Trong Show Tống Nghệ Kinh Dị Debut Vị Trí Center

Chương 57: 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》(11)

Góc nhìn của phòng phát sóng trực tiếp phóng lớn, chuyển tới Tạ Tiểu Chu đang ở trong phòng.
Căn phòng như bị phân thành hai nửa, một sáng một tối.
Lấy chỗ Tạ Tiểu Chu làm trung tâm, đối diện cậu là chỗ sáng ngời, ánh vàng của đèn dây tóc giắt trên trần nhà chiếu xuống, ấm áp, nhu hòa.


Nhưng ánh sáng lại không chiếu đến khu vực phía sau Tạ Tiểu Chu.
Nơi đó chính là vực sâu, cho dù là ánh sáng gì tiếp cận đến nó, liền sẽ lập tức bị cắn nuốt.
Đó là thân thể của quý ngài.


Nhìn kỹ đi, trong vực sâu ấy cũng không phải chỉ có bóng tối, mà còn có xúc tua vặn vẹo đang mấp máy, hơi thở tràn ngập tà ác.
Trong đó một cái xúc tua thò ra dò xét, dừng ở sườn vai Tạ Tiểu Chu.
Giọng nói quý ngài có chút ủy khuất, hỏi: "Là tôi làm gì không đúng sao?"


Cảm xúc này lây tới xúc tua, khiến cho nó mấp máy một chút, ỉu xìu mà rũ xuống, cũng không nhúc nhích.
Qúy ngài bị thân thể của chính hắn bao trùm lại, quanh thân xuất hiện sương đen, như đã xé xuống làn da hoàn mỹ không tì vết, lộ ra bộ dáng chân thật.


"Tôi vẫn luôn nghe lời cậu nói, làm theo những gì cậu bảo." Qúy ngài tùy ý nghịch nghịch xúc tua, đếm kỹ từng cái, nói, "Tôi có bảo vệ cậu, giúp đỡ cậu, còn tặng đồ cho cậu."
Tai trái Tạ Tiểu Chu vẫn còn đeo khuyên tai quý ngài đưa.


Mặt trên được khảm một cục đá nho nhỏ nửa trong suốt, bên trong là ánh sáng mờ mịt đang di chuyển, càng nổi bật trên làn da trắng nõn.
Xúc tua nhẹ nhàng chạm vào khuyên tai ở tai trái, nói: "Nhưng,sao cậu phải đi?"




Qúy ngài không thích nói dối, cũng không thích làm trái với lời hứa, chỉ cần quý ngài hắn đồng ý, cho dù thế nào cũng đều sẽ hoàn thành.
Cho nên quý ngài cảm thấy người khác cũng sẽ như vậy, chưa từng nghi ngờ Tạ Tiểu Chu, vẫn luôn làm theo lời cậu nói.


Nhưng quý ngài còn chưa học được tình cảm là gì, Tạ Tiểu Chu sao lại muốn đi chứ?
Qúy ngài trong lòng rầu rĩ, muốn từ từ điển lựa ra vài từ ngữ để biểu đạt cảm xúc lúc này, nhưng tìm thế nào cũng thấy không đúng.
"Tôi cảm thấy rất không thoải mái." Qúy ngài chỉ có thể nói như vậy.


Tạ Tiểu Chu: "............"
Cho dù là Tạ Tiểu Chu, lúc này bị quý ngài lên án, cũng có chút áy náy.
Ầm, thật ra, cậu chỉ muốn lừa quý ngài cho qua chuyện thôi, chờ sau khi cảnh quay kết thúc liền chuồn luôn.


Dù sao sau khi rời đi hiện trường quay chụp, xác suất gặp được quý ngài lần nữa cũng rất nhỏ, cho nên cậu từ lúc bắt đầu lừa người cũng không hoảng hốt.
Nhưng không ngờ, quý ngài lại giống Thần Sông đến thế, có thể mạnh mẽ kéo cậu ở lại hiện trường cảnh quay này.


