Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 71: Ý niệm Ma Pháp (2) (H)

Nhìn quả cầu đang lơ lững chậm rãi xoay tròn kia.
"Hermione sẽ không ra tay quá nặng a?" Penelope lại gần ngồi trên đùi hắn, lo lắng hỏi thăm.
"Sẽ không(chắc vậy), Hermione chỉ đe doạ thôi. Với lại Cho Chang lần này cũng khó nhảy thoát." Carl úp mặt vào giữa bộ ngực sữa của Penelope hít hà nói.


"Mấy tuần nay ngươi ít khi chăm sóc ta a!" Penelope u oán nhìn hắn nói.
Carl yêu thương hôn nàng một cái, "Ta xin lỗi, Aine từ tương lai trở về, không biết lúc nào sẽ đi, nên ta dành nhiều thời gian cho nàng hơn!"
"Ân, sau này phải bù cho ta!" Đôi mắt Penelope mê ly, nàng bị hắn kích thích nứng.
"Ân, bây giờ luôn!"


Hắn bế mông Penelope lên, nắm lấy ƈôи ȶhịȶ cho vào tiểu huyệt ướt át của cô nàng.
"A...sướng....!" Cô nàng nhắm nghiền hai mắt, miệng hé mở rên rỉ.
Carl thấy vậy liền vỗ mạnh lên mông lớn của Penelope vang tiếng "bốp bốp", từng dấu tay xuất hiện chồng lên nhau trên mông cô nàng.
"Đau quá...ân.... đánh mạnh nữa..."


"Ngươi khác hẳn với những cô gái khác!" Carl giữ chặt mông cô nàng, căng cơ eo nắc liên tục ƈôи ȶhịȶ, dập thật mạnh, thật sâu vào tử cung nàng. Miệng ngậm chặt núm ɖú nàng hút sữa tươi. Thỉnh thoảng lại vỗ thật mạnh vào bờ mông đã sưng đỏ kia.


"Ân... a... ta... khác... như thế nào?..." Penelope thở hổn hển hỏi. ƈôи ȶhịȶ kia vẫn tuyệt vời như vậy, đâm vào sâu bên trong nàng, ma sát với lỗ huyệt nhạy cảm khiến cơ thể nàng như chết lặng, nói không ra lời.


Carl hút thêm một ngụm lớn lượng sữa, nuốt vào bụng. ƈôи ȶhịȶ vẫn ra vào tiểu huyệt, ɖâʍ dịch chảy dọc ƈôи ȶhịȶ khi nhấp vang lên tiếng "chép chép"
"Ngươi...cơ thể đã trưởng thành. Mông, ɖú đều rất lớn!"


"Ân...ngươi có thích... cái mông lớn này không..." Penelope mở mắt ra, dáng vẻ mị hoặc nhìn hắn, thở hổn hển nói.
"Đương nhiên, ta yêu nhất cái mông của ngươi!" Hắn bóp mạnh mông nàng.


Penelope đắc ý, mặt ngoài nàng không cạnh tranh với Hermione làm chính cung cái gì, nhưng nàng cũng là phụ nữ, vẫn có lòng hiếu thắng. Cơ thể nàng rõ ràng hơn xa cơ thể đậu nha của các cô gái kia.
"Như vậy...ân... ngươi còn chờ gì,...mau đ-t chết ta a...." Cô nàng miệng thở hương thơm hối thúc nói.


"Được, đi vào kết giới Thời Gian!" Carl không muốn mình đ-t nhau lại bị Hermione làm phiền.
"Cùng với mọi người?" Penelope hơi khó chịu nói.
"Sẽ không!" Carl đắc ý lấy ra một quả cầu. Cô nàng kinh ngạc nhìn qua cái đang lơ lửng bên kia.


""Phục Chế Chú" cũng có thể phục chế loại Ma Pháp Thế Giới này à!" Penelope ngạc nhiên hô.
"Hừ, ngươi xem ta là ai!" Carl kiêu ngạo nói.


Ân, phục chế cũng hơi khó thật, để thành công hắn phải nghiên cứu hoàn toàn Phù Văn Thời Gian, rồi mới dùng 1/ lượng Ma Lực trong cơ thể làm đại giới sao chép nó. Đừng bảo 1/ là ít, tuy hắn chưa chuyển đổi Năng Lượng Hằng Tinh sang Ma Lực, nhưng tổng lượng Ma Lực của hắn bây giờ cũng nhiều hơn lão Dumbledore gấp 5.


"Đi, ta muốn ngươi thao ta nguyên một ngày!" Penelope không kịp chờ đợi được hắn đ-t chết đi sống lại.


"Ân, mấy ngày này ƈôи ȶhịȶ ta chỉ là của ngươi!" Hắn nhìn xuyên qua Tiểu Thế Giới nơi mà mấy người Hermione đang ở, thấy được Hermione cùng Aine đang thao hai lỗ Cho Chang, cô nàng kia còn được cho uống "Tinh Hoa" nữa, la hét sung sướng liên tục. Hắn tính ra chắc phải hai ngày mới xong a.
"Vào thôi!" Hắn ôm Penelope biến mất.


Hai Thế Giới Cầu lặng lẽ lơ lững trong phòng.
"....."
Không biết qua bao lâu, có lẽ là một hoặc hai tiếng.
Ba cô gái xuất hiện, Aine nắm tay mụ mụ mình khép nép đi bên cạnh Hermione. Cho Chang ôm lấy mông cũng tiểu huyệt đau khổ núp phía sau, trên má còn có mấy đường nước mắt đã khô, nhìn rất tội nghiệp.


"Ân? Ca ca đâu?" Hermione nhìn quanh kinh ngạc nói.
"Mụ mụ, bên kia!" Aine tỏ ra ngoan ngoãn chỉ quả cầu đang lơ lửng kia.
"Ca ca lại chơi riêng với con yêu tinh Penelope?" Hermione thở phì phò tức giận nói.


"Hermione, ngươi nên dạy dỗ Penelope một lần cho nhớ đời!" Cho Chang với giọng khàn khàn xen vào nói thêm. Nàng bị hai mẹ con đáng ghét kia thao liên tục hai ngày. Còn Penelope lại ôn nhu hưởng thụ ƈôи ȶhịȶ Carl. Không so sánh là không đau đớn a. Nhớ lại hai ngày sống trong thiên đường mà cũng như địa ngục kia. Nàng trong mấy ngày này chắc không muốn cao triều thêm lần nào nữa a.


"Ngươi đang dạy ta?" Hermione lườm Cho Chang đang nằm trên mặt đất.
"Không, ta chỉ gợi ý. Đúng vậy, gợi ý!" Cho Chang hốt hoảng nói.


Aine nhìn bộ dáng Cho Chang muốn cười mà không dám. Cô nàng tại trong không gian mấy tiếng đầu tiên bị thao thì hét to sung sướng lắm, nhưng đến nửa ngày sướng hét không ra lời. Cuối cùng thì chịu không nổi mà trợn trắng mắt ngất đi.


Mẹ con hai người cũng bị khoái cảm làm chút nữa không chịu nổi, tại vì đang thao Cho Chang cũng như tự thao chính mình. May mắn là hai người, có thể thay nhau thao nên đỡ hơn.


"Kệ hai người họ, chơi đủ thì tự ra!" Hermione ngồi lên bàn, ra vẻ rộng lượng không quan tâm. Nàng là chính cung, nên phải có nhân từ mới quản lý hậu cung được.
"Ân ân, mụ mụ tuyệt vời nhất!" Aine không biết từ đâu lấy ra cái lược chải tóc cho Hermione, lấy lòng nói.


"Đồ ɭϊếʍƈ cẩu!" Cho Chang khinh thường ngoảnh mặt đi. Nàng không phải sợ Hermione đâu, chỉ tạm thời đầu hàng mà thôi, sau này có sức mạnh lại khiêu chiến tiếp.
Hermione không để ý Cho Chang, nàng biết cô nàng vẫn chưa chịu thua. Nhưng mà sau này thời gian còn dài, ai bảo nàng là em ruột của Carl đâu.


"Aine, Ý Niệm Ma Pháp dùng như thế nào?" Hermione hỏi thăm. Lúc nãy nàng muốn hỏi Carl nhưng lại bị Cho Chang cắt đứt.
"Ngươi muốn phiên bản mới nhất hay cũ nhất?" Aine hỏi lại.
"Cũ cùng mới khác nhau như thế nào?" Hermione tò mò quay đầu liếc nhìn nàng.


"Ân, cũ nhất là dạng lúc nãy ba ba làm. Còn mới nhất là ba ba tương lai thôi diễn cao thâm hơn." Aine nói rõ ra.
"Vậy thì cũ nhất đi!" Nàng lựa chọn là hiện tại chứ không phải tương lai.
"Hừm, cũ nhất a." Aine suy tư.


"Bước thứ nhất, ngươi phải dùng ý chí tinh thần của mình, suy nghĩ đến sự vật hay khái niệm nào đó, ví dụ với cái ly này." Aine cầm cái ly đưa nó trước mặt, rồi nói tiếp


"Ngươi suy nghĩ chăm chú về cái ly, tập trung ý chí, rồi cho nó gắn lên một cái nhãn dán. Cái nhãn dán này tạo ra từ Ma Lực ngươi, nó có tác dụng là đè lên, áp đảo quy tắc của thế giới về cái ly này."


"Bước thứ hai, ngươi sẽ biên tập quy tắc ngươi muốn sửa lại ghi lên đó, ví dụ ta muốn ghi vào "Trọng Lực = 0"."


"Bước cuối cùng, có lẽ đối với ai khác là khó nhất, nhưng đối với chúng ta lại là dễ nhất. Sử dụng Siêu Cấp Đại Não miêu tả rõ ràng những kiến thức vật lý về Trọng Lực = 0, chính là trạng thái chân không là như thế nào."


Aine thả cái ly ra, nó lơ lửng giữa không trung. Tiểu cô nương thổi nhẹ nó một cái, cái ly như có động lực bắt đầu chậm rãi bay đi, rồi chạm vào cái tường. "Toang" tiếng thuỷ tinh bể vang lên, những mảnh vụn văng tung toé khắp căn phòng.
Aine nhìn Hermione đang đăm chiêu vui vẻ giải thích nói


"Tại sao cái ly bể lại có âm thanh? Mảnh vỡ thuỷ tinh lại không lơ lửng như cái ly? Bởi vì ta chỉ thực hiện chỉ lệnh "Cái ly = không trọng lực". Nên khi cái ly bị vỡ vụn thì nó không còn là cái ly nữa. Những miếng thuỷ tinh kia cũng sẽ không chịu ảnh hưởng đến."


"Hiểu không?" Aine hỏi. Nàng rất đắc ý khi dạy dỗ mụ mụ thế này.
Hermione không để ý tiểu cô nương lấy le, nàng cầm một cái ly khác, hai mắt nhìn chăm chú vào nó.


Aine chờ mong nhìn mụ mụ mình thất bại, dù là nàng tương lai thử rất nhiều lần, cuối cùng phải sử dụng hệ thống Gene kết hợp lại mới thành công.


Cho Chang cũng nhìn chăm chú vào tay Hermione, nàng nãy giờ nghe được Aine nói đến cái gì Trọng lực = 0, cái gì đè lên ý chí thế giới. Nàng trong đầu giống như khói mù không hiểu gì cả. Nhưng cũng không ảnh hưởng đến nàng chờ mong Hermione thực hiện. Nếu Hermione làm được, nàng sau này cũng sẽ học được a.


Đột nhiên Carl lôi kéo Penelope xuất hiện, đang tính nói gì thì thấy Aine làm bộ dạng đừng nói chuyện. Hắn cũng im lặng nhìn Hermione đang làm gì.


Không biết qua bao lâu, mí mắt Aine giật giật, Cho Chang nằm ra sàn nhà không biết ngủ từ lúc nào. Chỉ có Carl ôm lấy Penelope đang ngủ gật nhìn chăm chú vào Hermione. Thông qua Aine truyền âm, hắn đã biết Hermione đang làm gì, hắn tin tưởng nàng làm được, bởi vì nàng là Hermione, Vạn Sự Thông tiểu thư, là em gái của hắn.


