Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 74: Giới tính, đảo ngược

"Khoan, ba ba, ta vừa quên nhắc nhở ngươi!" Aine nhớ lại cái gì, kéo lại mấy người Carl ddabg chuẩn bị ra ngoài.
"Chuyện gì?" Carl hướng về nàng hỏi.
"Ta thiết lập chuyển đổi giới tính từ tối nay mới bắt đầu. Như vậy sáng mai mới có kết quả!" Aine lè lưỡi giả ngây thơ nói.


"Ân?" Carl vuốt cằm suy tư, hướng về Hermione cũng đang mộng bức nói "Chúng ta, giống như bị đùa giỡn a?"
"Đúng vậy!" Mặt Hermione đen lên gật đầu đồng ý.
Carl nhìn ánh mắt vi diệu của Aine, làm tiểu cô nương hoảng hốt lui về phía sau liên tục.
"Ngươi đang chờ cái gì?" Hắn nhắc nhở Hermione.


"Hai chúng ta?" Hermione hỏi lại.
"Làm(Đ-t) chết nàng!"
"Tốt"
....
"A! buông tha cho ta, ta không dám nữa!"
"Ân...chạm nhẹ...a...."
"..."
"Ta...sướng...quá..."
Cho Chang đưa cùi chỏ chọc chọc cánh tay Penelope, chửi bậy nói.
"Đây có phải cái gọi là "Cha mẹ hợp lại đánh đôi" không?"


"Ừm, bộ dạng Aine trông thật sung sướng a!" Penelope hâm mộ nhìn tiểu cô nương đang bị thao hai lỗ nói.
Cho Chang bĩu môi, lúc đầu thì sướng với thoải mái thật, nhưng càng về sau càng ngày càng khó chịu, cảm giác sung sướng kích thích liên tục đến mức nàng phải sợ hãi cảm giác này.


"Ngươi thử liền biết, thử khiêu khích Hermione đi!" Cô nàng nháy mắt khích lệ (xúi ɖu͙ƈ) Penelope.
Penelope lườm Cho Chang một cái, nàng cũng không muốn tìm đường chết đâu. Rồi kéo Cho Chang đặt lên giường, rồi bắt đầu trò chơi bách hợp của các nàng.
"...."
Một đêm không có gì lạ trôi qua.


Không, đúng là có, Aine bị cha mẹ hợp lại "đánh" đôi đến mức hôn mê bất tỉnh. Còn Penelope cũng muốn thử bị sung sướng đến ngất đi là như thế nào, không chịu nỗi lời Cho Chang xúi ɖu͙ƈ nên lao vào đường chết, nhưng cũng may mắn cùng tiếc nuối đó là Carl cùng Hermione đ-t Aine lâu nên hơi mệt, nên chỉ thao nàng cao trào mấy lần rồi buông tha. Penelope hơi hụt hẫng, nhưng cũng đành thôi, nàng lên đỉnh mấy lần liên tục cũng rất thoả mãn.


Sáng sớm, Carl dắt tay Hermione cùng Aine đi ra khỏi phòng. Còn có Cho Chang cùng Penelope đi theo sau.
"Nhìn kìa!" Một nam sinh nháy mắt bạn mình hướng về phía Hermione nhìn lại.
"Hử, thật biến thái!" Người kia che miệng nói nhỏ.
"...."


Trong ánh mắt chăm chú của mọi người xung quanh, Carl cùng Hermione và các cô gái tìm một cái bàn trống ngồi xuống.


"Những người kia, họ như thế này là sao?" Hermione khó chịu nói. Mặc dù họ nói thầm, nhưng các nàng nghe được rõ ràng. "Nam sinh" che miệng khinh bỉ, còn một vài "nữ sinh" lại cười vui vẻ, ánh mắt khâm phục nhìn nàng. A? Giống như hôm nay nữ sinh chẳng có bao nhiêu a. Thật khó hiểu.


"Họ nhìn chúng ta với ánh mắt là lạ!" Cho Chang cũng đồng ý.
Penelope nắm lấy váy mình, cô nàng có thể cảm nhận được ác ý đối với cái váy các nàng.
Mọi người không tự chủ nhìn về Aine.


