Trùng Sinh Chi Kiều Kiều (Kiều Kiều Trọng Sinh)

Chương 88: Mơ ước

Edit: Otaku Bi
Phương Khuynh Nhan tạm nghỉ học, bộ tứ thường ngày giờ phần lớn chỉ còn có ba người.


Học kỳ mới, các cô trở thành bà chị năm ba rồi, mà những em gái mới tới học đều có vẻ đẹp kiều diễm như hoa như ngọc. Kiều Kiều không tham gia đến đón người mới đến, theo lời của Hoa Ấu Lâm chính là, Kiều Kiều đúng là không có tình cảm trường lớp, khiến cho Kiều Kiều lườm cháy mắt, chẳng lẽ, bạn có tham gia hả? Lúc đó, các côđang bận giúp đỡ cho hôn lễ của Phương Khuynh Nhan mà


Khi các cô đem sự chú ý đến chuyện ở trường học, thì vị đương kim hoa hậu của khoa Phòng Huyền Sương đã bị kéo khỏi vị trí no1 rồi, người mới đăng quang là một em năm nhất, đại danh Lô Kiêu Vận.


Kỳ thực mọi người ở chung với nhau lâu cũng biết, Phòng Huyền Sương chỉ là người thích danh tiếng, không có ý xấu hay mục đích sâu kín gì, không có ý hại ai. Dù sao đãở chung hai năm rồi, có gì thì bỏ qua cho nhau.


Mà tân hoa khôi mới đăng quang Lô Kiêu Vận mới đầu khá có hứng thú với Giang Viễn. Nhưng khi nhìn thấy Giang Phóng đến đón Kiều Kiều, thì lại dành trái tim cho Giang Phóng. Nghe nói là vừa gặp đã yêu.
Chẳng bao lâu sau thì có đủ mọi loại tin tức truyền tới.


Nghe nói, lúc mà Giang Phóng chờ Kiều Kiều, Lô Kiêu Vận chủ động đến nói chuyện với Giang Phóng, hai người trò chuyện với nhau rất là vui.
Nghe nói, lúc mà Giang Phóng đến đại học A, có nói chuyện với em khóa dưới rằng Lô Kiêu Vận rất đẹp.
Nghe nói,...




Nghe nói thật nhiều, trong trường sùng sục dấy lên các loại tin đồn, mọi người đều cảm thấy, lần này Kiều Kiều chắc chắn 80% là thất sủng rồi, còn có người ra vẻ thấm thía nói, tình yêu thanh mai trúc mã thì sao chứ, cuối cùng cũng không bằng người mới tươi trẻ, ngon miệng, thanh xuân vô địch.


Hoa Ấu Lâm cùng Từ Mạn tức giận muốn đánh người rồi, nhưng mà Kiều Kiều lại chẳng có vẻ gì đáng lo cả, Giang Phóng đến nhắc tới còn chưa nói một lời, thật sự có chuyện như vậy sao? Nếu như có người mơ ước nam nhân của mình, cô lại chạy đi náo loạn, nếu thế thì mệt chết thôi. Mà thật ra á, cô cũng tươi trẻ ngon miệng lắm đó nha, ai dám nói cô không tươi trẻ? Khi nghe lời này của cô, Từ Mạn và Hoa Ấu Lâm đều trợn trắng mắt, bỏ đi.


Thế nhưng, có đôi khi cũng phải nói, ngươi không chọc người khác, nhưng mà khôngphải thế mà người ta không chọc tới ngươi.
Ví dụ như cái cô Lô mỹ nữ này, khi nghe các loại tin đồn càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.


"Kiều sư tỷ, chờ em được không?" Lô Kiêu Vận Lô mỹ nữ ôm sách chân thành đến gần người Kiều Kiều.


Kiều Kiều quan sát cái cô Lô mỹ nữ này, đúng là rất đẹp, nhưng mà, nhân phẩm có vấn đề. cô ta không ngừng đem những tâm tư buồn nôn của mình nói cho người khác biết, người ta còn thấy cô ta đẹp sao?
"Có việc gì?"


"Chị Kiều, kỳ thực, em chỉ muốn nói, những tin đồn đó không có liên quan tới em đâu. Em không nói những lời như vậy, hi vọng chị không hiểu lầm em. Ngày đó em với Giang sư huynh nói chuyện một lúc, anh ấy có nói em giống với một em gái thời trung học của anh ấy” Lô Kiêu Vận mỉm cười, thế nhưng trong lời nói ẩn chứa nội dung gây xích mích. cô ta hi vọng nói cho Kiều Kiều biết là Giang Phóng chủ động nói chuyện ve vãn cô ta không phải cô ta chủ động.


Kiều Kiều không rõ được, làm sao lại có loại người có ý phá hoại rõ ràng như thế, biểuhiện quá là giả dối. Mỹ nhân óc nhỏ quá sao?
"À, không có việc gì." nói xong Kiều Kiều lại không nói gì nữa, nhìn quanh tìm xe Giang Phóng.


"Chị đang đợi Giang sư huynh đến đón phải không ạ? Giang sư huynh ngày nào cũng tới để đón chị, chị thật là hạnh phúc. Nghe nói, chị cùng với Giang sư huynh là quen biết nhau từ nhỏ phải không?" Lô Kiêu Vận không rời đi, ngược lại còn đứng bên cạnh triển khai câu chuyện tiếp.


Kiều Kiều nhíu mày một cái, hôm nay Từ Mạn cùng Hoa Ấu Lâm không ở bên cạnh, lại gặp phải người kiểu gì thế này.
"Đúng."
"Chị thật là thông minh, từ nhỏ đã biết túm lấy chỗ tốt rồi, bằng tuổi đó có khi em còn chỉ biết chơi với bùn thôi? Ha ha."


Kiều Kiều nhìn cô ta một cái, cũng không tiếp lời.
Thấy Kiều Kiều không tiếp lời, Lô Kiêu Vận lại tiếp tục nói tiếp, qua những lời của cô ta ý tứ muốn nhắn nhủ chính à Giang Phóng coi trọng cô ta, việc mọi người oán trách đổ tội cho cô ta là không đúng, cô ta vô tội.


Thấy hai người nói chuyện, ở xung quanh có không ít người nhìn sang, lại còn châu đầu ghé tai bàn luận, Kiều Kiều cảm thấy điều đó đáng ghét vô cùng.


Lô Kiêu Vận nói rất lâu, Kiều Kiều vẫn không thèm tiếp lời, đang định nói gì đó thìkhông kịp mở miệng, cô đã nhìn thấy xe của Giang Phóng đi tới.


Đột nhiên, Lô Kiêu Vận kéo tay Kiều Kiều lại, nước mắt rơi xuống như mưa: "Chị à, em cùng với sư huynh không có gì mà, thật sự là không có, chị đừng mắng em, thực làkhông có mà, em thề với chị..."
Kiều Kiều bị cô ta làm cho bối rối.
Mà những người chung quanh cũng đều dừng bước, muốn hóng hớt.


"cô bị làm sao thế?" cô ta có bệnh quái gì thế? Thích diễn trò à.
"Chị à, chị tin em đi, thật không có mà, chị đừng mắng em, em là cô gái trong sạch, em không phải là người không biết liêm sử, thật không có, em không quyến rũ sư huynh..."
"Làm sao vậy?" Giang Phóng nghe thấy lời của Lô Kiêu Vận, hỏi Kiều Kiều.


Kiều Kiều mạnh mẽ đẩy tay của Lô Kiêu Vận ra, thế mà cái cô Lô mỹ nữ này lại tiện đà ngã xuống, khóc lóc càng đáng thương hơn nữa. Mọi người xung quanh chỉ chỏ vào Kiều Kiều.
Giờ Kiều Kiều cũng tức giận rồi, chuyện gì đang diễn ra đây hử? Làm sao lại có con người ác độc đến thế?


