Quyển 2 - Chương 72

Tin Phong Giáng Bạch ch.ết truyền tới quá đột ngột, Mạc Yên Nhiên cũng pháthoảng, nàng chưa từng nghĩ tới Phong Giáng Bạch sẽ cực đoan và quả quyết kết thúc sinh mệnh mình như thế.


Giọng nói của Sơ Ảnh cũng mang theo chút khác thường, “Nghe nói hôm nay pháingười đi Vị Ương Cung mời bệ hạ nhưng bệ hạ không đến.” Nàng ngừng mộtlát rồi nói tiếp, “Vừa mới truyền đến tin nàng ta nuốt vàng, Thái Y vộivàng chạy tới cũng không kịp nữa. Hiện giờ bệ hạ…”


Chỉ sợ tâm trạng cực kỳ không tốt.


Sơ Ảnh không nói Mạc Yên Nhiên cũng rõ, người kia không phải ai khác, dùsao đó là Phong Giáng Bạch, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì Thẩm SơHàn đã ở cạnh nàng ta nhiều năm, mặc dù thật sự coi nàng ta là thế thâncủa Từ Ân Thái Hậu để bồi thường cũng khó tránh có chút tình cảm. Nàngnhíu mày, “Tin tức hôm qua chúng ta đến đó có ai biết không?”


Thư Nhu đáp lời, “May có vị Cố đại nhân kia nên ngoại trừ Vong Ưu Cung không còn ai biết.”


Người của Vong Ưu Cung à, Mạc Yên Nhiên gõ mặt bàn, “Ta vừa đi nàng ta đãnuốt vàng, truyền ra ngoài sẽ biến thành phiền toái, ngươi suy nghĩ biện pháp, những người trung thành…” Nàng đột nhiên nở nụ cười, “Dựa vàotính tình của nàng ta thì hẳn là không có ai trung thành đến ch.ết, ngươi đi xử lý đi, ngày mai ta sẽ tự mình đi nói với Hoàng Hậu nương nươngmột câu.”




Nàng đứng lên duỗi người một cái, nhìn sắc trời, “Hôm nay chắc là bệ hạ sẽkhông đến đây, ngươi đi dặn phòng bếp làm mấy món ăn bệ hạ thích, vị nhẹ một chút. Ừm, Sơ Ảnh tự mình đưa qua, nhắc một câu nói bệ hạ đừng quáđau lòng, miễn cho ảnh hưởng sức khỏe.” Đôi mắt nàng hơi lóe lên, “Cònnữa, chỗ Ninh công công, ta không tin nửa cái kim cũng không chen lọt.”Nàng phất tay, “Các ngươi đều đi đi, động tác của Thư Nhu phải nhanh,đừng để người ta nắm được nhược điểm, bằng không đến lúc đó lại nóikhông rõ. À, đúng rồi.” Nàng nở nụ cười, “Ngươi phải hiểu, không thể xửlý quá sạch sẽ, dù sao cũng phải có người giải thích với bệ hạ rốt cuộcPhong Tần vì sao mà ch.ết.”


Thư Nhu nhíu mày, “Nhưng nương nương có kịp không? Sợ là bệ hạ đã biết chúng ta tới đó rồi.”
“Đã biết?” Nàng xoa cần cổ, “Biết thì biết, chúng ta cứ giấu đã.”


Không thể không nói Mạc Yên Nhiên quá may mắn, Thẩm Sơ Hàn thật sự còn chưakịp triệu kiến cung nhân Vong Ưu Cung, Phong Giáng Bạch ch.ết là chuyệnlớn, khi nhận được tin hắn thật sự khiếp sợ, vốn lúc đó định triệu kiếnngười của Vong Ưu Cung để hỏi rõ ràng. Nhưng cố tình có người đến trước, người kia chính là Cố Hằng, nói là gần đây bắt được vài gian tế củanước khác.


