Chương 70: Lôi Hồng cùng Liêu Uy khiếp sợ

Phía sau núi Thổ Thành, trước Kỳ Thạch.


"Đây là Huyễn Hư Quỷ Trảm?" Khương Huyền đứng nhìn thanh đao trong tay, vô cùng vui mừng, trừ bản thân Khương Huyền, không ai nhìn thấy hắn vừa mới dùng đao kia có hình thái thế nào, kinh khủng đến mức nào: "Giống như ngay cả không gian cũng có thể xé rách cảm giác, đối với Tiên Thiên mà nói, đã là vô ảnh vô hình, cũng không biết Kiếp Cảnh có thể bắt được quỹ tích của một đao này hay không..."


"Phù..."
Khương Huyền chậm rãi thở ra một hơi, cảm giác được trong cơ thể có cảm giác đau nhói.


"Tiên Thiên hậu kỳ dùng loại đao pháp Kiếp cảnh này, chung quy cũng miễn cưỡng hơn một chút, vô luận ta tu luyện Hắc Huyền Công mạnh mẽ kỳ dị cỡ nào, Tiên Thiên thể của ta cũng có cực hạn, giống như phàm nhân dùng thân thể chuyển núi, gân, cốt, kinh mạch, da màng đều thừa nhận lực lượng siêu việt cực hạn, sẽ phát sinh hư hao..."


Khương Huyền nhắm mắt cảm thụ một chút thương thế của bản thân.
Cũng còn tốt, những phương diện khác chỉ có thể xem như vết thương nhẹ, trong vòng một canh giờ là có thể khôi phục, thương thế kinh mạch hơi nặng một chút, cũng chỉ là tương đối mà nói, nửa ngày cũng có thể triệt để khỏi hẳn.


"Dùng sức mạnh của Tiên Thiên cưỡng ép thúc giục, một đao kia lại trực tiếp hao phí ba thành sức mạnh Tiên Thiên của ta! Lượng lực lượng Tiên Thiên lớn như thế bỗng nhiên hao tổn, mới khiến cho kinh mạch ta bị thương nặng hơn một chút, nhưng mà còn chưa đến mức ảnh hưởng đến chiến lực..."




Ba phần Tiên Thiên chi lực của Khương Huyền, tương đương với gấp mười Tiên Thiên chi lực bình thường toàn bộ Tiên Thiên chi lực!
Tiêu hao đáng sợ như thế, mới dùng ra "Huyễn Hư Quỷ Trảm"!


"Nếu ta tăng lên đến Tiên Thiên viên mãn, Tiên Thiên thể hội càng thêm cường hãn chắc chắn, kinh mạch cũng càng thêm bền bỉ, Tiên Thiên chi lực chí ít còn có thể tăng lên gấp năm lần, đến lúc đó ta dùng một chiêu Huyễn Hư Quỷ Trảm, chỉ tiêu hao hơn nửa thành Tiên Thiên chi lực, đây vẫn là dưới tình huống đao pháp trụ cột của ta không tiếp tục tăng lên..."


Khương Huyền tràn ngập mong đợi nghĩ: "Cơ sở của đao pháp càng mạnh, tiêu hao càng ít, mà nếu có thể đạt tới "Phản phác quy chân" trong truyền thuyết, có lẽ ta liên tục dùng một trăm lần "Huyễn Hư Quỷ Trảm", cũng sẽ không hao hết tiên thiên chi lực."
"Khi đó, ta có thể đánh một trận với Kiếp cảnh đi?"


Khương Huyền cũng không quá xác định, đến lúc đó có được hay không, nếu như ngay cả cảnh giới kỹ nghệ tam trọng cũng coi như lên được, vậy khẳng định là được! Kỳ Thạch tiền bối nói hắn làm được, vậy nhất định làm được!


Nhưng không cân nhắc đến kỹ nghệ tam trọng cảnh giới, chỉ nói Tiên Thiên viên mãn...
Không chắc chắn!
"Vẫn là mau chóng tăng lên tới Tiên Thiên viên mãn!"


