Chương 34: Màn biểu diễn phá kỷ lục huy hoàng, chói đến mù mắt

Sau khi vào phòng, Bá Tước đại nhân nhấc chăn lên nghênh tiếp vợ chui vào, nói:
- Thẩm Lãng vẫn còn học bài à? Để nó đi ngủ sớm một chút, cẩn thận khéo lại hỏng mắt.
Phu nhân tức giận nói:
- Nó chưa đến giờ hợi đã ngủ mất rồi.
Chưa đến chín giờ liền ngủ, thực sự có hơi lố.


Bá Tước đại nhân giận dữ kêu lên:
- Dốt nát, thằng nhóc hư hỏng hết ăn lại nằm, như vậy hai tháng cũng không thuộc xong, ngày mai ta phải đi dạy dỗ nó.
Tuy nhiên Bá Tước đại nhân thầm nhủ trong lòng: Phu nhân nàng phải thua rồi.
Chuyện nam âm nữ dương điên đảo này tốt nhất đừng nói ra.
...


Khi mới qua hừng đông, Thẩm Lãng mở mắt, lại thấy cái mặt Bá Tước đại nhân lạnh lẽo mà đứng trước mặt hắn.
- Thẩm Lãng, con bất mãn đối với ta ấy à? - Bá Tước đại nhân vấn.
Thẩm Lãng đứng dậy, hắn cẩn thận tỉ mỉ cúi chào Bá Tước đại nhân rồi đáp:


- Không có ạ, lòng kính trọng của tiểu tế với nhạc phụ đại nhân như nước sông chảy xiết mà.
Bá Tước đại nhân nói:


- Ta bảo cho con học thuộc 《 Kim Thị Gia Huấn 》 đó là xem con thành người một nhà, con chẳng những không thèm học, lại đi ngủ sớm, đây còn không phải là biểu hiện bất mãn với ta sao?
Thẩm Lãng nói:
- Nhạc phụ đại nhân hiểu lầm rồi, đó là tiểu tế đã thuộc hết rồi ạ.


Tức khắc, Bá Tước đại nhân tức giận đến cả người phát run, ông quát:




- Nói bậy nói bạ, đầu óc con bị sảng rồi hả. Ta tốn cả một tháng mới thuộc hết được, Mộc Lan vốn có sẵn trí tuệ thông minh cũng phải tốn hai mươi ba ngày, con mới học bao lâu hả, chỉ có một đêm thôi đấy. Con dám nói là thuộc hết rồi, con đang nói chuyện hoang đường ấy à, bộ tưởng ta là đứa trẻ ba tuổi sao?


Thẩm Lãng bày tỏ:
- Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế thực sự thuộc hết mà, không tin ngài kiểm tr.a con đi.
Bá Tước đại nhân nhận lấy quyển gia huấn năm chục ngàn chữ này, lại liếc cái roi bên hông.


Thẩm Lãng là con rể, lấy tư cách nhạc phụ là không thể đánh, không dễ đánh hắn, không giống như con trai ruột của ông, muốn đánh thì đánh.
Nhưng nếu hắn thực sự không hiểu chuyện như vậy, trước mặt người nhạc phụ này ăn nói lung tung như bị sảng, vậy cũng chớ trách ông dùng roi dạy dỗ nó.


Không thuộc không sao hết, thậm chí lười biếng không chịu học hành, cũng chả phải chuyện lớn gì, rốt cuộc thì người ở rể cũng chẳng cần gánh chịu trách nhiệm quá lớn.
Nhưng mà một khi nói dối, vấn đề trở nên nghiêm trọng rồi đấy.


- Thẩm Lãng, con ở rể nhà ta, chính là con rể của ta. Con trai ruột ta còn đánh được, huống hồ là con. - Bá Tước đại nhân lạnh lùng phán:
- Ta kiểm tr.a thử mấy chương, nếu con đọc không thuộc, liền chớ có trách ta vận dụng gia pháp.
Lúc này, Bá Tước phu nhân vội vã chạy vào đây, khuyên giải:


- Phu quân, không thuộc không đọc được thì kệ đi, đừng động gia pháp. Thẩm Lãng da thịt non mềm, không giống như Thông nhi nhà ta quen bị đánh từ nhỏ há, da dày thịt béo, nếu chàng đánh nó thật đau thì ăn nói làm sao với cha mẹ nó đây.


