Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 88: Hogwarts một tuần sau

Từ sự kiện Quirell đánh bom khủng bố Hogwarts đã qua một tuần, các học sinh sinh viên đã trở lại với cuộc sống học tập bình thường trong lâu đài.
Tuy nhiên.
Có người vẫn chưa thích ứng "không khí" bình thường này, đó là Ron Weasley.


"Xin chào mọi người, tôi là Ron, Ron Weasley. Tác giả còn gọi Ron với cái tên thân thương, Ron tóc đỏ." Ron cười cười vẫy tay chào các đọc giả. "Mọi người nhớ ủng hộ cho Ron nha, yêu mọi người rất nhiều!"
"Bắn tim..."


Được rồi, giới thiệu qua như vậy rất nhiều người biết được nhân vật chính của chúng ta hôm nay là ai.
"...."
Khoá Phòng Ngự Hắc Ma Pháp.
"Ron, thế nào?" Harry vỗ vỗ bả vai Ron, quan tâm hỏi.


Ron hai mắt vô thần, nhìn chằm chằm bóng lưng của Quirrell đột nhiên bị gọi giật mình nhìn lại, hoá ra chính là Harry yêu dấu của hắn a.
"Không có gì cả, ta đang suy nghĩ vẩn vơ!" Hắn lắc đầu phủ nhận nói, nhưng con mắt vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn vị trí kia. Ân, cái mông của Quirrell a.


Đã mấy ngày trôi qua, Ron vẫn chưa quen thuộc với "không khí" bình thường này. Mùi rắm của Quirell đã được dọn sạch, trả lại hương thơm tươi mát cho sân trường. Nhưng, đối với người đã ngửi mùi rắm thành nghiện như hắn, không khí bình thường là cái gì đáng ghét nhất, hắn còn muốn ngửi mùi vị tuyệt vời kia nhiều hơn a.


Nắm chặt Ma Trượng trên tay, hắn lăm le soi mói vào cái mông kia, không biết có nên làm một phát "Đánh rắm chú" hay không!
Đang say mê giảng bài (nói bậy bạ), Quirrell đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh cóng, hắn hốt hoảng cẩn thận nhìn bốn phía, giống như có ác ý đâu đây a.


Kể từ ngày bị người đánh lén đến bây giờ, hắn vẫn trong tình thần cảnh giác cao độ, lo sợ gặp phải một phát ác chú từ đâu đó đánh tới. Nghĩ lại quãng thời gian này, Quirrell đúng là dùng nước mắt để rửa mặt a. Voldermort đại nhân vĩ đại không biết ăn nhầm cái gì lên cơn, rảnh rỗi là cho hắn một phát "Tra Tấn Chú Crusio". Khiến tinh thần hắn càng thêm thấp thỏm không yên, một cọng cỏ bị gió lay cũng làm hắn phải cẩn thận xem xét.


Đối mặt cảnh giác của Quirrell, Ron nhanh chóng cúi đầu xuống, hắn vẫn còn có chút chột dạ đâu. Nghe nói hôm Quirrell bị cứu ra, cái mông đánh rắm đều nở hoa đỏ chót. Nghĩ đến cái này, Ron không tự chủ rùng mình một cái, thần chú này quá hung ác a.


Thấy bạn thân mình khi thì ngơ ngác, khi thì hốt hoảng run lẩy bẩy, Harry mở miệng an ủi nói, "Yên tâm đi, sẽ không ai nói ra là ngươi làm đâu!"


Ron gặp an ủi của Harry yêu dấu, khuốn mặt xấu nở rộ một cái nụ cười to lớn. Cái nụ cười ngu ngốc này cũng giống như nắng ấm chiếu sáng con tim cô độc của Harry, khiến hắn không tự chủ nổi lên nụ cười hạnh phúc.
"...."


Hermione vẫn đang thầm chú ý biểu hiện của Ron không khỏi rùng mình một cái, cặp đôi này vậy mà ẩn ý liếc mắt đưa tình với nhau nơi công cộng. Nàng và ca ca cũng rất ít khi làm vậy đâu.
Tiểu cô nương nhả ra đầu bút đã bị cắn nát trong miệng, quay đầu mỉm cười ngắm nhìn ca ca mình.


Carl đang chăm chú thôi diễn cải tạo "Phân Thân Thuật", phát hiện có người nhìn vào liền tò mò ngẩng đầu lên, Hermione đáng yêu đang ngẩn người nhìn hắn a.


Hắn quan sát xung quanh thấy không có ai để ý đến vị trí này, nhếch miệng cười tà một cái, hắn bắt lấy cái cằm nhỏ của cô nàng, tại trong ánh mắt ngỡ ngàng của Hermione hắn ghé môi lại gần đôi môi đỏ mọng của cô nàng hôn lên.


Tiểu cô nương hau mắt co lại thành lỗ kim, cảm nhận được cái lưỡi ấm áp đang luồn vào trong miệng nàng, liền tỉnh táo lại, vội vàng vùng vẫy muốn đẩy hắn ra. Ca ca thật là, vẫn còn ở trên lớp a.