Khuôn mặt Hermione đang dần trắng bệch, sử dụng ý chí thế này quá tiêu hao tinh thần lực. Nhưng nàng vẫn cắn răng chịu đựng, nàng cảm nhận được ca ca đang ủng hộ. Không được thất bại, phải để cho ca ca thấy nàng làm được.


Có lẽ nghĩ đến ca yêu thương, cái ly thuỷ tinh dần dần biến hình, nó biến thành tượng gỗ hình dạng hai đứa bé đang ôm lấy nhau. Nhìn kỹ đó là Carl cùng Hermione, lúc sinh nhật 9 tuổi. Cô nàng có ấn tượng sâu nhất vào ngày này a. Ngày mà hắn đưa nàng với thế giới nhục ɖu͙ƈ, ngày hắn tỏ tình, yêu nàng.


"Ta thành công!" Hermione vui sướng hô lên. Khuôn mặt đỏ ửng hớn hở nhìn về Carl. Giống như đang nói "Mau khen ta"!
Hắn mỉm cười vui mừng nhìn nàng, để Penelope đã tỉnh lại sang một bên, rồi đi đến ôm lấy nàng vào ngực.
"Tiểu Hermione là tuyệt nhất!" Hắn khen ngợi.


"Hì hì, ngươi xem ta là ai!" Tiểu cô nương đắc ý cười vui vẻ.
"Không thể nào? Mụ mụ vậy mà thành công? Ngươi sử dụng Biến Hình Thuật a?" Mặt mũi Aine không thể tin được, đi đến muốn cầm lấy cái tượng gỗ kia xem xét.


"Đi qua bên kia chơi!" Hermione ghét bỏ đẩy cô con gái ra. Rồi đưa mô hình cho hắn "Ca ca ngươi xem!"
Aine u oán nhìn hai người đang âu yếm, ba ba mụ mụ không thương nàng a.


Carl nhéo má cưng chiều Hermione, rồi cầm lấy mô hình tượng gỗ kia quan sát. Bức tượng này đúng là không có sóng Ma Lực, bản chất nó từ thuỷ tính đã nhưng biến thành gỗ.


Hermione vậy mà thành công. Hắn tưởng nàng chỉ thực hiện thay đổi khái niệm như trọng lực, độ cứng hay mềm dẻo cái gì. Không ngờ lại là chuyển đổi từ vật chất này sang vật chất khác.
"Ngươi thành công!" Hắn cúi đầu hôn lên trán nàng, vui mừng nói.


"Hì hì" Hermione hạnh phúc nhất khi được ca ca công nhận. Bấy lâu nàng rất áp lực, hắn luôn rất hoàn mỹ, nàng cũng không mơ mộng vượt qua hắn, nàng chỉ muốn mạnh lên, được hắn công nhận.


Aine cảm thấy mình đang ăn chanh. Ba ba mụ mụ ôm ấp lẫn nhau không để ý đến nàng. Cô nàng tủi thân ngồi dưới đất vẽ vòng tròn.
"Aine, lại đây!" Carl buồn cười nhìn cô con gái.
Aine nghe gọi sáng mắt lên, lao đến ôm lấy hắn.
Hermione nguýt nàng một cái, cũng không nói gì.


"Ta nữa, ta nữa!" Cho Chang đã tỉnh dậy cũng muốn được ôm ấp.
"Được rồi, các ngươi vào hết đây!" Carl thoả mãn nàng. Cũng gọi Penelope vào luôn.
Hermione ghen ghét ghê gớm. Trừng mắt từng người một, phá vỡ tình huống lãng mạn của nàng a.
Tay cô nàng nắm chặt tượng gỗ, tức giận mắng.
Đồ yêu tinh!


Nàng không chú ý đến bức tượng, nhưng nếu để ý thi ta sẽ thấy đầu hai đứa trẻ đã sát lại gần hôn lấy nhau từ lúc nào.
----Hết chương-----