Trêu Chọc Hôn Nhân

Chương 51: Vợ anh đẹp quá đi!

Edit+beta: LQNN203
Thư Minh Yên ngủ thϊế͙p͙ đi lúc nào không biết, ngay cả sức lực xem giờ trước khi đi ngủ cũng không có. Sau khi dọn dẹp lần cuối, người dính lên giường liền không còn ý thức.


Ngày hôm sau tỉnh lại rất muộn, cô theo thói quen khi tỉnh lại duỗi tay sang một bên, nhưng bên cạnh không có gì, cũng không đụng vào gì.


Cô mở mắt ra, rèm cửa đã được kéo lại, ánh sáng trong phòng ngủ của khách sạn vẫn còn ảm đạm, cô không thể nhìn thấy thời gian cụ thể, mà Mộ Du Trầm cũng không thấy đâu.
Ngẩng đầu nhìn trần nhà hoà hoãn một hồi, ký ức sáng nay trong đầu Thư Minh Yên cuối cùng cũng chậm rãi hiện về.


Khi Mộ Du Trầm thức dậy, Thư Minh Yên thực ra có biết, bởi vì anh cũng đánh thức cô dậy, còn đè cô ra triền miên hồi lâu.
Mặc dù đêm qua thức khuya như vậy, nhưng Thư Minh Yên cũng không biết sáng sớm làm sao anh vẫn có nhiều tinh lực và thể lực như vậy.


Mới cách đêm đầu tiên có mấy ngày, trong thời gian ngắn anh đã học được không ít bản lĩnh, không còn lỗ mãng như trước, chỉ biết quan tâm đến bản thân. Anh bắt đầu quan tâm đến trải nghiệm và cảm xúc của cô, thỉnh thoảng hỏi cô cảm thấy thế nào, bá đạo lại không mất đi dịu dàng, càng ngày càng biết giở trò.


Sau vài lần làm quen, Thư Minh Yên cuối cùng cũng tìm thấy niềm vui trong loại chuyện này, trải nghiệm vui sướng mà mình chưa từng có trước đây. Có lẽ là do phản ứng cơ thể mạnh mẽ của cô tối qua đã kích thích anh, anh nhất quyết làm thêm một lần nữa vào sáng nay bất kể thế nào.




Xua đi một số hồi tưởng trong tâm trí, Thư Minh Yên kiểm tra thời gian trên điện thoại, đã gần mười một giờ trưa.
Ngay khi định lướt điện thoại một lúc và rời giường thì một bài đăng hiện lên trên phần mềm ghi lại kinh nguyệt.


Thư Minh Yên không thể uống đồ lạnh trước kỳ kinh nguyệt, vì khi chạm vào sẽ gây đau bụng. Trước đó, đoàn làm phim 《 Trục Lộc Xuân Thu 》quá bận rộn, lại là mùa hè nóng nực nên hầu như ngày nào cô cũng uống nước đá.


Cô lo sẽ quên thời gian đến tháng nên tải phần mềm này về, chu kỳ của cô rất chính xác nên việc thông báo hàng tháng cũng rất đúng.


Ngoài việc ghi lại chu kỳ kinh nguyệt, phần mềm còn có một vòng kết nối xã hội, thỉnh thoảng đề xuất một số bài đăng về các cuộc trò chuyện riêng tư giữa các cặp vợ chồng.


Thư Minh Yên bình thường không để ý lắm những thứ này, sau khi nhìn thấy liền lựa chọn bỏ qua nội dung đề xuất. Cô đang định vuốt nội dung bài đăng đi thì khóe mắt lại chú ý đến nội dung bài đăng: Đàn ông 28 tuổi về sau phương diện kia có phải không được hay không?


Ngón tay Thư Minh Yên run lên, vô tình nhấp vào bài đăng.


Người đăng bài nói đã kết hôn được ba năm, chồng cô ấy năm nay hai mươi tám, bình thường đối xử rất tốt với cô ấy, nhưng một năm trở lại đây, cô ấy luôn cảm thấy chồng mình không có nhiều nhu cầu, chỉ hai hoặc ba lần một tháng, cho nên đã hỏi rằng ở độ tuổi này, nam giới có phải thường gặp phải vấn đề này không.