"Làm sao? Em chẳng biết làm sao lại như vậy? Em đang đứng ở đây chờ anh, thế là côta sán vào nói linh tinh, chắc bị bệnh hoang tưởng. Khi nhìn thấy anh đến thì bắt đầy kéo em rồi khóc lóc, diễn trò."
Nghe ngữ khí lạnh lẽo của Kiều Kiều, Giang Phóng biết cô đang giận rồi.


"Sư huynh, em không có làm, em chỉ muốn nói rõ với chị Kiều, em sợ chị ấy hiểu lầm, xin hãy tin tưởng em, em là cô gái trong sạch, em sẽ không làm cái chuyện đi quyến rũ người nhưu vậy, không phải là người mà chị ấy nói là không có liêm..."
Mọi người đều nhìn vào ba người để xem chuyện vui.


Giang Phóng cúi mình xuống, đỡ dậy Lô Kiêu Vận. Mọi người ở đây đều cho rằng Giang Phóng muốn an ủi Lô Kiêu Vận, rồi quay sang mắng Kiều Kiều, chỉ thấy Giang Phóng đưa tay ra tát mạnh một cái.
Lô Kiêu Vận không chịu nổi lực đánh, lập tức ngã lăn ra đất.
"A!"


Mọi người cũng ồ lên. hắn đánh người thật kìa!
Giang Phóng tựa hồ là chưa hả được giận, giơ chân ra bùm bụp thêm vài đá, đạp cho Lô Kiêu Vận kêu oai oái.


"Cái đồ thối tha, định tính kế bọn tao đấy hả, ai cho mày cái lá gan lớn thế, dám đến bắt nạt Kiều Kiều. Tao biết mày à? Gì mà sư huynh, ai là sư huynh của mày, mày có bị bệnh không đấy, có bệnh hoang tưởng thì đến bệnh viện nhá, đến khoa tâm thần mà khám, ở đây diễn trò làm gì. Lại còn nói vợ tao bắt nạt mày, mày đáng giá lắm sao? côấy mà rời khỏi tao, tao có thể chết cơ mà, cô ấy cho dù có giết mày thì tao cũng khôngso đo gì cả. Còn dám cho vợ tao tức giận, mày xem truyện Quỳnh Dao nhiều quá rồi hả, tưởng dùng tý thủ đoạn là chia rẽ vợ chồng tao được à, lại mong có thể chen chân vào chúng tao, tự nhìn lại mình xem có cái bản lĩnh đó không. Chẳng biết ai mắt mù lại cho mày làm hoa khôi, đúng là đồ hoa giả, bên trong chỉ là nước thối." một tràng nóicủa Giang Phóng cùng với động tác của hắn, khiến chung quanh im ắng.


"Em không, em không có..." Lúc này Lô Kiêu Vận đã hơi sợ. cô ta không nghĩ đến Giang Phóng sẽ làm như vậy.
"Mày thiếu đàn ông thế cơ à, để tao giúp mày đến cái chỗ này, lúc đó tha hồ mà thỏa mãn nhé, có khi lại có chút tiền để tiêu vặt, không cần phải đi tính kế người khác đâu."


"cô ta, cô ta chỉ biết tiêu tiền của anh, cả ngày phung phí, cô ta có gì mà tốt chứ?" Lô Kiêu Vận ngẩng đầu, vẻ mặt không cam lòng. cô ta hơn Kiều Kiều nhiều lắm.


Lời này của cô ta lại khiến cho Giang Phóng vui vẻ: “Ha, tao nói mày nhanh nhanh mà tới bệnh viện tâm thần đi mà, chẳng biết ngượng ngùng là gì sao. Tiền của tao, tao tiêu kiểu gì cần mày lo sao? Mày là ai chứ? Có bị bệnh không hả. Tao là đàn ông, tao kiếm tiền để là gì chứ, để cho vợ tao tiêu chứ còn làm gì? Vợ tao mà không tiêu tiền của tao tao mới lo. Ngay cả việc cho vợ tiêu chút tiền mà cũng không chịu được thì còn gì là đàn ông. Đồ tâm thần. Vợ ơi, chúng mình về thôi, còn mày, Lô Lô gì kia, đừng để tao nhìn thấy mày quấy rầy vợ tao lần nữa, tao xử mày ngay, không tin cứ thử một lầnđi, tốt nhất là khi nhìn thấy vợ tao thì phải đi đường vòng, trốn xa. không tin, mày cứ thử xem. Hôm nay tao dám đánh mày, lần khác là giết đấy."


Hai người lên xe, không thèm nhìn Lô Kiêu Vận.
Nhìn Kiều Kiều không nói, Giang Phóng cẩn thận rón rén mở miệng: "Vợ yêu à, em tức giận à?"
"không có." Rầu rĩ rồi.


Dừng xe ở ven đường, Giang Phong ôm cô vào trong lòng, “ Đừng quan tâm tới kẻ tâm thần đó nữa, chỉ cần cô ta tìm em, thì em nói cho anh, anh sẽ cho cô ta biết vì sao mà mình phải chết. Vợ ơi, em biết trái tim của anh mà, chỉ yêu mình em, mình em thôi..."
"anh quá thu hút người." Kiều Kiều cảm khái.


Giang Phóng hừ lạnh một tiếng: "Hừ, làm gì có chuyện anh thu hút người, chắc chỉ có tiền của anh mới hút người đúng không? Thời buổi này mấy đứa con gái tý tuổi khôngmuốn phấn đấu bằng sức của mình, không muốn thật tình yêu nhau, chỉ muốn điđường ngang ngõ tắt, muốn đào góc tường nhà người ta. anh có bị ngốc mới đi tìm cái loại người đầu rỗng đó. anh chỉ muốn cùng với Kiều Kiều một đời một kiếp thôi..."


sự tình cứ như vậy qua đi, quả nhiên, Lô Kiêu Vận không dám tìm Kiều Kiều, cũngkhông có tới gần Kiều Kiều. Đoán chừng là bị Giang Phóng dọa rồi, mà Lô mỹ nữ đã bị rơi khỏi bảng xếp hạng mỹ nữ rồi. Cái câu của Giang Phóng, cái đồ hoa giả bên trong chỉ là nước thối, trở thành câu đùa cượt của nhiều người trong trường.


Phòng Huyền Sương lại một lần nữa lên vị trí hoa hậu giảng đường, nhưng mà hình như cô ấy cũng chẳng để ý. đã là chị năm ba rồi, cái đó không còn là điều khơi dậy hứng thú nữa.


Bây giờ ở đại học A Giang Phóng lại được tôn sùng là người đàn ông tốt, chuyện này xuất phát từ một bài post trên diễn đàn trường, bên trong đó có tường thuật chi tiết nội dung cùng hình ảnh sự kiện ngày hôm đó. Vốn mọi người có ý kiến với việc Giang Phóng đánh người, nhưng về sau đọc được mấy lời của Lô Kiêu Vận, thì hiểu ý tứ củacô nàng, biết cô ta cố ý. Mọi người quên luôn hành vi đánh người của hắn.


Lời của Giang Phóng ngoại trừ câu hoa giả kia, còn có một câu bị nữ sinh của đại học A tôn sùng cho là kinh điển, chính cái đoạn dùng tiền đó. Quá đàn ông rồi.
Sau đó chính là hình ảnh hai năm qua Giang Phóng yêu thương, che chở cùng đưa đón Kiều Kiều, nghĩ đến, người ta tình cảm thật sâu đậm.


Còn có người nhảy kể lại những lời của Giang Phóng trong tiệc đính hôn, điều này khiến cho nữ sinh viên ai nấy đều không nhịn nổi điên cuồng.
một nam nhân có tiền lại chân thành như vâỵ hiếm có biết bao!


Khi Từ Mạn ở trong phòng học kể với Kiều Kiều chuyện này, Kiều Kiều nói một câu: “ Chỉ thấy mình ăn táo, nhưng có ai nhìn thấy mình trồng cây, tưới nước, bắt sâu, chăm sóc."


Lúc đó cả lớp Kiều Kiều cười ha ha. Chuyện này bị truyền ra ngoài, cũng bị vinh danh là kinh điển, người ta phát hiện, cái đôi tình nhân này, kỳ thực cũng không biết xấu hổ cho lắm.