Khương Huyền nghĩ, múa một đao hoa: "Trong cảnh giới Tiên Thiên, ta chắc đã không có đối thủ! Cho dù là ba hạng đầu trên Tiên Thiên Bảng mà nương tử nhắc tới... Kẻ địch của ta cũng không phải cảnh giới Tiên Thiên, mà là Vệ gia có được Đại Thiên Kiếp Cảnh!"
Hô! Hô! Hô! Hô! Hô! Hô! Hô! Hô!


Hai bóng người đi tới phía sau núi rừng, trong thời gian cực ngắn, gần như là dịch chuyển, không ngừng biến đổi vị trí, nhanh chóng tìm kiếm tình huống trong vòng mười dặm sau núi, nhưng không tìm được bất cứ nhân vật khả nghi nào.


Cho đến khi hai người hiện thân ở biên giới khu đất trống, Khương Huyền mới phát giác được bọn họ đến.
"Lôi Hồng đại nhân, Liêu tiền bối." Khương Huyền sửng sốt một chút, hành lễ với hai người.


Hắn và Liêu Uy đã gặp qua một lần, chính là đêm hôn lễ bí mật của Khương Huyền và Trần Nguyên Xu, nhưng Liêu Uy tham gia toàn bộ quá trình hôn lễ, xem như là một trong những người chứng kiến, người cũng hiền lành, Khương Huyền có ấn tượng không tệ với hắn.


Lôi Hồng cùng Liêu Uy nhìn nhau một chút, đều lắc đầu.
Ngay sau đó ánh mắt hai người đều rơi vào trên người Khương Huyền, dò xét trên dưới, xem kỹ.
"Chẳng lẽ..." Liêu Uy động dung.


"Khương Huyền có thiên phú đao pháp vạn năm hiếm thấy, lần này hắn bế quan cố ý dặn dò bên ngoài, trừ phi có họa diệt tộc, nếu không bất cứ chuyện gì cũng không được quấy rầy hắn, đây là bế tử quan, liên tục bế quan ba ngày, chẳng lẽ... trước khi đi Tạ Hàn Kiệt từng nói chuyện với ta, nhắc tới uy lực một đao kia của Khương Huyền Sát Phùng Phục, đại khái chỉ có một thành uy lực của đao pháp Kiếp cảnh tầm thường, phù hợp tiêu chuẩn thúc giục của Tiên Thiên cảnh, chẳng lẽ hắn lại lĩnh ngộ được đao pháp Kiếp cảnh mạnh hơn?!"


"Hơn nữa uy lực còn mạnh hơn trước gấp mười lần?!" Ngay cả Lôi Hồng cũng hít một hơi lạnh: "Cho dù là ở quân thành, loại thiên phú đao pháp này cũng hiếm thấy."
Lý lịch của Lôi Hồng cực kỳ phong phú, thậm chí từng được chọn đi "Quân thành" bồi dưỡng!


Toàn bộ Bắc Hồng Châu, chủ thành giống như Phi Tuyết Thành có hơn một ngàn ba trăm tòa, mỗi một chủ thành đều thống trị địa vực khổng lồ, mà "Quân thành" thì chỉ có một tòa, là thủ phủ của toàn bộ Bắc Hồng Châu, liên thông chiến trường ngoại vực, cũng là nơi hội tụ thiên tài đỉnh cấp của một châu!


Lôi Hồng năm đó cũng được vinh dự là tồn tại có "khí chất Thần Ma".


Hắn là người Viễn Hải Châu, trong lúc đảm nhiệm Tuần Sát Sứ, được tuyển vào quân thành Sơn Châu bồi dưỡng, lần đó bồi dưỡng mặc dù không để hắn trở thành Thần Ma, nhưng cũng để hắn đi vào Đại Thiên Kiếp Cảnh, cũng trở thành một ít tồn tại đứng đầu Đại Thiên Kiếp Cảnh.


