Vạn Cổ Thần Đế ( Phiên Bản Sắc Hiệp )

Chương 84: Kéo Cửu Quận Chúa Vào Phòng Ngủ

…..
Vài ngày sau.
Bên ngoài phòng, truyền tới một tiếng bước chân.
"Cửu đệ, ngươi còn đang bế quan tu luyện sao?"
Cửu quận chúa Trương Vũ Hi thanh âm nũng nịu.


Trương Nhược Trần mừng rỡ, đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn thấy đứng ở bên ngoài Cửu quận chúa cười toe toét nói: "Cửu tỷ, ngươi có chuyện gì?"


Hôm nay, Cửu quận chúa ăn mặc mười phần mỹ lệ, váy màu trắng, màu đen nhánh tóc dài xắn lên đỉnh đầu, mảnh khảnh ngọc eo quấn lấy một cây màu xanh đai lưng, trong tay ôm một thanh phỉ thúy xanh biếc bảo kiếm.


Ánh mắt hắn không nhịn được đảo tới đảo lui trên thân hình đẹp đẽ của nàng, thầm nghĩ:"Ngày đó Cửu quận chúa hấp dẫn như vậy nhưng thời gian quá gấp mình không kịp chơi nàng ta, bây giờ có đủ thời gian nhất định phải chơi cho thoả thích mới được".


Cửu quận chúa nhìn thấy Trương Nhược Trần, lập tức vui mừng, đôi mắt tràn ngập nhu tình, nói: "Ta nghe nói tu vi của ngươi đã đột phá đến Hoàng Cực Cảnh trung cực vị, cho nên, muốn đến cùng ngươi đọ sức đọ sức."
Cuối năm khảo hạch về sau, cũng mới đi qua không đến gần hai tháng.


Cửu quận chúa căn bản sẽ không nghĩ đến, Trương Nhược Trần không chỉ có đột phá đến trung cực vị, càng là đạt đến đại cực vị.
Trương Nhược Trần nói: "Xem ra Cửu tỷ tu vi của ngươi cũng có đột phá, đạt tới Hoàng Cực Cảnh đại cực vị rồi?"




Cửu quận chúa lắc đầu, nói: "Muốn đạt tới Hoàng Cực Cảnh đại cực vị cái nào dễ dàng như vậy? Ta hiện tại cũng mới đạt tới trung cực vị đỉnh phong, nhưng là, ta lại đem kiếm ý tu luyện đến "Kiếm Tùy Tâm Tẩu" cảnh giới. Ta hiện tại coi như còn không có đạt tới đại cực vị, cũng đã có thể đánh bại đại cực vị võ giả."


Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, có thể trẻ tuổi như vậy liền tu luyện tới "Kiếm Tùy Tâm Tẩu" cảnh giới, hoàn toàn chính xác không phải một chuyện dễ dàng sự tình.


Đương nhiên, Cửu quận chúa cùng Lâm Nính San cũng chỉ là Kiếm Tùy Tâm Tẩu sơ giai cảnh giới, Trương Nhược Trần nhưng như cũ đạt tới Kiếm Tùy Tâm Tẩu cao giai cảnh giới, căn bản không có khả năng so sánh.
Tiện tay một chiêu, Trương Nhược Trần liền có thể đưa các nàng đánh bại.


Trương Nhược Trần nói: "Thế nhưng là ta hiện tại không có thời gian cùng Cửu tỷ luận bàn, ta muốn trước đi một chuyến Minh Văn Công Hội, chẳng qua ta có một điều kiện, nếu tỷ đồng ý thì ta có thể luận bàn với tỷ".


"Tỷ đương nhiên đồng ý rồi, đệ muốn gì nào" Cửu quận chúa một đôi mắt đẹp nhẹ nhàng nháy, miệng nhỏ anh đào nhấp nháy.
Trương Nhược Trần sao có thể chịu được dụ hoặc? Ngay lập tức hắn lôi kéo Trương Vũ Hi vào phòng.
Hai người nhanh chóng ôm chầm lấy nhau.


Trương Nhược Trần đặt nàng lên giường, cười hắc hắc nói:"Chẳng ai ngờ được Cửu quận chúa xinh đẹp tuyệt trần lại gian ɖâʍ với đệ đệ của mình, tỷ thấy đệ nói đúng không?".


Trương Vũ Hi xì một tiếng, mặt ửng hồng, dù biết là hắn trêu chọc mình nhưng da mặt nàng mỏng, không nhịn được, đành im lặng.
Trương Nhược Trần nhanh chóng cởi quần xuống, chiếc qυầи ɭót màu xanh đã u lên một cục.
Hắn nhẹ cởi xuống, lộ ra cây ƈôи ȶhịȶ to bự.


Hắn nhìn chằm chằm thân thể tuyệt mỹ của nàng, đường cong lả lướt mê người, hai đồi núi to tướng hấp dẫn ánh nhìn, váy màu trắng tinh khiết càng tôn lên sự yêu kiều, mỹ lệ của nàng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy một chút da thịt thoát ẩn thoát ẩn dưới lớp váy.


Hắn không nhịn được nữa, trong tiếng kinh hô của Cửu quận chúa, tay mở thắt lưng màu xanh của nàng, tay sờ vào đôi tuyết phong to bự, tham lam hưởng thụ độ co dãn, mềm mại của nó.


Trương Vũ Hi nhẹ giọng rên rỉ, khẽ mắng:"Sắc lang! Đệ thay đổi thật rồi Trương Nhược Trần, lúc trước khi đệ thấy ta chỉ dám cúi đầu xuống không dám nhìn, dù có nói chuyện cũng chỉ dám nói vài ba câu, vậy mà….vậy mà bây giờ đệ dám làm vậy….Lâm Phi có biết chuyện này không?".


"Tỷ hỏi là chuyện gì? Chuyện đệ thay đổi hay là chuyện của chúng ta?". Ma trảo của hắn liên tục nhào nặn tuyết phong thành đủ hình dáng, doạ cho Trương Vũ Hi sắc mặt đỏ bừng.


Nàng đánh nhẹ vào vai hắn, mắng:"Đương nhiên là chuyện đệ thay đổi rồi, chuyện của chúng ta là chuyện gì? Chúng ta không phải là tỷ đệ hay sao?".
Trong mắt nàng loé lên quang mang, nếu hắn dám nói chúng ta chỉ là tỷ đệ thì nàng sẽ lập tức bỏ đi.


Nói đùa cái gì? Nam nhân dám làm không dám nhận? Vậy có còn là nam nhân hay sao?
Trương Nhược Trần cười hì hì, nói:"Chúng ta tất nhiên là vợ chồng rồi, có đúng hay không?".
"Ừm, vậy mới đúng chứ!". Trương Vũ Hi rất hài lòng với câu hỏi này, khẽ gật đầu.


Trương Nhược Trần cười nhạt, âm thầm đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ tâm tư của nữ nhân đúng là khó lường, mới một giây trước còn cười nói vui vẻ, một giây sau đã thử hắn, nếu hắn không nhanh trí có khi nàng giận dữ mà bỏ về.


Trương Nhược Trần cảm thấy ma trảo truyền đến hơi ấm, có vật gì đó, nhỏ, cứng, biết nàng đã động tình, hắn cũng bị dục hoả thiêu đốt, vội đẩy nàng xuống giường, để Cửu quận chúa nằm ngửa trên giường.


Trương Nhược Trần nhanh chóng tuột váy nàng xuống, thân thể trắng tinh, hoàn mỹ đến từng nét hoàn toàn lộ ra trước ánh sáng.