Carl một tay giữ chặt cái đầu nhỏ em gái mình, bắt được cái đầu lưỡi của nàng, tham lam hút chặt lấy nó. Tay kia luồn xuống mò vào trong váy, sờ lên tiểu huyệt đã ướt đẫm kia.
Hermione trợn trừng mắt nhìn, giữ chặt cánh tay hắn, hai mắt nhìn hắn hiện lên vẻ cầu khẩn.


"Ca ca, đừng làm ở đây!" Nàng truyền âm, "Về phòng, ta cái gì cũng cho người"
Carl híp híp mắt vui vẻ nhìn bộ dạng gấp gáp của cô nàng, chơi rất vui a.
Hôn một lúc, hắn tiếc nuối rời bỏ đôi môi đỏ mọng kia, ôm chặt lấy eo thon Hermione, cười tà tà nói "Ngươi nói cái gì cũng chiều ta?"


"Ân!" Tiểu cô nương dùng giọng mũi trả lời. Bây giờ khuôn mặt nàng hồng nhuận, con mắt mê ly có thể chảy ra nước, nàng cũng bắt đầu động tình.
"Xỏ lỗ đít thế nào?" Hắn nở nụ cười tà ác hỏi.


"Vậy ngươi đ-t ta đi!" Cô nàng cho hắn cái bạch nhãn, nàng cũng không phải tên thần kinh thô như Cho Chang kia đâu. Con yêu tinh kia vậy mà bị Carl đáng ghét này lừa dối xỏ lỗ đít, không những không cảm thấy nhục mà còn rất đắc ý, suốt ngày chạy đến đưa cái mông trần khoe khoang với nàng, cái gì mà "Ta được Carl tặng cho khuyên vàng, ngươi lại không có!"...


Khuôn mặt dương dương tự đắc kia, nàng hận không thể đem tên đáng ghét này vào Tiểu Thế Giới thao liên tục mấy ngày. Nhưng mà, nàng trừng phạt giống như là điều ban ân với Cho Chang, cô nàng kia hình như càng ngày càng hưởng thụ nó. Phải nghiên cứu cách hành hạ khác mới được.


Carl nghe được câu trả lời kiên quyết của Hermione, hắn giả vờ ôm ngực đau đớn nói, "Hermione, ngươi không còn là tiểu Hermione mà ta biết nữa, ngươi đã thay đổi!"
Cô nàng bĩu môi khinh thường, vùng vẫy từ trong tay hắn tránh thoát, ra vẻ ghét bỏ nói.


"Ngươi còn đem ta lúc 9 tuổi bị ngươi lừa dối không phân ra nam ra bắc a? Năng lực của ngươi rõ ràng có thể truyền thừa bằng qua huyết dịch hoặc nước bọt. Ngươi vậy mà buộc ta ăn tinh dịch, lừa dối dụ hoặc một cô bé ngây thơ trong trắng như ta!"


Carl ngay lập tức chuyển biến thành hình thái ɭϊếʍƈ cẩu, hắn cầm lấy tay nàng, khuôn mặt mỉm cười nịnh nọt, "Ân, Hermione đại nhân nói rất đúng, đều do ta biến thái, không khống chế được bản thân mình mà ra tay với ngươi, đều do ngươi dễ thương xinh đẹp quá, ta lỡ tay!"


Tiểu cô nương ngạo kiều hừ lạnh một cái, nàng chỉ giả vờ hờn dỗi với hắn thôi, đối với việc hắn lừa dối nàng làʍ ȶìиɦ, nàng chưa bao giờ xuất hiện hai từ "hối hận" qua. Nếu có cơ hội trở về quá khứ, nàng sẽ vui vẻ nói với hắn ba chữ "Thao mạnh vào". Nếu phải thêm số lần vào lời hứa này thì nàng muốn là một vạn lần. (Ân, chế từ Đại Thoại Tây Du 1994)


Carl một bên dỗ dành Hermione vui vẻ, một bên phân ra tinh thần trong đầu suy tư, phải dùng cách nào để Hermione tự nguyện xỏ khuyên? Đây có lẽ là vấn đề nan giải nhất a.
"Nếu không, ngươi tìm Aine?" Hermione gợi ý cho hắn.


"Được không?" Hắn có chút xoắn xuýt hỏi lại. Không phải hắn không dám ra tay với Aine, mà là Aine đến từ tương lai. Ít nhất phải cho tương lai bộ mặt a.
"Ngươi yên tâm, tên kia sẽ không phản đối, để ta làm cho!" Hermione cười cười tà ác.


Carl nhìn nụ cười tiểu cô nương kia, không tự chủ run rẩy một cái. Con gái điên lên thật đáng sợ a.
"Mà ngươi biết Aine đi đâu không?" Nàng tò mò hỏi.
"Ai biết, hai ngày rồi ta không gặp, liên lạc cũng không được. Chắc chạy đi đâu chơi đùa a!" Hắn nhún vai đáp.


