Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 21: Những chuyện sáng sớm và tai nạn của Snape giáo thụ

Hơn 8h sáng, Carl bị người qua đường - bạn cùng phòng A gọi dậy, phất tay “Người lười chú” tự động làm vệ sinh, chải tóc mặc áo quần một loạt series, tại trong ánh mắt hâm mộ của một đám người qua đường, hắn ngáp ngắn ngáp dài tìm đường đến phòng ăn, với một người lười như hắn, đang ngủ ngon thì bị đánh thức là tội ác, tội ác đáng chết. Không phải người qua đường A có ý định tốt thì hắn cho tắm rửa với Nhiệt Thị Lực rồi.


Đại sảnh giờ ăn chỉ có các học sinh khoá trên, cùng lác đác mấy nhóm tân sinh đang chụm nhau lại nói chuyện, khoe khoang chuyện lý thú của mình, còn lại chắc còn đang ngủ bù.


Carl tại bàn ăn Gryffindor thấy Hermione đang lặng lẽ ăn sáng một mình, giống như hạc giữa bầy gà nhìn qua là thấy ngay, đôi môi mũm mỉm đỏ mọng, khuôn mặt còn ửng hồng vì dư vị cao trào còn chưa qua, hai mắt hàm xuân toả ra mị ý. Tay cầm cuốn sách thật dày vừa đọc vừa ăn.


Carl liền đi về chỗ bàn ăn của nàng, với thân phận là ‘Gryffindor anh hùng’ hắn rất nhanh được học trưởng Gryffindor chào đón, hắn trả lời vài câu qua loa rồi ngồi một bên tiểu cô nương, một tay chống tai, nghiêng đầu nhìn nàng bằng ánh mắt khiêu khích.
“Hermione nữ vương đang ăn điểm tâm a.”


Nghe ca ca đùa giỡn, tiểu cô nương gò má hơi đỏ, ngạo kiều trợn hắn một mắt rồi không để ý đến hắn.
Carl ngồi sát bên nàng hơn, tay ôm eo vuốt ve, ghé vào tai thổi hơi nóng, “Nữ vương Hermione cưỡi ngựa cả đêm mệt mỏi, giờ đang cố gắng bổ sung năng lượng tiêu hao a.”


Tiểu cô nương có thể cảm thấy cánh tay cứng rắn ôm vào eo nhỏ của mình, lỗ tai bị hà hơi đỏ lên, cố gắng vùng vẫy hất ra hắn nhưng không được, quay mặt lườm hắn rồi mặc kệ.
Carl được đà lấn tới, thấy xung quanh không ai chú ý bên này, đưa tay xuống bờ mông căng mộng bóp một cái.


“A!.” Tiểu cô nương giật mình hét lên, thấy mọi người đang nhìn mình, nói tiếng xin lỗi. Rồi quay người ghé vào tai hắn gắt giọng nói nhỏ, “ Carl đần, ngươi làm gì vậy?“.
“Ta muốn chơi ngươi.” Hắn nói từng từ từng từ một, rồi thổi thêm ngụm khí vào tai nàng.


“Ca ca, đừng làm ở đây, buổi tối ta cho ngươi, được không?.” Bị ca ca thổi hơi nóng vào tai, cơ thể tiểu cô nương nhũn ra, ngả người vào ngực hắn, nàng có chút động tâm, nhưng nhìn xung quanh đông người, thanh âm hơi run rẩy cầu xin.


Carl đắc ý cười nhìn Hermione, “ Này thì không để ý đến ta, lần này tha thứ ngươi a, hôm khác để ngươi chịu đựng Siêu Cấp tốc độ nhấp.”


Tiểu cô nương nghe hắn nói đến ‘Siêu cấp tốc độ nhấp’ mặt đỏ hơn, trừng mắt hắn một cái, nhớ đến tối hôm qua hắn làm, cảm giác thật tuyệt với, lúc đó nàng sướng đến mức tưởng mình sắp chết.


Hai anh em thì thầm nói chuyện với nhau thì một tiểu cô nương tân sinh ngồi xuống trước mặt hai người, hai mắt nàng hơi mê ly nhìn Hermione, mặt ửng hồng giống như đang bị cảm.
Hermione thấy Lavender ngồi đối diện mình, nhớ lại chuyện hôm qua, tiểu huyệt liền chảy nước ra. Nàng kẹp chân lại, hắng giọng một cái rồi hỏi thăm.


