Trùng Sinh Chi Kiều Kiều (Kiều Kiều Trọng Sinh)

Chương 73: Hòa thuận

hiện giờ đã hơn mười năm, cô đã được coi là nhân tài kiệt xuất trong giới chuyên gia giảng dạy về tài chính, nhưng cô lại không như những người khác thường xuyên đi giảng bài khắp nơi. Trái lại chỉ chuyên tâm với lĩnh vực của mình ở đại học A, được rất nhiều người tôn kinh, Kiều Kiều cảm giác mình vô cùng may mắn, thế nên mới có thể gặp được người tốt đặc biệt đến thế.


Kỳ thực cô giáo Viên mới chỉ dạy Kiều Kiều có một tiết khóa, thế nhưng Kiều Kiều vẫn thích cô lắm.


Ở phương diện khác tuy Giang Phóng có chút xúc động lại lỗ mãng, thế nhưng từ khi chưa lớn lắm đã giúp đỡ công việc của gia đình, nên có khá nhiều kiến thức ở vấn đề này, ba người trò chuyện với nhau thật vui, nhiều lúc, Kiều Kiều chỉ yên lặng lắng nghe cô giáo Viên cùng với Giang Phóng thảo luận đi sâu vào vấn đề.


Cuối cùng khi hai người nói xong rồi, đến cả Kiều Kiều cũng cảm giác thời gian trôi qua thật là nhanh chóng, vậy mà họ đã nói chuyện hết bốn tiếng đồng hồ.
Nhìn thấy cô giáo Viên đã mệt mỏi, Giang Phóng nhanh chóng kết thúc đề tài.


cô giáo Viên giáo cười: "Có chuyện này cô muốn nói, khi cô nghe nói Kiều Kiều đính hôn, đối tượng là trò, trong lòng của cô, thật sự là không thấy thoải mái lắm, ta đã nghĩ, cô gái nhỏ của chúng ta tốt đẹp như vậy, vì sao lại tùy tiện lấy một người như thế, người kia lại là trò, xin lỗi cô nói thẳng nhé, ở trong trường học của chúng ta, người ta bình luận thế nào không? Ngoại trừ có tiền có thế thì chẳng nghe thấy điều gì khác hay ho hơn. Ngày hôm qua Kiều Kiều nói, muốn nhờ cô nói chuyện cùng với trò, lúc đầu cô muốn từ chối, nhưng mà cô lại nghĩ, cô đã bao nhiêu tuổi rồi chẳng lẽ lại không biết nhìn thế nào là đúng sai! Thế là cô đáp ứng. Hôm nay cô thấy, thật sự là muốn xin lỗi trò vì những suy nghĩ trước kia của cô về trò. Ừm, cô cũng tin rằng Kiều Kiều đúng là có con mắt nhìn tốt. Thằng nhóc này, mặc dù tính xấu không ít, thế nhưng nhìn trò săn sóc Kiều Kiều như thế, khi làm việc rất là chăm chú nghiêm túc, sẽ không là một người kém cỏi đâu."


Bốn tiếng đồng hồ, đủ để quan sát rất nhiều chuyện.
cô Viên thẳng thắn như thế, Giang Phóng lại còn cảm thấy có chút ngượng ngùng.




Thấy Giang Phóng ngại ngùng, viên giáo thụ cười vui sướng: "Được rồi, cô đây đã lớn tuổi rồi, ngồi lâu như vậy cũng mệt mỏi lắm, không muốn hai vợ chồng trẻ phải mất thời gian nữa. cô đi đây, Giang Phóng, sau này có vấn đề gì, cứ trực tiếp tìm gặp cô là được."


"cô Viên, cô đừng đi luôn, chúng con mời cô ăn cơm?"
"cô không ăn đâu, cô hơi mệt, sau này có rất nhiều cơ hội mà, ngày tháng còn dài lắm."


Kiều Kiều cùng Giang Phóng thấy cô Viên kiên quyết muốn đi, cũng không ngăn cản, bọn họ nhìn ra cô giáo Viên đang mệt mỏi.


"Vâng ạ, còn nhiều thời gian, khi nào mời cô tới nhà của chúng con đi, con sẽ bảo Giang Phóng nấu cơm cho cô ăn, tay nghề của anh ấy không tệ lắm đâu." Kiều Kiều nháy mắt vui đùa với cô giáo Viên, khiến cho cô cười lớn.


"Được. cô rất muốn xem, tay nghề của tên nhóc này thế nào nào."
"Tiêu chuẩn đầu bếp năm sao luôn." Kiều Kiều không ngần ngại khen ngợi.
Khiến cho cô giáo Viên lại cười to hơn, mà Giang Phóng lại ngại ngùng tiếp.


"Được, hôm khác chính cô sẽ phải nếm thử xem tay nghề cấp đầu bếp năm sao của Giang Phóng."
Ha ha.