Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 44: Aine cùng hai tên gay

Tiết đầu tiên là khoá Ma Chú, giáo sư Filius giật mình hét to lên khi thấy Ma Chú "Pháp Sư Chi Thủ" do Carl cải tạo từ "Phiêu Phù Chú". Và không có bất ngờ gì khi Ravenclaw được cộng thêm 20 điểm.
---------


"Hôm trước, các ngươi đã thành công sử dụng Biến Hình thuật, biến hộp quẹt thành lọ thuốc hít." McGonagall giáo thụ đứng trên bụng giảng cầm lấy Ma Trượng nghiêm túc nói. Nhưng nghĩ đến cái gì, bà dừng lại, nhìn vào một học sinh Hufflepuff nói.
"Đương nhiên, ngoại trừ Smith tiên sinh"
"Ha ha ha" Cả lớp cười vang.


Zacharias ngượng đỏ mặt, hận không tìm cái lỗ chui vào. Hôm qua hắn ngủ dậy muộn không kịp ăn sáng, khiến lúc đó cả tiết học bụng đói hoa cả mắt. Lúc sử dụng Biến Hình thuật, vậy mà biến hộp quẹt thành miếng Socola.


"Được rồi, im lặng" McGonagall giáo thụ vỗ bàn lớn tiếng ra lệnh, mặc dù bà cũng rất muốn cười nhưng không thể làm hỏng hình tượng nhân vật được.
"Hôm nay chúng ta không nói đến cái này. Bây giờ, lấy ra chậu hoa."
"Dùng Biến Hình thuật, biến nó thành cái ấm trà."
Các học sinh nghe vậy bắt đầu làm.


Chậu hoa là vật phẩm tiết trước giáo thụ đã nhắc nhở mang theo.
Padma ngồi gần Carl cầm lấy Ma Trượng gõ gõ, nhưng chậu hoa chỉ thay đổi rất nhỏ.
Carl thấy vậy mỉm cười, cầm cái Ma Trượng của mình chỉ vào. Trong lòng thầm hô "biến". Chậu hoa lập tức biến thành ấm trà.


McGonagall giáo thụ thấy Carl đã hoàn thành, khen ngợi nói.
"Rất hoàn mỹ, Carl tiên sinh. Ravenclaw thêm 10 điểm"
Mọi người thấy vậy hâm mộ nhìn Carl, rồi nhìn vào chậu hoa dị dạng của mình. Không so sánh thì không tổn thương, cùng là học sinh, người với người sao lại khác nhau đến như vậy.


"Một cái hộp quẹt các ngươi có thể dễ dàng biến nó thành lọ thuốc hít, còn chậu hoa lại không được? Tại sao vậy Carl tiên sinh?" McGonagall nhìn quanh nói.
Carl bất đắc dĩ đứng lên, làm học sinh tốt cũng mệt a. Hắn mở miệng trả lời.


"Vì chậu hoa nó là chỉnh thể, nhưng nó bao gồm đất, cái chậu và bông hoa. Ở đây đang học Biến Hình Thuật là biến cả 3 thứ thành ấm trà. Mọi người sử dụng Biến Hình Thuật chỉ chú ý đến cái chậu hay hoa, nên mới thất bại"


"Thêm 10 điểm, rất tuyệt vời, Carl tiên sinh" McGonagall giáo thụ hài lòng gật đầu. Bà nhìn quanh rồi nói tiếp.
"Hộp quẹt chỉ là 1 nên chúng ta dễ dàng biến nó thành lọ thuốc hít, còn chậu hoa, chúng ta phải tưởng tượng cả chậu hoa trở thành ấm trà. Không được bỏ qua chi tiết nào. Tốt, thử lại"


Cả lớp ồ lên, thì ra là vậy. Rồi cúi đầu loay hoay với chậu hoa của mình.
Carl buồn chán ngồi chỉ đạo Padma, Gen cô nàng cũng đã được cải tạo qua. Đại não đã được cường hoá nên khi biết bí quyết thì rất nhanh làm được.
"...."


"Buổi học hôm sau, ta muốn có một bài luận văn về bài học hôm nay ở trên bàn. Tốt. Tan học" McGonagall giáo thụ nói.
Carl thấy các bạn học đã đi ra ngoài, đi đến bục giảng hỏi.
"Giáo thụ, liệu ngài có rảnh, ta có thắc mắc muốn được giải đáp?"


McGonagall giáo thụ ngẩng đầu lên, thấy Carl bà mừng thầm. Carl quá ưu tú khiến bà cảm thấy mình vô dụng, suốt 2 tháng không thấy Carl hỏi thăm cái gì. Bà ho nhẹ, rồi nghiêm túc nói.
"Sau bữa ăn, ngươi có thể đến văn phòng gặp ta, Carl tiên sinh"
"Vâng, cảm ơn ngài, McGonagall giáo thụ" Carl vui vẻ cảm tạ.
----------


Quay lại với Hermione và con gái Aine.
Sáng sớm, trong tiểu thế giới. Nếu Carl ở đây thì sẽ rất kinh ngạc vì xuất hiện 2 Hermione.
Đương nhiên một người là thật, còn người kia không phải sử dụng "Đơn thuốc canh kép tề" hay "Phân Thân Thuật", mà là do Aine hơi trang điểm qua mà biến thành.


Aine vui vẻ xoay quanh một vòng rồi nhìn Hermione.
"Mụ mụ, ngươi xem ta thế nào?"


Hermione ngồi trên giường ngắm nhìn con gái trước mắt mình, không biết nói sao cho phải, có lẽ do nàng và ca ca là song sinh, nên thành quả hai người kết hợp là Aine thừa hưởng các nét ưu tú nhất từ hai người. Chỉ cần hơi che lấp đi đặc điểm di truyền từ Carl là một phiên bản khác của Hermione xuất hiện ngay.


"Ngươi nói có thể lừa được ba ba ngươi?"
"Yên tâm đi mụ mụ, đừng quên ta từ tương lai trở về, có nhiều Ma Chú bây giờ ba ba chưa sáng tạo ra đâu" Aine kiêu ngạo ngẩng cằm lên nói.


Hermione đột nhiên nghĩ đến cái gì, nàng nắm lấy tay Aine lo lắng hỏi thăm, "Vậy ngươi truyền cho ta Ma Văn Viễn Cổ đối với quá khứ có ảnh hưởng gì không?"
Aine ngẫm nghĩ một lúc rồi hơi chột dạ nói.
"Cái này,...chắc không sao a"
Hermione buồn bực nhìn nàng.
"Vậy ta tạm thời sẽ không truyền nó cho ba ba ngươi"


"Hì hì" Aine cũng không quá lo lắng chuyện này, nếu quá khứ có ảnh hưởng gì, như vậy ba ba tương lai sẽ tìm đến đây giải quyết ngay. Đối với nàng, ba ba là vạn năng a.


"Sắp đến giờ học, nhớ đừng gây chuyện a" Hermione véo má Aine bất đắc dĩ nói. Không biết có đúng không khi cho phép Aine đóng giả nàng đi học.
"Vâng, mụ mụ đại nhân" Aine làm tư thế chào cờ rồi nghiêm túc hô. Nhưng chưa được 3 giây lại cười hì hì ôm lấy Hermione nói.


"Trước khi đi chúng ta làm một cái Kiss tạm biệt a"
Hermione nhìn gương mặt giống hệt mình trong gang tấc, nàng nuốt một ngụm nước miếng. Nhắm mắt lại nói.
"Nhanh đi, đừng làm ta nứng"
Aine nghe vậy liền ôm cổ mụ mụ, ghé môi lên môi mụ mụ hôn lấy. Hai người đá lưỡi, nuốt nước bọt lẫn nhau.


5 phút sau, Aine mặt hồng hào thả môi Hermione ra, miệng thở phì phò nói.
"Miệng ngươi thật ngọt, mụ mụ, đột nhiên ta rất muốn cướp ngươi khỏi ba ba a"
"Ngươi dám? Không sợ ba ba đánh mông ngươi à?" Hermione ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi nói.


"Ba ba rất yêu ta, nên sẽ không nỡ đánh ta" Aine phản bác nói, đương nhiên ngoại trừ dùng ƈôи ȶhịȶ đánh mông nàng.
"Được rồi, ta cũng là của ngươi, cả nhà chúng ta cùng yêu nhau" Hermione sờ mông nhỏ Aine, buồn cười nhìn nàng.


Aine thấy tay mụ mụ đang luồn vào trong váy mình, liền vội vàng đứng dậy, cười hì hì ôm sách vở chạy đi.
"Bye bye mụ mụ, ta đi"
"Đợi đã" Hermione gọi tiểu cô nương lại.
Aine mặc dù cũng rất muốn, nhưng nghĩ đến ba ba nên nàng kiên quyết không quay đầu.
"Tự ɭϊếʍƈ chính mình a, tối ta trở lại"


"Con bé này, ta quên chúc mừng sinh nhật ngươi a" Hermione buồn bực nhìn bóng lưng Aine lẩm bẩm.
"Làm ta thèm rồi chạy, tối nay về biết tay" Hermione tức giận cắn răng, xoa xoa tiểu huyệt của mình. Rồi biến ra cây dương vật giả cắm vào đó.


Lavender đã trở thành người tàng hình trong nhiều chương, thấy tâm trạng nữ chủ nhân không tốt, đang muốn lén lút ôm lấy sách vở chuồn đi, nhưng lại bị nàng phát hiện gọi lại.
"Chó cái, hôm nay ngươi xin nghỉ đi" Hermione liếc qua, ra lệnh.


Lavender nghe vậy cơ thể hơi run run, nhưng nghĩ đến được chủ nhân dạy dỗ, đã mấy ngày rồi nàng bị lãng quên a. Cô nàng nhanh chóng cởi quần áo ra, rồi ngậm lấy cái roi da bò đến dưới chân Hermione, lắc lắc cái mông vui sướng nói.
"Xin chủ nhân hãy trừng phạt chó cái cái ɖâʍ đãng này"


"Chủ nhân sẽ yêu thương ngươi a...."
"...."
---------
Aine bước ra khỏi không gian, quay đầu nhìn thấy phía sau đã biến thành cánh cửa bình thường. Nàng vỗ vỗ ngực nhỏ của mình, hình như nàng vừa chọc giận mụ mụ thì phải. Hi vọng sẽ không bị trả thù a.


Tiểu cô nương nhìn xung quanh không có ai, lặng lẽ lấy dương vật giả từ trong nhẫn không gian ra, đẩy qυầи ɭót nhỏ ra rồi nhét nó vào lỗ đít nàng, bật chế độ rung tối đa.
"Ân...ưm...mặc dù không bằng ƈôи ȶhịȶ của ba ba, nhưng...như vậy cũng đủ a" Aine nhỏ giọng rên rỉ nói.


Lại liếc nhìn xung quanh, hơi chỉnh lại quần áo của mình, cô nàng giống như chưa có chuyện gì xảy ra, lấy ra tấm bản đồ của Hermione nhìn.
"Để xem xem, tiết đầu tiên là Biến Hình Thuật, phòng 1B ở tầng trệt, đi hướng này"


Aine chỉ về một hướng rồi bước đi, thỉnh thoảng dừng lại, vì trong lỗ đít sướng quá.
Đến ngã tư, "A, có người" Nàng nghe thấy tiếng nói chuyện, nhanh chóng núp sau bức tường.
"Chỉ còn hai chúng ta, Carl đại nhân"
"Ừ, bình thường gọi tên ta a"
"Vâng, Carl đồng học"
"...."


"Là ba ba cùng hầu gái Padma a, vậy Parvati đâu?" Aine thò đầu ra nhìn hai người, nhưng không thấy Parvati. Cặp hầu gái song sinh tương lai chắc vẫn chưa tập hợp đủ a.
"Mụ mụ nói không sai, lúc nhỏ ba ba rất dễ thương, hì hì" Aine nhìn theo bóng lưng Carl rời đi cười nói.
"Nhanh, sắp trễ rồi, đáng ghét"


Thấy tiếng ồn, Aine tò mò quay đầu nhìn, thấy hai nam sinh đang nắm tay nhau lao nhanh trong hành lang. Trước khi đi, mụ mụ đã truyền cho nàng thông tin những người quen, nên nàng biết đây là Ron cùng Harry a, lại nhìn hai người kia thân mật, sắp sánh ngang nàng với mụ mụ a.