Cuộn xuống bài đăng, có đủ loại bình luận, hầu hết đều đang thảo luận về việc đàn ông bước qua tuổi hai mươi tám có còn được không.
Một số cư dân mạng đưa ra nhiều thông tin tìm thấy trên Internet, nói rằng thời kỳ đỉnh cao của đàn ông là từ 20 đến 28 tuổi, sau đó sẽ giảm dần.


Thư Minh Yên nhìn vào những bình luận trên, tính toán tuổi của Mộ Du Trầm trong đầu. Hình như anh đã hai mươi chín, theo những bình luận trên Internet, chắc cũng đang trong thời kỳ sa sút.


Anh vừa mới nếm trải mùi vị nam nữ, lại sắp xuống dốc, so với những người đàn ông khác, anh thật sự thiếu thốn rất nhiều hạnh phúc, nghĩ tới đây, Thư Minh Yên lại có chút thương hại anh.


Vừa nghĩ như vậy, cô cầm điện thoại vô thức lật người, eo đau đớn kéo suy nghĩ của cô trở lại, Thư Minh Yên lập tức nghĩ đến những đòi hỏi điên cuồng từ tối qua đến sáng nay của anh.


Người đàn ông già hai mươi chín tuổi hận không thể ăn tươi nuốt sống sức lực của cô, anh mà có nửa điểm dấu hiệu sa sút sao?
Quả không thể thực sự tin tưởng vào những lời trên Internet.


Thư Minh Yên xoa xoa phần eo đau nhức của mình, nhanh chóng chuyển lòng trắc ẩn của mình cho chính mình. Cô vẫn nên cảm thấy đau lòng cho chính mình thì hơn.
Duỗi người, cô đặt điện thoại xuống, đứng dậy khỏi giường.


Đồ ngủ không biết bị anh vứt ở nơi nào, Thư Minh Yên vén chăn lên tìm xung quanh, phát hiện trên tấm khăn trải giường trắng tinh của khách sạn còn sót lại những dấu vết sau khi bị ướt, một số đã khô hoàn toàn, là của đêm qua, của sáng nay còn hơi ẩm ướt.


Những thứ này hầu như đều là do cô để lại, Thư Minh Yên cảm thấy bên tai có chút nóng, vội vàng tung chăn ra che lại.
...
Sau khi Thư Minh Yên tắm rửa xong, nhân viên khách sạn mang đồ ăn lên cho cô, cô ăn một chút rồi bảo tài xế đưa cô về trường.


Trên đường đi, Mộ Du Trầm gửi cho cô một tin nhắn WeChat, hỏi cô đã đến trường chưa.


Nhịn không được bị Mộ Du Trầm trằn trọc thường xuyên như vậy, cơ thể cô không thể chịu đựng được nữa, nghĩ ngợi, Thư Minh Yên đã gửi cho anh một tin nhắn WeChat: 【 Bây giờ em mới về trường, đã giờ này rồi, tối nay anh đừng tới đón em nữa. 】
Ngay khi tin nhắn được gửi đi, Mộ Du Trầm không trả lời.


Đoán chừng anh không quá tình nguyện, Thư Minh Yên tiếp tục nói: 【 Sau này cơ hội gặp mặt của em với bạn cùng phòng sẽ càng ngày càng ít. 】
【 Sắp chiều rồi, khách sạn cách trường học quá xa, tài xế qua lại cũng phiền phức, cũng ảnh hưởng đến hiệu quả công việc của anh. 】


【 Ngoan ngoãn.jpg 】


Túi giấm lớn: 【 Được, đêm nay tha cho em trước, cho em nghỉ. 】
Thấy tin nhắn của anh, trên mặt Thư Minh Yên hiện lên một tia hết nói nổi. Nhưng tối nay cô không phải về khách sạn nên cũng yên tâm.
Mộ Du Trầm lại bận rộn, Thư Minh Yên cất điện thoại, hướng ánh mắt nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.


