống này, quả nhiên chỉ cần tìm một chút liền lòi ra mấy con chuột cái này, ha ha ha.


Long Ca đứng dưới mưa cười hô hố, nói “Ra đây, trốn gì nữa?”
“Anh đẹp trai, trời đang mưa, anh có thể đợi tạnh mưa rồi tụi em mới ra được không, mưa ướt dễ bị cảm lạnh lắm á” Meow Meow vuốt vuốt ngực mình, bình tĩnh được chút, nói.


“Giỡn mặt hai đứa bây à, ra ngay” Long Ca ngồi xổm xuống nhìn chọc chọc vào trong ống.


“Ra thì ra, làm gì căng vậy anh trai, bọn em cũng có chạy đi đâu được đâu mà gấp vậy hà” Meow Meow lại lên tiếng. Huỳnh Ni thở dài một tiếng, không làm sao khác được đành ngừng vận công. Hai cô gái nắm tay nhau chui ra từ phía bên kia.


Long Ca lần nữa đối đầu với Huỳnh Ni. Cô rất lo lắng, hiện tại mặt dù sát thương lẫn phòng thủ của cô đều tăng lên, nhưng mệnh lực trong người không còn bao nhiêu. Ni bắt buộc phải làm ra lựa chọn là toàn lực một kích hy vọng đánh bại được tên này hoặc là toàn lực phòng ngự kéo dài thời gian như Nhiễm Nam đã dặn đây? Lần trước đối đầu với Long Ca đã khiến hắn khó khăn trước lực phòng thủ của cô, lần này cô có tự tin Long Ca trong thời gian ngắn là vô pháp chạm được vào người mình. Nhưng nếu dùng hết sức để tấn công thì cô không rõ phòng ngự của tên này đến mức nào, chỉ sợ không hạ được hắn trong một đòn mà thôi.


Ni thở dài, phải chi bây giờ còn tốc biến được, mình có thế xuất kỳ bất ý lấy đầu tên này, thành công sẽ cao hơn a. Huỳnh Ni quyết định câu thời gian.
“Chị Meow Meow, đứng sát vào người em”.
Meow Meow nhìn cô hỏi “Sao thế, em định làm gì?”
“Chúng ta toàn lực phòng ngự thôi”


“A… à được” Meow Meow hiểu ý, liền đến bên cạnh Ni.
Huỳnh Ni kéo Meow Meow đến trước ngực mình, hai tay ôm hông cô nàng, ngực Ni áp lên lưng Meow Meow. Cảm nhận hai khối mềm mại, Meow Meow mở miệng trêu “ha ha, bánh bao thịt của em mềm mại như vậy bảo sao cậu ta ưu tiên em hàng đầu trong trái tim cậu ta a”


“Xì, chị cúi thấp xuống chút” Huỳnh Ni nghĩ tới tên mập lại “giao phối” với Meow Meow ngay trước lỗ mũi mình, gần trong gang tấc, cái mùi đó thậm chí còn bị cô hít lấy mấy hơi liền cảm thấy giận dữ, hằng giọng nói.


Tốc Phong Dực lần nữa mở ra sau lưng Ni, sau đó nhanh chóng cụp lại. Ni ép Meow Meow ngồi bệt mông xuống nền đất ướt, hai tay bó lấy gối, đầu gục xuống. Cô ở phía sau cũng quỳ xuống một chân, ôm Meow Meow vào ngực. Tốc Phong Dực xòe ra trước người rồi quặp xuống bao trùm hai cô gái nhỏ vào bên trong.


Lúc Long Ca từ phía bên kia ống cống đi sang thì thần khí “Khí Bảy Màu” của Ni đã trở thành một cái bát úp bán trong suốt, ánh sao bảy màu lập lòe di chuyển khắp nơi, bao lấy hai cô gái, bảo vệ chặt chẽ.
Hắn rên lên “Cái Đ**, lại nữa à?”.
--- Lời Tác Giả ---


Chương sau - Nhiễm Nam hét “trời có thể nhịn nhưng ta không thể nhịn nữa”.


Có thể bạn cũng muốn đọc: