Chương 55: Mua nhà 1

“Không phải anh đuổi đi, nhưng anh nói khó nghe như vậy hai đứa nó có thể không đi sao?!” Lý Văn Thiến lớn tiếng nói.


Mã Vũ thấy Lý Văn Thiến giận thật, dịu giọng nói, “Được rồi, chúng ta đừng cãi nhau vì người ngoài! Em coi hai đứa nó kìa, lần đầu tới nhà người ta mà đứa nhỏ thì ngủ mất, đứa lớn thì ngay cả cười để chào hỏi cho đàng hoàng cũng không. Cầu người thì phải có thái độ của cầu người chứ!” Mã Vũ vẫn không cảm thấy mình có lỗi.


Lý Văn Thiến chán nản ngồi phịch xuống ghế. “Mã Vũ, em nhớ ngày xưa anh không phải thế này. Lúc đó anh chăm chỉ khắc khổ, tính tình mộc mạc. Giờ làm lớn mấy năm, cái tốt không học lại học được thói coi thường người khác. Anh có biết anh như vậy rất dễ gây thù với người ta không?”


“Cô nhắc chuyện ngày xưa làm gì?! Tôi biết cả nhà cô đều coi khinh tôi, chê tôi là thằng nhà quê! Việc tôi làm tự tôi có suy nghĩ không cần cô nói nhiều!”
“Không cần tôi nói nhiều?! Anh có biết mấy năm qua hai anh tôi đã phải lo chùi mông cho anh bao nhiêu lần rồi không?!” Lý Văn Thiến vỗ bàn nói.


“Tôi nói cho cô biết, tôi có được thành công như hôm nay đều do tôi tự mình liều mạng giành lấy, không có chút quan hệ gì với nhà họ Lý hết! Nếu ghét bỏ tôi cứ việc nói thẳng. Tôi cũng chẳng thèm bám mãi không tha đâu!” dnlkiễn.đàn/lêlnlkq;úy"lđôn Mã Vũ hùng hổ phản bác, dứt lời giận đùng đùng bỏ đi.


Lý Văn Thiến bỗng cảm thấy vô cùng mệt mỏi. 




Sau khi học xong cấp ba, Mã Vũ kiên trì từ nông thôn thi lên đại học thủ đô mới thành bạn học với Lý Văn Thiến. Hai người quen nhau từ phong trào thanh niên trí thức về làng. Khi đó Mã Vũ là người nhiệt tình, cầu tiến lại rất biết chăm sóc, lâu dần Lý Văn Thiến mới bị đả động. 


Lúc Lý Văn Thiến lúc đòi kết hôn với Mã Vũ, cả nhà đều phản đối, đặc biệt ông Lý là người phản đối dữ nhất. Ông Lý từng nói: ‘Mã Vũ có tư tưởng được mất quá nặng, không phải người chồng tốt’. Khi ấy Lý Văn Thiến còn tưởng rằng cả nhà chê Mã Vũ nghèo, càng quyết tâm phải kết hôn cho bằng được. 


Nhưng cuộc sống sau đám cưới không hề ngọt ngào như Lý Văn Thiến đã từng ảo tưởng, lúc nào cũng phải lo cho lòng tự ái của Mã Vũ, lúc nào cũng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi nói sợ đụng chạm lòng tự ái cao ngất của chồng. Ở cơ quan, Mã Vũ đối xử với cấp trên thật sự không chê vào đâu được, nhưng đối với cấp dưới lại luôn tỏ thái độ cao ngạo khinh người. Trong số đó, không phải ai cũng nhà không hề có bối cảnh như vẻ ngoài, bởi vậy phát sinh không ít chuyện chẳng hay ho. Lý Văn Thiến đã phải cầu xin hai anh giúp đỡ xử lý không biết bao nhiêu lần.