Tiểu cô nương đang suy tư về sự thay đổi xung quanh, hình như mọi thứ không theo như nàng suy đoán. Thấy âm thanh trở nên im ắng, cô nàng ngẩng đầu nói.
"Nhìn gì?"
"Còn giả ngu!" Hermione gõ một cái lên trán nàng. "Mau giải thích chuyện gì đang xảy ra."


Aine ôm trán đáng thương nhìn về phía Carl, nàng bị mụ mụ liên tục bắt nạt mà hắn vẫn giả vờ không quan tâm. Thấy mụ mụ chuẩn bị gõ nàng thêm phát nữa, cô nàng đành phải ngoan ngoãn nói ra suy đoán của mình.


"Ta ra lệnh cho thế giới là "Giới tính" "đảo ngược", nhưng có lẽ ý chí thế giới lại nhầm lẫn giữa "Giới tính" bên ngoài và bên trong."


"Giới tính bên ngoài là vẻ bề ngoài, như các đặc điểm của ƈôи ȶhịȶ, vú. Còn giới tính bên trong là nội tâm của người đó, như người có cơ thể nam nhân nhưng lại có tâm hồn phụ nữ chẳng hạn."


"Nhìn hình dáng mọi người không thay đổi, chắc là giới tính bên trong bị đảo ngược a!" Aine phân tích nói.
Carl liên tưởng đến Ron biến thành bộ dạng nữ nhân, hắn rùng mình một cái, quá tội lỗi, tội lỗi a. May mắn là Aine nhầm lẫn, nếu không hôm nay là một ngày ám ảnh đối với hắn.


Hermione và các cô gái nghe vậy liền hiểu, nhưng mà "Những tên nam sinh kia giống như rất khinh bỉ chúng ta?" Hermione lên tiếng.


"Cái này ta làm sao biết!" Aine bĩu môi, cô nàng hút một ngụm trà sữa để bớt tủi thân, ân, hôm qua bị thao sướng quá. Trà, là trà xanh thiên nhiên, sữa, là sữa Carl a. Mặc dù hắn không có bầu ɖú lớn như Penelope, nhưng sữa vẫn rất nhiều, ăn bao no.


"Để ta đọc trí nhớ của bọn họ xem!" Hermione muốn sử dụng "Nhϊế͙p͙ Thần Thủ Niệm", thì bị Carl kéo lại "Đừng, có người sẽ giải thích cho chúng ta!" Hắn hướng về cửa ra vào thấy anh em Weasley đang đi vào đây.
Hermione thấy vậy liền dừng lại.


"Chào buổi sáng, các chàng trai, cô gái!" Fred cùng George hô lên, rồi hai người đi đến đứng phía sau Carl, thân mật ôm cổ hắn.
Carl mộng bức sửng sờ tại đó, hình như hắn bị sàm sỡ a.


Cảm giác cổ mình đang bị hai tên này cà cà ma sát, hắn nổi cả da gà lên, vội vàng vùng vẫy đẩy hai người ra thật xa. Cố nén cho hai người mỗi người một phát Nhiệt Thị Lực, hắn vội vàng cho mình làm mấy cái Thanh Lý Chú, Thanh Khiết chú lên thân thể.


Nhưng như vậy vẫn cảm thấy không thoải mái, hắn kéo lại Hermione bên cạnh đang cười ngặt nghẽo, để cô nàng ngồi lên đùi mình. Ôm thật chặt cơ thể cô nàng, ngửi mùi hương thơm thoang thoảng của em gái mình, hắn mới dễ chịu hơn hẳn.


"Carl, ngươi đã thay đổi!" Fred ngồi dậy với hai mắt rưng rưng, chỉ vào hắn oán trách nói.
"Đúng vậy, ngươi trở nên bạo lực hơn, không còn nết na thuỳ mị như trước nữa!" George u oán nói.
"Ngươi lại ghét bỏ chị em chúng ta!" Nước mắt Fred lả chả chực khóc.
"Chúng ta đã từng tắm chung cơ mà!"
"..."