Thử nghĩ đến cái này, áy náy trong lòng Tạ Tiểu Chu đảo mắt một cái liền tan thành mây khói, hiện tại quan trọng nhất vẫn là trấn an quý ngài thế nào.
[Tôi vậy mà thấy trên mặt Chu Chu có chút áy náy kìa.]
[Qúy ngài thật sự quá đáng yêu, hải vương Chu Chu không có tâm!]


[ không, không phải, tui tới để giải thích cho Chu Chu —— cậu ấy thật sự không muốn công lược quý ngài mà! Chu Chu trong sạch!]
[thật không chịu nổi một quý ngài tự đi công lược chính mình nha.]


[Qúy ngài đây là muốn xé xuống bề ngoài ngốc bạch ngọt, lộ ra chinh mình thật sự sao? Chu Chu nhanh lên, nhanh đùa bỡn quý ngài đi!]
Qúy ngài nhìn chăm chú vào thiếu niên trước mặt.
Chỉ cần hắn hơi dùng chút lực, thiếu niên ấy liền sẽ biến mất trên thế giới này.


Nhưng, quý ngài không muốn để mình không thoải mái, cũng không muốn làm như vậy.
Vì sao nhỉ?
Chính quý ngài cũng không biết.
Ở trầm mặc ngắn ngủi qua đi, quý ngài quyết định lại cho Tạ Tiểu Chu thêm một cơ hội: "Cậu có thể giải thích."
Tạ Tiểu Chu cũng rất muốn giải thích.


Nhưng dùng lý do gì để nói ra mới tốt đây?
Dựa theo tính cách của quý ngài, nói một ít hoa ngôn xảo ngữ căn bản không thể dùng, phải cần chuẩn xác mà đánh vào trọng điểm.
Tạ Tiểu Chu nghĩ nghĩ, nói thẳng nói: "Quý ngài, tôi cho rằng anh đã học xong tình cảm, cho nên mới phải rời khỏi."


Nghe được lời này, hai cái xúc tua trong bóng tối ở giữa không trung ghính lại với nhau, biến thành một cái tư thế tự hỏi.
Xúc tua vặn vẹo thành hình vòng cung kỳ quái: "Tôi học xong rồi sao?"
Quý ngài ấn ngực mình.


Dựa theo miêu ra của các bộ phim kia, hắn có lẽ phải cảm nhận được trái tim đang nóng cháy nhảy lên, tính tình kích động lại phấn chấn...... Nhưng, hiện tại cái gì cũng không có.
"Tôi không có cảm giác." Quý ngài đúng sự thật biểu đạt, "Chẳng lẽ, cậu đang gạt tôi?"


Giọng điệu quý ngài không có bất kỳ gợn sóng gì, nhưng Tạ Tiểu Chu biết, đây chính là một đề bài muốn mạng người.
Đáp sai rồi, liền sẽ chết.
Nhưng cậu sao có thể đáp bài sai chứ?


Tạ Tiểu Chu rũ mí mắt xuống, lông mi phủ một tầng bóng đen lên da: "Này không thể xem như lừa gạt, chỉ là tôi không biết nên nói thế nào với ngài."
Càng nhiều xúc tua từ trong bóng tối thâm trầm duỗi ra, ẩn ẩn hiện hiện mà muốn ôm lấy Tạ Tiểu Chu.


Ánh vàng trong phòng từng chút một bị cắn nuốt, cho dù chỉ kém có 1tấc, Tạ Tiểu Chu như cũng muốn bị bóng tối bao phủ.
Quý ngài khoan dung mà nói: "Cậu có thể chậm rãi nói."


Tạ Tiểu Chu cảm giác được nguy hiểm tới gần, phía sau lưng toát mồ hôi mịn, nhưng lời cậu nói chẳng có bất kỳ dao động gì: "Quý ngài, tôi lúc trước từng nói, tình cảm là một thứ rất phức tạp."
Quý ngài nghĩ lại, gật đầu: "Tôi biết, cậu từng nói."