- Đọc không thuộc không liên quan gì, thế nhưng ở trước mặt trưởng bối toàn nói nhảm, phải đánh. – Thế rồi Bá Tước đại nhân bảo:
- Hai vị thông gia cũng là người hiểu lý lẽ rõ ràng, ta tin bọn họ nhất định sẽ hiểu thôi.


Bá Tước đại nhân gỡ roi từ bên hông xuống, chỉ cần Thẩm Lãng đọc không thuộc, ông lập tức liền dùng gia pháp.
Bá Tước phu nhân nói:
- Lãng nhi, con lập tức nhận sai với nhạc phụ đại nhân đi.
Thẩm Lãng nói:
- Nhạc mẫu yên tâm, tiểu tế sẽ không để cho người thất vọng đâu.


- Nàng xem kìa, nàng xem đi, bây giờ nó còn nói năng bậy bạ. – Nói xong Bá Tước đại nhân tùy tiện mở ra một tờ, nói:
- Chương 5 của《 Kim Thị Gia Huấn 》 có nội dung gì, đọc cho ra nhé. Nếu con đọc không xong, hôm nay da thịt con liền phải chịu đau đấy.
Roi trong tay Bá Tước đại nhân bắt đầu rục rịch.


Lúc này, Mộc Lan vọt vào, nói:
- Phụ thân đừng giận, Thẩm Lãng là phu quân của con, chàng có làm gì sai, con thay chàng hướng cha xin lỗi.
Thẩm Lãng đọc thuộc lòng từng câu từng chữ:
- 《 Kim Thị Gia Huấn 》 chương 5: phần Tiết Tháo, 《 Lễ 》 viết:


- Kiến tự mục cù, văn danh tâm địch. "Hữu sở cảm xúc, trắc sảng tâm nhãn, nhược tại tòng dung bình thường chi địa, hạnh tu thân kỳ tình nhĩ. Tất bất khả tị, diệc đương nhẫn chi, do như bá thúc, huynh đệ, khốc loại tiên nhân, khả đắc chung thân tràng đoạn dữ chi tuyệt da? Hựu "Lâm văn bất húy, miếu trung bất húy, quân sở vô tư húy". Cái tri văn danh... ( )


(*Chú thích của lão Bánh: Bài này trích từ 《 Nhan Thị Gia Huấn 》( ), mượn một đoạn không vi phạm lịch sử)
Thẩm Lãng đọc từng câu từng câu từng chữ, đọc trọn chương 5 gia huấn hơn hai ngàn chữ, hoàn toàn đọc thuộc hết, chẳng sai chữ nào.
Hơn nữa chất giọng rõ ràng, trầm bổng du dương.


Bá Tước đại nhân, Bá Tước phu nhân, cả Mộc Lan tức khắc đều kinh ngạc sững sờ, hầu như tin không nổi lỗ tai của mình nữa rồi.
Làm sao làm được hả?
Bá Tước đại nhân không tin, cảm thấy Thẩm Lãng gặp vận may mà thôi, chính ông lật trúng phần hắn học thuộc đó mà.


Vì thế, ông lại lật đại một trang khác, rồi nói:
- Gia huấn chương thứ mười sáu, đọc ra hết cho ta.
Thẩm Lãng không hề dừng lại, vẫn tiếp tục ngâm nga:


- Nội ngoại lưỡng giáo, bản vi nhất thể, tiệm tích vi dị, thâm thiển bất đồng. Nội điển sơ môn, thiết ngũ chủng cấm, ngoại điển nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, giai dữ chi phù. Nhân giả, bất sát chi cấm dã; nghĩa giả, bất đạo chi cấm dã; lễ giả, bất tà chi cấm dã; trí giả, bất tửu chi cấm dã; tín giả, bất vọng chi cấm dã... ( )


Chỉ ba phút sau, Thẩm Lãng lại đọc xong rồi.
Vẫn không sót một chữ!
Kế tiếp, Bá Tước đại nhân không tin chuyện tà ma, lại rút ra mấy chương liên tiếp, Thẩm Lãng đọc thuộc lòng chẳng khác gì nước chảy mây trôi.