"Để Aine trở về rồi nói sau!" Hermione bất đắc dĩ nói.
....
"Các ngươi?" Ron ngồi một bên trò chuyện vui vẻ với Harry, thấy hai người không xem ai ra gì đột nhiên ân ái xen vào hỏi.
"Hừm? Thế nào?" Hermione xụ mặt lại, nàng đang trò chuyện vui vẻ với ca ca a. Ghét nhất kẻ phá đám.


Ron nhút nhát lùi lại sau một chút, Hermione thật đáng sợ a. Hắn vội vàng xua tay nói.
"Không có gì, không có gì!"
Cô nàng nắm chặt nắm đấm vang lên tiếng rắc rắc, trên trán gân xanh nổi lên.
"Ngươi rảnh lắm a? Ma Chú hôm qua ta đưa ngươi học xong chưa?"


Nữ Vương Hội thành lập cũng khoảng một tuần rồi, với hai cái tên này, nàng tính ra là hao tổn tâm huyết, rất nhiều Ma Chú cơ bản có lời giải phân tích của nàng và ca ca đưa cho bọn họ học tập củng cố cơ bản. Tính ra những tài liệu này rất quan trọng a, nàng đã dùng hai cái lỗ dưới của mình hầu hạ ca ca hết mức mới được hắn đồng ý cho truyền ra ngoài. Vậy mà bây giờ bọn họ lại lười biếng. Nghĩ đến cái này nàng càng tức hơn.


"Ta...ta..." Ron run lẩy bẩy ôm lấy Harry sau lưng, không nói được một lời.
Carl nhìn sắc mặt tái nhợt của hai ngươi kia, một bộ dáng vẻ sắp ngất đi, vội vàng gọi lại nàng. "Được rồi, bọn họ cũng không thông minh cho lắm, chấp nhập làm gì!"


Ron cùng Harry nhìn đưa ánh mắt cảm kích cho Carl, nhưng mà, lời nói của hắn giống như có chút gì đó sai sai. Không thông minh? Đâm tâm a. Đúng là bọn hắn không được thông minh cho lắm. Đương nhiên là so sánh với hai người Carl. Nếu so sánh với tên Neville kia thì họ cũng rất giỏi a.


Neville ngồi phía trước giống như cảm ứng được cái gì, khuôn mặt ngu ngơ quay đầu nhìn Ron cười một cái. Ron cùng Harry xoa mồ hôi lạnh trên trán, chột dạ gật đầu đáp lại.


Hermione dù biết vậy nhưng vẫn chưa buông tha hai người, không thông minh thì có thể dùng cần cù bù lại, "Tí nữa ghé thư viện, ta giúp các ngươi học tập."


Nhìn khuôn mặt ỉu xìu của hai người, cô nàng suy nghĩ, để cho hai người có động lực học tập, "Ron, ngươi không nghĩ một ngày nào đó dùng Ma Pháp đè Draco Malfoy trên đất ma sát a?" rồi nhìn sang Harry "Ngươi không phải muốn chứng minh cho người khác rằng danh hiệu Chúa cứu thế cũng không phải hư danh a?"


Ron cùng Harry trong đầu không tự chủ tưởng tượng đến hình ảnh tuyệt vời kia, sắc mặt hai người đỏ lên, gật đầu liên tục.


"Nên các ngươi phải cố gắng, vì mục tiêu của mình phấn đấu!" Hermione khoé miệng nhếch lên cười đắc ý nhưng rất nhanh thu lại, nàng ho nhẹ một cái, mặt nghiêm túc lên, "Một ngày học tập nhiều hơn một giờ đồng hồ, như vậy một năm các ngươi có được 15 ngày học tập không ngừng nghỉ rồi. Tính ra các ngươi cũng không tốn bao nhiêu thời gian, đúng không?"


"Vâng, chúng ta sẽ cố gắng, Hermione nữ vương!" Hai người đồng thanh hô lên thật to.
Trong lớp học đột nhiên yên tĩnh lại, mọi người mang ánh mắt nghi vấn nhìn về mấy người Ron, Harry.
Hermione xấu hổ núp vào trong ngực Carl, bị gọi là Nữ vương cũng thích thật, nhưng mà đừng gọi lớn tiếng như vậy a! Thật ngượng ngùng.


Carl buồn cười nhìn cô em gái trong ngưcj, hắn có thể thấy rõ lỗ tai nàng trở nên hồng thấu. Lại nhìn hai tên kia, lại bị Hermione lừa dối không phân phương hướng, bây giờ hai người họ như nổi máu gà, vẫn đang sung sướng trong trí tưởng tượng của mình đâu.


Ài. Carl lắc lắc đầu, ánh mắt tràn đầy thông cảm. Đã lên thuyền giặc của Hermione, thì đừng hòng trốn thoát. Hermione nói là 1 ngày thêm một tiếng thời gian để học tập tưởng là dễ dàng, lúc đầu là 1, sau là 2 3 5, còn chưa biết đâu. Huống chi, có Thời Gian kết giới, điều chỉnh thời gian 1 so với 10. Bên ngoài 1 tiếng, bên trong 10 tiếng, tha hồ học tập.


"...."
--------Hết Chương-------