“Không khoẻ à Lavender?.” Hôm qua đã giới thiệu lẫn nhau nên nàng kêu tên.
“Không, không có gì, chạy leo cầu thang nên hơi mệt.” Nghe Hermione hỏi thăm, cô nàng lấy lại tinh thần, nhẹ giọng giải thích.


Kỳ thực lúc nãy ɭϊếʍƈ sạch nước đọng của Hermione thì tiểu huyệt của nàng phun nước ra, nàng không biết đó là cái gì nhưng nàng rất thoải mái, cảm giác hơi phê phê, nàng muốn nữa. Chỗ nước đọng là chỗ giường gần Hermione nên nàng nghĩ Hermione có lẽ biết gì đó.


Thay đổi qυầи ɭót đã ẩm ướt, nàng chạy nhanh tìm kiếm Hermione nhưng thấy Hermione cùng ngồi gần một nam sinh đang đùa giỡn lẫn nhau. Thấy có người nên không tiện hỏi, nàng đành nói chuyện chủ đề khác.
“Hermione, đây là?.” Lavender nhìn vào Carl rồi hỏi thăm.


“A, đây là ca ca song sinh của ta. Ca ca, đây là bạn cùng phòng của ta, Lavender Brown.” Tiểu cô nương thấy nàng nói không sao nên không để ý đến.


Carl thấy mặt tiểu cô nương Lavender hàm xuân, trạng thái giống như Hermione lúc mới biết làʍ ȶìиɦ với cao triều, lại nghĩ đến lúc nãy nàng ăn phải ɖâʍ thủy Hermione, trong lòng thầm vui vẻ, hắn cảm thấy mình sắp có đồ chơi mới.


Lavender nhìn qua không phù hợp với thẩm mỹ phương Đông , nhưng đi qua Gene cải tạo thì vịt cũng hoá thiên nga a.
“Xin chào, ta là Carl Granger, ngươi có thể gọi ta Carl, Brown tiểu thư.” Carl ngồi thẳng người, ra vẻ chính nhân quân tử bộ dáng, giọng ấm áp tự mình giới thiệu.


Tiểu cô nương Lavender hơi kinh ngạc nhìn về hai anh em, hai người họ khác nhau quá nhiều a, Carl tóc đen, mắt đen, da trắng bóng hơi giống con lai người châu Á , còn Hermione tóc nâu mắt nâu, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ, là tiểu chuẩn nữ thần của người phương Tây a.


“Ngươi tốt Carl, ngươi có thể gọi ta Lavender, nhưng nhìn hai ngươi không giống là anh em song sinh a?.”
“Thật trăm phần trăm.” Carl cùng Hermione đồng thanh nói, rồi nhìn nhau cười cười.


Thực ra Hermione hơi giống Granger tiên sinh, tóc nâu mắt nâu. Còn hắn giống mẹ hơn, lại thêm trong tiềm thức Gene từ chủ tiến hoá đến bộ dáng hắn muốn( bộ dáng hắn kiếp trước là người VN, châu Á) nên gương mặt nhu hoà hơn.


“Bây giờ thì ta hơi tin tưởng hai người là anh em song sinh a.” Thấy hai người tâm linh như tương thông, tiểu cô nương tạm tin tưởng.
‘.....’
Lavender lúc này nói chuyện với Hermione về Hogwarts là chủ yếu, nhất là nàng chửi bậy cái cầu thang, nàng sáng nay phải đi vòng vòng thật lâu mới đến được đại sảnh,...


Carl nhìn hai nàng nói chuyện, suy nghĩ cơ hội cầm xuống Lavender, nghĩ đến cái gì đó khoé miệng hắn hơi cong lên, càng ngày càng tà ác. Hai cô nương ngồi một bên đột nhiên rùng mình một cái.


Thời gian rất nhanh gần đến 9 giờ đi học, các học sinh lớn của Gryffindor cho Carl một cái ánh mắt tự cầu phúc , tiểu cô nương cũng tham gia náo nhiệt, thè lưỡi ra trêu hắn một cái.