Đây cũng không phải việc nhỏ, Thẩm Sơ Hàn lập tức quyết định gặp Cố Hằngtrước, bảo người của Vong Ưu Cung chờ, lần này chờ đến khi Sơ Ảnh đến.Sơ Ảnh vốn tự mình cầm hộp thức ăn, nhìn thấy Ninh An canh giữ ở ngoàiánh mắt nàng sáng lên, “Thỉnh an Ninh công công.”


Ninh An vội vàng đỡ lấy nàng nói không dám, “Sơ Ảnh cô nương sao lại tự mình tới đây? Hay là Di chủ tử có gì cần sai bảo?”


Sơ Ảnh nở nụ cười, lại khom mình, “Ninh công công không cần khách khí, chủ tử chúng ta nghe nói chuyện ở Vong Ưu Cung.” Giọng nói nàng hơi thấpxuống, “Chủ tử quan tâm bệ hạ nên sai nô tì tới đưa bữa tối, nhắc nhở bệ hạ đừng quên dùng bữa, sức khỏe quan trọng hơn.”


Ninh An đương nhiên biết mục đích Sơ Ảnh đến đây nhưng vẫn lẳng lặng gọitiểu thái giám tới nhận lấy hộp thức ăn kia, “Khiến Di chủ tử quan tâm,bệ hạ vốn cũng rất giật mình, có điều hiện nay đang triệu kiến Cố đạinhân, chuyện của Vong Ưu Cung có lẽ còn phải chờ một thời gian.”


Sơ Ảnh gật đầu, “Làm phiền công công.” Nàng vuốt tay áo nói, “Chỗ Vong ƯuCung chủ tử chúng ta cũng rất quan tâm. Phong Tần nương nương người ch.ết là hết, vốn không nên nói thêm cái gì, chủ tử chúng ta thiện tâm nhưnglàm nô tỳ nên suy nghĩ nhiều một chút. Phong Tần nương nương và chủ tửchúng ta đối đầu không phải ngày một ngày hai, khó tránh khỏi sẽ…”


Nàng che miệng cười, “Bệ hạ đều có quyết đoán, xem ra là nô tỳ lắm miệng,chỉ nhiều lời một hai câu với Ninh công công thôi.” Nàng lặng lẽ đưa cái gì qua, không nhìn Ninh An liền khom mình, “Công công là người có đạiphúc khí đương nhiên biết nên nói gì, nô tỳ trở về trước.”


Ninh An nhéo khăn gấm nàng đưa vào tay mình, cẩn thận sờ bên trong thì ra là một lọn tóc. Hắn cúi đầu nhìn hồi lâu, cuối cùng thở dài một tiếng thật khẽ.


Khi Cố Hằng đi ra sắc trời đã rất muộn, trên mặt hắn đầy vẻ mệt mỏi, đôimắt lại sáng kinh người. Ninh An lập tức đi vào Cần Chính Điện nhìn thấy Thẩm Sơ Hàn đang tựa lưng vào ghế, tay ấn huyệt bên mắt mình. Hắn vộivàng đi lên nhận việc, sức lực khống chế vừa đủ khiến Thẩm Sơ Hàn thở ra một hơi, hắn nhìn sắc mặt Thẩm Sơ Hàn, “Nếu bệ hạ không vội xử lýchuyện khác thì dùng bữa trước được không? Di chủ tử vừa mới sai ngườiđưa bữa tối tới, nói nhắc bệ hạ dùng một chút.”


Quả nhiên sắc mặt Thẩm Sơ Hàn thoáng dịu đi, hắn gật đầu, “Vậy dùng bữa trước.”
Ninh An lại hỏi, “Có cần gọi người của Vong Ưu Cung tới trước không ạ?”


Thẩm Sơ Hàn nhíu mày, “Chỉ gọi những người thân cận là được, những người không thể vào nội điện gọi tới cũng chỉ thêm ồn ào.”
Ninh An cúi đầu đáp lời rồi lui xuống truyền lệnh.


