Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 89: Hermione đánh không khí

Tan học, Hermione tiếc nuối từ biệt ca ca, mang theo hai tên gay đi đến đại sảnh phòng ăn. Nàng tuy rằng rất muốn tự biến ra những món ăn ngon xinh đẹp giống như Aine, nhưng rất tiếc nàng không có những dữ liệu về các món ăn đó. Cái này có lẽ là điểm hạn chế lớn nhất của Ý Niệm Ma Pháp a.


"Lúc nãy, ngươi tính nói gì với ta?" Hermione nhớ lại chuyện lúc trước, nàng dừng lại tò mò hỏi Ron.
"Ân?" Ron đăm chiêu cố nhớ lại, lúc nãy hắn tính nói gì bây giờ cũng quên mất.
"A, nhớ ra rồi." Hắn gật đầu một cái, rồi xoắn xuýt nhìn cô nàng, "Ta nói cái này, ngươi đừng nổi giận a!"


"Ân, ta sẽ cố không tức giận, nói đi!" Hermione nghe vậy càng tò mò hơn.
Hắn nhìn Harry một mắt, rồi hít một hơi thật sâu, nói ra suy nghĩ của mình, "Ngươi cùng Carl không phải anh em ruột hả?"


"Chúng ta là anh em ruột, thật 100%." Hermione cao giọng khẳng định, Ron lại nghi ngờ về cái này, chẳng khác gì nghi ngờ về tình cảm của vợ chồng Granger.
"Ngươi cũng có chung ý kiến?" Nàng híp híp hai mắt quay sang hỏi Harry.


Harry gật đầu giọng điệu có hơi run rẩy nói "Đúng vậy, không chỉ ta, mà có rất nhiều người đều có thắc mắc cái này!"
"Rất nhiều người?" Hermione càng tức giận hơn, nhưng nàng vẫn nén nộ khí của mình, nàng quan tâm lý do hơn "Tại sao ngươi lại nói như vậy?"


"Chúng ta thấy được các ngươi lén lút quan hệ, giống hệt tình nhân chứ không phải tình anh em!" Ron tại áp lực Hermione nên phải nói ra phán đoán của mình.


Hermione nghe vậy mặt tái đi, nàng không để ý bị phát hiện là có thể không trượng thi pháp, vội vàng sử dụng "Pháp Sư chi thủ" bắt lại hai người, rồi thuấn di đến Tiểu Thế Giới của mình.


Ron cùng Harry đột nhiên bị Hermione ra tay không kịp phòng bị, mà có phòng bị cũng chẳng làm được gì. Pháp Sư chi thủ đè nén làm bọn họ không thở nổi. Trước mắt bị loáng lên một cái, họ đã xuất hiện tại căn phòng lạ lẫm.


Hermione cố định lại hai người ngồi trên ghế. Khuôn mặt lạnh lùng không biểu tình nhìn chằm chằm.
"Chào mừng đến thế giới của ta!"
Hai người Ron cùng Harry vừa lấy lại tinh thần, phát hiện mình đang bị trói chặt trên ghế, bản năng vùng vẫy nhưng vẫn không thoát ra được.


Ron cùng Harry nhìn nhau một cái, bọn họ khóc không ra nước mắt a.
Ron hận chết miệng tiện này, tự nhiên tò mò hỏi Hermione làm gì. Nhiều người cũng rất muốn biết mà chưa có ai lên tiếng trước.


Hắn tội nghiệp nhìn Hermione, người với người tín nhiệm chỉ có thế thôi a. Đã nói là sẽ không tức giận đâu. Bây giờ lại bị bắt cóc hắn buộc chặt chỗ này.


Nói đến, đây là đâu. Ron tò mò nhìn bốn phía, đây là một căn phòng được thắp sáng bằng những ngọn nến, trên tường treo lấy còng tay, ổ khoá, roi, cưa, dao,... Mỗi khi thấy một món đồ, khuôn mặt Ron tái nhợt hơn một phần. Nơi đây là nơi nào a, thật đáng sợ. Ai đó mau cứu ta.


Hermione híp mắt mỉm cười nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Ron, những dụng cụ này là bộ sưu tập đắc ý của ca ca a. Nhìn cái roi kia, nàng nghĩ đến có lúc chơi sướng quá nên đồng ý hắn dạy dỗ đánh cái mông nàng, tuy có đau chút nhưng sướng thật, thật biến thái a. Khuôn mặt nàng có chút đỏ lên.