"Ha Ha ha haa..." Hermione và các cô gái cười vang cả lên, Cho Chang vỗ bàn rầm rầm để diễn tả mình cười sung sướng đến mức nào.
"Im lặng, ai cười cấm túc 1 tuần, không, 1 tháng!" Mặt Carl đen lên, nhỏ giọng quát. Rồi hắn hướng về mọi người xung quanh nói tiếng xin lỗi vì các cô gái ồn ào.


"Ha ha, ca ca, ngươi niết na thuỳ mị đâu rồi!" Hermione không để ý hắn đang đe doạ, cô nàng còn trêu đùa hắn.
"Carl thân yêu, ngươi làm vậy là không đúng!" Penelope mím môi để mình không cười ra tiếng. Hermione không quan tâm Carl có đe doạ hay không, nhưng nàng không dám a.


"Ba ba, ngươi còn chưa tắm chung với chúng ta đâu, vậy mà đã tắm chung với hai người họ!" Aine giả vờ tội nghiệp nói, nàng nhấn mạnh từ "tắm chung".


Carl nghĩ đến hình ảnh 3 người đấu kiếm với nhau, không tự chủ rùng mình một cái, lại nhìn 2 anh em Weasley đang u oán nhìn mình, hắn hận không thể cho nhân đạo hai người huỷ diệt, dám làm hỏng mất thanh danh của hắn.


Hắn cho 4 cô gái 4 gói quà "cấm ngôn". Hermione đang cười vui vẻ đắc ý đột nhiên "ách ách", nàng cười không được. Lại nhìn các cô gái khác cũng tương tự. Hận a, nàng hiếm khi mới được cười đã bụng như thế này.


"Đừng làm vẻ mặt kia, đáng ghét!" Carl nhìn anh em Weasley ác tâm nói. Giờ mới để ý đến trên mặt hai người vậy mà tô điểm thêm một chút son phấn nhàn nhạt, hắn cố né tránh nhìn về hai người.
"Ngươi thay đổi!"
"Không còn thục nữ!"


"Dừng lại, không nhắc đến những cái này, chúng ta vẫn có thể làm bạn!" Hắn vội vàng cắt đứt lời kể khổ của hai người.
"Hừ, thần khí cái gì!" Fred bĩu môi.
"Đúng vậy, đúng vậy, vẻ thanh cao đâu rồi!" George ghét bỏ.
Carl nghe vậy, mặt hắn đen không thể đen hơn.
"Ca ca!" Hermione mặt đơ gọi hắn.


"Gì?" Hắn quát.
"Ta hứa sẽ không cười!" Hermione cố rặn ra vẻ mặt đáng tin, nhưng không được, Carl đã khoá Gene nàng, khoá luôn biểu cảm trên mặt.
"Hừ, khuôn mặt đau khổ của ngươi là biết muốn cười mà cười không được. Ta không mắc lừa đâu!" Carl rõ ràng không tin.


"Ngươi!" Cô nàng muốn trợn mắt quát vào mặt hắn nhưng không thể làm gì, cứ mở mắt thật to nhìn nhìn hắn. Đều tại hắn khoá biểu cảm của nàng nên mới như thế này a.
"Nín một lúc đi!" Hắn hướng về các cô gái nói. Rồi nhìn chăm chú vào anh em Weasley, hỏi.


"Những người kia nhìn Hermione và các nàng ra vẻ ghét bỏ là như thế nào?"
"Ý ngươi là bọn hắn!" Fred chỉ về phía Hermione và Penelope nói.
Ân? Giống như Aine đã thay đổi nhận thức về giới tính của bọn họ a.
"Đúng vậy, bọn hắn!" Carl cười tà tà liếc mắt các cô gái.


Hermione cảm thấy cơ thể đột nhiên run rẩy một cái, nàng vội vàng từ trên người Carl ngồi xuống.
"A! Ngươi không thấy họ đang mặc cái gì à?" Fred lại gần Carl cười tủm tỉm.
"Đừng sát quá!" Carl ghét bỏ bưng ghế lùi ra phía sau một tí.


George từ bên cạnh đột kích, muốn ôm lấy hắn, may mắn Carl nhanh tay nhanh chân dịch qua một bên, George vồ hụt, buồn bực nói.
"Cũng là con gái mà, ngại ngùng cái gì!"
"Ngươi càng ngày càng giống lũ con trai!" Fred trừng trừng mắt nhìn Carl.


