Chương 14: Chuẩn bị

Tách tách


Tiếng nước nhỏ giọt xuống sàn buốt giá được làm bằng cẩm thạch đen bóng lưỡng tựa hồ có thể soi được nhân ảnh mình trong đó. Bồn tắm trắng sứ như đối lập là vật duy nhất trong căn phòng có thể thấy được. Dưới ánh đèn chùm pha lê mờ nhạt, làn da trắng sứ có phần ửng hồng ẩm mướt, cổ cao trắng ngần, mái tóc hồng ẩm ướt dài quyện trên xương quai xanh tinh xảo tạo thành đường cong mị hoặc. Đôi mắt như đại dương phủ một tầng sương mù cả người buông lỏng trong làn nước. Hơi khói bốc lên lượn lờ trong phòng.


"Thật thơm!!! Mùi hương này... Làn da này... khuôn mặt mặt này... Thân thể này... và ngay cả trái tim này tất cả đều thuộc về tôi mãi mãi là như vậy..."- Đôi bàn tay rắn chắc cầm lấy bàn tay mềm mại nhỏ nhắn, cẩn thận hôn lên từng ngón tay thon dài dời lên phía cổ, dùng giọng nói đầy mê hoặc thì thầm bên tai:


"Vậy cho nên em đừng bao giờ nghĩ đến việc trốn thoát khỏi tôi!"- Nụ hôn theo lời nói dời xuống vai để lại ấn ký,máu theo đó chảy xuống rồi hòa vào nước.
...............................
Ở trường học,
"Nỗi đau của tớ như cơn gió thoảng qua
Nhưng có một tia nắng nhỏ bé đã làm tớ mỉm cười


Mọi người đều bận rộn
Và họ cứ sống cuộc đời của họ thôi
Nhưng có một người bạn đã làm tớ mỉm cười
Nếu tớ tìm được một nơi không có sự cô đơn
Hãy đến đây cùng với tớ nhé
Người bạn thân yêu của tớ
Cảm ơn vì đấy là cậu


Người bạn thân yêu của tớ
Cảm ơn vì đấy là cậu
Mặc dù bầu trời vẫn lặng lẽ
Nhưng hôm nay khác hôm qua lắm
Cậu đã làm thế nào để không tự trách bản thân thế?
Có lẽ mọi người trên thế giới này
Đều có những giấc mộng không đẹp




Tớ phải làm sao để tự khóc một mình đây?
Có một nơi mà tớ muốn quay trở về
Ngay cả dấu chân của tớ, tớ cũng cảm thấy xa lạ
Người bạn thân yêu của tớ
Cảm ơn vì đấy là cậu
Người bạn thân yêu của tớ
Cảm ơn vì đấy là cậu"


Giọng hát ngọt ngào, nhẹ nhàng mang theo tia ấm tựa như một bài hát ru êm dịu khiến người khác rơi vào giấc mơ hạnh phúc.


Duẫn Nhi ngồi giữa rừng hoa lá, ánh nắng phủ nhẹ lên người cô thời khắc này cô như một tinh linh mê hoặc nhân tâm nhưng cũng ngây thơ hồn nhiên, khiến người khác nhìn vào bất giác cảm thấy ấm áp lạ thường...
Xào xạc


"Đứng lại!!!"- Trong lòng vẫn còn ôm cây đàn ghi-ta, Duẫn Nhi còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã thấy bóng đen lớn phủ cả ánh mặt trời ôm lấy cô rồi lăn vào bụi rậm. Nhìn lại, đã thấy cây đàn giờ đây đã tan nát thành những mảnh vụn nhỏ rải rác.
"Hắn chạy nhanh quá!"


"Nhiệm vụ thất bại! Rút lui!" - hai bóng đen mặc đồ trùm kín như sát thủ cổ đại Trung Quốc vừa nói xong liền dùng khinh công biến mất.


Cánh tay vững chắc đang che trước mặt của cô đang ướt đẫm máu, hơi thở phà trên từ trên xuống khó khăn từng đợt như không còn tí sức lực nào còn sót lại nhưng vẫn cố chấp ôm cô vào lòng không buông.
"Thầy buông ra thì em mới giúp thầy được chứ!"- Cô nhỏ giọng nói. Thân thể đổ rạp xuống.


Hai người vừa rời đi thì trên cành cây, có người nhảy xuống, cứ đứng đó nhìn vào bóng dần khuất đi.
------------------------------
Phòng y tế,
"Mặt em có dính gì sao?"- Duẫn Nhi không trực tiếp nhìn nhưng ánh mắt nóng rực của Khương Vĩ Mặc khiến cô có phần khó chịu nhưng tay vẫn thuần thục băng bó vết thương.


"Em luôn tốt như thế này đối với mọi người sao?"- Ánh mắt rực đỏ như ánh lửa ấm áp lại ôn nhu như thủy cả hai tưởng chừng như đối nghịch lại hòa quyện vào nhau nếu không cẩn thận liền sẽ bị thôi miên đến mụ mẫn cả đầu óc.


"Việc này còn phụ thuộc vào..."- Cô nhướng người ghé sát bên tai hắn. Giống như một chú mèo nhỏ làm nũng bên chủ nhân. Chỉ nghe thấy tiếng gió thổi làm màn cửa bay lên, nụ cười tinh nghịch lại ngọt ngào như kẹo bông gòn bên khóe môi của Duẫn Nhi. Mặc dù cô không còn trong căn phòng, nhưng mùi hương vẫn quanh quẩn xung quanh để lại đôi đồng tử phóng đại.


"Khụ... Đáng yêu ch.ết rồi!!!"- Khương Vĩ Mặc ho nhẹ, trên mặt hiện lên áng mây hồng. Mặc dù hiếu kì muốn hỏi cô nhưng lại không muốn. Vì sao ư? Hắn cũng không biết.
----------------------------------
Sân bay,


"Lên đường bình an"- Giữa dòng người đông đúc, họ bận rộn rồi đi ngang qua cuộc đời nhau trong vô thức, có một đôi nam nữ ôm nhau chào tạm biệt. Hình ảnh này không hiểu sao khiến cho không gian như ngừng lại để lại cho họ một khoảnh không riêng, không có nỗi buồn của biệt ly cũng không có nước mắt chỉ có hai người trong cuộc mới biết được tư vị này.


Mặc dù có nuối tiếc nhưng vẫn buông ra. Duẫn Nhi cười mỉm nhìn Lý Hạo rồi quay đi bước ra cửa.


"Đợi tôi!"- Hai cánh tay ôm cô vào lòng, để lưng dựa vào lòng ngực rắn chắc của anh, tham lam giữ lấy cô. Cũng không cần nghe câu trả lời, anh kéo vali đi vì có lẽ nếu nhìn thấy cô, anh sẽ không đủ can đảm để rời đi.


Hôm nay thật lạ, cả hai đều ôm cô trong cùng một tư thế nhưng lại trong hoàn cảnh khác nhau.... Duẫn Nhi hơi cúi đầu rồi ra về, không nhìn thấy rõ cô đang nghĩ gì.
Trong một góc của sân bay, "Người ngài cần tìm tôi cuối cùng cũng đã tìm thấy..."
---------------------------------
P/s: Hãy thông cảm cho tác giả a~






Truyện liên quan

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé!

Darling Chúng Ta Chia Tay Nhé!

Chu Y Điểm Thủ138 chươngFull

Ngôn Tình

166 lượt xem

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Xin Lỗi, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Lăng Lam Ca87 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

255 lượt xem

Hokage: Ta Chỉ Có Thể Rút Ra S Cấp Ban Thưởng

Hokage: Ta Chỉ Có Thể Rút Ra S Cấp Ban Thưởng

Băng Điềm386 chươngFull

Võng DuXuyên KhôngĐồng Nhân

16.7 k lượt xem

Không Phải Chúng Ta Chia Tay Rồi Sao

Không Phải Chúng Ta Chia Tay Rồi Sao

Vương Di Nguyệt19 chươngFull

Đam Mỹ

77 lượt xem

Lão Công, Bạo Điểm Đồng Vàng / Ta Chỉ Thích Ngươi Tiền

Lão Công, Bạo Điểm Đồng Vàng / Ta Chỉ Thích Ngươi Tiền

Đa Kim Thiếu Nữ Miêu117 chươngFull

Đô ThịSủngĐam Mỹ

3.5 k lượt xem

Các Nam Chủ, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Các Nam Chủ, Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng!

Cửu Vĩ Nhất Tâm10 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngSắc Hiệp

249 lượt xem

Ta Chỉ Cách Hạnh Phúc Có Một Bước

Ta Chỉ Cách Hạnh Phúc Có Một Bước

Cổ Lương Phi Vũ27 chươngFull

SủngĐam Mỹ

56 lượt xem

Chúng Ta Chia Tay Đi

Chúng Ta Chia Tay Đi

Xà Hạt Điểm Điểm9 chươngFull

Đam Mỹ

57 lượt xem

Mẫu Hậu, Ta Chỉ Cần Người!

Mẫu Hậu, Ta Chỉ Cần Người!

Thịt Nướng25 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhSắc HiệpCổ Đại

4.2 k lượt xem

Hồng Hoang: Ta Chính Là Luân Hồi Đạo Tôn

Hồng Hoang: Ta Chính Là Luân Hồi Đạo Tôn

Ái Hát Khả Nhạc Hổ Miêu352 chươngFull

Tiên Hiệp

26.4 k lượt xem

Tận Thế Ngự Thú, Nhà Của Ta Chim Có Thể Cứu Vớt Thế Giới

Tận Thế Ngự Thú, Nhà Của Ta Chim Có Thể Cứu Vớt Thế Giới

Hắc Thổ Bạch Thủy223 chươngFull

Khoa HuyễnXuyên KhôngMạt Thế

3.3 k lượt xem

Các Nam Chủ À Ta Chỉ Là Nữ Phụ Nho Nhỏ

Các Nam Chủ À Ta Chỉ Là Nữ Phụ Nho Nhỏ

minatiti23 chươngTạm ngưng

Xuyên KhôngThanh XuânKhác

326 lượt xem