Nếu không phức tạp, quý ngài hắn sao lại không học được?
Tạ Tiểu Chu bắt đầu nảy sinh một loại dục vọng muốn quay đầu đi xem thử, nhưng đồng thời cũng biết, không thể đi nhìn tất cả.
Biết càng nhiều, liền sẽ càng nguy hiểm.
Không thể diễn tả, không thể miêu tả, không thể nhìn thẳng.


Tạ Tiểu Chu cắn cắn đầu lưỡi, dưới sự đau đớn, miễn cưỡng tỉnh táo: "Cho nên tôi có lẽ cảm nhận sai rồi, tôi cho rằng quý ngài đã học xong."
Quý ngài cảm giác chính mình bị quay vòng vòng: "?"


Tạ Tiểu Chu lại nói thêm một câu: "Tôi cũng đối đãi với những tồn tại đó như vậy, dựa theo những lời tôi nói rồi làm, bọn họ liền sẽ sinh ra "tình cảm" với tôi. Nhưng sao quý ngài lại không có?"
Nghe được lời này, bóng tối đang bành trướng sôi trào ngừng lại, dừng bước cực kỳ gần người nọ.


Quý ngài hình như hiểu rồi.
Làm xong những việc này, những tồn tại đó đều thích Tạ Tiểu Chu.
Mà quý ngài làm xong, lại không có.
Mà tất cả đều là Tạ Tiểu Chu, quý ngài cũng cùng những tồn tại đó hình như không khác nhau mấy.


Cho nên, này không phải vấn đề ở chỗ Tạ Tiểu Chu, mà là...... Qúy ngài hắn có vấn đề?
Quý ngài có chút mơ hồ, ngay cả xúc tua cũng rối rắm mà quấn lấy nhau, quấn thành nút chết.
Quý ngài chần chờ mà nói: "Chẳng lẽ...... Là tôi không làm được sao?"
Tạ Tiểu Chu: "......"


Tuy rằng không biết quý ngài vì soa lại đưa ra kết luận này, nhưng cậu quyết định dựa theo ý nghĩ tiếp tục mò xuống, "Có lẽ là chúng ta còn chưa đủ hiểu biết."
"Hiểu biết......"
Quý ngài trong thư viện ký ức cuồn cuộn đi tìm chú giải, "Ý là, nắm rõ sự vật cùng biết rõ hả?"


Có đôi khi, quý ngài nói chuyện rất có tư thái học thuật, Tạ Tiểu Chu nghe cũng có chút mơ hồ, một lát sau mới phản ứng lại: "Ừm, đúng vậy."
Quý ngài lại lâm vào trầm tư.
Mấy cái xúc tua vặn vẹo một chút, thiếu chút nữa lại đem chính mình vặn thành cái bánh quai chèo.


Quý ngài cảm thấy chính mình đã rất hiểu nhân loại, hắn lật xem qua vô số thư tịch, học tập tri thức kỹ năng cùng ngôn ngữ nhân loại.
Nhưng đó là thứ thuộc về quần thể "Nhân loại".
Đi tìm hiểu, phân tích một nhân loại riêng, quý ngài chưa từng làm.
Nên làm thế nào để tìm hiểu cậu?


Tròng mắt vàng sắc chậm rãi chuyển động một chút, phản chiếu ảnh ngược của Tạ Tiểu Chu.
Là giải phẫu sao?
Cắt ra làn da yếu ớt, quan sát máu chảy về phía nào, cơ bắp phân bố đi đâu cùng tần suất trái tim nhảy lên sao?
Không, có lẽ không phải thế.


Lúc tất cả đêì bị giãi phẫu, tất cả nhân loại đều giống nhau, có lẽ là một cách nào đó đặc biệt hơn nữa.
"Kia......" Xúc tua ở trên vai Tạ Tiểu Chu biến thành bàn tay thon dài trắng tinh, quý ngài từ trong bóng tối hiện ra, tròng mắt vàng sắc sáng quắc lên, "Tôi đây nên làm sao để hiểu cậu?"


