Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia Convert

Chương 92: Một ngày của Aine (2)

Penelope khoanh tay trước ngực, nhìn tiểu cô nương đang trần truồng trước mắt không biết nói gì cho phải.
Nàng nghe đến hai nữ sinh báo cáo trong lâu đài có nữ sinh biến thái, nghi là không mặc áo quần ẩn thân đi xung quanh tự sướng. Penelope cũng rất kinh ngạc khi nghe được tin tức này. Vội vàng đến tận nơi muốn bắt quả tang.


Không ngờ, tên biến thái kia lại là người nàng quen biết.
Aine ẩn thân, có lẽ trước đó nàng không phát hiện được, nhưng mấy ngày nay nàng vẫn đang cố gắng học tập rèn luyện Ma Pháp, Ý Niệm Ma Pháp có thành tựu nên thấy rõ mồn một.
"..."
Đại sảnh phòng ăn, bàn Ravenclaw.


Aine đã ăn mặc quần áo đàng hoàng, cúi đầu không dám nhìn đối diện mặt lạnh của Penelope.
Tiểu cô nương buồn bực thở dài, thật xui xẻo a, bị bắt quả tang tại trận. Nếu bây giờ là Penelope tương lai thì tốt biết mấy, nói không chừng cô nàng sẽ vui lòng tham gia với nàng đâu.


Nhưng rất tiếc, đây là quá khứ, Penelope bây giờ vẫn rất bảo thủ, chưa tao lãng thoải mái như sau này.


Nàng đang phân vân có nên xoá đi ký ức Penelope hay không, sức mạnh bây giờ của nàng dù là Carl cũng không phải đối thủ. Nhưng nàng rất sợ, sợ Penelope tương lai đang theo dõi hành vi ở nàng. Các mụ mụ tương lai, không chọc nổi a.


Aine cũng không biết, tương lai các cô gái đang ngồi chung với nhau trước cái màn hình thật lớn theo dõi quan sát nàng thật. Chuyện Aine xảy ra ở quá khứ ngoài ba người Hermione Penelope Cho Chang, còn lại ai cũng muốn được biết. Đương nhiên, họ cũng rất tò mò về quá khứ của Carl.


"Ngươi có chuyện gì xảy ra, tại sao lại đi như vậy quanh Hogwarts?" Penelope lo lắng hỏi. Nàng tuy rằng vẫn chưa quen thuộc với vai trò con gái Aine, nhưng ít nhất cũng xem nàng như em gái của mình. Nàng rất khó chịu khi Aine lại có hành vi bệnh hoạn thế này.
"Ta chỉ đi dạo chơi thôi!" Aine nhút nhát nói.


"Dạo chơi mà không mặc quần áo?" Penelope cao giọng hô lên. Thấy mọi người xung quanh tò mò nhìn bên này, cô nàng vội vàng thiết lập kết giới.
"Thật mà, ngươi thử không mặc quần áo đi loanh quanh xem, sẽ cảm thấy rất kích thích!" Aine cười hắc hắc mời chào nàng.


Penelope trầm mặt lại, nàng phát hiện Aine bệnh nặng đã không có thuốc chữa, bây giờ vậy mà lôi kéo nàng tham gia trò chơi này. Nếu mời Cho Chang, cô nàng kia có lẽ nổi khùng lên thích thú muốn thử cho biết, nhưng, nàng sẽ không.
"Không nói rõ, ta sẽ nói cho Carl!" Penelope đe doạ.


Aine nghe đến báo phụ huynh liền cuống lên, ra vẻ tội nghiệp nói, "Đừng, đừng nói cho ba ba, hắn sẽ đánh chết ta!"
"Biết Carl sẽ đánh chết ngươi, sao ngươi lại làm như vậy, mau nói rõ!"
"Là ba ba không quan tâm đến ta!" Aine thở dài, đành phải nói ra chuyện sáng nay.


"Chừng đó thôi mà ngươi tủi thân làm ra việc ngu ngốc như vậy?" Penelope tức giận mắng. Hôm qua nàng và Cho Chang không tham gia nên không biết chuyện thế nào, nhưng nghe đến Aine giải thích, đúng là ngu ngốc cực kỳ.


"Không phải, còn lý do khác nữa, ta có chút ham muốn bại lộ, trả thù ba ba mụ mụ chỉ là thuận tiện thôi!" Khuôn mặt nhỏ của Aine đỏ lên, lúc nãy phun triều thật sướng, thật đã a.


"Ngươi...!" Penelope nhìn Aine có chút hận sắt không thành thép, nàng rất tức giận vì tương lai dạy dỗ như thế nào, thành ra Aine biến thái bại hoại này.


Aine thấy biểu hiện trên mặt Penelope, liền đoán được nàng đang nghĩ gì, vội vàng tách ra một bộ phận ký ức tương lai, đánh vào trán Penelope, cười thần bí "Ngươi xem cái này!"


Penelope thấy hành động của Aine đang tính toán phòng bị, nhưng nàng rất nhanh thả lỏng cơ thể tiếp nhận ký ức kia. Nàng tin tưởng Aine sẽ không hại nàng.
Aine cảm động nhìn Penelope, lại nghĩ đến lúc nãy nàng vậy mà có ý tưởng xoá bỏ trí nhớ Penelope, cảm thấy cực kỳ xấu hổ.


Penelope nhắm mắt lại, từng đoạn ký ức như chiếu phim diễn ra trong đầu nàng. Mặt cô nàng dần đỏ bừng lên, đầu như muốn bốc khói. Thật là ngượng ngùng.
Không biết qua bao lâu, Penelope mở mắt ra, khuôn mặt ngơ ngác không thể tin nhìn Aine.


"Ta..." Penelope còn muốn nói cái gì, thì đã Aine thuấn di xuất hiện bên cạnh nàng, một cánh tay vòng qua lưng, bóp bóp cái ɖú lớn bên kia nàng, bàn tay kia sờ đến tiểu huyệt bắt đầu chảy nước của cô nàng. Cắn nhẹ vành tai Penelope, mang theo giọng điệu dụ hoặc nói, "Muốn tham gia không?"


Penelope há miệng muốn phản bác, không biết tại sao tương lai lại có những hành động ɖâʍ đãng kia, nhưng bây giờ, nàng cảm thấy rất xấu hổ khi biết mình sẽ làm như vậy.


"Ngươi tham gia cùng ta, ba ba sẽ châm chước nếu bị bắt được!" Aine nói tiếp, nàng bắt đầu tưởng tượng dụ dỗ người này đến người khác. Sau này khi ba ba nàng biết được tất cả cũng đã có sở thích này, bó tay bó chân không biết xử lý như thế nào.


"Ta còn chưa chấp nhận được, nếu thích thì tìm Cho Chang!" Penelope lắc đầu từ chối nói.
"Ngươi cũng vậy, Cho Chang cũng như thế, sau này ta còn phải nhờ ngươi dụ dỗ mụ mụ ta đâu!" Tiểu cô nương không từ bỏ lôi kéo, ngón tay của nàng đang moi móc lấy lỗ huyệt Penelope.
"A....không muốn!"


Penelope vùng vẫy thoát khỏi bàn tay láu cá của Aine, vội vàng thuấn di biến mất, chỉ để lại câu nói vang vọng trong không gian,
"Ta sẽ giữ bí mật này, nhưng ngươi cầu nguyện không để Carl bắt được, tên kia rất là ích kỷ, ngươi biết!"


Aine thấy Penelope đã rời đi, có chút tiếc nuối ɭϊếʍƈ lấy ɖâʍ thuỷ trên tai. Còn đối với lời cảnh cáo của cô nàng, nàng đương nhiên biết a, nàng rất hiểu rõ tính cách Carl, bây giờ nếu bị bắt được, tuy không đến mức bị nấu lại trùng tạo, nhưng ít nhất là bị cấm túc mấy năm a.


Ân, dùng kết giới, là một ngày bên ngoài bằng một năm bên trong loại Thời Gian Kết giới kia.
"Ài, đột nhiên mất hứng a!" Aine nằm lỳ lên trên bàn thở dài. Nàng bây giờ cũng không còn hứng thú bại lộ gì nữa, lỡ nếu ba ba bắt được thì chết, nàng cũng không muốn bị nhốt ở không gian tối tăm kia đâu.


Ài, tiểu cô nương thở dài thở ngắn lần nữa.
"Nếu không thì, đi tìm Fleur chơi?" Aine ngồi thẳng người dậy hai mắt toả sáng nói. Từ ngày hôm đó đến giờ không biết cô nàng kia như thế nào rồi? Đã đi đến với Lille chưa.


Nghĩ đến Lille, Aine tức giận nghiến răng nghiến lợi. Cô nàng này là chó săn số một số hai của mụ mụ Hermione tương lai a.
Hắc hắc. Bây giờ không có chỗ dựa của mụ mụ, ngươi chờ đợi ta làm gì ngươi!


Tiểu cô nương ác ý cười cười, mở ra một cái lỗ sâu không gian, đi vào rồi biến mất. A, quên. Aine từ trong không gian luồn bàn tay ra, vẫy một cái, thu lại kết giới kia.
-----đường phân cách nhàm chám----
Đâu đó tại Châu Âu.


Aine đột nhiên xuất hiện trôi nổi trên bầu trời, nhìn quanh khu vực lạ lẫm, nàng bực mình hét ầm lên. ( Thế giới HP Aine đi đâu mà chẳng lạ lẫm!)
"A a a a... Đây lại là nơi nào?"
Rõ ràng đã thông qua Gene cảm nhận được phương hướng Fleur, nhưng nhiều lần thuấn di vậy mà không biết đi đến đâu.


" Aine đại nhân vĩ đại vậy mà lạc đường!"
Không tin tà, tiểu cô nương lại cảm ứng vị trí Fleur, rồi đấm vào phía trước một phát thật mạnh
"Bùng"
Không gian xuất hiện một cái lỗ sâu ngoáy, cô nàng lắc mình chui vào đó biến mất.


Xuất hiện lần nữa, là một nơi xung quanh toàn màu trắng xoá, lại nhìn đằng xa xa kia, có một con chim cánh cụt đang ngơ ngác tò mò quan sát nàng. Aine vò đầu bứt tai, suýt nữa tức muốn huỷ diệt nổ tung thế giới.


Tức giận phát tiết một lúc, Aine từ bỏ tự tìm đường, ngồi bệt giữa nền băng, mặc kệ những con chim cánh cụt xung quanh đang tò mò nhìn sinh vật lạ, nàng tìm cứu trợ, "Gaia, có đó không?"
"Chuyện gì mau nói, ta đang bận!" Gaia nói giọng điệu có chút ghét bỏ vang lên.


"Hắc hắc, mở lỗ sâu đến chỗ Fleur giúp ta!" Aine nịnh nọt nói.
Gaia im lặng một lúc, rồi buồn bực thở dài "Lần trước một lần, lần này thêm lần nữa, ngươi thật là...!"


Ân, lần trước là lúc sinh nhật Aine, nhờ có nàng nên Aine mới dễ dàng tìm được Fleur, nếu không với bản tính mù đường của cô nàng chắc đi lạc trở về tương lai luôn a.


"Thêm lần nữa thôi, lần sau ta sẽ tự phóng vệ tinh theo dõi!" Aine không quan tâm Gaia trêu đùa, bây giờ nàng rất tuyệt vọng a. Không biết tại sao nàng lại có thể tìm đường từ tương lai trở về đúng thế giới HP này nữa.


Tiểu cô nương đương nhiên không biết, chính Carl đi theo một bên tiễn đưa nàng rời đi. Lo lắng đứa con gái bé nhỏ đi lạc không biết đường về. Sau này hắn còn phải đi thêm một chuyến nữa.
Ài, con với cái, ngao ngán a.


"Tại sao ngươi không sử dụng Siêu Cấp Thị Lực, Thính Lực mà tìm đường?" Gaia chửi bậy, thuận tay đả thông không gian cho Aine.


"Ừ ha, ta quên mất, hắc hắc!" Tiểu cô nương thè lưỡi giả ngây thơ. Nàng đúng là quên a. Bình thường có đi đâu đâu. Lạc đường là hô Gaia chẳng cần suy nghĩ gì, thành ra nàng có bệnh mù đường nặng.
"Ta đi đây, không có việc đừng gọi ta, có việc cũng đừng gọi!"


"Ngươi thật không có trách nhiệm, ta là chị gái ngươi a!" Aine nhìn vào bầu trời hô to.
"Chị gái cái cc!" Âm thanh Gaia vọng lại đâu đó.
"Hừ"
Tiểu cô nương không để ý Gaia cao lãnh, tuy ác miệng thế thôi nhưng khi cần nàng gọi là xuất hiện ngay!


Lại nhìn cổng không gian, Aine nhếch miệng cười cười bước vào đó, "Fleur, Lille. Aine đại nhân đến đây!"
Để lại bầy chim cánh cụt xơ xác chạy lung tung bốn phía.
"...."


Fleur cùng Lille đang cùng nhau hạnh phúc ăn sáng, nên Aine dễ dàng trưng dụng căn phòng rộng lớn của Fleur. Tiểu cô nương bây giờ đang nằm trên giường, một chân đang gác lên đầu gối chân kia. Làm lộ ra tiểu huyệt vẫn đang rỉ nước dưới váy ngắn. Nàng vẫn chưa mặc qυầи ɭót đâu.


"Phải dùng cách nào tra tấn Lille đây? Cho tên kia ăn đau khổ mới được!" Aine suy tư lắc lắc cái chân nhỏ.
"A! Có." Tiểu cô nương ngồi dậy, khoé miệng nhếch lên nụ cười tà ác.
"Hắc hắc"
"Đầu tiên, phải lấy được bằng chứng cái đã!"


Aine phất tay một cái. Bên cạnh nàng xuất hiện hai cơ thể trần truồng, đang quấn quýt chơi đùa với nhau. Aine lấy ra một cái "Lưu ảnh thạch" ghi chép lại đoạn phim vui vẻ của hai người.


Đây chỉ là Thời Gian Hồi Tưởng, là một giản Ma Pháp đơn giản, Aine đang hồi tưởng lại cảnh tượng tối hôm qua trong căn phòng này, hai người kia thực ra chỉ là hình chiếu, cũng không phải nhân vật có máu thịt.
Tua nhanh thời gian, để ghi chép nhanh hơn. Khoảng nửa tiếng sau, ghi chép hoàn thành.


"Như vậy, kế hoạch bắt đầu!"
"Hắc hắc hắc..." Tiếng cười ghê rợn của Aine lại lần nữa vang lên.
-----Hết Chương-----