Carl không nhìn, quay lưng đi, như một chiến sĩ đang bước từng bước vào chiến trường, nhưng bóng lưng đìu hiu khiến mọi người xung quanh thông cảm.
--------


“Bóng mỡ”, “Lão con dơi”, "Đồ lót màu đen”, “Máu Bùn”, “Lão xử nam.” Những từ này, tất cả đều là cấm kỵ đối với Snape, tối hôm qua Mũ Phân Viện thậm chí ngay cả một lúc nói ba cái này.
Snape nhất định sẽ tìm Carl gây phiền phức.


Hắn bây giờ chắc chắn đang tích lấy một cỗ ‘tà hỏa’, vội vàng cần tìm người phóng thích.
Xem như hôm nay hắn đến sớm nhất bên khóa Vu Sư, Carl tất nhiên đứng mũi chịu sào, tiếp nhận một màn mưa máu gió tanh!


Ma Dược khóa phòng học được áp dụn trong một gian tầng ngầm hầm, ở đây nếu muốn so với tòa thành lầu thì lại âm u lạnh lẽo rất nhiều.
Xuôi theo tường trưng bày lọ thủy tinh, bên trong dùng Formalin ngâm đủ loại động vật tiêu bản, không biết, còn tưởng rằng đi tới viện y học.


Không qua bao lâu, Snape đá cửa gỗ, người mặc đấu bồng đen rộng lớn, bước nhanh đi vào phòng học, trong phòng nhiệt độ tựa hồ như thấp xuống mấy phần.
Hắn híp mắt nhìn quanh một vòng, cầm lấy danh sách, bắt đầu chỉ đích danh.


Lúc điểm đến tên Carl , hắn kéo lấy âm thật dài, cho hắn một cái chi trừng tử vong , biểu lộ tựa hồ phải giống như muốn hướng về hắn ,giống như Vu Sư bào bên trong hồ thuỷ tinh có Formalin!


Carl chú ý tới két chứa trưng bày xó xỉnh bên cạng, bên trong học sinh có thể tồn phóng chế tác Ma Dược lúc có thể sẽ dùng đến đủ loại nguyên liệu, hoặc cái chế tác kia vốn thuộc về Hỗn Huyết Vương tử Ma Dược Cao cấp, trong đó ghi lại mấy loại Hắc Ma Pháp như Thần Phong Vô Ảnh, hắn rất tò mò về loại Ma Chú phát động vô hình như thế này, lấy về nghiên cứu kỹ sau này chỉ cần phất phất tay, đối thủ chết cũng không biết chết thế nào.


Carl đang suy nghĩ lung tung, cửa gỗ vừa khép lại đột nhiên bị đẩy ra, bạn cùng phòng Carll - Người qua đường A bọn hắn đến muộn.
Người qua đường A lắp ba nói: “Xin lỗi giáo thụ, chúng ta lạc đường......”


Snape lạnh như băng ngắt lời nói: “Ta cho rằng, chỉ số IQ cao quá cự cại, cũng sẽ không lạc đường đâu!Ai ngờ..! Xem ra ta đánh giá cao học sinh Ravenclaw quá rồi.
Ta có thể nên đề nghị hiệu trưởng, nên đề cao một chút tiêu chuẩn thích hợp để chiêu mộ học sinh tốt mới được.”


Không một người nói chuyện, bốn phía chỉ có âm thanh đuốc thiêu đốt.
‘ người qua đường bọn chúng’ Đứng tại chỗ, không biết làm sao bây giờ hảo.


Snape phẫn nộ quát: “Nhanh tìm chỗ ngồi xuống, không muốn như cái đồ đần cứ đứng đấy, các ngươi sẽ kéo xuống trí thông minh toàn bộ phòng học mất .”


Tại trong một loạt âm thanh ầm ĩ, Snape nhìn về phía Carl: “Granger, buổi sáng vì cái gì không giúp bạn học của ngươi tìm được đường,để bọn hắn đến trễ?
Bởi vì ngươi, Ravenclaw với chúng là một phần!”


Carl liếc nhìn 4 nhân chúng, tội nghiệp cu cậu, 4 người dậy sớm hơn Carl mà giờ mới đến được phòng học. Hắn đang suy nghĩ có nên kiếm thêm thu nhập nhờ việc bán bản đồ hay không. Tối qua hắn đã nhớ rõ tất cả cấu trúc của toà lâu đài.