Trở thành Thần Ma đối với thiên tài dù cho chọn vào quân thành mà nói, cũng là vạn người không được một!
Lôi Hồng đã là một trong những "học viên Quân thành" cực kỳ ưu tú của hắn năm đó.


Phàm là kiếp cảnh, hoặc Giám sát sứ được chọn vào quân thành, đều có thể trở thành "người dẫn đường", tiến cử nhân tài vào quân thành!


"Khương Huyền là người đầu tiên ta nhìn thấy từ khi đảm nhiệm Giám sát sứ tới nay, thiên phú tổng hợp miễn cưỡng đạt tới tiêu chuẩn thiên tài quân thành, thật ra thì còn thiếu một chút... Thiên phú đao pháp của hắn cực cao, tuyệt đối đạt đến tiêu chuẩn quân thành, thậm chí so với tiêu chuẩn kia còn cao hơn một đoạn, nhưng thiên phú cảnh giới lại là bình thường."


"Mà muốn đi quân thành tu hành, nhận tài nguyên hoàng triều bồi dưỡng, thấp nhất cũng phải là Kiếp cảnh."


"Cũng không biết..." Lôi Hồng thầm nghĩ: "Khương Huyền có thể đạt tới Kiếp cảnh trước khi ta khóa khóa kết hay không? Nếu như trước khi ta rời khỏi Phi Tuyết thành, hắn không đạt tới Kiếp cảnh, vậy cũng nói rõ, thiên phú cảnh giới của hắn thật sự là quá bình thường..."
Lôi Hồng trong lòng có chút kích động.


Trở thành "người dẫn đường", mỗi thành công tiến cử một thiên tài cho quân thành, đều có thể đạt được đại lượng cống hiến của triều đình! Mà đề cử thiên tài thành tựu lại càng cao, tương lai còn có thể có cống hiến, mà nếu thiên tài đề cử trở thành Thần Ma... Vậy cống hiến triều đình ngược lại không trọng yếu, ân tiến cử đối với một Thần Ma, mới là trọng yếu nhất!


Lôi Hồng ngược lại không trông cậy vào Khương Huyền tương lai có thể trở thành Thần Ma.
Đây là lần đầu tiên hắn nổi lên "Lòng yêu tài" với Khương Huyền! Muốn tiến cử hắn đi quân thành tu hành! Tồn tại yêu nghiệt như thế, không đề cử thì thật đáng tiếc.
Nhưng mà...


Lôi Hồng ở Phi Tuyết thành nhiệm kỳ, tính toán đâu ra đấy không tới năm năm, hơn bốn năm, nói cách khác... Khương Huyền! Tối nhất cũng phải vào kiếp cảnh lúc hai mươi tuổi mới có tư cách!
"Khương Huyền, ngươi đã luyện thành tuyệt chiêu gì đó?" Lôi Hồng nhìn Khương Huyền hỏi.


"Ừm..." Khương Huyền hơi trầm ngâm, ý thức được là khí tức của Huyễn Hư Quỷ Trảm quá mạnh, truyền đến Thổ Thành rồi, dù cho truyền tới trong thành đã rất yếu, nhưng những người khác đều cảm giác không thấy, hai Đại Thiên Kiếp Cảnh, là nhất định có thể cảm ứng rõ ràng.


"Đúng, một sát chiêu mới." Khương Huyền thừa nhận.


Ánh mắt Lôi Hồng hơi ngưng tụ, Khương Huyền lại cố ý nói là "Sát chiêu át chủ bài", rõ ràng cho thấy không muốn biểu hiện ra mình rốt cuộc đã luyện thành cái gì, cái này cũng không sai, sát chiêu át chủ bài nên càng ít người biết càng tốt, mới có thể xuất kỳ bất ý... Giữa thủ lĩnh bộ tộc cùng Giám sát sứ, coi như tư giao không tệ, cũng không có khả năng cái gì cũng để cho đối phương biết.