Lý Văn Thiến ngước mắt nhìn trần nhà, đột nhiên dao động với ý niệm tiếp tục chung sống với Mã Vũ.
Về phần Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc, sau khi ra khỏi nhà Lý Văn Thiến, hai người tìm một khách sạn ở tạm. 


Sáng chưa kịp ăn gì còn ôm một đống tức vào người, hai người ghé đại một quán ven đường gặm bánh bao uống sữa đậu nành. Có điều bánh bao này kém xa bánh bao do hai người làm nên Quan Viễn không muốn ăn cho lắm.


“Em uống ít sữa đi, đừng để bị đói. Trưa mình sẽ tới chỗ hôm qua ăn cơm, chờ tìm được nhà rồi sẽ tự nấu.” Nói xong, Triệu Thanh Cốc đẩy ly sữa đậu nành đến trước mặt Quan Viễn.
Quan Viễn ngoan ngoãn uống hết ly sữa.
“Vậy mới ngoan.” Triệu Thanh Cốc sờ đầu Quan Viễn cười nói.


Quan Viễn trợn mắt, “Anh đừng có lúc nào cũng xem em là con nít được không! Em còn lớn tuổi hơn anh nữa đó!”
Triệu Thanh Cốc cười cười, “Không lớn bằng anh, vẫn là một đứa trẻ.”


Quan Viễn nghẹn lời nhìn Triệu Thanh Cốc, không phải như cậu nghĩ đấy chứ?! Anh cũng biết đùa giỡn lưu manh?! ‘Anh… có ý gì?” Quan Viễn run rẩy chỉa ngón tay vào mặt Triệu Thanh Cốc hỏi.
Triệu Thanh Cốc bật cười, “Ý gì chứ? Chưa tròn mười tám tuổi thì vẫn là trẻ con thôi!”


Quan Viễn nghi ngờ nhìn hỏi lại, “Chỉ có ý này?”
“Không thì còn ý gì nữa?”
Hai người ăn sáng xong, tranh thủ đi tìm nhà mua.


“Anh, mình mua nhà kiểu tứ hợp viện đi. Kiểu này trong náo nhiệt có yên tĩnh, rất thích hợp để ở lâu dài. Hơn nữa vài năm sau muốn mua cũng không mua được nữa đâu!” 
“Ừ.” Triệu Thanh Cốc suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.


Hai người đặc biệt kiếm chỗ có nhiều tứ hợp viện hỏi thăm. Cứ vậy hai ngày, rốt cuộc tìm được một căn thích hợp, vị trí thuận tiện, diện tích lớn, không cũ lắm. dnlkiễn.đàn/lêqq/,;usdo"md;no Quan trọng nhất là nguyên căn chỉ thuộc sở hữu của một người.


Do chích sách phân phối của nhà nước, thường một căn tứ hợp viện sẽ có mấy hộ ở chung, phòng lại bị sửa tùm lum không còn hình dáng cũ, cho nên dù có mua được cả căn, muốn mời những hộ đã sớm xem tứ hợp viện như nhà riêng đi cũng là một chuyện vô cùng phiền phức.


Nhà này lúc đầu cũng không định bán, sau nhiều lần bàn bạc, tăng giá lên tới tám chục ngàn tệ chủ nhà mới dao động.


“Hai đứa có nhiều tiền như vậy?!” Chủ nhà nhìn Triệu Thanh Cốc và Quan Viễn với ánh mắt nghi ngờ. Tám chục ngàn tệ trong mắt người bình thường quả là một con số khổng lồ. Nếu không do vợ đang bệnh cần tiền gấp, chủ nhà thật sự không muốn bán một tý nào. Có điều tòa nhà này quá lắm cũng chỉ trị giá năm chục ngàn tệ, tám mươi ngàn tệ là đã tính luôn phần hai năm qua giá nhà có tăng hơn trước.


