Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 80: Ngoại Truyện: Một ngày trước sinh nhật 2

Vùng ngoại ô Luân Đôn, Carl cùng Hermione đột nhiên xuất hiện tại khu vườn phía sau nhà.
"Oa, cây cỏ từ khi chúng ta đi đến giờ vẫn như vậy lun!" Hermione quan sát từng cành cây, ngọn cỏ vui vẻ nói.
Carl liếc mắt nhìn nàng, đi Hogwarts học tập cũng chỉ có 18 ngày a, dáng vẻ ngạc nhiên kia là sao?


Giống như cảm nhận được ca ca chửi bậy, tiểu cô nương quay đầu nhìn hắn.
"Kitty đâu?" Bình thường hai người chỉ dùng nó gửi thư qua lại, hôm qua đêm khuya có nhờ nó mang thư về, đến bây giờ không thấy.
"Ta thấy nó thường xuyên tìm Phượng Hoàng Fox, Kitty đang tán tỉnh nó!"


Tiểu cô nương nghe vậy hai mắt sáng lên, "Nó thành công không? Chúng ta có thể có một bầy chim a. Chim cu lai Phượng Hoàng. Nghe có vẻ kỳ kỳ, nhưng không sao, Gene của ngươi sẽ cân bằng sức mạnh Phượng Hoàng!"


"Đúng là tán thành công, nhưng mà ngươi muốn một tổ chim, ta sợ ngươi sẽ thất vọng...." Nói đến cái này, khoé miệng Carl không tự chủ co lại.
"Sao không được?" Hermione không hiểu hỏi.
"Kitty là chim trống, và Phượng Hoàng Fox cũng vậy!" Carl quyết định chia sẻ câu chuyện ghê rợn này cho nàng.


WTF? Tiểu cô nương há hốc mồm, khuôn mặt ngơ ngác không thể tin được nhìn hắn.
"Đi thôi, chuyện bất ngờ còn rất nhiều, sau này hãy nói!" Hắn cười ha ha nhéo mũi nàng, Hermione có bộ dáng mộng bức thật đáng yêu.


Cô nàng ghét bỏ phủi phủi bàn tay của hắn, nói "Rất nhiều nữa? Ngươi còn có chuyện gì giấu ta?"
"Từ từ ngươi sẽ biết!" Carl cười đắc ý đi vào trong nhà.
"Ngươi đứng lại, mau nói cho ta!"
"..."


Trong phòng khách, Hermione đang ngồi trên đùi phu nhân Monica nũng nịu, nàng xa cách gần hai mươi ngày nhớ nhà muốn chết.
Do sáng sớm nhận được tin hai anh em sẽ về nhà qua tiệc sinh nhật nên vợ chồng Granger đóng cửa phòng khám để ở nhà chờ đợi hai người.


"Trường học các ngươi nhân ngày sinh nhật cũng được cho phép nghỉ học, thật tiện lợi!" Uống một ngụm cà phê, Wendell tiên sinh vui vẻ quan sát hai đứa con của mình cảm khái nói.
Carl nhìn Hermione một mắt, rồi bất đắc dĩ bịa chuyện "Không, do hai chúng ta là học sinh xuất sắc nên mới có ngoại lệ!"


Thực ra hai người họ đã xin phép McGonagall giáo thụ để về nhà, nhưng lại bị từ chối thẳng thắn, vì trong lịch sử Hogwarts chưa có trường hợp học sinh nào trở về nhà để tổ chức sinh nhật cả. Nên hắn bỏ qua ý định xin phép trở về, chỉ xin được không lên lớp hai ngày.


McGonagall giáo thụ đành chấp nhận, nhưng với điều kiện không được ra khỏi Hogwarts. Sau đó hắn tạm phân ra một "phân thân" rồi để lại mấy phần "Đơn thuốc kép canh dược tề", để đối phó McGonagall giáo thụ đột ngột điểm danh.
"Không hổ là con của ta, học sinh giỏi như vậy!" Mendell tiên sinh đắc ý tự hào.