"Ron, nhìn bên kia!" Harry run cầm cập lên tiếng. Ron ngẩng đầu nhìn sang.


"A!" Hắn giật mình hét lên, bên kia có một cô gái trần trụi bò bằng bốn chân, đang bị buộc bởi một sợi xích nối liền với vòng cổ. Cô nàng kia đang thè cái lưỡi thật dài, ngoắc ngoắc cái đuôi vui vẻ nhìn về hướng này. Ron trong đầu liên tưởng đến hình ảnh chó vui mừng khi chủ nhân về nhà.


Hắn nhận ra cô gái kia, là Lavender a. Họ còn gặp cô nàng tại tiết học vừa nãy. Bình thường trầm mặc ít nói, cho người khác ấn tượng là con mọt sách. Ân, không giống với kiểu Hermione học bá này. Nàng là mọt sách chính hiệu, chỉ có học và học. Còn bây giờ...


Ron cùng Harry nhìn nhau, họ có thể nhìn thấy sự sợ hãi đến cực điểm trong mắt đối phương.
Lúc này, giọng nói lạnh băng của Hermione vang lên khiến Ron lẫn Harry nổi cả da gà.
"Đó là Lavender, là sủng vật của ta."
"Chó cái, qua đây!" Cô nàng vẫy tay gọi.


"Gâu!" Lavender đưa tay tháo dây xích ra, vui sướng bò chạy tới ɭϊếʍƈ láp đôi giày Hermione.
Hermione đá mạnh làm cô nàng bay ra, nàng ghét bỏ nhìn nước bọt dính trên giày của mình.
Harry thấy được bộ dáng đau đớn kia của Lavender, hắn cố nén sợ hãi lên tiếng.
"Ngươi sao lại như vậy?"


"Hừ, sủng vật của ta, ta thích làm gì thì làm. Ngươi còn biết quan tâm người khác a. Tự lo cho mình đi!" Hermione híp mắt đánh giá hai người, giống như đang suy nghĩ dùng cách nào để tra tấn.
Ron cùng Harry lại lần nữa run lẩy bẩy. Đúng vậy, hai người họ vẫn đang bị trói ở đây đâu.


Hermione không để ý hai người kia, nàng cởi giày ra mới đưa chân trần hướng về Lavender. Cô nàng cố nén đau đớn bò đến ɭϊếʍƈ lấy chân nhỏ Hermione. Nàng có lẽ đã quen với việc bị đá bay như thế này rồi, bây giờ nàng rất vui sướng khi được chủ nhân nhớ đến a, nàng bị hắt hủi 40 chương chứ có ít đâu.


(Ân, do tác giả Carl quên mất nên Lavender gần 40 chương mới xuất hiện lại. Ta thực sự thực sự xin lỗi.)
"Các ngươi biết tại sao Lavender ở đây không?" Hermione đung đưa chân trêu đùa chó cái, cũng không ngẩng đầu lên, nàng sâu kín nói.


Không đợi hai người Harry trả lời, hoặc có lẽ là nàng chỉ đang tạo không khí sợ hãi, nàng nói tiếp, "Là Lavender biết được bí mật của ta với ca ca. Nên, ta biến nàng thành nô lệ!"
Ron cùng Harry trong đầu chỉ còn ý niệm cuối cùng là "Xong đời!".


"Mà các ngươi cũng vậy, các ngươi biết được thứ mà không nên biết!" Hermione ngẩng đầu nhìn hai người ý vị thâm trường nói.
"Hermione, không, Hermione nữ vương, chúng ta sẽ thề không nói với ai!" Ron lớn tiếng hô.
"Chúng ta đã là bạn rất tốt mà!" Harry còn đánh lên cảm tình nữa.


"Hừ, ta rất tiếc. Nếu các ngươi không biết chuyện này, chúng ta có lẽ sẽ là bạn!" Hermione cố gắng nín cười, giả vờ tiếc nuối nói.


Nàng chỉ dự định hỏi thăm những người biết được bí mật này là ai, rồi xoá trí nhớ của họ mà thôi. Nàng cũng không độc ác đến mức ai biết ai xui xẻo kiểu này. Lavender là trường hợp ngoại lệ, chính cô nàng tự nguyện a.