Snape thỏa mãn hừ một tiếng, ngước mắt nhìn toàn bộ đồng học, ánh mắt của hắn lạnh nhạt, trống rỗng.
“Các ngươi đến nơi đây, vì học tập môn Ma Dược chế biến này,đây là công nghệ khoa học tinh vi và nghiêm ngặt .”


Hắn nói chuyện phát âm thanh nhỏ, cơ hồ so thì thầm hơi lớn hơn một chút, nhưng người người đều nghe rõ ràng mỗi một chữ hắn nói.
“Bởi vì ở đây không có ai đần độn huy động Ma Trượng, cho nên giữa các ngươi có thật nhiều người sẽ không tin tưởng đây là Ma Pháp.


Ta cũng không trông cậy vào các ngươi có thể chân chính lĩnh hội cái lửa nhỏ nướng chậm cái nồi lớn sẽ bốc lên khói trắng, bay ra từng trận thoang thoảng mỹ diệu , các ngươi sẽ không chân chính biết được chất lỏng chảy vào mạch máu mọi người , làm lòng người thần trí đãng đơ ,Ma Lực thần dịu loại mê ly ý chí.


Ta có thể dạy sẽ các ngươi như thế nào đề cao danh vọng, sản xuất vinh quang, thậm chí ngăn cản tử vong —— Nhưng nhất thiết phải có một đầu, đó chính là ở chính các ngươi không phải ta gặp lần đầu, đến loại ngu ngốc hay đồ ngốc ta đều đã biết qua.”


Carl đột nhiên phát hiện, Snape có tiềm chất kinh khủng về chuyện xưa.
Nếu như mở một cái điện đài “Snape mang cho ngươi đến 1 câu chuyện ma” , hắn nhất định sẽ thành công!
Snape vừa mới nói xong lời dạo đầu chính mình , liền đem ánh mắt lần nữa chuyển hướng hắn.


Snape đột nhiên nói: “Granger, nếu như ta đem Thủy Tiên căn bột phấn gia nhập vào lá ngải cứu thấm dịch sẽ có được cái gì?”


‘A nguy, không đúng, nhầm lẫn a, ta không phải người như Harry yêu dấu’ Carl thầm chửi bậy, bất đắc dĩ đứng lên, hắn có thể cảm nhận được toàn lớp đều tại nhìn chính mình, nhưng hắn không có khẩn trương chút nào, lưu loát mà trả lời Snape vấn đề:


“Nhận được một loại thuốc ngủ hiệu lực rất mạnh , tên của nó gọi là Sinh Tử Thủy.”
Snape nghe hắn trả lời xong ,sắc mặt lại bắt đầu không xong, thật giống như hắn thiếu Carl một ngàn Kim Galleon.


“Nếu như ta muốn ngươi đi tìm cho ta một khối Ngưu Hoàng, ngươi sẽ đi tới nơi nào để tìm?” Snape sải bước đi đến bên người Carl, nhờ vào đó hắn liền thực hiện một cổ áp lực vô hình.
Carl vốn muốn nói ‘tìm Hagrid a’, bất quá nhìn xem sắc mặt Snape, hắn vẫn bỏ qua chơi thông minh, chân thành nói:


“Ngưu Hoàng là từ ngưu trong dạ dày lấy ra một loại tảng đá, có tác dụng giải độc cực mạnh.”
“Vậy ngươi nói một chút thuyền hình ô đầu cùng lang độc ô đầu khác nhau ở chỗ nào?”


“Thuyền hình ô đầu cùng lang độc ô đầu là cùng một loại thực vật, cũng gọi chung ô đầu.”
“Máy móc.” Snape khinh miệt cho cái đánh giá.


Bất quá máy móc cũng được, ký ức xuất chúng cũng được, dựa theo điểm chuẩn tắc mà Hogwarts cho, trả lời đối với mấy vấn đề là phải thêm phần, điểm ấy giáo thụ tiết tháo, Snape vẫn phải có.
Đương nhiên, cái này Carl vốn thuộc về Ravenclaw không thể tách rời, nếu như hắn là Gryffindor......


“Ravenclaw thêm một phần!”
Không đợi Carl trên mặt tươi cười, Snape tiếp tục lười biếng nói: “Lúc trả lời vấn đề , muốn ở phía sau tăng thêm giáo thụ! Granger không tôn trọng lão sư, trừ hai điểm.”
Carl nhún vai, ngồi xuống, cẩn thận kiềm chế tâm trạng của mình, không khéo một phát đá chết Snape.


