Chương 42: Duyên cha con kiếp này đã hết

Edit + Beta: Vịt
Dư Bảo Nguyên là gần sáng sớm ngày thứ 2 tới thị trấn nhỏ kia.
Chỗ này rất vắng vẻ, nếu như trước đó chưa từng tới đây, e là phải vòng một vòng lớn mới có thể tìm được thị trấn nhỏ bị dãy núi bao quanh này.


Đường dẫn tới trong thị trấn không dễ lái xe, cậu dứt khoát dừng xe ven đường, ôm mèo đi bộ vào.
Cậu vốn nghĩ gọi trước cú điện thoại cho bên mợ, nhưng lấy điện thoại ra mới nhìn thấy, một ngày không sạc, điện thoại đã tự tắt máy.


Cậu thở dài, thả di động lại túi, dựa theo trí nhớ đi tới bên trong.
Thành phố bên ngoài, phát triển rất nhanh, diện mạo thành thị là mỗi năm một vẻ. Nhưng thị trấn nhỏ này, dường như cách biệt với thế gian vậy, hơn 10 năm rồi, cũng không có thay đổi ít nhiều, giống y như phần lớn ký ức.


Dư Bảo Nguyên thuận đường đi vào, dọc đường có rất nhiều người vô tình cố ý mà đánh giá, giống như đang quan sát mục đích tới của người lạ này.
Cậu không để ý, bước chân một mực đi tới chỗ sâu.
Càng tới chỗ sâu, nhà cửa càng nát.


Rốt cục đi tới chỗ quen thuộc, cậu ngẩng mắt nhìn. Căn nhà cũ ban đầu có lẽ sửa chữa lại chút, cũng bất quá là đơn giản quét ve tường, nhìn mới chút thôi. Cửa đặt mấy vòng hoa đơn sơ, treo vải trắng tượng trưng tang sự, theo gió khẽ bay.
Cậu hít sâu một hơi, đi vào mở cửa căn nhà nhỏ này ra.


(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Bên trong đầy rẫy huyên náo tiếng người và mùi hôi rình. Thấy có người đi vào, phụ nữ trung niên bên trong ngẩng đầu nhìn, khóe miệng xiêu vẹo, "Ơ, đây không phải Dư Bảo Nguyên sao?"
Dư Bảo Nguyên cẩn thận đánh giá, nhận ra đây là mợ của cậu.




Hoàn toàn khác với bộ dáng năm đó, bây giờ, đã già nua hơn người bình thường. Nhưng đôi mắt sắc bén kia, so với trước kia càng thêm khiến cho người ta trong lòng sợ hãi.
"Cao lớn vậy rồi," Mợ làm bộ thán phục nói, "Mặc toàn là hàng tốt, úi chà, quả nhiên là ở bên ngoài lăn lộn tốt."


Âm thanh mợ vừa vang vừa thé, rất nhanh đã hấp dẫn những người khác trong nhà đều ra ngoài. Mấy người họ hàng đó ngay cả tên cũng không gọi được, rất nhanh đều xông tới, ngươi một lời ta một câu, ồn ào huyên náo.
Sắc mặt Dư Bảo Nguyên hơi lạnh, "Cháu đi gặp ông ấy."


Mợ cậu kéo tay áo cậu, "Theo mợ tới đây."
Hai người thoát khỏi thân thích tới xem náo nhiệt, càng đi vào trong, ánh sáng cũng càng ngày càng mờ tối. Đẩy ra một cánh cửa nhỏ, hơi thở lạnh lẽo ập vào mặt.


Một chiếc giường lớn bên trong, phía trên nằm một người đàn ông, đã mất hô hấp, thay vào áo liệm.
"Cháu nhìn đi, mợ ra ngoài làm việc." Mợ vừa nói, ở sau lưng cậu mang theo thâm ý nhìn một cái, xoay người ra cửa. Dư Bảo Nguyên đi tới bên giường.


Người đàn ông kia vô vị mà nằm, không có tức giận nào, cả người giống như một cành cây khô già, gầy guộc lại tang thương.
Ông ta ở trong ký ức không phải như vậy.


Ở trong ký ức, ông ta từng có dáng vẻ oai hùng tràn trề. Mỗi lần về nhà, ông ta đều sẽ mang cho Dư Bảo Nguyên bé con đồ ăn vặt, lúc ông thần thần bí bí mà từ phía sau lấy cái chén nhỏ cái hộp nhỏ tỏa ra mùi thơm, loại hạnh phúc này, Dư Bảo Nguyên cả đời này cũng sẽ không quên.