Sau đó, Bá Tước đại nhân đơn giản chẳng chỉ ra cụ thể chương nào, mà chỉ bỗng nhiên đọc lên một đoạn, sau đó để Thẩm Lãng đọc nối tiếp.
Đây là chiêu sát thủ dứt điểm.


Lúc trước ông nội và cha của Bá Tước cũng dùng chiêu này, hết lần này đến lần khác đều thấy hiệu quả, lúc Bá Tước còn trẻ tuổi không biết thua bao nhiêu lần rồi.


Nhưng mà, Thẩm Lãng căn bản không dừng lại, Bá Tước vừa nói xong, hắn chả cần ngẫm nghĩ nhớ lại, trực tiếp đọc nối đuôi tiếp theo.
Cái loại cảm giác này không giống như là tụng theo kiểu học vẹt, giống như cả quyển sách cũng là hắn viết ra vậy.


Đọc đến cuối cùng, hắn còn sung đến mức mà diễn giải hàm nghĩa trong đó, phát biểu cảm tưởng nội tâm.
Chưa hề đọc sai một chữ, thậm chí ngay cả tiết tấu cũng không có sai, thậm chí ngay cả giảm tốc độ hay đắn đo cũng không có nốt.
Biểu hiện đẳng cấp hoàn mỹ!


Ba vị chủ nhân của phủ Bá Tước hoàn toàn bị sốc đến nỗi không chớp mắt.
Chuyện này... thực không thể tưởng tượng nổi!
Thế nhưng... cũng không phù hợp lẽ thường luôn.


Lúc Bá Tước đại nhân còn là thế tử phủ Bá Tước, tuy rằng mỗi ngày ông đều tập võ đọc sách, nhưng ít ra ông dành hai ba canh giờ đi học quyển gia huấn này, ước chừng dùng hơn một tháng mới học xong.
Mộc Lan tư chất thông minh, cũng tốn hết hai mươi ba ngày.
Thẩm Lãng lại chỉ dùng một đêm.


Chuyện này... thật sự làm cho người ta phải sững sờ.
Mộc Lan mở to mắt, nhìn kỹ gương mặt Thẩm Lãng.
Người này, thật sự là chồng mình à? Cái tên đần độn chỉ số thông minh thấp trong truyền thuyết ở đâu vậy?
Bá Tước phu nhân là đàn bà, cho nên nhanh chóng tỉnh táo lại sớm hơn người khác.


Bởi vì đây là một tin tức tốt cực kỳ.
- Lãng nhi thật lợi hại, biểu hiện thật tốt quá, không có làm mất mặt mẹ. – Ánh mắt Bá Tước phu nhân nhìn phía Thẩm Lãng tràn đầy dịu dàng yêu thương.
Tiếp tục, bà hướng sang Bá Tước đại nhân nói một cách nghiêm túc:


- Phu quân, thiếp thắng rồi, hai mươi chín lần đó!
Cái gì là hai mươi chín lần?
Thẩm Lãng cùng Mộc Lan đều có chút nghi ngờ?
Chẳng lẽ giữa nhạc phụ và nhạc mẫu có giao dịch bí mật không muốn cho ai biết sao?
Sắc mặt Bá Tước đại nhân ửng đỏ, ông phất tay một cái:


- Được rồi, phu nhân mang theo Mộc Lan đi ra ngoài đi, ta có lời muốn nói cùng Thẩm Lãng.
Mặt của phu nhân đầy vẻ hào hứng nhưng cũng có chút giận dỗi, liền đi ngay ra ngoài.
Bá Tước đại nhân nói:
- Phu nhân, nàng đi đâu vậy?
- Đi đánh thằng con ngu như lợn của chúng ta. – Phu nhân đáp lời.