"Buổi sáng tốt lành, Hermione. Cùng đi, sắp vào học rồi" Harry thấy Hermione đứng đó một mình, tưởng nàng đang chờ mình liền vội vàng chào hỏi.
"Còn 10p nữa mới vào học mà?" Aine nhìn hai người mệt đến nỗi muốn le lưỡi, lấy đồng hồ ra nhìn thời gian, nói.


"Cái gì? còn 10 phút?" Ron cùng Harry ngạc nhiên la lên. Ron nhanh chóng lấy ra cái đồng hồ quả quýt cũ nát của mình. 9h20. Rồi ngẩng đầu nhìn Aine.
"Tin tưởng ta, ngươi nên mua một cái mới" Aine chửi bậy, trình độ sơn mài mòn kia, ở thế giới hiện đại làm đồ cổ cũng bán được một đống tiền.


"Fred đáng ghét, hắn lừa ta 5 sickles" Nói xong, Ron tức giận giơ tay ném nó đi.
"Đừng, ngươi có thể đem nó đến chỗ Muggle bán lấy tiền a" Aine dùng "Pháp Sư chi thủ" đón lấy cái đồng hồ tội nghiệp đang bay ra xa kia.


Ron thấy cái đồng hồ lơ lửng trên không trung, rồi quay đầu nhìn cánh tay trống rỗng của Aine. Hắn không để ý đến vấn đề đồng hồ cổ có thể bán bao nhiêu tiền, mà ngạc nhiên hô.
"Ngươi cũng có thể không trượng thi pháp"


"Thi pháp cũng cần Ma Trượng hả?" Aine đánh giá lấy cái đồng hồ, rồi ngẩng đầu lên, không hiểu ra sao nhìn Ron hỏi.
"Ngươi..." Ron cùng Harry nhìn Aine, bạn học mình hôm nay hơi khác so với bình thường.
Aine cũng phát hiện không đúng, vội vàng sử dụng "Tâm Linh Ma Pháp" dò xét trí nhớ của hai người.


"What the fuck?" Aine buột miệng chửi ra tiếng. Trong đầu Ron luôn nghĩ về Harry, suốt ngày nghĩ cách đánh chết tên tóc vàng nào đó. Còn Harry thì vẫn đang tìm cách hoà giải Ron cùng tên tóc vàng kia.
"Trời ạ, 2 người này, cùng tên tóc vàng kia nữa. Không thể tin được" Aine không chớp mắt đánh giá hai người.


"Ngươi? làm gì? Đừng làm ta sợ" Ron thấy Aine đang nhìn chăm chú mình cùng Harry. Vội vàng đứng trước người Harry che lại, giống như sợ Harry yêu dấu của hắn bị cướp.
"Oẹ, các ngươi" Aine không chịu nổi, nghĩ đến hình ảnh hai người, không, là ba người cùng nhau đấu kiếm liền nổi cả da gà lên.


"Ta...ta không sợ ngươi" Ron lấy hết can đảm nói, bình thường ngoài mẹ của hắn, Hermione là người hắn sợ nhất. Đương nhiên không phải sợ bị ức hϊế͙p͙ cái gì, là do Hermione thường xuyên nói luyên thuyên dạy dỗ hai người. Thành ra bị ám ảnh. Bây giờ hắn mới phát hiện vũ lực của Hermione không hề thấp. Nên sức uy hϊế͙p͙ của Hermione cao hơn hẳn.


"Các ngươi...thật biết chơi" Aine khâm phục nói.
Ron không hiểu gì nhìn nàng.
Aine thấy Ron vẫn phòng bị nhìn mình, nàng tức giận la lên.
"Ta không thích nam nhân, hừ" Ném cái đồng hồ cho Ron rồi quay đầu đi.
Ron cùng Harry bốn mắt nhìn nhau, hoá ra Hermione là Lesbian a.