Dư Bảo Nguyên ở tại chỗ đứng sững sờ, tới lúc Khoai Sọ gãi gãi cổ áo cậu, cậu mới hồi phục tinh thần.
Trên đường đến suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, thật sự đứng ở chỗ này, lại một câu cũng không nói ra được.
Yêu cũng được, hận cũng được, rốt cuộc cũng không qua được sinh tử.


Hồi lâu, cậu hướng người đàn ông nằm trên giường kia, cúi một cái thật sâu.
Duyên phận cha con cả đời này coi như đã hết.
Hi vọng kiếp sau, cũng không gặp nữa.
Trong phòng đang an tĩnh, bỗng nhiên, Khoai Sọ túm quần áo cậu, đột nhiên lớn tiếng kêu meow một cái.


Cả người Dư Bảo Nguyên run rẩy, quay đầu đi, chỉ nhìn thấy mợ chẳng biết lúc nào mang theo nụ cười đứng bên cạnh cậu, "Đi ra ăn cơm."






Truyện liên quan

Quân Sinh Ta Chưa Sinh, Ta Sinh Quân Đã Lão

Quân Sinh Ta Chưa Sinh, Ta Sinh Quân Đã Lão

Đậu Đĩnh6 chươngFull

Ngôn TìnhĐoản Văn

34 lượt xem

Dù Sao Ta Sinh Hạ Tới Chính Là Cho Người Ta Đương Nhi Tử

Dù Sao Ta Sinh Hạ Tới Chính Là Cho Người Ta Đương Nhi Tử

Càn Vật Đường147 chươngFull

Đô ThịHệ Thống

401 lượt xem

Toàn Dân Hải Đảo: Ta Sinh Mệnh Hoạt Hóa Thuật Làm Hải Đảo Sống Rồi! Convert

Toàn Dân Hải Đảo: Ta Sinh Mệnh Hoạt Hóa Thuật Làm Hải Đảo Sống Rồi! Convert

Khoái Phù Ngã Khởi Lai785 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

81.8 k lượt xem

Điên Rồi Đi! Vừa Trọng Sinh Ngươi Thì Phải Cho Ta Sinh Con Convert

Điên Rồi Đi! Vừa Trọng Sinh Ngươi Thì Phải Cho Ta Sinh Con Convert

Nam Bắc Thập Tam613 chươngFull

Đô Thị

27.3 k lượt xem

Sau Khi Sống Lại, Nữ Thần Phụ Đạo Viên Muốn Cho Ta Sinh Hài Tử

Sau Khi Sống Lại, Nữ Thần Phụ Đạo Viên Muốn Cho Ta Sinh Hài Tử

Lân Gia Mã Tự Tiểu Ca391 chươngFull

Tiên HiệpĐô ThịKhoa Huyễn

2.9 k lượt xem

Thừa Dịp Nữ Huynh Đệ Ngây Ngô, Lừa Gạt Nàng Cho Ta Sinh Con

Thừa Dịp Nữ Huynh Đệ Ngây Ngô, Lừa Gạt Nàng Cho Ta Sinh Con

Lục Điểm Bán Vãn Phong774 chươngTạm ngưng

Đô ThịXuyên Không

23.6 k lượt xem

Trùng Sinh 80: Lừa Gạt Con Dâu Vì Ta Sinh Hai Thai

Trùng Sinh 80: Lừa Gạt Con Dâu Vì Ta Sinh Hai Thai

Cật Phạn Tam Tam483 chươngTạm ngưng

Đô ThịĐiền Viên

11 k lượt xem

Huyền Huyễn: Đa Tử Đa Phúc Liền Trở Nên Mạnh? Cho Ta Sinh!

Huyền Huyễn: Đa Tử Đa Phúc Liền Trở Nên Mạnh? Cho Ta Sinh!

Cẩu Đạo Đại Thánh1,065 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị Giới

35.2 k lượt xem

Điên Rồi, Giáo Sư Cho Ta Sinh Tam Bào Thai

Điên Rồi, Giáo Sư Cho Ta Sinh Tam Bào Thai

Tửu Hồng Sắc Tiểu Lão Phủ442 chươngĐang ra

Đô Thị

30.3 k lượt xem

Thiên! Nữ Thần Trộm Cho Ta Sinh Ba Cái Ngoan Nữ Nhi

Thiên! Nữ Thần Trộm Cho Ta Sinh Ba Cái Ngoan Nữ Nhi

Thanh Sơn Bất Thanh Sơn424 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

5.8 k lượt xem

Vú Em: Tuyệt Mỹ Giáo Hoa Vụng Trộm Cho Ta Sinh Long Phượng Thai

Vú Em: Tuyệt Mỹ Giáo Hoa Vụng Trộm Cho Ta Sinh Long Phượng Thai

Lâm Hi Hòa237 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

5.5 k lượt xem