Hắn không để ý hai người Fred đã bị thay đổi quan niệm về giới tính. Nhìn Hermione và các cô gái đang mang váy, rồi thắc mắc hỏi.
""Bọn hắn" mang váy, là như thế nào?"
"Như thế nào?" Fred khoa trương nhìn kỹ lại Carl, "Chẳng lẽ ngươi đem váy của mình cho họ mặc?"
Carl tối sầm mặt lại.


"Sáng nay chúng ta tỉnh dậy, phát hiện trong tủ quần áo của mình toàn đồ "con trai". Không thấy một cái váy nào cả!" George kể lại, thương tâm nói.


"Đúng vậy đúng vậy! Chỉ chúng ta thì không nói, ghê rợn hơn là tất cả tủ quần áo "Nữ sinh" , toàn bộ đều là quần áo "Nam sinh"." Fred híp mắt nhìn Hermione "bọn hắn", nhỏ giọng nói.
"Chúng ta sáng nay vậy mà không có váy để mặc, đành mặc quần áo "con trai"."


"Nhưng lạ thường hơn là những quần ái này giống như đã đo sẵn Size của chúng ta, vậy mà vừa khít cả." George chửi bậy.
Carl cố nín cười, nhìn ánh mắt vi diệu của hai người, "Họ vậy mà đem quần áo mình thành quần áo con trai, A, quên mất họ bây giờ là "con gái"."


"Ca ca, giúp ta, mở khoá!" Hermione cầu khẩn kéo lại tay hắn nói. Nàng nghe bọn hắn trò chuyện muốn cười lên mà không được, rất khó chịu a.
Ân? Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của cô nàng, không có thành khẩn chút nào. Phủi phủi tay không để ý, hắn buồn cười hỏi tiếp.


"Như vậy các ngươi cho rằng Hermione ý "bọn hắn" là người ăn trộm váy của các ngươi?"
Fred cùng George lườm Hermione một cái, khinh bỉ nói "Đã ăn trộm đồ người ta vậy mà công khai mặc ra ngoài!"
"Đúng vậy đúng vậy, ta rất thông cảm ngươi, có "em trai", "bạn trai" lại có sở thích biến thái như thế này!"


"Ha ha..." Đến lượt Carl ôm bụng đắc ý cười to, không ngờ Hermione và các cô gái lại bị gọi là biến thái một ngày. Ân, có phúc cùng hưởng, hắn vội vàng mở khoá Gene để các cô gái được vui vẻ như thế này.


"Hô, nín chết mịa ta!" Cho Chang thở phào một hơi, không để ý nàng bị gọi là biến thái, mà nhớ lạ bộ dạng của Carl lúc bị hai anh em tập kích thì cười to lên.
Hermione cùng Aine và Penelope cũng như vậy, họ ôm bụng cười vui vẻ.
"Ha ha ha ha..."
Ân?


Đang cười đắc ý, Carl đột nhiên dừng lại, có cái gì không đúng. Hắn nhìn về Hermione và các cô gái đang cười vui vẻ. Nhưng mà, bộ dạng các cô nàng không phải là "phẫn hận", "tức tối" vì bị người khác chửi biến thái a?
Hình như đang cười hắn thì phải.


Hắn không biết bình thường các cô gái làʍ ȶìиɦ bị hắn dạy dỗ như nô lệ các kiểu, dần dần không để ý đến biến thái. Bị mọi người chửi biến thái hat con đĩ cái gì, các nàng có thể khó chịu, nhưng cũng không đến mức ngượng ngùng, tức tối. Ân, các nàng là biến thái, không biến thái mà thèm đ-t suốt ngày như thế này a.


"Carl!" Hermione không biết từ chỗ nào lấy ra cái váy, đưa cho hắn.
Carl mộng bức cầm lấy, thấy ánh mắt lấp lánh mong chờ của các cô gái về phía mình.
"Các ngươi!" Hắn thấy một màn này, khoé miệng liền run rẩy một cái, không phải a!.


Hermione gật đầu, khẽ cười ác ý. Nàng tưởng tượng bộ dáng lúc ca ca mang váy, chắc rất đáng yêu a.