Tạ Tiểu Chu giải thích nói: "Chúng ta có lẽ nên nếm thử việc cùng nhau làm những chuyện khác, càng thâm nhập mà hiểu biết đối phương, như vậy mới có thể sinh ra " tình cảm "."
Những chuyện khác?
Qúy ngài nhớ tói mấy bộ phim, truyền hình mà hắn hay coi, nhóm nam nữ chính bên trong sẽ làm như vậy.


Ở trong màn hình, bọn họ sẽ đi công viên trò chơi, nhà ăn, ở công viên sẽ có đủ kiểu hẹn hò, sau đó sẽ có một đoạn nhạc được phát lên, bọn họ liền sẽ ôm nhau, dùng môi chạm môi......
Như vậy liền sẽ sinh ra tình cảm sao?
Quý ngài cảm thấy có thể thử xem.


Bóng tối phía sau Tạ Tiểu Chu yên tĩnh lại, giống như sóng biển thuỷ triều xuống vậy, biến mất ở trong phòng.
Quý ngài sau khi biết cách thức mới, liền muốn nhanh chóng đi nếm thử. Hắn ôm bả vai Tạ Tiểu Chu, nói: "Chúng ta xuất phát đi!"
Xúc tua cũng hưng phấn mà nhảy nhót một chút.


[Qúy ngài ngây thơ lại bị Chu Chu lừa dối]
[Tôi cảm thấy quý ngài thật là quá đáng yêu đi mà]
[Qúy ngài cùng Chu Chu HE đi! Qúy ngài sẽ không ghen, có thể làm chính cung há há há]


Tạ Tiểu Chu biết, ải này của quý ngài xem như đã qua, nhưng cậu cũng không đồng ý yêu cầu của quý ngài, mà là nói: "Tôi mệt rồi."
Quý ngài có chút nghi hoặc: "Cậu mệt, liền không thể đi ra ngoài sao?"


Dù sao chủng tộc của quý ngài cũng rất đặc biệt, có đôi khi tư duy cùng logic cùng đều không giống nhân loại, Tạ Tiểu Chu rất thông cảm, tiếp thêm kiến thức cho quý ngài một chút: "Qúy ngài, nhân loại mệt cần phải nghỉ ngơi."
Quý ngài yên lặng mà đem phần tri thức này nhét vào đầu.


Tạ Tiểu Chu nói: "Hơn nữa, cùng nhau ngủ, cũng là hoạt động có thể tăng tuyến tình cảm giữa hai người đó."
Quý ngài: "Ồ......"
Xúc tua yên lặng mà cọ cọ mặt đất.
—— rõ ràng mỗi buổi tối đều cùng nhau ngủ, sao lại không cảm thấy tình cảm tăng lên?


Nhưng Tạ Tiểu Chu đã nói như vậy, quý ngài cũng không từ chối nếm thử một chút, dù sao đối với quý ngài mà nói, thời gian giống như nước trong đại dương vậy, lãng phí thế nào cũng không sao.
Thế là quý ngài nằm xuống trước, hướng Tạ Tiểu Chu mời nói: "Nhanh lên đi."


Không biết tự khi nào, tơ lụa buộc tóc của quý ngài đã rớt xuống dưới, tóc đen tán loạn mà rơi xuống, có một sợi dừng ở trên trán, mặt mày không một chút tỳ vết.
Thấy một màn này, Tạ Tiểu Chu không nhịn được mà nghĩ đến mấy cái cốt truyện sắc.
Không, không được.


Không được nghĩ như vậy!
Tạ Tiểu Chu liều mạng đem những ý nghĩ không lành mạnh đá ra ngoài, nằm ở bên cạnh quý ngài, nhắm hai mắt lại.
Mặt cậu hướng tới quý ngài, hai chân hơi hơi cuộn tròn lên. Không lâu sau, liền truyền đến tiếng hít thở thong thả, có vẻ đã ngủ rồi.