Hermione đưa tay ra, cái roi da đang nằm trên tường đột nhiên xuất hiện trong tay nàng. Một cái "Không Gian Truyền Tống" đơn giản, nếu bình thường thì Ron sẽ hô to thần kỳ, nhưng bây giờ, họ đang sợ hãi nhìn cái roi kia đâu.


Cô nàng nắm chặt cái roi giật giật mấy cái, nàng đang thử nghiệm độ bền của cái roi này. Cho Lavender một đá nữa, nàng đứng dậy lại gần trước mặt hai người Ron. ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi một cái, nàng bắt đầu hỏi thăm.
"Những người biết ta cùng ca ca quan hệ, bao gồm những ai?"


"Nếu nói ra chúng ta được buông tha không?" Ron chờ mong nói.
"Ngươi nghĩ nhiều quá!"
"Chát" Hermione dùng roi đánh vào lưng chó cái Lavender đang ngồi bên cạnh.
Lavender đau đớn hô lên, co giật một chút, rồi như không có gì quỳ xuống ɭϊếʍƈ lấy chân Hermione.


"Nói ra, các ngươi có lẽ sẽ bớt chịu khổ hơn, nếu không sẽ như thế này!" Cô nàng lạnh lùng nói.
"Là Percy, Fred cùng George, Lee Jordan còn có Draco." Ron không do dự bán đứng anh trai mình, tên tóc vàng chỉ là hắn ác ý thêm vào. Nếu đã không thoát được, thì những người khác cũng đừng hòng sống tốt.


"Seamus, Dean,..." Harry đành nói ra từng cái tên quen thuộc. Hắn cũng giống Ron như vậy. Chết bần đạo thì cùng chết a đạo hữu. Nên hắn không do dự bán hết những người bạn của mình. Cảm thấy trong danh sách chỉ còn sót lại một mình Neville, hắn không nỡ để Neville cô đơn, hắn nói thêm "...Neville"


Ron kinh ngạc há hốc mồm nhìn người bạn yêu dấu của mình, đúng là ngoan nhân a. Cả học viện Gryffindor, ngoại trừ nữ sinh hắn vậy mà kể ra hết. Cái này giải thích rõ ràng cho câu nói "Có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu a."


Ron sẽ không để Harry chịu quở trách một mình, hắn cắn răng kể ra tên những cô gái, trong đó vậy mà có Parvati, chị gái song sinh của Padma.


"Không ngờ rằng, ta cùng ca ca quan hệ lại bị nhiều người biết như vậy!" Sắc mặt Hermione không được đẹp cho lắm. Quan hệ nàng với ca ca là loạn luân a. Cái này dù ở thời cổ đại cũng là bị phỉ nhổ, trói lại trên thập tự giá thiêu sống mà chết.


Cô nàng không biết những quy định đặc biệt trong gia tộc Thuần Huyết ở Ma Pháp giới. Những gia tộc này vì giữ gìn nồng độ huyết thống, nên có quy định phải kết hôn với họ hàng gần, đôi khi không tìm được đối tượng phù hợp, họ có thể bất đắc dĩ lựa chọn anh em ruột để kết hôn như nàng cùng Carl thế này.


"Không được, phải liên lạc với ca ca!" Nàng nghĩ chỉ có Carl hoặc là Aine thi triển Ý Niệm Ma Pháp lên toàn thế giới mới giải quyết được vấn đề này a. Nàng đã thấy được Aine dùng nó để cả thế giới quên mất ký ức một ngày bị chuyển đổi giới tính.


"Không trả lời. Carl đáng ghét này biến mất đâu rồi!" Nàng tức giận đi lui đi tới trong căn phòng.


"Chẳng lẽ phải tiêu trừ ký ức từng người? Cái này làm hơi lâu a, không đề phòng những người kia gửi thư về cho gia đình kể lại chuyện này. Nếu có người giúp đỡ thì tốt!" Hermione chợt nhớ đến hai con yêu tinh, hai người kia mấy ngày này vẫn chăm chỉ luyện tập Ma Pháp, tiến bộ hơn rất nhiều.