Nhưng Lôi Hồng muốn trở thành "người dẫn đường" của Khương Huyền, không thể không hiểu được thực lực thật sự của Khương Huyền.
Lôi Hồng có thể ra lệnh cho Khương Huyền, nhưng dường như không cần thiết như vậy.
Nói rõ ràng là được.


"Khương Huyền, ngươi đã nghe tới quân thành chưa?" Lôi Hồng nghiêm túc hỏi.
"Có nghe thấy." Khương Huyền gật đầu.
"Hắc Đàm sơn, Phi Tuyết thành, nhưng đều là đất lành nghề, với thiên phú của ngươi, nên tới quân thành tu hành, mà ta, có danh ngạch tiến cử!" Lôi Hồng vừa nói xong câu này.


Liêu Uy ở bên cạnh sắc mặt đại biến, quay đầu kinh hãi nhìn Lôi Hồng.
Hắn muốn tiến cử Khương Huyền?!
Từ biểu tình của Liêu Uy, Khương Huyền nhìn ra được, "Danh ngạch tiến cử" này là cực kỳ trân quý!


"Nếu ngươi có thể trước hai mươi tuổi bước vào Kiếp cảnh, ta liền có thể tiến cử ngươi đi Quân thành tu hành! Đến lúc đó, một khi ngươi thông qua khảo hạch Quân thành, trở thành học viên Quân thành, vậy người nhà của ngươi sẽ được hoàng triều đặc biệt che chở, đến lúc đó, một Vệ gia... không tính là gì!"


Khương Huyền Huyền ngây người suy tư, vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên: "Đa tạ đại nhân!"


"Đừng vội cám ơn ta, bây giờ ngươi mới là Tiên Thiên, có thể vào Kiếp Cảnh hai mươi tuổi hay không, ta và ngươi không biết được. Có điều thiên phú đao pháp của ngươi đã đạt tiêu chuẩn của quân thành. Nào, để ta xem nào! Cho ta một đao!" Lôi Hồng hét lớn.


Tinh thần Khương Huyền lập tức đề thăng.
Trong nháy mắt suy tư, hắn đưa tay chém ra một đao!
Huyễn Hư Quỷ Trảm!


Giống như tà ác từ trong vực sâu bò ra vung cự liêm, một đao này của Khương Huyền, trong mắt Lôi Hồng cũng là cực kỳ quỷ mị, mặc dù không đến mức không thể bắt được xu thế của đao quang, nhưng cũng chỉ là tàn ảnh.


"Định!" Lôi Hồng không khỏi khoát tay, uy năng khủng khiếp trong nháy mắt ngưng kết không gian xung quanh, lực lượng thiên địa điên cuồng đè ép, đủ để nghiền nát Tiên Thiên Cảnh bình thường trong nháy mắt!


Nhưng Khương Huyền đã thi triển ra chiêu thức này, tạo nên uy năng cực hạn... Ánh đao này mặc dù xuất hiện cảm giác trì trệ, nhưng lại tiến thẳng về trước, trở nên chậm chạp, nhưng không có dừng lại, lại mạnh mẽ phá vỡ không gian ngưng kết của Lôi Hồng! Không gian chấn động giống như chấn vỡ! Khương Huyền từ hơn bốn mươi trượng bên ngoài, nháy mắt đã giết tới trong ba trượng của Lôi Hồng!


Sau đó bị đẩy lùi ra ngoài.
"Đao này của hắn xảy ra chuyện gì?! Hắn đã có thể chạm đến lĩnh vực chân thật của ngươi?! Dư âm lĩnh vực ngưng kết thời không không trấn áp được hắn?!" Liêu Uy kinh hô, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Khương Huyền bị đánh bay.


Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy?!!
Liêu Uy nhìn về phía Khương Huyền, ánh mắt nóng rực.
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê.






Truyện liên quan