Không lâu sau, điện thoại lại rung lên, nhận được tin nhắn từ nhóm WeChat ký túc xá.
Trang Gia Nghiên: 【 Minh Yên, mau xem Weibo đi, cậu lên hot search kìa! 】


Thư Minh Yên nhất thời nghi hoặc, mở Weibo ra, phát hiện có vô số tin nhắn riêng tư gửi đến. Một số cư dân mạng khen cô vẽ tranh giỏi, hỏi cô đã học bao lâu, có kinh nghiệm gì có thể truyền lại không.
Một số người khen ngợi chữ viết tay của cô, cũng có những người khác chỉ khen cô lớn lên xinh đẹp.


Mặc dù Thư Minh Yên có Weibo, nhưng cô không có nhiều fans, có chút choáng váng trước những thay đổi trước mắt.
Nhớ lại lời của Trang Gia Nghiên, cô vội vàng nhấp vào tìm kiếm thịnh hành, đứng đầu là #Trục Lộc Xuân Thu#


Thư Minh Yên click mở, phát hiện trên Weibo chính thức của đoàn làm phim 《 Trục Lộc Xuân Thu 》đã đăng một đoạn phim tuyên truyền, cũng tag các thành viên trong tổ đạo diễn và các diễn viên chính.


Thư Minh Yên chỉ là một trợ lý biên kịch nhỏ, có lẽ vì cô rất hòa thuận với mọi người trên phim trường, Weibo chính thức cũng tag cô.


Video tuyên truyền đã được chỉnh sửa trong tổng cộng mười lăm phút từ bối cảnh ban đầu đến quần áo hóa trang và đạo cụ, tuyển diễn viên và các cảnh quay ngoài lề. Những cảnh mà Thư Minh Yên cung cấp đạo cụ cho đoàn làm phim, viết thư pháp, vẽ tranh, nghiên cứu kịch bản với đạo diễn và biên kịch Dương cũng được cắt nối biên tập vào.


Ngoại hình nổi bật và khí chất dịu dàng của cô ngay lập tức thu hút sự chú ý của khán giả, ở cuối cảnh vẽ 《 Tây Thi dệt vải 》, được vẽ nên bởi một bàn tay trắng nõn, xuất thần nhập hóa, cư dân mạng càng hô to kinh diễm, nhiệt độ khu bình luận vô cùng cao.


【 Đoàn phim 《 Trục Lộc Xuân Thu 》 là kiểu thần tiên gì vậy, ngay cả trợ lý biên kịch cũng lợi hại như vậy? 】
【 Bởi vì vị tiểu thư này quá lợi hại, xinh đẹp lại tài giỏi, không nổi tiếng quả thực vô lý! Tôi đã chú ý đến Weibo của cô ấy rồi ~ 】


【 Thư pháp và hội họa nước nhà của cô ấy cũng rất tuyệt, người vừa xinh vừa có khí chất, tôi yêu cô ấy, hoàn hảo tuyệt đối! 】


【 Nghe nói chị gái nhỏ vẫn còn là sinh viên, từ thư pháp và vẽ tranh thành thục mà nói, chí ít cần mười năm tri thức. Ngày nay cám dỗ quá lớn, còn có áp lực đi học, để vẽ tranh và thư pháp giỏi như vậy, ngoài sự chăm chỉ cần phải có năng khiếu. 】


【 Rõ ràng có thể là một nhà thư pháp hoặc một họa sĩ nước nhà, nhưng người ta vẫn là một nhà biên kịch, tôi đột nhiên cảm thấy mình thật vô dụng. 】
...
Sau khi lướt qua một vài bình luận, cô nhấp vào trang chủ cá nhân của mình, fans hâm mộ trên Weibo của cô đang tăng lên rõ rệt.


Thấy số lượng fans hâm mộ ngày càng tăng, Thư Minh Yên có chút bối rối.
Cô có tưởng tượng mình sẽ tạo ra một tác phẩm hay trong tương lai, trở thành nhà biên kịch vàng, lượng người hâm mộ trên Weibo của cô sẽ dần tăng lên.


Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó tài khoản của cô sẽ tăng như điên vì thư pháp và hội họa truyền thống của nước nhà.
Có điều ngẫm lại cũng có thể hiểu được, hai năm trở lại đây, quốc phong bùng nổ, mọi người đều rất chú ý tới thư pháp cùng tranh chữ Hán.


Nhiều người đã gửi tin nhắn, hỏi cô liệu sau này cô có thể đăng một số tác phẩm thư pháp và tranh nước nhà trên Weibo không.