"Nhưng mà, nếu Cho Chang đáng ghét kia biết chuyện này, tên kia sẽ chê cười ta!" Hermione nhớ đến bộ dáng đắc ý của Cho Chang. "Mặc kệ đi, bị cười còn tốt hơn bị người khác mắng loạn luân bệnh hoạn."
Nói liền làm, nàng liên lạc với hai con yêu tinh kia.
Hermione: "Cho Chang, Penelope đâu? Đến Tiểu Thế Giới gặp ta!"


Cho Chang: "Chuyện gì, có gì mau nói, ta đang bận!"
Penelope: "Ân ân... ta cũng vậy!"
Hermione mặt đen lại, nàng đoán chắc hai tên kia đang chơi bách hợp với nhau a. Nàng bây giờ đang gấp mà hai tên này lại hưởng thụ sung sướng.
Hermione: "Cho các ngươi 2 phút dọn dẹp sạch sẽ, đến đây gấp, là chuyện của Carl!"


Cho Chang: "Là Carl đáng ghét a. Đợi ta!"
Penelope: "Ân ân!"
Hermione: "Mặc quần áo đàng hoàng, có người lạ!"
Cô nàng nhìn hai người Harry không quên nhắc nhở, nàng không muốn cơ thể đồ chơi khác của ca ca lại bị nam nhân khác nhìn đâu.
Penelope, Cho Chang: "Ân ân!"


Việc lên quan đến Carl là hai tên này nghe lời ngay. Bây giờ nàng mới phát hiện địa vị của mình trong hậu cung hình như không được cao cho lắm a. Cho Chang thỉnh thoảng lại khiêu chiến quyền uy của nàng. Còn Penelope, mặt ngoài nghe lời, nhưng nội tâm nghĩ thế nào ai biết. Có lẽ, nàng phải dạy dỗ hai người để họ biết ai là chủ mới được. Hermione nở nụ cười tà ác.


Nãy giờ vẫn đang theo dõi nhất cử nhất động của Hermione, hai người Ron thấy nụ cười kia liền rùng mình một cái.
"Đã đến giờ rồi sao?" Ron có chút nuối tiếc nhìn Harry.
"Ta sẽ cố gắng nhớ kỹ ngươi!" Harry buồn bã nói.


Bộ dáng Lavender kia là biết đã bị nô hoá, mất cả lý trí. Bọn hắn chỉ hi vọng là nhớ được nhau mà thôi.
2 phút sau, Cho Chang dắt tay Penelope xuất hiện. Hermione nhìn khuôn mặt hồng hào đầy xuân quang của hai người biết mình đoán chính xác mà.
Đáng ghét, chơi vui không gọi ta. Nội tâm Hermione gào thét.


Cho Chang không biết Hermione đang chửi bậy, nàng nhìn hai người Harry, Ron một mắt, rồi quay sang hỏi "Có chuyện gì?"
Penelope cũng tò mò nhìn cô nàng.
Hermione bắt đầu kể lại chuyện của mình cho hai người.
Cho Chang ngạc nhiên hô, "Các ngươi vậy mà bị thấy được, không thể nào?"


Penelope cũng nghi ngờ nói "Đúng vậy, ngươi biết rõ tính cách của Carl, hắn sẽ không để lại sai sót thế này đâu!"
Hermione được hai người nhắc nhở đột nhiên liền bừng tỉnh. Nhưng mà, hai người kia nói rõ nhìn thấy nàng cùng ca ca lén lút quan hệ cơ mà.


Cô nàng lại gần nhìn chằm chằm hai người trước mắt.
"Ngươi... đừng lại đây!" Ron sợ hãi nói, hắn muốn thụt lùi phía sau mà không được.
"Các ngươi, nói rõ ràng những gì các ngươi đã nhìn thấy!" Hermione sâu kín nói.
"Ân? Nói cái gì?" Ron mơ hồ hỏi.


Hermione nổi lên gân xanh, còn giả ngu a, nàng gằn từng chữ nói. "Ngươi đã nhìn thấy ta cùng Carl đã làm gì?"
Ron cùng Harry hai mắt nhìn nhau, Harry nhút nhát lên tiếng nói, "Chúng ta nhìn thấy ngươi cùng Carl ôm hôn lẫn nhau, kiểu loại rất thân thiết!"
"Ân? Hết rồi?" Đầu não Hermione có chút đứng máy.
------Hết Chương-----