Chuyện về Phong Giáng Bạch được nhẹ nhàng xử lý, có điều vẫn để nàng ta hạtáng theo nghi thức Thục Phi. Phi tần tự sát vốn là tội lớn, sẽ liên lụy người nhà. Nhưng dù sao Phong Giáng Bạch không thể coi như người khác,nàng ta ở bên Thẩm Sơ Hàn thời gian thật sự dài, lại từng rất được sủngái, cho nên phương pháp xử lý này không khiến người ta cảm thấy là sai.


Mạc Yên Nhiên ngồi bên cạnh nói chuyện với Hoàng Hậu, Hoàng Hậu vỗ tay nàng nói, “Lần này ngươi quá mạo hiểm, không nghĩ xem nếu Ninh An hắn quácông bằng không muốn giúp ngươi thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm.”
Mạc Yên Nhiên bĩu môi, “Ta chỉ không ngờ nàng ta sẽ tìm cái ch.ết như thế.”


Hoàng Hậu nhìn nàng rồi lại nhìn màu sắc xanh biếc ngoài đình viện, “Đối vớinàng ta mà nói, ngươi đã phá hủy toàn bộ của nàng ta, tín ngưỡng, tìnhyêu. Ngươi không biết khi nàng ta vừa mới vào Đông Cung là như thế nào,trong lòng nghĩ gì viết hết lên mặt. Nếu ngay từ đầu không phải nghiệtduyên thì chưa chắc Hoàng Thượng đã không thích nàng ta.”


Mạc Yên Nhiên nở nụ cười, “Lúc đầu ta cũng không biết nghiệt duyên gì đấy,thật sự sợ nàng ta ch.ết được, sau này mỗi lần nhìn thấy nàng ta liền cảm thấy nàng ta thật đáng thương.” Nàng nắm tay Hoàng Hậu, “Nhưng lạinghĩ, trong cung này có người phụ nữ nào không đáng thương đâu. Ngay cảngươi là Hoàng Hậu tôn quý, hay sủng phi như ta, đều đáng thương ch.ếtđược.”


Hoàng Hậu không đáp lời nàng, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ thật lâu rồi độtnhiên quay lại, “Ngươi biết không… nếu mà…” Nàng ngừng lại, một lúc saumới nói tiếp, “Nếu chỉ có một mình ngươi cũng không có gì phải sợ, ngươi vẫn luôn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.”


Mạc Yên Nhiên cúi đầu, nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó lại nở nụ cười vớiHoàng Hậu, “Còn chưa xảy ra chuyện gì, ngươi đừng làm ta sợ.”
Hoàng Hậu cũng cười với nàng, không tiếp tục đề tài này.


Gần đây có chuyện làm Mạc Yên Nhiên rất phiền lòng, chính là tiết vạn thọmùng sáu tháng sáu sắp đến. Trong nháy mắt đã đến, Mạc Yên Nhiên cònchưa nghĩ ra sẽ tặng Thẩm Sơ Hàn cái gì, nàng đã nói bóng nói gió hỏiqua Thẩm Sơ Hàn thích cái gì, kết quả đổi lấy một cái liếc mắt của hắn,sau đó vươn tay gãi cằm nàng làm như nàng là một con mèo vậy, “Ngoan,ngồi sang một bên đi.”


Ý của hắn nàng còn gì không rõ nữa, đại khái là hắn thích cái gì Mạc YênNhiên phải tự mình đoán. Mạc Yên Nhiên phiền đến mức ăn cơm cũng có thểnhíu mày xuất thần, khiến Thẩm Sơ Hàn nhìn rất buồn cười, hắn buông đũavỗ mặt nàng, giọng nói có vẻ an ủi, “Được rồi, nàng tùy tiện tặng cái gì trẫm đều thích, ngay cả nàng tùy ý viết một chữ trẫm cũng sai ngườitreo lên, sau đó đặt ở Cần Chính Điện ngày ngày xem, được không?”