Quý ngài nghiêng đầu, thấy tóc đen của Tạ Tiểu Chu rối bời, môi còn có chút hồng nhuận.
Tròng mắt vàng sắc xoay tròn một chút.
Quý ngài như không chịu khống chế, nhích lại gần, hắn học bộ dáng trong TV, chậm rãi dùng miệng mình chạm vào Tạ Tiểu Chu một chút.


Sau khi àm xong, quý ngài lại đột nhiên kéo ra khoảng cách, ngón tay chà xát khóe môi chính mình.
Hình như...... Có chút cảm giác.
Trong một góc, xúc tua đang phân cao thấpvới chính mình rốt cuộc tháo được nút thắt, nhanh chóng chui lên, cũng muốn nếm thử một chút.


Còn chưa kịp đụng tới Tạ Tiểu Chu, đã bị quý ngài xách lên, lại quấn thành cái nơ bướm, ném qua một bên.
[Tôi hét lớn, quý ngài thật đáng iu mà]
[Chỉ có mình tôi quan tâm lần này Chu Chu nên thoát thân thế nào sao?]


[Qúy ngài đáng iu như vậy, chắc sẽ không khó xử việc Chu Chu chúng ta rời đi đâu nhỉ]
[Không nhất thiết, tôi cảm thấy quý ngài vẫn rất nguy hiểm, chỉ là thoạt nhìn...... Đúng nhỉ, quý ngài rất đáng iu!]


Ngay lúc các khán giả phòng phát sóng trực tiếp đang sôi nổi thảo luận, phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên tối sầm.
[ Làm sao vậy?]
[ Đây là kéo đèn? Chẳng lẽ lại xảy ra trục trặc gì à? ]
[ Nhanh coi, tôi muốn xem Chu Chu!]


[Tổ tiết mục có thể làm việc được chưa? Hiện tại đóng phòng phát sóng trực tiếp? Mau lăn ra đây cho tôi!]
Nhưng cho dù người xem có nhục mạ tổ tiết mục như thế nào, phòng phát sóng trực tiếp cũng đều không có hình ảnh xuất hiện nữa, ngược lại ở giữa màn hình xuất hiện một cái thông cáo.


【 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》 đã hoàn thành cảnh quay, yêu cầu người xem chờ đợi để cắt ghép 】
[]
[]
[]
[Chu Chu của tôi đâu?]
[Chu Chu không phải còn chưa có ra sao? Sao lại bảo kết thúc rồi?]
[Tổ tiết mục nhanh ra đây giải thích đi!]


Sau khi tổ tiết mục cho ra một thông cáo như vậy, liền mai danh ẩn tích.


Tiết mục còn chưa đến đại kết cục, liền không thể hiểu được mà ngừng lại. Này dẫn tới cảm xúc khán giả kích động, qua nửa giờ vẫn chỉ có màn hình ngập làn đạn, càng đáng giận chính là, xoát đến một nửa, phòng phát sóng trực tiếp trực tiếp 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》 bị đóng cửa.


Sau đó lại xuất hiện một thẻ bài bay ra có ghi【 Trục trặc, tổ tiết mục đang tiến hành sửa chữa......】
***
Hậu trường.
Chỗ tổ tiết mục quay chụp.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc |||||


Không biết nhân viên tổ tiết mục làm việc ở đâu, ở đấy chỉ có bóng tối hư vô, mênh mông vô bờ.
Trong bóng đêm, như có ngàn ngôi sáng đang điểm xuất cho bức màn.


Mỗi một điểm sáng đều là một cái thế giới, dán sát vào mà nhìn, liền có thể thấy được tình cảnh trong đó —— cũng chính là phòng phát sóng trực tiếp mà khán giả nhìn thấy.
Hiện tại, nhân viên làm việc ở tổ tiết mục đều dừng trước một điểm sáng.


