Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Chương 72: Bị ép lên đài biểu diễn

Lại tiếp tục không cảm nhận được A Sửu, Đoạn Thần vô cùng phiền lòng. Tâm trạng có chút không tập trung, làm chuyện gì cũng đều không thể tập trung tinh thần.


Linh hộ pháp bị Ma quân buộc ở bên cạnh, áp lực như núi, chỉ cần Ma quân liếc mắt qua thì Linh hộ pháp lại lập tức cơ trí mở miệng, nói: "Quân thượng, thuộc hạ không cảm nhận được tiểu chủ..." Đã lâu như vậy, Linh hộ pháp cũng thấy bồi hồi. Tiểu chủ đã không có tin tức nửa tháng rồi, khiến người khác lo lắng không thôi. Hàn hộ pháp vừa vào Huyền Diệp điện liền thấy Ma quân khó chịu nhìn chằm chằm Linh hộ pháp thì cũng nhận ra tình huống không đúng, vội vàng hành lễ rồi lên tiếng nói: "Khởi bẩm Quân thượng, Thần giới có tin tức. Phượng Hoàng tộc bị Kỳ Lân tộc uy hϊế͙p͙, Kỳ Lân tộc muốn thay thế Long tộc, thống lĩnh Thần giới. Kỳ Lân tộc gửi tối hậu thư cho Phượng Hoàng tộc, cảnh cáo Phượng Hoàng tộc không được nhúng tay vào chuyện của Long tộc và Kỳ Lân tộc, nếu không Kỳ Lân tộc không dám cam đoan an nguy của Thượng thần Phượng Hoàng..."


Đoạn Thần nghe vậy thì nhíu mày suy nghĩ sâu xa, vẻ mặt ngưng trọng. Đoạn Thần đã hiểu ý nghĩa lời cảnh cáo của Kỳ Lân tộc. Hắn có thể khẳng định thân thể A Sửu đang ở trong tay Kỳ Lân tộc, nếu không sao bọn họ dám cuồng ngôn uy hϊế͙p͙ Phượng Hoàng tộc!


Đoạn Thần im lặng rất lâu mới cười lạnh liên tục, nói: "Thì ra là Kỳ Lân tộc giở trò quỷ, rất giỏi! Rất giỏi! Hoa Dục, xem ra dạo quanh Minh giới một vòng không hề dạy cho hắn được bài học nào, còn rèn luyện cho hắn lá gan lớn hơn! Dám động đến người của bản quân, bản quân cũng không để ý cho hắn dạo quanh Minh giới thêm một chuyến nữa!"


Nói xong, Đoạn Thần lạnh lùng nhìn về phía Hàn hộ pháp, dặn dò: "Nói cho Phượng Hoàng tộc biết, kêu mấy lão già của Phượng Hoàng tộc đưa ra điều kiện với Hoa Dục, nhất định phải tận mắt nhìn thấy A Sửu thì mới đồng ý không tham dự vào cuộc chiến giữa Kỳ Lân tộc và Long tộc. Dù là điều kiện gì thì Phượng Hoàng tộc nhất định phải tận mắt thấy A Sửu mới có thể nhận lời."


"Quân thượng, chỉ kêu Phượng Hoàng tộc nhìn tiểu chủ thôi sao? Chúng ta không cứu tiểu chủ ra sao?" Linh hộ pháp cũng đoán được thân thể A Sửu ở trong tay Kỳ Lân tộc, nhưng thấy Ma quân chỉ ra lệnh như vậy thì nhịn không được lên tiếng nói.




Đoạn Thần không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Linh hộ pháp, lạnh giọng nói: "Tất nhiên phải cứu ra. Ngươi và Viêm hộ pháp canh giữ ở Ma cung, Hàn hộ pháp và Xích hộ pháp theo bản quân đến Thần giới." Đoạn Thần nheo mắt lại, hắn đã nghĩ kỹ nên làm thế nào để cứu thân thể A Sửu rồi. Chỉ cần Kỳ Lân tộc chịu để Phượng Hoàng tộc gặp A Sửu, với độ cảnh giác của Kỳ Lân tộc thì sau khi Phượng Hoàng tộc gặp được A Sửu sẽ chuyển A Sửu đến một nơi khác. Hắn chỉ cần từ từ ngồi đợi kỳ biến, xem thử coi Kỳ Lân tộc có thể đưa A Sửu đến đâu, đến lúc đó quay lại chỗ đó là được!


Thấy Ma quân không còn tức giận nữa mà lại tỏ vẻ nắm chắc phần thắng, Linh hộ pháp biết rõ Ma quân đang nghĩ tới cách tốt để ứng đối, thấy vậy thì tâm trạng cũng chậm rãi thả lỏng. Cùng Hàn hộ pháp lên tiếng đáp lại: "Thuộc hạ tuân mệnh!"


Lúc Đoạn Thần đang nghĩ xem làm cách nào để cướp lại thân thể A Sửu từ trong tay Kỳ Lân tộc thì ở nhân gian xa xôi A Sửu phải đối mặt với sự tức giận của mẹ Ngô. Mặc kệ mẹ Ngô hỏi cái gì thì A Sửu đều chỉ nói đau đầu, cái gì cũng không biết. Mẹ Ngô liên tục hỏi cũng không nhịn được nữa. Không còn kiên nhẫn, hừ lạnh một tiếng, mẹ Ngô nói với A Sửu: "Nơi này trừ ta ra thì chỉ có ngươi, Thanh Liễu, ngươi không cần giả vờ với ta. Rốt cục là ai hạ độc ngươi, ngươi nhất định biết rõ đúng không? Ngươi nói cho ta biết, ta làm chủ cho ngươi, nhất định trói người đó lại nghiêm trị!"