“Các ngươi vì cái gì không đem những thứ này đều nhớ kỹ? Đều biết sao?” Snape thanh âm gầm thét vang lên lần nữa.
“Các ngươi nếu là ta mang qua kém ít nhất một lần!”
Trong phòng học lập tức vang lên tiếng xào xác một hồi của bút lông chim tìm tòi cùng tấm da dê .


Tại trong một mảng ầm ĩ, Snape nói: “Hôm nay, ta sẽ chỉ các ngươi chế tác một dược thuỷ loại đơn giản để trị liệu mụn ghẻ .”


“Ta thực sự nghĩ không ra chất thuốc nào đơn giản hơn, nếu như ai có thể thất bại, ta thật muốn đề nghị hiệu trưởng, cẩn thận suy tính một chút, có phải hay không toàn chiêu mộ mấy thứ nhược trí tiến vào!”


Tất cả mọi người ngừng thở, vểnh tai nghe giảng, để phòng ngừa lỗ hổng khi nghe xong , dẫn đến Ma Dược thất bại, được nhận định vì nhược trí.


Snape bắt đầu chửi bậy quyển sách ‘Ma Pháp Dược Tề Cùng Dược Thủy’ 50 năm chưa đổi mới, tiếp đó đưa ra các trình tự kèm phương pháp hắn cải tạo trên bảng đen rồi ra lệnh các học sinh thực hành.
“Hai người tự ghép đôi thành một tổ.”


Vừa nói xong, các học sinh đều vội vàng bắt đầu chuyển động.
Snape lần nữa không có hảo ý nở nụ cười.
“Granger, ngươi tất nhiên trả lời hoàn toàn chính xác, vậy thì một minh người chế tác, cũng tốt để cho đại gia mở mang kiến thức một chút a ,thiên tài Ravenclaw!”


Carl bên cạnh tiểu cô nương Ấn Độ Padma Patil một mặt thất vọng, nàng chỉ có thể cùng Mandy Brocklehurst một tổ, (một tiểu cô nương nhìn cũng được, nhưng cười hở lợi xấu không thu).
Carl thờ ơ đem nồi nấu quặng bày ra.
Trên thực tế, hắn đã suy diễn qua rất nhiều trình tự chế biến Ma Dược.


Mặc dù chỉ dùng Siêu cấp đại não thôi diễn, nhưng thực hành một vài Ma Dược thì quá đơn giản.
Trị liệu mụn ghẻ bằng dược liệu chắc chắn không làm khó được hắn.
Sau ba mươi phút, Snape bắt đầu kéo lấy món đấu bồng đen rất dài của hắn đi, trong phòng học đi tới đi lui.


Hắn đi tới chỗ nào, nơi đó liền truyền đến âm thanh tương tự như tiếng nổ.
Snape có áp suất thấp quá mạnh mẽ, đứng bên cạnh người khác , giống như một con rắn độc, trên mặt còn mang theo vẻ mặt cao thâm với cái miệng nở nụ cười trào phúng nhưng trạt mắc.


Cái nụ cười của hắn nhìn rất chướng mắt, bất luận tiểu Vu Sư náo đều sẽ vô ý thức cho là mình phạm sai lầm, tay chân bắt đầu hỗn loạn, lạnh cả người.
Snape nhanh chân đi trong phòng học, tận lực phát ra “Ba ba ba” âm thanh, trong miệng còn phun nọc độc, không để lại dư lực giễu cợt nói:


“Ta vẫn cho là hết thảy tồn tại đều là hợp lý, chính là rác rưởi, cũng có giá trị dùng, xem ra ta sai rồi.”
Cơ hồ tất cả học sinh đều chịu đựng qua phê bình, Snape du đãng một vòng, bắt đầu đứng tại bên cạnh Carl, chờ lấy lúc hắn phạm sai lầm.


Cảm giác Snape gần mình trong gang tấc, hắn nổi lên da gà, cố nín Siêu cấp cùi chỏ chọc ra sau, chọc chết lão dơi biến thái này.
Carl hơi hoang mang đem bốn con sên, hai cây con nhím đâm để vào nồi nấu quặng, thuận kim đồng hồ quây năm vòng, huy động Ma Trượng.
Tốt...... Hoàn thành!