Đây đúng là thế giới đang quay chụp tên 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》.
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Lại xuất hiện trục trặc à?"
"Trục trặc gì chứ?"


"Thế giới đang quay chụp tên 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》 vốn dĩ đã có rất nhiều lỗ hổng, hơn nữa còn có một vị khách triệu hồi BOSS của các thế giới khác ra, các loại lực lượng khổng lồ bị nén vào một thế giới tự nhiên càng thêm không ổn định, dẫn tới hiện tại xuất hiện trục trặc không thể sửa chữa......"


"Nói chuyện ma quỷ!"
"Vậy, trục trặc này sẽ dẫn tới kết quả gì?"
"Trước mắt chỉ có một hậu quả không tốt —— 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》sau khi quay chụp kết thúc vẫn chưa kết thúc hoàn toàn, hiện tại lại có thêm một tiết mục bắt đầu quay, các khách mời khác đều đã đi vào."


"Không phải vẫn còn có một khách mời bên trong 《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》sao?"
"Cho nên chúng ta hiện tại mới khẩn cấp đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, đây là chuyện chưa từng xảy ra, không biết nên làm cái gì bây giờ......"


Thời gian thành lập《 Tạp Kỹ Kinh Dị 》 lâu như vậy, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này, thành viên tổ tiết mục không biết nên làm sao.
Thế là, đạo diễn bị tiếng vang ồn ào đánh thức. Chỉ thấy trong bóng đêm, một đôi mắt sáng rực thật lớn như đèn lồng xuất hiện.
"Làm sao vậy?"


Nói, đôi mắt đèn lồng kia chuyển động một chút, nhìn vào điểm sáng của《 Công Ty Dọn Dẹp Dị Thường 》.
Điểm sáng lúc sáng lúc tối, có khi lại trở nên cực kỳ lộng lẫy, thật giống như là có thứ gì đó muốn từ giữa vươn ra —— này đại biểu cho thế giới này đang không ổn định.


"Có chuyện gì?"
Nhân viên tổ tiết mục ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng một tên đi ra, giải thích ngọn nguồn câu chuyện cho đạo diễn.
Đạo diễn nghe xong, nhìn lướt qua các điểm sáng khác, nhạy bén mà nhận ra còn có mấy thế giới khác cũng đã xảy ra thay đổi.


"Vậy......" Đạo diễn nhìn những thế giới đó, "Mấy cái đó lại làm sao?"
Nhân viên công tác vừa thấy, này không phải đều là thế giới mà Tạ Tiểu Chu từng quay chụp sao?
"......"
Nhân viên công tác tức khắc mồ hôi chảy như mưa.
Đạo diễn quát: "Nói!"


Một thanh âm hoảng hốt vang lên: "Đạo diễn, mấy cái này đều bị một khách mời thông quan...... Sau khi cậu ta quay chụp xong, các thế giới này đều trở nên không ổn định."
"Đặc biệt là thế giới này......"
xoạc ——
Một thế giới hoàn toàn u ám bị đưa đến trước mặt đạo diễn.


"Đây là một thế giới tây huyễn, sau khi quay chụp xong 《 Let"s go! Boy over flowered ( Châu u) 》 liền biến thành như vậy."
Đôi mắt to lớn của đạo diễn nhìn qua.
Thế giới mất đi điểm sáng kia một mảnh hoang vu, vạn vật điêu tàn, trong đó không có bất kỳ thể sinh mệnh nào tồn tại.


Mà quan trọng nhất chính là, vị BOSS ngoan ngoãn tên bác sĩ Bird Beak cũng không thấy bóng dáng.
Cặp mắt kia giật giật, mặt ngoài xuất hiện gân xanh, nhìn cực kỳ dọa người: "Loại trạng thái này đã xuất hiện bao lâu rồi?"
"Ầm...... Đã một thời gian rồi."
Đạo diễn tức giận nói: "Vậy ngươi sao không báo cáo!"
"......"