A Sửu uất ức lắc đầu: "Mẹ, ta không biết, ta đói..."


Mẹ Ngô nổi cáu, vươn tay hung hăng bấm eo A Sửu một cái, cả giận nói: "Ăn ăn ăn! Chỉ có biết có ăn thôi! Đêm nay lên đài cho ta, nếu không lên đài biểu diễn tiếp khách thì sau này ngươi đừng nghĩ ăn được một miếng cơm nóng hổi." Dứt lời, mẹ Ngô nổi giận đùng đùng bỏ đi. Để lại A Sửu một mình, rủ mắt xuống nhìn chằm chằm đôi tay mình.


Linh hồn đã sống nhờ thân thể Thanh Liễu hơn một tháng, A Sửu đã quen các màn biểu diễn trên đài cùng với tiếp rượu, tiếp khách trong Phú Quý lâu là thế nào. Vừa nghĩ tới việc phải khiêu vũ cho một đám nam nhân xa lạ xem, phải uống rượu với bọn họ, cũng bị bọn họ sờ mó thì trong lòng A Sửu lại rất không thoải mái. Bọn họ không phải là sư phụ, tại sao có thể nhìn nàng khiêu vũ! Bọn họ không phải là sư phụ, sao có thể uống rượu với bọn họ! Còn để bọn họ sờ mó! Dù cho thân thể này thật sự không phải là A Sửu, nhưng nghĩ đến phải làm những chuyện này với nam nhân khác thì A Sửu liền rất chán ghét.


Đi đến cửa sổ phía trước, đẩy cửa sổ ra, ánh mặt trời rực rỡ sau giờ ngọ xông vào phòng. Nhìn thấy mái nhà cao thấp bên ngoài, A Sửu nắm chặt quả đấm. Không biết nghĩ đến cái gì mà lại nhụt chí mở tay ra.


Nếu nàng không nghe lời, không lên đài biểu diễn thì kết cục chính là bị mấy tên nam nhân cao lớn thô kệch bắt lấy, sau đó dùng kim châm nàng. Cũng sẽ như mẹ Ngô nói, bỏ đói nàng, không cho nàng ăn bất kỳ cái gì...


A Sửu đã thấy mấy tên chuyên động thủ trong Phú Quý lâu rồi. Mặc dù chiêu thức đơn giản, nhưng lại dùng sức rất lớn, dựa vào bộ dáng bây giờ của nàng thì dù có chiêu thức lợi hại cũng không thể đánh thắng được họn họ. Ai da, thân thể Thanh Liễu thật sự quá kém...


Thứ càng không muốn làm thì lại càng tới nhanh hơn. Màn đêm vội vã đến, A Sửu bị Khang ma ma và Triệu ma ma đưa đến trước bàn trang điểm, giúp nàng mặc đẹp xong. A Sửu thất thần nhìn chằm chằm người trong gương đồng, thở dài.


"Thanh Liễu cô nương than thở cái gì! Mau thu hồi tâm trạng, đợi lát nữa ngươi lên đài sẽ có một đống lớn khách quý chờ Thanh Liễu cô nương! Bọn họ trông mong ngươi lâu rồi, cô nương phải biểu diễn thật tốt! Nếu cô nương không nghe lời thì kết quả của các nàng đều sẽ rất thảm. Thanh Liễu cô nương có tiền đồ rất tốt, đừng để những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu làm hỏng chính mình!" Khang ma ma nghe thấy Thanh Liễu thở dài liền lên tiếng cảnh cáo, sợ Thanh Liễu sẽ làm bậy trên đài. Đã có nhiều người không muốn lên đài nên cố ý phá hỏng, cuối cùng kết cục đều hết sức thảm.


A Sửu gật đầu, nàng nghe các cô nương khác nói qua những chuyện này rồi. Nếu dám cố ý phá rối trên đài thì sẽ bị bán giá cao vào quân doanh làm quân kỹ. Loại cảm giác này A Sửu không biết rõ, nhưng thấy lúc mọi người đàm luận đều tỏ vẻ sợ hãi thì A Sửu cũng biết nhất định không phải chuyện gì tốt.


"Được rồi, còn có một phút nữa Chung cô nương sẽ phải lên đài, ngươi ngồi đây trước, thả lỏng một chút." Triệu ma ma thấy Thanh Liễu nhíu mày thì mở miệng kêu nàng thả lỏng một chút.
A Sửu ngẩng đầu nhìn Triệu ma ma, suy nghĩ một chút rồi nói ra: "Ta đói, muốn ăn bánh quế có được không?"


Triệu ma ma nhìn về phía Khang ma ma, Khang ma ma thấy còn một chút thời gian nữa, cảm thấy yêu cầu này không quá đáng nên gật đầu, nói: "Được, nếu cô nương đói thì lão bà ta sẽ đến phòng bếp lấy bánh quế qua đây."


Nhìn Khang ma ma rời đi, A Sửu cúi đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, kích động nói với Triệu ma ma: Ta biết rồi, ta biết là ai hạ độc ta rồi! Ma ma, ngươi giúp ta đi gọi mẹ Ngô đến đây, ta muốn lập tức nói cho bà ta biết!"


Triệu ma ma do dự một chút, nghĩ mẹ Ngô để ý chuyện này như vậy thì gật đầu đóng kín cửa chạy ra ngoài.