Một tên mập có cảm giác vành tai nóng lên, không khỏi rụt người một cái.
Hôm nay mình không phạm sai lầm gì, sẽ không gặp tai bay vạ gió đi.
...


Bá Tước đã từng nghĩ tới, có phải lúc trước Thẩm Lãng đã thuộc Kim Thị Gia Huấn hay không? Thế nhưng ông nhanh chóng bác bỏ ý niệm này, cái gia huấn này chỉ con em gia tộc mới có quyền học, căn bản không có lưu truyền ra ngoài.


Với lại thứ này cũng chả phải võ công bí tịch gì cho cam, trừ mỗi gia tộc họ Kim, người ngoài sẽ không coi nó là bảo bối.
- Lãng nhi, con làm như thế nào thuộc được vậy? - Bá Tước đại nhân bèn hỏi.
Thẩm Lãng nói:


- Vào một ngày cuối hè năm nay, hơi nóng vẫn chưa rút đi hoàn toàn, hoa hòe đã thu hoạch xong, mạ non của quý hai cũng mới vừa cắm vào đất ruộng…
Bá Tước đại nhân nói:
- Nói tiếng người đi.
Thẩm Lãng đáp:


- Bốn ngày trước, con bệnh nặng ở nhà họ Từ, gần như hấp hối. Có thể nói con đã từng ch.ết, khi con lại một lần nữa sống lại, phát hiện đầu óc trở nên vô cùng sáng suốt, trí nhớ phi thường tốt, xem qua là nhớ.
- Lao vào chỗ ch.ết tìm đường sống? - Bá Tước đại nhân hiểu ra.
Thẩm Lãng đáp:


- Có thể nói như thế.
Bá Tước đại nhân trầm tư suy nghĩ một hồi:


- Đây là mở mang đầu óc trong lời đồn, tuy rằng đặc biệt hiếm thấy, nhưng cũng không phải không có. Một trăm tám mươi năm trước có một vị tổ tiên của họ Kim ta, chính là lúc sắp ch.ết bỗng nhiên sáng suốt tỉnh táo, từ một phế vật biến thành thiên tài võ đạo, vì gia tộc lập được công lao to lớn, quốc quân muốn cho người thăng quan tiến tước, thế nhưng người lại cự tuyệt, mà người chỉ muốn đất phong mới. Đúng là ở trong tay của người, đất phong của gia tộc mới đạt đến tột cùng, có khoảng năm nghìn cây số vuông, mà ngày nay ngay cả một phần ba cũng chả dư lại.


Tiếp theo, Bá Tước đại nhân nghiêm túc nói:
- Đây là phúc khí của con, nhưng mà con càng phải hiểu được sự kính sợ, không nên vì vậy mà đắc ý vênh váo, hiểu chưa?
- Dạ vâng. - Thẩm Lãng đáp.
Bá Tước đại nhân nói:


- Lúc trước con học mười năm đèn sách, ngay cả học đường trấn trên còn chưa tốt nghiệp, có thể thấy được cực kỳ hỏng bét. Hôm nay đầu óc con biến minh mẫn, tuyệt đối không nên bỏ bê việc học đấy, phải bắt đầu ôn lại những bài học này nhé.
- Dạ vâng ạ. - Thẩm Lãng đáp.


Đọc sách ấy à?
Đời trước Thẩm Lãng nghiên cứu suốt mười mấy năm, đã sớm chán ngấy rồi.
Chẳng qua là mặc kệ nhạc phụ đại nhân nói cái gì, hắn đều ngoan ngoãn đồng ý thôi.
Chờ thiệt vất vả, Bá Tước đại nhân dạy bảo xong.
Thẩm Lãng nói:


- Nhạc phụ đại nhân, lúc trước ngài đã đồng ý, chỉ cần con thuộc hết 《 Kim Thị Gia Huấn 》 liền bỏ lệnh cấm túc, con có thể khôi phục tự do, người xem...
Hoá ra nó chỉ chờ mỗi chuyện này à?
Bá Tước đại nhân hít một hơi thật sâu.