"Tôi cho rằng chỉ là một chuyện nhỏ......"
"Hơn nữa cũng chỉ có mấy thế giới, không sao, thế giới rốt cuộc cũng sẽ tự chữa trị cho chính mình mà......"
Tức giận tới cực điểm, đạo diễn ngược lại trở nên tâm bình khí hòa: "Cho nên, trên đầu ngươi rốt cuộc có cái gì hả?"


Bên kia truyền đến một thanh âm: "Đạo diễn, ngài quên rồi sao? Tôi là quỷ không đầu mà."
Đạo diễn: "......"
Quỷ không đầu: "?"
Đạo diễn: "Ngươi cút ngay cho ta!"
Quỷ không đầu không có đầu óc, ủy khuất mà lăn.


Đạo diễn lại kêu gọi tới mặt khác tiết mục tổ thành viên: "Tên khách mời kia là ai?"
Nhân viên công tác khác nơm nớp lo sợ: "Là một tên...... Gọi là khách mời Tạ Tiểu Chu."


Sau khi tên này xuất hiện, đạo diễn lập tức đi điều tra các tiết mục mà vị khách mời này tham diễn, chờ xem xong rồi về sau, cặp mắt kia lại lớn lên một chút, giống như lúc nào cũng có thể phát nổ.
"Khách mời kia......" Đạo diễn nghiến răng nghiến lợi, "Ta không muốn nhìn thấy hắn nữa, mau, mau đi giải quyết hắn ——"


Mỗi một một thế giới nhỏ đều có BOSS, đều là các mảnh ý thức của tồn tại kia, nhiều năm như vậy vẫn luôn bị trấn áp, nhưng không ngờ đạo diễn chỉ mới ngủ gật, vậy mà lại có ý thức đã thức tỉnh rồi.
Đều là bởi vì tên khách mời này!


Nhưng không sao, chỉ cần giải quyết tên khách mời này, là được.
Nhân viên công tác ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, không biết từ nơi nào xuất hiện một thanh âm: "Nhưng......" Trong tiết mục đều có BOSS bảo vệ hắn.


Đạo diễn tức giận không chỗ phát tiết, "Rầm" một tiếng, con quỷ nói chuyện kia liền trực tiếp bị bàn tay vô hình bóp nát.
"Ta không muốn nghe lý do!"
Có vết xe đổ này, các nhân viên công tác khác cũng không dám nói chuyện, nhanh chóng chạy đi an bài.


Nghe nói tổ tiết mục có quyền lợi rất lớn, nhưng bởi vì có quy tắc nào đó hạn chế, nhân viên công tác cũng không thể tùy ý lấy đi mạng của các khách mời, chỉ có thể thông qua đám NPC quỷ do tổ tiết mục phái ra mới làm được.


Mà mắt thường có thể thấy được, thế giới mà Tạ Tiểu Chu đang ở này, không có tồn tại nào có thể mạnh hơn quý ngài kia.
Vậy...... Chỉ có thể dựa khách mời.
***
【 Hoan nghênh tiến vào, hiện trường quay chụp của Tạp Kỹ Kinh Dị】
Vẫn là giọng nữ quen thuộc kia.


Nhưng lần này lại khác, thanh âm ả run nhè nhẹ, như là đang sợ hãi thứ gì.
【Nơi này là chương trình loại thám hiểm ——】
Lời nói còn chưa xong, liền truyền ra tiếng điện lưu "Roẹt roẹt", lấn át cả giọng nữ kia.
Một lát sau, giọng nữ lại lần nữa mở miệng.