"Ngươi lúc trung học là học sinh chót lớp đâu!" Monica phu nhân ghét bỏ nói.
Mendell nhìn con trai và con gái mình ánh với mắt nghi ngờ, vội vàng phản bác, đương nhiên, vẫn không quên lấy lòng vợ mình. "Là do lúc đó ta bị ngươi xinh đẹp cuốn hút, nên không thể tập trung học tập được."


Monica hài lòng gật đầu một cái, rồi không để ý đến chồng mình, nàng cúi đầu nhìn đứa con gái xinh đẹp trong ngực, cười hỏi "Tiểu Hermione đi học có kết bạn với ai không, hay là suốt ngày cùng ca ca ngươi như hình với bóng?"
"Hừ, ca ca có bạn gái nên ghét bỏ ta!" Tiểu cô nương bĩu môi nói.


Vợ chồng Granger đưa ánh mắt ngưng thị nhìn Carl. Hắn 12 tuổi đã có bạn gái?
Hắn mộng bức, hắn vô tội a. Tuy có bạn gái nhưng hắn yêu nhất là Hermione a.


Thấy bộ dạng tiểu cô nương đắc ý le lưỡi kia, hắn biết mình bị đùa. Trừng mắt nhìn cô nàng, hắn sờ má mình, khuôn mặt buồn bã thở dài, "Đều tại ta, ai bảo do ta quá đẹp trai, quá thông minh tài giỏi đâu. Hoa gặp hoa nở, người gặp người thích,... Khiến rất nhiều cô gái xinh đẹp không chịu nổi sa vào."


Phu nhân Granger mang ánh mắt hoài nghi nhìn chồng mình, giống như đang hỏi lúc sinh ra có ôm nhầm thai hay không. Granger tiên sinh nhún vai, mười mấy năm ai còn nhớ rõ.
Nhưng nhìn lại hai anh em sinh đôi rất giống nhau kia, chắc cũng không nhầm lẫn a. Chẳng lẽ là do vợ (chồng) mình di truyền, bốn mắt hai người nghi ngờ nhìn nhau.


Hermione đã quen với việc ca ca mình tao bao như thế này, nên sức đề kháng cao hơn hẳn. Cô nàng cắt đứt hắn tưởng tượng tiếp, vội vàng chuyển đề tài.
"Mụ mụ, mai sinh nhật ta có ai tham dự không?"


"Xin lỗi Carl, Hermione. Ta rất tiếc, các ngươi gửi thư muộn quá nên chúng ta không kịp chuẩn bị, chỉ có bốn người chúng ta!" Phu nhân Monica vuốt tóc Hermione an ủi nói.
"Không sao, ta cũng không thích đông người!" Carl lên tiếng nói.


"Nếu như thế giới Vu Sư cũng có điện thoại thì tốt biết mấy, cuối thế kỷ XX rồi mà còn dùng chim gửi thư!" Wendell tiên sinh chửi bậy. Nếu có điện thoại thì họ sẽ được dễ dàng trò chuyện hơn, gửi thư truyền đạt nội dung chẳng có bao nhiêu, một ngày Kitty bay lui bay tới 2 lần, đôi khi nó còn bãi công từ chối làm việc nữa.


Hermione nghe ba ba phàn nàn như vậy thì trầm tư suy nghĩ, giới Vu Sư cũng có thiết bị truyền tin như điện thoại a, hình như nó gọi Tấm Gương Hai Chiều gì đó, nhưng chỉ có Vu sư có Ma Lực mới sử dụng được.
"Ca ca!" Tiểu cô nương từ bỏ động não, hỏi thăm ca ca vạn năng của mình.


