Chương 17

“Một đứa gia nô, cũng xứng học kiếm pháp sao? Thật là không biết tự lượng sức mình.” Tạ Chương trào phúng nói.“Tạ Chương, đánh chó còn phải nể mặt chủ, ai cho phép ngươi ở trong phủ ta giương oai?” Lúc này Tạ Đạo Vi mới đi ra tới, ngữ khí lạnh băng nói.Mạc Nhàn nhìn về phía Tạ Đạo Vi, Tạ Đạo Vi cũng không có nhìn nàng, làm Mạc Nhàn cảm thấy thực mất mặt, loại mất mặt này còn khó chịu hơn so với khi bị Tạ Chương khi dễ mà không có lực phản kich.“Tỷ, chỉ là một cái gia nô thôi!” Tạ Chương chẳng hề để ý nói.Phi, ai là gia nô của Tạ gia các người, nàng cũng không có khế ước bán mình ở Tạ gia, gia nô cái ba ba nhà ngươi! Trong lòng Mạc Nhàn thầm mắng.“Cho dù Mạc Nhàn là gia nô, cũng là của ta, không phải của ngươi, đồ vật của ta, ta không thích người khác chạm vào, cho dù ngươi là đệ đệ của ta, cũng không cho phép.” Tuy rằng Tạ Đạo Vi để mặc cho Tạ Chương đánh Mạc Nhàn, nhưng cũng không đại biểu cho chuyện Tạ Chương đánh Mạc Nhàn sẽ khiến cho nàng vui vẻ, ngược lại, nàng cảm thấy đồ vật cá nhân của mình bị người khác xâm phạm.Rõ ràng Tạ Đạo Vi có thể ra ngăn cản sớm một chút, một hai phải đợi mình bị đánh nhục nhã xong mới đi ra tới, còn ra tư thái không thích người khác đụng vào đồ vật của mình, bây giờ còn giả mèo khóc chuột, hừ, nàng sẽ không cảm kich Tạ Đạo Vi!“Được rồi, đồ vật tỷ tỷ, sau này ta không chạm vào là được.” Tạ Chương không tình nguyện nói, sau đó bỏ chân ra khỏi tay Mạc Nhàn.Tạ Đạo Vi đi đến chỗ Mạc Nhàn.Mạc Nhàn ngẩng đầu nhìn đến Tạ Đạo Vi đứng sừng sững trước mặt mình, không biết Tạ Đạo Vi muốn đi đến đây làm gì, nàng sẽ không ngốc mà cho rằng Tạ Đạo Vi muốn đỡ mình lên.“Ngươi đang đợi ta tới cứu ngươi sao?” Ngữ khí Tạ Đạo Vi nhàn nhạt hỏi.“Không có, ngươi sẽ không đến cứu ta.” Tuy rằng lúc bị đánh, Mạc Nhàn biết chỉ cần Tạ Đạo Vi ở đây, liền sẽ không cho phép Tạ Chương đánh chết mình, rốt cục Tạ Đạo Vi cũng tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực lên người mình không phải sao? Tất nhiên, nàng ta để mình bị Tạ Chương đánh thảm bao nhiêu thì khó nói, dù sao Tạ Đạo Vi ý chí vẫn luôn sắt đá. “Ngươi vẫn ỷ lại ta ở đây, tánh mạng ngươi sẽ không lo, nếu ta không ở đây, ngươi cho rằng ngươi có thể may mắn như vậy sao?” Tạ Đạo Vi hỏi ngược lại.“Ta không chọc ai, cũng không phải ai cũng ngang ngược không nói lý, ỷ mạnh hiếp yếu như hai tỷ đệ các người.” Mạc Nhàn cảm thấy mình quen biết hai tỷ đệ Tạ gia này là xui xẻo tám đời của nàng.“Thật là ngây thơ, có đôi khi kẻ yếu bị khi dễ không cần lý do gì cả, chỉ có kẻ mạnh mới có thể thắng và được tôn trọng, chỉ mong cả đời này người ngươi gặp đều là người tốt.” Tạ Đạo Vi nói xong, không phản ứng Mạc Nhàn nữa, trực tiếp quay trở về phòng.Tuy rằng lời nói Tạ Đạo Vi làm người nghe cảm thấy rất chói tai, nhưng Mạc Nhàn lại không thể không thừa nhận, lời Tạ Đạo Vi nói đều là có đạo lý.Tạ Chương đi theo Tạ Đạo Vi về thư phòng.“Tỷ, ta thật không hiểu, vì sao ngươi lại đem tuyệt thế thần dương kiếm pháp của Tạ gia dạy cho Mạc Nhàn….” Tạ Chương bất mãn hỏi, đối với chuyện tỷ tỷ để cho Mạc Nhàn học thần dương kiếm pháp hắn luôn canh cánh trong lòng.“Ta làm việc khi nào cần phải giải thích cho ngươi biết?” Ngữ khí Tạ Đạo Vi nhàn nhạt hỏi ngược lại.Ở bên ngoài Mạc Nhàn nghe được mấy lời Tạ Đạo Vi nói, còn cảm thấy là do Tạ Đạo Vi mạnh hơn Tạ Chương nên mới có thể kêu ngạo nói chuyện với Tạ Chương như vậy, Tạ Chương muốn thở mạnh cũng không dám thở.……..Mạc Nhàn: Phải mạnh, phải mạnh, nhất định phải mạnh, ngày nào đó đem Tạ Chương ấn xuống hố phân! Còn có đem Tạ Đạo Vi…….Tạ Đạo Vi: Hửm, sao?Mạc Nhàn: Không có việc gì, sủng ngươi!






Truyện liên quan