Ron vui vẻ chạy đến xin lỗi, Hermione không thích nam nhân nghĩa là Harry của hắn sẽ không bị người khác nhớ nhung a.
Hermione ngoài nói nhiều ra, còn lại rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức hắn cũng hơi động tâm. Nhưng khi nghĩ đến Harry, hắn rất nhanh bỏ qua ý nghĩ này. Harry trong lòng hắn mãi mãi là nhất.


"Ron, Hermione, chờ ta" Harry đuổi theo.
"..."
Aine mặc dù khó chịu vì giới tính của hai người, nhưng nàng cũng không kỳ thị lắm, tương lai đấu kiếm vẫn là tương lai, bây giờ hai con chim nhỏ vẫn chưa biết gáy là gì a. Vì từ nhỏ lớn lên trong môi trường toàn Lesbian nên nàng dễ dàng chấp nhận hơn.


Nàng quay người lại nhìn vào hai người. Nhìn thấy quần áo Ron cũ nát, chắc đồ đạc còn lại cũng không khác bao nhiêu a. Lại nhìn Harry, nhìn hắn hơi nhỏ con tí, nhưng có vẻ có tiền a.
"Harry, cho ta mượn Ma Trượng ngươi" Aine nói.
Harry không biết Aine muốn làm gì, nhưng hắn vẫn móc Ma Trượng đưa cho nàng.


Aine cầm lấy Ma Trượng, dùng tinh thần lực cảm ứng lấy nó. Dùng lông đuôi Ma Pháp sinh vật làm trượng tâm,...sơ cấp vật phẩm luyện kim a, nếu bỏ qua vết dầu mỡ do tay Harry để lại thì nó có lẽ sẽ hoàn hảo hơn a.
Nhưng, sử dụng Ma Pháp cũng cần Ma Trượng a?.
"Đành thôi, nhập gia tuỳ tục vậy"
"Phục Chế Thành Song"


Một cây Ma Trượng y hệt của Harry xuất hiện trong tay kia của nàng. Nhìn qua giống trượng đôi a, "biến", Ma Trượng thay đổi thành bộ dáng khác, trượng thon dài, đầu chóp có một ngôi sao năm cánh, thân là màu bạch kim. Giống với Ma Trượng của những cô tiên trong truyện cổ tích.


Aine hài lòng nhìn xem tác phẩm của mình, cầm lấy nó vẫy vẫy, nhìn qua cũng ra dáng a.
Ron cùng Harry há hốc mồm nhìn Aine biểu diễn. Bọn họ tận mắt nhìn thấy Aine biến ra một cây Ma Trượng, rồi trang trí nó trở nên lộng lẫy hơn.


"Các ngươi, không nhìn thấy gì cả, phải không?" Aine đưa ánh mắt nguy hiểm nhìn sang hai người.
Lông tơ hai người Harry đột nhiên dựng đứng lên, đứng nghiêm đồng thanh nói, "Ta không thấy gì cả" x .
"Rất tốt" Aine nhìn hai người thưởng thức nói.


Nhưng thấy dáng vẻ Ron nhìn vào Ma Trượng của nàng muốn nói lại thôi.
"Đưa Ma Trượng ngươi cho ta" Aine nói.
Ron không biết nàng muốn làm gì, nhưng ngoan ngoãn đưa qua.
Aine dùng nó làm mô bản, phục chế cùng cải tạo ra một cây Ma Trượng tương tự, rồi ném sang cho Ron.
"Hai ngươi, từ nay là tiểu đệ ta"


"Cảm tạ, Hermione lão đại" Ron vui vẻ cầm lấy Ma Trượng mới của mình, hắn từ lâu đã mong muốn một cây như thế này.
"Đi thôi, sắp trễ"
"Vâng"
Harry kéo lấy Ron một bên đang chảy nước bọt vuốt ve Ma Trượng mình, đi theo Aine.


Aine hình như quên mất mụ mụ căn dặn là không được gây chuyện a. Không biết nếu Hermione biết thì sẽ tức giận thế nào.
-----------Hết Chương----------
Ta lại trở về đây. Mấy ngày không viết truyện, viết lại ta thấy không quen tay.