Carl hướng về nàng gật đầu ra hiệu đã biết, làm cái này cũng dễ, để sau sinh nhật tạo bất ngờ cho vợ chồng Granger a.
"Đi thôi, mua bánh gatô cùng đồ trang trí!" Wendell tiên sinh đứng dậy nhìn Carl nói.
"Ta cũng đi nữa?" Hắn mơ hồ chỉ vào ngực mình hỏi.


"Không là ngươi thì còn ai!" Wendell với giọng điệu có chút đắc ý nói, rồi lấy chìa khoá xe đi ra ngoài. Trong gia đình nhà Granger, địa vị hắn nằm ở kế chót, chỉ lớn hơn Carl. Phía trên đương nhiên là con gái Hermione yêu dấu cùng Monica đại nhân xinh đẹp. Việc khổ lực thì phải gọi Carl đi làm a.


Carl tiếc nuối nhìn Hermione một cái, rồi buồn bực đứng dậy đi theo. Hắn còn muốn ôn lại cái giường ngủ quen thuộc với Hermione đâu.
Tiểu cô nương thấy hắn như vậy nhếch miệng cười vui vẻ, nắm đấm nhỏ nhắn đưa trước người, hô to cỗ vũ "Cố lên!"


Phu nhân Monica cười cười, thấy hai người đàn ông đã đi, bà nhỏ giọng hỏi thăm Hermione, "Người yêu ca ca ngươi là ai? Bao nhiêu tuổi? Nhà ở đâu? Xinh đẹp không?"


Tiểu cô nương nghe vậy trợn trắng mắt, hỏi liên tục làm sao nàng trả lời kịp. Mặc dù biết nói ra sẽ bị ca ca trừng phạt, nhưng nàng quyết định bán đứng hắn, ai bảo hắn phong lưu a, "Hai đứa, một đứa 13 một đứa 15 tuổi!"
"Cái gì? Hai người?" Monica giật mình hô lên.


"Ừ, hai con yêu tinh, xấu hơn ta rất nhiều!" Hermione nhớ lại hai tên kia, tức nghiến răng nói.
Monica thấy con gái là lạ, giống như đang ghen tuông? Lắc lắc đầu đuổi đi những ý nghĩ bậy bạ này, hai anh em từ nhỏ lớn lên, ăn chung ngủ chung tắm chung, nên khi có đứa con gái khác xuất hiện muốn cướp anh trai, ghen tị là phải.


Nhưng, không hiểu sao, ý nghĩ kia cứ len lỏi trong đầu bà. Lại nhìn Hermione, cô con gái đã cao lớn hơn rất nhiều từ khi xa nhà, chắc đang dậy thì a.
"Tiểu Hermione, ngươi không thích ca ca bị đứa con gái khác cướp đi hả?"


"Đương nhiên, ca ca là của ta, lũ yêu tinh kia thật đáng ghét, luôn luôn dụ hoặc hắn!" Cô nàng hận hận nói.


Monica trầm mặc lại, đến giờ bà mới phát hiện con gái cùng con trai quan hệ quá tốt rồi. Sắp đến tuổi dậy thì, có lẽ phải tách riêng hai đứa ra. Cũng phải nói rõ với Hermione con trai cùng con gái khác biệt như thế nào, để lỡ hai đứa tò mò không biết gì về ȶìиɦ ɖu͙ƈ lỡ phạm sai lầm thì chết.


Hermione không biết mụ mụ đang có âm mưu chia rẽ nàng cùng ca ca, dù biết cũng không để ý, nàng rất xin lỗi ba ba và mụ mụ, nhưng nàng đã phạm sai lầm, cơ thể cùng linh hồn của nàng đã in lên ký hiệu ca ca từ lúc 9 tuổi a.
"......"


Sắp đến bữa trưa. Carl ôm một đống đồ mở cửa vào nhà. Hắn trong đầu phê phán mắng chửi Wendell mấy chục lần, nói gì mà hôm nay là ngày đặc biệt nên không thể sử dụng Ma Pháp chuyển đồ, phải dùng sức bưng lấy nó mới có ý nghĩa.