Snape cúi người kiểm tra nồi nấu quặng, bên trong bốc lên bọt khí màu xanh đậm , cái mũi ưng kia hít hà hương vị, không sai, lại là vị trứng thối quen thuộc !
Màu sắc, mùi, thời gian sử dụng...... Đều rất hoàn mỹ, li hắn đều tìm không ra cái gì đâm tới.


Snape đang muốn nói cái gì, cách đó không xa Padma Patill có chút khẩn trương mà quơ Ma Trượng, không cẩn thận đâm chọt cái mông hắn.
Gỗ hông đào, thần kinh rồng, mười ba lại ba phần tư inch...... Độ cứng thật tốt!


Bị nhất kích mệnh trung mệnh vào huyệt của Snape, toàn thân lão phát run, suýt chút nữa một đầu đâm vào bên trong nồi nấu quặng của Carl.
Trung!
Đây tuyệt đối là mưu sát!


Padma Patill vung vẩy Ma Trượng không thành, không biết sao đem nồi nấu quặng Mandy Brocklehurst , đốt thành 1 khối đồ vật xiên xẹo , dược thủy trong nồi tạt vào phiến đá trên mặt đất.


Nếu như dựa theo phương vị mà nói, nồi nấu quặng củ Carl cùng Mandy là láng giềng, mà Snape vừa vặn đứng ở chính giữa, đưa lưng về phía nồi nấu quặng của Mandy.
1 lượng lớn chất lỏng màu xanh lục hắt vẫy mà ra, đem giày mà Snape mang đều đốt ra động.


Sức eo hợp nhất bị công phá, mặt của hắn trực tiếp đâm vào dược thủy bên trong nồi của Carlm
Trong vài giây, toàn bộ đồng học bên cạnh Carl giật mình đứng thật xa, nồi bị đánh lật úp, toàn thân Snape giáo thụ thấm ướt dược thủy.


Phần lưng Snape, cánh tay cùng bên trên đùi khắp nơi đều sưng lên mụn đỏ ghẻ.
Rõ ràng là Ma Dược trị liệu mụn ghẻ, dùng ra hiệu quả lại hoàn toàn tương phản, cũng không biết hai cái tiểu nha đầu này chế tác thế nào lại vậy!


Snape “Ô ô” nói không ra lời, trên mặt của hắn không có mụn ghẻ, dù sao dược tề mới chế tác của Carl thành công, nhưng mà dược thủy còn không có để nguội!


Mấy chục giọt nhiệt độ cao áp lên người hắn, Snape bị nóng liền ra hình thể mẹ hắn cũng không nhận ra, nhất là cái mũi lớn hình ưng gợi cảm kia!
Snape giáo thụ run tay, chỉ vào tiểu cô nương Padma, hắn trên miệng cũng là pha, ô ô không biết đang nói cái gì.
Nhìn xem chính xác rất đáng thương.


Bất quá thương thế tiểu cô nương Padma không khác Snape mấy chút nào.
Nàng một thân mụn ghẻ, thút thít mà khóc lên, trên mũi đều đột nhiên toát ra rất nhiều mụn ghẻ.


Nhóm tiểu Vu Sư nhìn bốn phía, bấy giờ không biết nên làm sao cho tốt, mà giáo thụ duy nhất là Snape lại bị thương, trong miệng còn nói không ra lời.
Carl bất đắc dĩ móc ra Ma Trượng, quơ quơ, nói khẽ: “Thanh lý đổi mới hoàn toàn!”
Tạt vào dược thuỷ dưới đất trong nháy mắt bị quét sạch.


Hắn nhìn một chút Snape cùng Padma, lại liếc qua bên trong nồi nấu quặng của mình.
Hắn vững tin dược thủy của mình đã hoàn thành.
Nói cách khác, dược hiệu là có bảo đảm.
Nhìn hai người thống thổ như vâyj, Carl quyết định, huy động Ma Trượng: “Nhanh chóng để nguội!”


Dược thuỷ nguyên bản còn bốc lên bọt khí, dần dần lạnh đi.
Carl sử dụng cũng là một hai Ma Chú niên cấp cơ bản nhất, nhưng mà hiệu quả lại vừa đúng.
Hắn từ trên đài thí nghiệm cầm lấy một cái ống nghiệm, múc dược thủy, hướng về trên thân Snape giáo thụ giội đi.