Ông xem như đã nhìn ra, cái thằng con rể này thiệt không thể bớt lo.
Mặt ngoài hứa hẹn lia lịa, ông vừa hết lời xong, lập tức liền ném sau ót.
Thật lì lợm mà.
Ông quả thực muốn từ chối, nhưng lời ông đã hứa, ông nhất định sẽ giữ lời.


Nếu đồng ý bỏ lệnh cấm túc Thẩm Lãng, tuyệt đối không thể nuốt lời.
- Giỏi lắm, ta bỏ lệnh cấm túc con. - Bá Tước đại nhân nói, trong lòng ông rõ ràng không bằng lòng.


Đây thực là lệnh cấm túc ngắn ngủi nhất từ trước tới nay của ông, gần một đêm thôi ấy, mà còn cho Thẩm Lãng đánh một giấc ở thư phòng.
Bá Tước đại nhân hỏi:
- Con vẫn muốn đấu với Điền Hoành như cũ sao?
- Đúng vậy, tiểu tế lập tức đi ngay đây. - Thẩm Lãng gật đầu nói:


- Hôm qua con đã từng nói, nhất định phải khiến cho Điền Hoành trước mặt mọi người đánh gãy chân Điền Thập Tam, để uy nghiêm của hắn thành đống rác. Con nói được làm được, bằng không còn có uy tín gì mà nói nữa? Về sau con cũng không cách nào ngẩng đầu làm người.
- ---


Chú thích của Mèo Thầy Mo: Đây là một chương có nội dung kinh dị tiếp theo. Vì bản Nhan Thị Gia Huấn không có bản dịch tiếng Việt nên chỉ có thể dịch nôm na thế này thôi:






Truyện liên quan

Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Nã Cát Ma588 chươngFull

Lịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Kim Huyên10 chươngFull

Ngôn Tình

89 lượt xem

Tiểu Thụ Mạnh Mẽ Nhất Trong Lịch Sử (Sử Thượng Tối Cường Tiểu Tiểu Thụ)

Tiểu Thụ Mạnh Mẽ Nhất Trong Lịch Sử (Sử Thượng Tối Cường Tiểu Tiểu Thụ)

Ám Dục66 chươngFull

Đam MỹHài HướcCổ Đại

229 lượt xem

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

Thủy Thiện175 chươngFull

Đô ThịDị NăngHài Hước

2 k lượt xem

Nhà Trọ Nam Siêu Mạnh Mẽ (Sử Thượng Tối Cường Nam Nhân Công Ngụ)

Nhà Trọ Nam Siêu Mạnh Mẽ (Sử Thượng Tối Cường Nam Nhân Công Ngụ)

Vân Hậu Bút Đoan20 chươngFull

Huyền HuyễnĐam Mỹ

171 lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Convert

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Convert

Bát Nguyệt Phi Ưng1,866 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên Không

27.3 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử​406 chươngFull

Tiên HiệpKhoa HuyễnHuyền Huyễn

18.2 k lượt xem

Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Trương Tiểu Hoa345 chươngTạm ngưng

Đô ThịXuyên KhôngHài Hước

1.5 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Lão Bản Convert

Sử Thượng Tối Cường Lão Bản Convert

Nam Cực Liệt Nhật1,806 chươngFull

Đô ThịKhoa HuyễnXuyên Không

39.5 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Người Ở Rể

Sử Thượng Tối Cường Người Ở Rể

Cao Điểm Trầm Mặc1,169 chươngFull

Huyền HuyễnDị GiớiQuân Sự

158.1 k lượt xem

Sử Thượng Tối Ngưu Đế Hoàng Hệ Thống Convert

Sử Thượng Tối Ngưu Đế Hoàng Hệ Thống Convert

Tâm Tại Phi Dương2,353 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

95.7 k lượt xem

Sử Thượng Tối Ngưu Bạo Quân Convert

Sử Thượng Tối Ngưu Bạo Quân Convert

Vô địch hoàng thượng1,017 chươngFull

Tiên HiệpDị GiớiXuyên Không

21.4 k lượt xem