Đừng tưởng hắn không biết Wendell tiên sinh hâm mộ hắn vì hắn có Ma Pháp, nói như vậy chỉ để ác tâm hắn thôi.
Hắn thầm hừ lạnh một tiếng, đừng mơ hắn mở khoá Gene cho.
Hắn, Carl, mang thù.
Trong phòng khách không có ai cả, cảm nhận được cô nàng trên lầu 2, hắn hô to.
"Hermione, ta trở về!"


Trên lầu 2 vang lên tiếng lộn xộn, Hermione mang cái váy mới từ trên cầu thang chạy xuống, đứng trước mặt hắn xoay một vòng khoe khoang nói.
"Ca ca, ta đẹp không?"
"Ân, xinh đẹp hơn bao giờ hết!" Hắn cười cười thả đồ trên tay xuống, ngắm nhìn nàng gật đầu khen.


Cô nàng mang trên người lễ phục là váy công chúa màu hồng. Áo ngực đem ngực nhỏ của nàng nâng lên, nhìn qua tựa hồ có chút lớn, rất đáng mừng, không uổng công hắn mỗi ngày nắn bóp hiệu quả.


Phía sau thắt lưng một cái nơ to lớn hình con bướm màu đen, bước đi cứ rũ rũ xuống, giống hệt bước chân của mèo lười biếng. Váy ngắn đem đôi chân trắng muốt của nàng lộ ra, để cho cô nàng thêm chút vũ mị dụ hoặc. Trên làn váy gắn nhiều loại bảo thạch tỏa sáng chói lọi, cực kỳ đẹp đẽ.


"Chính ta làm đó!" Hermione khoe khoang.
"Ngươi?" Hắn chỉ nàng, không tin nói.
Tiểu cô nương hai má phòng lên, tức giận trừng mắt "Carl đần, vậy mà không tin tưởng em gái ngươi!"


Hắn vội vàng giơ tay đầu hàng, "Ta đương nhiên tin tưởng em gái xinh đẹp, nhưng mà ngươi tự làm cái này ta không tin!" Hắn liếc nhìn mụ mụ Monica phía sau đang đi xuống.
"Thì có mụ mụ giúp đỡ nữa!" Tiểu cô nương nhỏ giọng phản bác.
"Tại sao lại nghĩ đến tự làm váy?" Hắn tò mò hỏi.


"Monica dựa vào chiều cao lúc chưa đi học của ta để mua váy, nhưng ta cao hơn nhiều nên mang không vừa. Ta sử dụng Biến Hình Thuật sửa lại nó!" Cô nàng đắc ý nói.
"Thật lợi hại!" Hắn khoa trương nói "Như vậy, của ta đâu?"
"A? Của ngươi?" Hermione quay đầu hỏi thăm mụ mụ.


"Trong phòng của các ngươi!" Phu nhân Monica cười nói, nhưng nhìn chiều cao con trai lại sắp bằng mình, bà bất đắc dĩ nói "Đương nhiên, ngươi phải tự sửa lại!"
"Sao ngài lại biết sinh nhật bọn ta sẽ trở về?" Carl thắc mắc.


Phu nhân Monica chửi bậy nói, "Chúng ta đã đặt làm cách đây hai tháng, lúc đó ta tưởng các ngươi sẽ học tại Eaton công học. Ai biết lại xuất hiện thư trúng tuyển của Hogwarts. Lỡ đặt cọc rồi nên chấp nhận mua luôn!"


"Hắc hắc, vậy à! Ta tưởng ngài có thể đoán trước tương lai!" Hắn gãi đầu cười nói.
"Được rồi, dọn cơm!" Monica nguýt chồng mình một cái, nói.
"...."
Ân, Wendell tiên sinh vô tội trúng thương.
-----Hết chương-----