Mụn ghẻ trên cổ Snape lập tức biến mất, phảng phất chưa từng có xuất hiện.
Quả nhiên hữu hiệu!
Thu lấy lại tinh thần, cũng cầm lấy ống nghiệm bắt đầu hướng về Padma trên thân giội đi.
Tất cả tiểu Vu Sư đều lao đến, ba chân bốn cẳng tới trợ giúp.
Dạng này quá chậm!


Carl lần nữa quơ quơ Ma Trượng, muốn sử dụng Phiêu Phù Chú, khiến cho nồi nấu quặng lơ lửng, trực tiếp từ đỉnh đầu hai người đổ xuống.
Nhưng mà động tác hắn còn chưa có làm xong, một tiểu Vu Sư Hufflepuff cường trán, sải bước lao đến.
“Tránh ra, xem ta!” Zacharias Smith thô họng hô lên.


Nam hài vén tay áo lên, bưng nồi nấu quặng lên, đứng tại trên ghế, trực tiếp đem chất lỏng màu xanh lam, toàn bộ tạt ở trên thân hai người.
Carl bó tay, không biết hắn là hỗ trợ, vẫn nhân cơ hội trả đũa Snape, bất quá mụn ghẻ triệt để không còn.
“Hắt xì!” Snape giáo thụ hắt hơi một cái.


Nhiệt độ phòng học dưới mặt đất vốn là thấp, vì không khí bị tô đậm , hắn còn cố ý đem bó đuốc bốn phía trừ đi một chút.
Snape lần thứ nhất thấy hối hận khi đem khoá tuyến Ma Dược tại cái phòng học này!


Hắn nhanh chóng móc ra một cái lọ thuốc màu xanh, uống sạchmột hơi , rồi dùng Ma Chú làm khô áo choàng đen mới tốt hơn.
“Tốt, đều không cần vây xem, ta đưa bọn hắn đi tìm phu nhân Pomfrey .” Carl lên tiếng


Snape trên mặt mụn ghẻ cùng bị phỏng đã khỏi qua chút, nhưng cổ họng vẫn chưa nói chuyện được, còn hơi bị cảm.
Padma cũng phải đưa đi kiểm tra một chút, không thể lưu lại di chứng a, sau này nếu muốn tán nàng, phải gây ấn tượng tốt a.


Trên đường đi, trong thấy Snape ôm ngực lạnh run chầm chậm bước đi. Dơi ốm không bay được a.
Thực ra, hắn vẫn rất cảm ơn Snape, vì không có đứng giữa Snape, nạn nhân nồi dược thủy là Carl a, mặc dù hắn sẽ không bị gì nhưng không khéo là một thân tao a. Snape là người tốt. Carl cảm khái.
-----


Phu nhân Pomfrey là 1 nữ vu mập mạp , nàng xem ra còn có chút nghiêm khắc.
“A, Merlin râu ria, chuyện gì xảy ra?”
“Chúng ta tại khoá Ma Dược có chút tai nạn.”
Carl đi đến, dìu lấy Padma đi vào.


“Snape giáo thụ, hắn đâu, như thế nào không chiếu cố tôt tiểu Vu Sư? Không có chút nào phụ trách!” Pomfrey phu nhân gầm hét lên.
Nàng vẫn chưa nói xong, đã nhìn thấy Snape trốn ở phía sau cửa
Snape lúng túng đứng tại chỗ, trên mặt hắn đỏ bừng do bị phỏng, dọa Pomfrey phu nhân kêu to một tiếng.


Nàng cau mày, cẩn thận phân biệt trước mắt con dơi mặt đỏ này là ai, sau một lúc lâu, mới thở dài, nói: “Tất cả đi nằm trên giường, chẳng mấy chốc sẽ tốt.”
Qua vài phút, Dumbledore tới.


Pomfrey phu nhân lui ra ngoài, còn không ngừng chậc lưỡi phàn nàn nói: “Ma Dược khóa quá nguy hiểm, hẳn là bãi bỏ cái khóa học này.”
Dumbledore xem trước Padma, nàng uống thuốc, rất nhanh ngủ thϊế͙p͙ đi.