Nhiều năm qua cô coi thư pháp và vẽ tranh bằng bút lông là sở thích, thỉnh thoảng sẽ luyện tập, thực ra cô đã sưu tập được khá nhiều tác phẩm ưng ý, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc phát triển chúng trên Weibo.


Nhìn thấy sự nhiệt tình của mọi người, Thư Minh Yên cảm thấy sẽ là một điều tốt nếu quảng bá văn hóa truyền thống trên Weibo và để nhiều người hơn khám phá vẻ đẹp của thư pháp và hội họa nước nhà.


Có lẽ nó cũng có thể khiến một số người yêu thích thư pháp và hội họa truyền thống nhập môn.
Cô liên tục lướt điện thoại, bất tri bất giác tài xế đã lái xe đến dưới lầu ký túc xá, quay đầu nhắc nhở cô: "Phu nhân, đã đến trường rồi."
Nói xong, anh ta xuống xe, mở cửa xe cho Thư Minh Yên.


"Cảm ơn." Thư Minh Yên bước xuống, cất điện thoại, lễ phép gật đầu với tài xế, đi về hướng ký túc xá.
Có lẽ là do hot search nên hôm nay có nhiều bạn cùng lớp chào hỏi cô hơn, Thư Minh Yên cũng cười đáp lại.


Đi theo bậc thang lên lầu ba, vừa mới vòng qua hành lang dài, Trang Gia Nghiên đang gọi điện thoại từ cửa sổ đối diện quay đầu lại, nhìn thấy cô liền tươi cười chạy tới, kích động kêu lên: "Minh Yên, cậu thật tuyệt vời, vừa mới gia nhập đoàn phim một lần đã nổi tiếng, mình đã nói với bạn thân mình cậu là bạn cùng phòng của mình, cậu ấy gần như hâm mộ muốn chết!"


Giọng của cô ấy có chút lớn, Thư Minh Yên suỵt một tiếng, sau đó Trang Gia Nghiên hạ giọng nói: "Mình đã sớm nói với cậu rồi, cậu vừa xinh đẹp lại có tài, sau này nhất định sẽ được mọi người phát hiện."


Trang Gia Nghiên khoác tay cô đi vào phòng, vừa đi tới cửa, giọng nói của Chu Hoàn Lệ với bạn cùng phòng từ cánh cửa khép hờ đối diện truyền đến: "Biết viết chữ vẽ tranh thì có gì đặc biệt hơn người, trên mạng có cần kích động như vậy không, tôi thấy bộ lọc đã cho cậu ta thêm điểm thì có. Thư Minh Yên làm sao có thể đẹp như lời đồn đại bên ngoài, cho dù cậu ta lớn lên xinh đẹp, có giỏi đến đâu thì không phải vẫn là một trợ lý biên kịch nhỏ à? Lần đầu tiên tôi nhận một kịch bản nghiêm túc, đó là nữ chính số một đấy."


Bạn cùng phòng: "Phải, cậu cũng rất lợi hại, 《 Quan Ải Nguyệt 》là bản chuyển thể của một IP lớn, sự chú ý của cư dân mạng còn cao hơn 《 Trục Lộc Xuân Thu 》, hơn nữa tác phẩm của Diệu Khởi đều rất tốt. Cậu chắc chắn sẽ nổi tiếng."


"Đương nhiên." Chu Hoàn Lệ dần dần có chút đắc ý, "Hiện tại tôi đã ký hợp đồng dài hạn với Diệu Khởi, về sau sẽ là nghệ sĩ hợp đồng của Diệu Khởi. Khi 《 Quan Ải Nguyệt 》kết thúc, sẽ có rất nhiều kịch bản lớn hay đang chờ tôi. Thư Minh Yên thì có cái gì, hot search hào nhoáng này chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, sau này sẽ không ai nhớ đến cậu ta đâu."


Bạn cùng phòng: "Cậu đã ký hợp đồng với Diệu Khởi, liệu về sau có cơ hội gặp ông chủ của Diệu Khởi, Mộ Du Trầm không?"
"Đó là khẳng định." Nhắc tới đây, lông mày Chu Hoàn Lệ nhướng lên, khóe miệng không khỏi cong lên.


Diệu Khởi của Mộ thị và Tinh Đồ của Doãn thị đều là những huyền thoại trong ngành, hàng năm trong cuộc bình chọn giải thưởng điện ảnh và phim truyền hình, hai bên đều giành được tất cả các giải thưởng lớn.
Hầu như tất cả các sinh viên của Đại học P đều tự hào vì có thể vào hai công ty này.


Trước đây Thư Minh Yên được cô Dương tiến cử tham gia đoàn phim 《 Trục Lộc Xuân Thu 》, cả trường sôi sục một thời gian, Chu Hoàn Lệ cũng ghen tị trong lòng, nghĩ Thư Minh Yên có thể là một nhân viên của Tinh Đồ trong tương lai, nếu được coi trọng, nhất định sẽ nâng đỡ cô trở thành đại biên kịch, tương lai vô cùng rộng mở.


Sau đó lại nghe nói rằng Thư Minh Yên chỉ nhận bộ phim đó, không ký hợp đồng với công ty Tinh Đồ.
Chu Hoàn Lệ nghĩ năng lực của Thư Minh Yên không đủ tốt, dù sao Tinh Đồ tuyển dụng vẫn rất nghiêm ngặt.


Lần này Chu Hoàn Lệ có thể nhận được vai diễn trong 《 Quan Ải Nguyệt 》từ công ty Diệu Khởi, cô ta vội vàng đề xuất ký hợp đồng ở đó, sau rất nhiều lần trắc trở, cuối cùng cô ta đã ký hợp đồng với Diệu Khởi, chỉ sau đó cô ta mới cảm thấy rằng mình có thể tự hào trước mặt Thư Minh Yên.


Vừa rồi nghe thấy tiếng của Thư Minh Yên và Trang Gia Nghiên, Chu Hoàn Lệ biết bọn họ đang ở bên ngoài.


Khi bị bạn cùng phòng hỏi, Chu Hoàn Lệ vì chủ đề này mà cao giọng, giọng điệu khoe khoang: "Mộ Du Trầm à, mọi người trong trường chúng ta đều biết, kim chủ ba ba đứng sau giới giải trí, anh ấy hiện là sếp của tôi, về sau cơ hội để tôi nhìn thấy anh ấy phải cao hơn người bình thường. Ngay cả khi có một số người lên hot search, thực ra đến nhân vật lớn cũng không thể nhìn thấy."


Trang Gia Nghiên ở ngoài cửa nghe ngóng, mới đầu còn có chút tức giận, sau lại không khỏi buồn cười.


Thấy Thư Minh Yên đẩy cửa vào phòng, cô ấy cũng đi theo, đóng cửa lại cười nói: "Còn chưa tốt nghiệp đã ký với Diệu Khởi, có một ông chủ như Mộ Du Trầm quả thực là điều đáng để khoe khoang ở trường chúng ta. Nhưng cậu ta thể hiện với cậu nghĩ thế nào cũng thấy buồn cười, không biết Chu Hoàn Lệ sau này khi biết cậu là vợ của sếp của cô ta sẽ có biểu cảm gì, nhất định sẽ rất xuất sắc."


Thư Minh Yên không quan tâm lắm, thấy Thường Tuyết không ở trong phòng ký túc xá, cô hỏi Trang Gia Nghiên.
Trang Gia Nghiên nhún vai: "Cậu ấy à, lại hẹn hò với bạn trai rồi, các cậu đều có chủ, xem ra mình thật cô đơn."
Vừa nói, cô ấy vừa nghiêng đầu ngã vào vai Thư Minh Yên.


Thư Minh Yên cười xoa đầu cô ấy: "Ha ha, cậu cũng có thể tìm một người mà."
...
Buổi chiều Mộ Du Trầm kết thúc một cuộc họp video, được thư ký Khâu thông báo về chuyện Thư Minh Yên lên hot search.
Sau khi lấy máy tính bảng từ thư ký Khâu, anh đã xem nội dung hot search trên Weibo.


Ban đầu Thư Minh Yên chỉ nổi tiếng trong khu vực bình luận của mục nhập "Trục Lộc Xuân Thu", nhưng hiện tại đã phát triển mục nhập của riêng mình: #Cô giáo tiểu Thư#
Ngay khi video tuyên truyền《 Trục Lộc Xuân Thu 》được phát hành, Thư Minh Yên đã nhận được rất nhiều cuộc thảo luận.


Ngay sau đó, một cảnh quay ngoài lề khác của đoàn làm phim đã được tung lên mạng. Trong cảnh quay, nhiều cảnh đạo diễn Quách gọi cô là "cô giáo tiểu thư" đã được cắt nối biên tập chung với nhau, cho nên mục Weibo "cô giáo tiểu Thư" ra đời.


Mộ Du Trầm nhấp vào các bình luận sau đó, tất cả đều khen ngợi cô:
【 Ngay cả đạo diễn Quách cũng gọi cô ấy là cô giáo tiểu Thư, cô gái trẻ này dường như có kỹ năng viết kịch bản rất xuất sắc! 】


【 Làm thế nào mà cô ấy có thể trở nên tốt như vậy về mọi mặt? Tôi ngưỡng mộ quá đi! 】
【 Kiểu gia đình thế nào mới có thể nuôi dạy một tiểu tiên nữ tài giỏi như vậy?! 】
【 Chị gái nhỏ quá đẹp, không có góc chết, cảnh nào cũng đẹp! 】
...


Nhìn những lời khen ngợi đó, đôi lông mày xinh đẹp của Mộ Du Trầm giãn ra, trên mặt lộ ra vẻ tự hào không thể che giấu.
Thư ký Khâu đứng bên cạnh quan sát, cảm thấy vẻ mặt của sếp bây giờ có vẻ còn vui hơn cả việc giành được một dự án tỷ đô.


Khi đang lẩm bẩm trong lòng, thư ký Khâu đột nhiên nhận thấy nụ cười của Mộ Du Trầm nhạt dần.
Ngay sau đó, độ cong trên khoé miệng anh thu lại, thậm chí còn có xu hướng kéo xuống, quai hàm dần dần siết chặt lại.


Theo kinh nghiệm nhiều năm của anh ta, đây là dấu hiệu không hài lòng của sếp, sau đó rất có thể sẽ nổi giận.
Thư ký Khâu nheo mắt, tự hỏi liệu có phải sếp nhìn thấy lời gì không hay không. Trong môi trường Internet này, có tiếng tốt ắt có tiếng xấu.


Anh ta ấp úng một lúc, đang định nói gì đó thì Mộ Du Trầm ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm nghị: "Đi tìm người chịu trách nhiệm quan hệ công chúng đến."
Khuôn mặt của thư ký Khâu trở nên căng thẳng trong giây lát, vội vàng hỏi: "Mộ tổng, có bình luận quá mức nào sao ạ?"
Mộ Du Trầm: "Vô cùng nhiều."


Thư ký Khâu nghi hoặc, vừa rồi đưa cho sếp xem cũng không phát hiện có gì xấu, sao sếp vừa nhận được đã có ngay, chẳng lẽ vừa rồi anh ta bất cẩn?
Mộ Du Trầm đưa máy tính bảng, ý bảo giao diện bình luận trên đó:
【 Vợ anh đẹp quá đi! 】
【 Cảm ơn mọi người đã yêu thích vợ tui~】


【 A a a, bà xã ơi anh yêu em nhiều lắm!!! 】
【 Đạo diễn Quách đừng có hai tiếng lại gọi cô giáo tiểu Thư, vợ anh vất vả rồi. 】
【 Đóng dấu vợ~】
...
Thư ký Khâu nhìn chằm chằm một lúc, nhưng không cảm thấy bình luận đó có gì không ổn, sếp muốn anh ta làm gì?


Anh ta khó hiểu, Mộ Du Trầm đè nén sự không vui giữa hai lông mày, nhẹ giọng nói: "Anh đi tìm thủy quân, xóa hết những bình luận gọi vợ bừa bãi này, không được xuất hiện trên trang chủ nữa."
Thư ký Khâu: "..."
*****
Tác giả có điều muốn nói:


Túi giấm lớn: Thật nhiều người gọi vợ tôi bừa bãi, tôi cần công khai quan hệ, vợ chỉ có thể là tôi gọi!