【 Nơi này là chương trình đoàn thể đối kháng ——《 Kêu Gọi Biển Sâu》】
【 Chương trình lần này có hình thức là đoàn thể đối kháng, tất cả các khách mời đều ở cùng một trận doanh, mà đối thủ của các bạn, là một vị khách tên là "Tạ Tiểu Chu"】


【 Trong chương trình đoàn thể đối kháng, không chịu quy tắc của《 Quy Tắc Khách 》, có thể tàn sát khách mời khác trận doanh. Sau khi dành được thắng lợi, thù lao đóng phim sẽ nhân hai, hơn nữa còn lấy được tất cả thể thân phận của đối phương 】


【Vậy, nhiệm vụ của các bạn là —— giết chết Tạ Tiểu Chu 】
【Nếu cần thiết, tổ tiết mục sẽ cung cấp một ít trợ giúp đặc biệt 】
Giọng nói vừa dứt.
Lần này các khách mời xuất hiện ở hiện trường quay chụp hai mặt nhìn nhau.


Trong đó có một người thử mở miệng dò hỏi: "Tôi tới không phải chương trình loại thám hiểm hả?"
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho những người khác đồng ý: "Tôi cũng vậy."
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Là tổ tiết mục nhầm lẫn sao?"


Một nữ sinh suy tư, nói: "Tôi cảm thấy, chắc không phải nhầm lẫn đâu, có thể là tổ tiết mục đột nhiên sửa đổi chủ đề đó chứ nhỉ?"
"Nghe nói, chương trình loại đoàn thể đối kháng cũng không tồi, ít nhất thù lao đóng phim còn gấp hai lần."


"Hơn nữa, trận doanh phía đối diện chỉ có một người."
"Chúng ta có sáu người còn sợ giết không được một người sao?"
Các khách mời liếc mắt nhìn nhau.


"Hiện tại mục tiêu của chúng ta chỉ có một, cũng không cần lục đục với nhau, mọi người có thể nói một chút về thân phận của mình, sau đó đồng tâm hiệp lực ——"
"Giết chết Tạ Tiểu Chu, thắng được trận đấu."


Trong tiếng ồn ào, xuất hiện một giọng nói đang nho nhỏ nghi hoặc: "Đúng rồi, mọi người biết Tạ Tiểu Chu là ai không, hiện tại đang ở chỗ nào?"
***
Tạ Tiểu Chu hiện tại đang đi hẹn hò.
Chính là bữa tối dưới ánh nến.


Quý ngài ngồi ở đối diện cậu, cầm dao nĩa, dùng tư thế tiêu chuẩn cắt bò bít tết. Chỉ là hắn dùng sức hơi lớn, nghe thấy "Răng rắc" một tiếng, dĩa nứt ra, sau đó ngay cả cái bàn cũng xuất hiện một khe hở nho nhỏ.
Quý ngài: "......"
Hắn vẫn là không thể làm một nhân loại hoàn mỹ.


Một cái xúc tu nhanh chóng mấp máy chạy lại, đến miếng bò bít tết cùng dĩa đều bị cuốn đi.
Quý ngài như không có việc gì mà buông dao nĩa trong tay xuống: "Cậu cảm thấy thế nào?"


Tạ Tiểu Chu liếc liếc mắt một cái từ bên cạnh đi qua, đi tới đi tới đầu liền rơi xuống người phục vụ, mỉm cười đầy chân thành: "Không tồi."
Quý ngài gật đầu: "Tôi cũng cảm thấy rất tốt."


Chỗ ánh nến chiếu không tới, một cái xúc tu yên lặng mà gặm dĩa; một cái xúc tu xách theo một tập giấy thật dài, mặt trên đầy các chữ xiêu xiêu vẹo vẹo; còn có một cái xúc tu đang cuốn lấy một cây bút, tích vào mục【 bữa tối lãng mạn dưới ánh nến 】 trong mục lục; bên cạnh còn có một cái xúc tu nhìn nội dung trên giấy, vừa lòng gật đầu.


Chỉ cần làm xong hết mấy thứ này, quý ngài liền có thể biến thành cá được Tạ Tiểu Chu nuôi.


Có thể bạn cũng muốn đọc: