Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 87: Lão Bà Sư Phụ: Thánh Thú Phượng Hoàng

" Haizz, quá nhàm chán....Ta có thể được lựa chọn lại không Nơi đây thực sự quá buồn tẻ a...." Một con hồ ly có bộ lông trắng muốt ngồi trên đùi thiếu nữ xinh đẹp than phiền. " Không được, phu quân, chả nhẽ ngươi lại bỏ chúng ta để đi tán gái sao Hôm nọ ngươi đã mang về các nàng là quá đủ rồi....." Hashirama buồn bực đáp. " Đây chẳng qua là tiền kiếp của ta, ngươi không thấy ta và nàng rất giống nhau à Như hai giọt nước......" Con hồ ly nhếch chiếc miệng nhỏ xinh đáp. " Đúng nha, nói A đi...." Thiếu nữ xinh đẹp đang ôm hồ ly cũng đút cho hắn thêm thức ăn.." Hai ngươi bộ dạng chẳng hề giống tiền bối với hậu bối chút nào, nhìn giống đôi tình nhân thì đúng hơn.." Madara cũng tham gia cuộc nói chuyện. " Các tỷ tỷ nói rất đúng, ta cũng đồng tình....Tỷ tỷ từ khi nhận ra hắn liền ta cũng bỏ qua....." Bạch Lan Hương đôi mắt rưng rưng lên án tố cáo tỷ tỷ có sắc quên muội muội. " Ba ba cũng không chơi với ta nữa..." Tiểu Sirin nói. Chắc chắn ai cũng đã nghe câu thành ngữ : " Hai người phụ nữ thêm con vịt thì thành cái chợ " thì nhà hắn gấp số lượng trên không biết bao nhiêu lần thì thành luôn cả cái trung tâm thương mại luôn rồi..." Im lặng, ai có ý kiến thì dơ tay phát biểu, các ngươi cứ ồn ào thì ra cái thể thống gì nữa, ai vi phạm ta đánh mông người đó mười lần, áp dụng lần phạt đầu tiên, lần phạt sau áp dụng cấp số nhân...." Hắn tức giận can thiệp cái trung tâm thương mại. " Nha, phu quân tức giận đáng yêu hơn ngày thường nhiều nha...." Izuna ôm lấy hắn từ đùi Quỳnh Anh. " Đâu...ta cũng muốn ôm ba ba" SIrin tranh giành. " Ta...ta nữa......" Chúng nữ tranh nhau ôm lấy hắn làm hắn không thể không biến trở lại hình dạng người, mở ra cổng không gian , dùng tốc độ nhanh còn hơn tốc độ ánh sáng ôm tất cả vào cổng duy chỉ để lại Hashirama và Quỳnh Anh để còn tổ chức cuộc thi Chunnin. " Chúc vui vẻ, Thiên Hồ " Quỳnh Anh vẫy tay tạm biệt, trong lòng còn phải cầu phúc cho các lão bà của hắn..Cũng may Hashirama biết trước chuyện này xảy ra nên đã lên trước khán đài để khai mạc kì thi nên thoát trước được một kiếp..


" Không đủ, vẫn không đủ.....Hắc Hỏa: Hỏa Thiêu Vạn Vật...." Ở nơi khác ngay gần khu biệt thử hắn đang trừng phạt chúng nữ, có thân ảnh thiếu nữ tóc màu đỏ thẫm, thân hình có lồi có lõm vẫn đang luyện tập. Nàng chính là Diễm Quỳnh, người đã được hắn hồi sinh sau khi thoát khỏi thế giới tiềm thức, nàng giờ đang tập gia tăng sức mạnh bản thân để trở lại với trạng thái đỉnh cao ban đầu. Những đống lửa như những đầu cự long tàn phá hết tất cả vật cản đường nó đi qua nhưng nó chỉ là một phần ba sức mạnh nàng có ban đầu. Tương truyền rằng, từng con phượng hoàng khi sinh ra đều được ban cơ hội trở thành người nhận truyền thừa từ Thánh Thú Phượng Hoàng trong truyền thuyết nếu con phượng đó có đủ phẩm chất lẫn năng lực và phù hợp với điều kiện yêu cầu riêng của Thánh Thú. Diễm Quỳnh không ngờ lại là một trong số hàng vạn con phượng hoàng đó, nàng trước kia còn mang cái tên khác Siêu Thánh Thú Phượng Hoàng. Đúng, không phải là Thánh Thú bình thường mà là Siêu Thánh Thú, bởi nàng không những tiếp thu truyền thừa mà còn được đặc ân khác, kết hợp với cả linh hồn Thánh Thú Phượng Hoàng, trở thành Siêu Cấp Thánh Thú. Nhưng do tình yêu nàng dành cho hắn ở kiếp trước quá lớn nên đã Hắc Hóa, gần như lúc đó không ai có thể cản được nàng chỉ duy người mặc áo choàng bí ẩn ( Tại tác thây áo choàng tăng thêm bí ẩn nếu anh em có thêm ý tưởng gì cho thêm bí ẩn thì để lại bên dưới phần bình luận ) đã phong ân được nàng lại mà không hoàn toàn tiêu diệt được linh hồn mạnh đến độ biến thái của nàng vì thế đã giam linh hồn nàng vào lọ huyết mạch mà hệ thống xuất phẩm và đã được đánh thức khi dung hợp huyết mạch với Kaguya. " Ngươi trước phải bình tĩnh đã, không được nóng vội...Phải tĩnh tâm, tập trung vào sức mạnh đang bừng cháy trong trái tim ngươi, sau đó triệu hồi nó ra với ngươi...." Tiếng nói trong đầu nàng dường như đang truyền cho nàng niềm tin khác. " Nó vẫn còn ngủ say sao Sư phụ..." Diễm Quỳnh trao đổi; " Ừ, sau mấy nghìn năm trôi qua, ngươi quá lâu không vận dụng luồng sức mạnh này, bởi vậy nó đã rơi vào trạng thái tự động ngủ say để bảo toàn lấy Hỏa Diễm bản nguyên trong người ngươi, xem ra ngươi phải đi nhờ hắn rồi...Thôi ta đi ngủ đây, nói chuyện với ngươi đã tiêu tốn khá nhiều sức mạnh linh hồn...." Giọng nói hiền dịu trong đầu nàng cũng từ từ biến mất. " Sư phụ....." Diễm Quỳnh khẽ nỉ non. " Thì ra linh hồn thánh thú vẫn còn cư ngụ trong cơ thể nàng sao" Đôi bàn tay hắn ôm lấy từ phía sau lưng nàng. " Vâng, nàng cũng không hoàn toàn biến mất mà cư ngụ trong linh hồn ta....Tuy vậy, có lẽ là nàng sắp biến mất rồi, khi ta hấp thu được hết sức mạnh bản nguyên thì thời khắc kia sẽ đến..." Diễm Quỳnh buồn bã trả lời. " Để ta đi...." Hắn sau khi giải quyết xong trung tâm thương mại thì nghe thấy tiếng hét to ở phía sau biệt thự nên mới thuấn di ra đây thì đúng lúc nghe được đoạn hội thoại của nàng, hắn cầm lấy tay nàng, cảm nhận được linh hồn ba động yếu ớt đang ngủ say, một con tiểu phượng hoàng nho nhỏ đáng yêu. Hắn đem ra chiếc bình bằng bạc rồi nhẹ nhàng dùng năng lực bế nó ra rồi mang nó vào trong chiếc bình, tiểu phượng hoàng cũng cảm thấy mình bị ai ai đó sờ vào nên giật mình tỉnh giấc thì thấy mình đang sống trong chiếc lọ, bên ngoài là thiếu niên và đồ nhi mình. Nàng kêu khẽ vài tiếng làm hắn cảm giác cô nàng này chơi rất vui liền hoá thêm nhiều các đồ dùng lẫn phong cảnh bên trong lọ để giúp nàng đỡ buồn khi hắn còn đang nghĩ cách. " Sư phụ lão bà, ngươi khoẻ.." Hắn chào hỏi. " Chít...chít...." Tiểu phượng hoàng nhảy cẫng lên vài cái bất mãn về cách gọi khó nghe này." Ha ha...nghe nói ngươi là thánh thú " Hắn hỏi. " Chít...." Nàng gật gật cái đầu nhỏ trả lời, bộ dạng kiêu ngạo...." Vậy ngươi đã nhìn thấy có con thần thú nào như vậy không" Hắn hoá thành hình dạng nguyên bản của Hủy Diệt Hồ Ly làm phượng hoàng không tin vào mắt mình, nó ra sức lấy cánh để dụi mắt nhưng đúng là nó không nhìn lầm, phượng hoàng ánh mắt chấn kinh khi nhìn hắn, hoảng sợ đến tột độ. Mãi đến khi hắn thu lại hình dạng người thì nàng sợ hãi ngồi sát vào góc không để ý tới hắn.


" Phu quân, kiếp này ngươi lại có hình dạng khác sao" ; " Ân...ta may mắn có được hình dạng này, nghe nói trước nó là của một trong những loài mạnh nhất thời thượng cổ, sánh ngang cả Thánh Thú, Hung Thú và Thần Thú." Hắn đáp. " Ta nhớ ra rồi, ngươi có phải mang sức mạnh Hủy Diệt và có mười ba chiếc đuôi bị phong ấn đúng chứ..?" Diễm Quỳnh không chắc chắn hỏi lại. " Ừ..." Vì khi biến thân hắn chỉ lộ ra mười chiếc đuôi nên nàng mới hỏi vậy. " Không xong.... Trước kia đúng là từng có giống loài giống như phu quân, bọn họ còn ẩn chứa sức mạnh khủng lồ hơn cả Long, Lân, Quy,Phụng hay Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, ngay cả tứ đại hung thú Thao Thiết, Hỗn Độn, Cùng Kì, Đào Ngột cũng phải sợ hãi khi nhìn thấy giống loài như phu quân. Các nàng mang huyết thống này dù không có đủ mười ba đuôi, chỉ cần có chín đuôi mà thức tỉnh toàn bộ thì sẽ được ban cho khả năng cực đặc biệt....Ta chỉ biết đến đây thôi, kì lạ nhất là phu quân ngươi là nam mà mang huyết thống này..." Diễm Quỳnh nghi ngờ liếc nhìn hắn. " Nếu ngươi muốn biết thêm thông tin thì phải đợi nàng chữa trị tốt.." Nàng ôm lấy chiếc lọ có chứa sư phụ mình biến mất. " Càng ngày càng rắc rối...Không thể hiểu được những gì đang diễn ra nữa.." Hắn vò đầu bứt tai về lượng thông tin khổng lồ mà mấy ngày qua mình nhận được, nào là kiếp trước, nào là huyết mạch....Không biết về sau não hắn có tàn giống mấy thằng trong tiểu thuyết không nữa. " Để sau đi, trước tìm cách hồi sinh sư phụ lão bà đã..." Thiên Hồ cũng vụt cái mất tiêu, còn mỗi Tác và bạn đọc cũng không hiểu cái gì đang xảy ra. Câu chuyện cũng ngày càng rối hơn so với một chuyến đi du lịch bình thường.