Snape trên mặt thoa giảm nhiệt dược tề, trong tay còn cầm một cái chén ly đen sì sì , bên trong Ma Dược, nhìn giống như đáy sông đầy nước bùn.
Thuốc cảm mạo thủy...... Đây vẫn là chính vì Snape mà viện giáo y nấu a.


Nhưng bởi vậy mới uống không trôi, bên trong bị hắn thả ea một loại nào đó không độc, lại khó mà nuốt vật đó xuống !
“Buổi chiều tốt, Granger tiên sinh còn có Snape giáo thụ.” Dumbledore vui vẻ nói
“Hiệu trưởng ngài khỏe, phòng học ——”


“Toàn bộ sự tình ta đã biết , cũng phái McGonagall giáo thụ đã đi kiểm tra tình huống.” Dumbledore nháy nháy mắt.
“Không cần lo lắng, chỉ là giáo thụ Ma Dược của chúng ta, tạm thời không có cách nào giảng bài .”


Snape giáo thụ một ngụm nuốt xuống Ma Dược, dược thủy ở trong miệng thiêu đốt, lại theo yết hầu thiêu đốt xuống, khiến cho hắn liên tục ho khan, nước bọt phun tung toé.
Hương vị thật cùng cứt chó một dạng!


Hắn đột nhiên nhìn về phía Dumbledore, chỉ vào Padma ô ô nói: “Phân...... Nàng...... Ta muốn...... Chụp....năm trăm điểm!”
Dumbledore khẽ nhíu mày, lộ ra thần tình khốn hoặc, hắn nhìn về phía Carl, hy vọng cho phiên dịch .
Carl liền vội vàng khoát tay nói: “Snape giáo thụ,nể lời cảm tạ của ta, chờ thương lành lại nói.


Đến nỗi muốn cho học viện chúng ta phân loại thêm một trăm năm mươi sự tình này, đều không cần xách!”
Snape: “......”
Miệng hắn sùi bọt mép, giương nanh múa vuốt chỉ vào Carl, nhìn hết sức kích động.


“Đúng là hài tử thân yêu .” Dumbledore nháy nháy mắt, cười nói: “Mặc dù ngươi nói như vậy, nhưng mà gặp nguy không loạn, không phải mỗi cái học sinh cũng có thể làm được, nhất là tiểu Vu Sư năm thứ nhất .
Chúng ta xử lý Ma Pháp Hogwarts , chính là hy vọng bồi dưỡng nhiều loại Vu Sư này .


Vì thế, ta muốn thưởng học viện Ravenclaw năm mươi phân”
Dumbledore nói: “Đi thôi, Ma Dược giáo thụ chúng ta cũng cần hơi thở để nghỉ ngơi ,chứ không phải một hồi Pomfrey phu nhân liền sẽ đem chúng ta đuổi ra.”
Carl mặc dù không để ý đến Học Viện Ly chuyện, nhưng trắng thêm 50 điểm thơm cũng không thơm.


“A, đúng.” Chỗ ngã tư đường, Dumbledore tựa hồ nhớ ra cái gì đó, hắn lộ ra một tia nụ cười giảo hoạt.
“Đưa cho bằng hữu ngươi Padma tiểu thư thư thời điểm để thăm hỏi , đừng quên Ma Dược giáo thụ chúng ra. Hắn, cũng là cần thiết.”
Carl trợn mắt hốc mồm.


Hắn luôn cảm giác Dumbledore......tràn ngập Gay khí, giống như Harry - Ron .
Bây giờ thêm lão Đặng, còn có Snape. Hogwarts thật nguy hiểm, ta muốn về nhà a.
Hắn hốt hoảng chào tạm biệt Dumbledore rồi chạy nhanh về phòng nghỉ Ravenclaw,.
Dumbledore:
Hắn không hiểu sao Carl lại chạy nhanh vậy
-------------Hết chương-------------


Lavender có lẽ sẽ thu, nhưng chắc chắn không cùng đẳng cấp với Hermione, Penelope hay Cho Chang.
Hermione muốn làm nữ vương nhưng không có nữ bộc thì làm sao được, Lavender ta sẽ để Hermione tự tay huấn luyện nàng (thành tình nô, hay nô lệ).


Phần Ma Dược khoá ta lấy tài liệu ở một truyện ta cảm thấy rất ý tứ trên STV, nó hài hước nên bưng vào luôn, ai đã xem qua truyện kia rồi nên đừng bới mốc ạ.