“Không có tiền làm sao tụi con dám đi mua nhà ạ.” Triệu Thanh Cốc cười đáp.
Chủ nhà nghe vậy, đồng ý bán luôn, vui vẻ cho rằng lợi được hai chục ngàn tệ. Ít nhất hiện tại là như vậy, còn sau này có đấm ngực dậm chân tiếc nuối hay không, ông chẳng phải nhà tiên tri làm sao biết được!


May mắn chủ nhà còn một căn nhà ở chỗ khác nên sau khi làm xong thủ tục sang tên nhà đất đã nhanh chóng thu dọn hành lý đi ngay, đoán chừng cũng sợ Triệu Thanh Cốc và Quan Viễn đổi ý.


Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc về khách sạn ngủ một đêm, hôm sau bắt đầu dọn nhà mua đồ tốn thêm hai ngày nữa, cơ bản coi như xong xuôi.


Mặc dù Quan Viễn và Triệu Thanh Cốc không có người quen ở thủ đô nhưng vẫn mua pháo về đốt mừng nhà mới. Sau đó Triệu Thanh Cốc làm một bàn đồ ăn phòng phú, hai người hạnh phúc ăn no một bữa.
“Ây da, no quá!” Ăn xong, Quan Viễn ngồi phịch trên ghế xoa bụng.


“Xem ra hết ăn nổi dưa hấu rồi.” Triệu Thanh Cốc nhẹ nhàng vỗ bụng Quan Viễn cười nói.
Quan Viễn lập tức nhào lên cào Triệu Thanh Cốc, đùa giỡn. 
Đột nhiên ngoài sân vang lên tiếng ai đó, “Xin hỏi có ai ở nhà không?”






Truyện liên quan

Trở Lại Hoang Thôn

Trở Lại Hoang Thôn

Sái Tuấn11 chươngFull

Trinh ThámLinh Dị

35 lượt xem

Tarzan 2: Trở Lại Rừng Già

Tarzan 2: Trở Lại Rừng Già

Edgar Rice Burroughs26 chươngFull

Khác

55 lượt xem

Trở Lại Tìm Nhau (One Day, Perhaps)

Trở Lại Tìm Nhau (One Day, Perhaps)

Guillaume Musso36 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnKhác

57 lượt xem

Tình Yêu Trở Lại

Tình Yêu Trở Lại

Rachel Gibson20 chươngFull

Khác

43 lượt xem

Mang Em Trở Lại

Mang Em Trở Lại

Sharon Sala15 chươngFull

Khác

28 lượt xem

Trở Lại Trước Khi Chia Tay

Trở Lại Trước Khi Chia Tay

Ám Dạ Lưu Tinh49 chươngTạm ngưng

Ngôn Tình

76 lượt xem

Siêu Sao Trở Lại

Siêu Sao Trở Lại

Gạo Nếp Đường Trắng229 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh

6.1 k lượt xem

Hào Môn Thật Thiếu Gia Hắn Mãn Cấp Đã Trở Lại

Hào Môn Thật Thiếu Gia Hắn Mãn Cấp Đã Trở Lại

Thả Phất138 chươngFull

Đô ThịTrọng SinhĐam Mỹ

8.4 k lượt xem

Trở Lại Làm Em Gái Lao Công

Trở Lại Làm Em Gái Lao Công

Tracy3 chươngTạm ngưng

Trọng SinhHài HướcThanh Xuân

15 lượt xem

Xin Chào, Ta Đã Trở Lại

Xin Chào, Ta Đã Trở Lại

hana5474d8 chươngDrop

Trọng SinhKhác

20 lượt xem

Trở Lại Tam Quốc Làm Thái Giám

Trở Lại Tam Quốc Làm Thái Giám

Thanh Mai Chử Tửu Cật Ngưu Nhục462 chươngTạm ngưng

Lịch SửXuyên KhôngCổ Đại

4 k lượt xem

[Đồng Nhân Harry Potter] Trở Lại 1977

[Đồng Nhân Harry Potter] Trở Lại 1977

Hồng Quế73 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngTrinh Thám

377 lượt xem