Mạc Yên Nhiên cắn chặt răng, thế mà hắn cũng dám nói, hắn rõ ràng biết nàng viết chữ tệ đến thế nào. Thân thể này vốn đã bị Mạc Thanh Lễ nuôi dạykhông tốt, dù tốt hơn chính bản thân nàng thì Mạc Yên Nhiên trước kiacũng không giỏi thi họa, cùng lắm chỉ viết được một bộ chữ hoàn chỉnh.


Đến khi nàng nhập vào lại càng không xong, hoàn toàn không thể để ngườikhác nhìn thấy. Hắn cũng từng dạy nàng viết chữ, cuối cùng phải đỡ tránbuông xuôi. Khi nàng vừa tới nơi đây còn ngày ngày luyện chữ, nhiều lầnkhông thấy khá hơn lại để xuống.


Nghĩ đến đây nàng lại nở nụ cười, “Lang quân có còn nhớ câu thơ chàng viết cho ta ngày ấy không?”


Thẩm Sơ Hàn ừ một tiếng, ngữ khí nghi vấn. Nàng cố ý tỏ vẻ tức giận, “Có vẻta chẳng quan trọng chút nào, chuyện khiến ta nửa đêm mơ thấy cũng cảmgiác ngọt ngào lang quân lại không để trong lòng tẹo nào.”


Hắn bật cười, uống một ngụm trà mới nói, “Sao trẫm không để trong lòngđược, trẫm còn nhớ rõ ràng.” Ngữ khí hắn chậm rãi kéo dài, “Đãn nguyện thiên thu tuế lý, kết thủ vạn niên hoan hội, ân ái ứng thiên trường.”


Mặt Mạc Yên Nhiên phút chốc đỏ bừng, nàng giơ tay đấm hắn một cái, sau đó có chút ngượng ngùng nói: “Ai nói với chàng cái này.”
Trên mặt hắn cũng đầy ý cười, “Trẫm tưởng Khanh Khanh nói cái này cơ.”


Thấy mặt nàng càng hồng, khóe mắt có vẻ xấu hổ, hắn vươn tay xoa hàng lôngmày nàng, gõ trán nàng một cái, “Đừng giận, trẫm đương nhiên còn nhớ.Cho đến phong nguyệt vô tình, tương tư vẫn không thể bỏ.”


Sau đó thấy mắt nàng lấp lánh nhìn sang, trong mắt ngập hơi nước, hắn hônlên trán nàng, “Chuyện về Khanh Khanh đương nhiên phải nhớ, nửa điểmkhông dám quên.”
Mạc Yên Nhiên lại nghĩ phải tặng hắn cái gì, nàng chạm vào ngón tay hắn, “Nếu lễ vật ta tặng giống với người khác thì sao?”


Thẩm Sơ Hàn dỗ nàng, “Giống làm sao được, đã là Khanh Khanh tặng đương nhiên độc nhất vô nhị. Ngay cả nàng hái cành hoa đi tặng thì cũng vì KhanhKhanh hái nên mới đặc biệt đẹp.”
Mạc Yên Nhiên cười cong cong hai mắt, “Miệng lưỡi trơn tru.”


Hắn lại đột nhiên nắm tay nàng, “Bất tri bất giác đã một năm rồi. Có KhanhKhanh làm bạn bên cạnh ngày tháng qua đặc biệt nhanh.”
Bệ hạ, chủ đề thay đổi nhanh quá, Khanh Khanh có chút chịu không nổi.


Nàng sửng sốt một lát mới nắm lại tay hắn, “Ta lại cảm thấy một năm này dàihơn những năm khác.” Nàng nghịch tay hắn, “Giống như đã trải qua rấtnhiều, rất nhiều chuyện. Lang quân, chàng xem, trong lúc bất tri bấtgiác ta đã từ Bảo Lâm nho nhỏ lên tới Tần. Cảm thấy đã gặp rất nhiềuchuyện, giống như một đường đầy chông gai mới tới được.”


Nàng ngừng một thoáng, sau đó tựa vào hôn khóe môi hắn, “Ngày đó ta đã nói,người trong giấc mơ đứng trước mặt ta, che gió che mưa cho ta, bảo vệta, cho ta sức mạnh, ta đã nhìn thấy bệ hạ. Nay…” Nàng chậm rãi rời khỏi hắn, giúp hắn lau đi vết son môi, “Dường như giấc mơ đã trở thành sựthật.”






Truyện liên quan

Ta Mới Là Duy Nhất

Ta Mới Là Duy Nhất

Đông Phương Ngọc Đình57 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCung Đấu

164 lượt xem

Ta Mới Là Boss

Ta Mới Là Boss

Đông Phương Ngọc Đình65 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

390 lượt xem

Ta Mỗi Ngày Tùy Cơ Một Cái Mới Hệ Thống Convert

Ta Mỗi Ngày Tùy Cơ Một Cái Mới Hệ Thống Convert

Công Tử Tiếu Ca2,770 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

202.4 k lượt xem

Ta Mỗi Tuần Tùy Cơ Một Cái Mới Chức Nghiệp

Ta Mỗi Tuần Tùy Cơ Một Cái Mới Chức Nghiệp

Vô Hữu3,424 chươngĐang ra

Đô Thị

134.9 k lượt xem

Ta Mới Là Hào Môn ( Triệu Dương Lý An Kỳ ) Convert

Ta Mới Là Hào Môn ( Triệu Dương Lý An Kỳ ) Convert

Ngã Dục Thành Tiên2,006 chươngDrop

Đô Thị

9.6 k lượt xem

Đô Thị: Ta Mỗi Tuần Một Cái Tân Thân Phận Convert

Đô Thị: Ta Mỗi Tuần Một Cái Tân Thân Phận Convert

Vạn Thiên Phồn Tinh1,402 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

57.6 k lượt xem

Ta Mỗi Ngày đều Có Thể đạt được Một Loại Thiên Phú Convert

Ta Mỗi Ngày đều Có Thể đạt được Một Loại Thiên Phú Convert

Phong Sơn Thập Nguyệt394 chươngDrop

Đô ThịHuyền HuyễnDị Giới

14 k lượt xem

Tạ Mời! Người Tại Phong Thần, đã Thành Kim Tiên Convert

Tạ Mời! Người Tại Phong Thần, đã Thành Kim Tiên Convert

Phác Nhai Tiên Sinh489 chươngDrop

Huyền Huyễn

13.2 k lượt xem

Tạ Mời! Người Tại Tiểu Tinh Linh, Vừa Từ Quán Quân Convert

Tạ Mời! Người Tại Tiểu Tinh Linh, Vừa Từ Quán Quân Convert

Hoa Thiên Hạ425 chươngFull

Đồng Nhân

17.9 k lượt xem

Tạ Mời! Người Tại Long Châu, Vừa Thành Phá Hư Thần Convert

Tạ Mời! Người Tại Long Châu, Vừa Thành Phá Hư Thần Convert

Tinh ảm Yết Minh573 chươngFull

Đồng Nhân

39 k lượt xem

Tạ Mời! Người Tại Hồng Hoang, Đại La Kim Tiên Convert

Tạ Mời! Người Tại Hồng Hoang, Đại La Kim Tiên Convert

Vạn Giới Hồng Hoang571 chươngDrop

Tiên HiệpVõ Hiệp

30.8 k lượt xem

Tạ Mời! Người Tại Hải Tặc , Đã Là Ngũ Hoàng Convert

Tạ Mời! Người Tại Hải Tặc , Đã Là Ngũ Hoàng Convert

Hải Tặc Tân Nhân280 chươngDrop

Đồng Nhân

17.5 k lượt xem