"Oa, váy kìa!" Fred ngạc nhiên hô lên. Trong quán bar cũng ồn ào náo nhiệt hơn. Váy a, không ngờ Hermione tiện tay lấy ra một cái váy. Chẳng lẽ tên biến thái trộm đồ chính là "hắn"? Các "nữ sinh" thấy vậy đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Hermione.


Hermione chột dạ nhìn xung quanh, giống như nàng vừa làm một điều ngu ngốc a. Cô nàng vội vàng sửa sai, nàng cũng không muốn làm công địch của "Nữ sinh" đâu.
"Carl, váy của ngươi, hôm qua ngươi nhờ ta giặt, bỏ quên a?" Hermione nháy nháy mắt ra hiệu cho hắn.


Carl bất đắc dĩ nhìn nàng, thôi được rồi, em gái(loli) là để yêu để thương, hắn không thể mặc kệ các cô nàng sống chết được. Hắn đứng dậy, thở dài một cái.
"Yên tâm đi Hermione, ta sẽ cất giữ cho ngươi!" Rồi quay người chuồn lẹ đi.


Hermione đắc ý tán thưởng Carl, hắn sẽ không để nàng chịu khổ a.
Ân? cô nàng dường như cảm thấy không đúng chỗ nào. Đang suy tư thì bị Aine gọi lại.
"Mụ mụ!"
Hermione nghiêng đầu hỏi "Sao?"
"Ngươi nhìn bốn phía!" Aine nhỏ giọng nháy mắt ra hiệu, rồi theo gót chân Carl lặng lẽ chuồn đi.


"Ân?" Cô nàng không hiểu nhìn xung quanh.
Thấy được dáng vẻ các "nữ sinh" giống như sói đói, mắt xanh lè đang chăm chú nhìn vào nàng.


Hermione không tự chủ lùi mấy bước, thật đáng sợ. Nàng vội vã tìm kiếm Cho Chang và Penelope cầu giúp đỡ. Nhưng mà, hai người họ đâu rồi? Cô nàng ngơ ngác nhìn vào hai cái ghế trống không.
"Ha ha, ta có việc đi trước!" Hermione cười khan, vẫy tay chào mọi người, rồi dùng tốc độ tối đa chạy mất.


"Bắt lại hắn!" Một "nữ sinh" phẫn hận hô.
"Kẻ trộm váy biến thái!" Mọi người đứng dậy đuổi theo.
"..."


Chính mắt họ thấy được Hermione lại đe doạ một "cô gái" dễ thương như Carl, bắt buộc "nàng" phải giấu giếm tội ác của hắn. Lại nhớ đến khuôn mặt tội nghiệp bất đắc dĩ của "cô gái" Carl kia, chắc chắn "nàng" cũng rất khó khăn khi có được cô "em trai" biến thái như thế này a.


Đã chạy ra mấy ngàn mét nhưng Hermione thấy đám đông vẫn đang đuổi theo mình, nàng bất lực hét to lên "Ca ca đáng ghét!", rồi Thuấn Di biến mất.
Đến bây giờ nàng mới rõ lúc nãy thấy có cảm giác sai sai a, mà tên Carl kia lại hố nàng a.


A? Tại sao là "Lại"? Hermione đứng tại một nơi nào đó vuốt cằm suy tư. Chẳng lẽ hắn đã từng rất nhiều lần tính kế nàng?
Với giác quan thứ 6 của nữ nhân, nàng rất tin tưởng chính mình. Phải điều tra mới được.
Hermione quyết tâm!
"..."


"Hắt xì!" Carl sụt sụt mũi mình, giống như có cô gái xinh đẹp nào đang nhớ hắn a! Chẳng lẽ là Fleur? Ân, lần nào đó phải giấu giếm Hermione đến thăm cô nàng kia mới được.
Carl nhớ lại bộ dạng của Hermione, cười đắc ý.
Hừ, dám cười ta.


Hắn hừ giai điệu vui vẻ đi loanh quanh, không biết Hermione đang bắt đầu nghi ngờ tội ác của hắn bấy lâu nay a.
-----Hết chương-----
Mấy ngày nay đi làm, tăng ca mệt quá. Không có thời gian viết truyện!.